Liễu Nhứ chết trong miệng tang thi, sau khi tỉnh lại nàng liền phát hiện mình đã xuyên qua. Trong nhà không có ruộng, dựa vào săn thú để sống tạm, cố tình cha của nàng lại bị gãy chân. May mà gãy chân có thể trị, nhưng mà lại thiếu tiền. Mắt thấy cả nhà đi vào ngõ cụt, Liễu Nhứ lại được ông trời tặng bàn tay vàng “sức lực cực kỳ lớn”. Mới vừa giải quyết xong tiền thuốc men của phụ thân, cảm thấy tương lai đáng mong đợi, nhưng không nghĩ lại xảy ra hạn hán? Vốn tưởng rằng còn có thể kiên trì, kết quả hoàng đế băng hà? Mấy hoàng tử vì chiếc ghế kia mà đấu tới ngươi chết ta sống, ruộng đất không có thu hoạch, người đều sắp đói chết rồi mà lại còn trưng binh! Còn đề cao thuế má?! Trốn đi, phải nhanh chóng trốn đi, tính mạng quan trọng hơn! Trời tờ mờ sáng, người cả thôn đã ước định sẵn, đã tập hợp ở phía dưới cái cây lớn ở đầu thôn. “Thôn trưởng thứ mười ba của thôn Tiểu Hà là Liễu Tự Sơn, hôm nay dẫn dắt 258 người của cả thôn đi ra ngoài tìm kiếm đường sống, mong liệt tổ liệt tông phù hộ…
Chương 46: 46: Sốt Cao
Xuyên Qua Chạy Nạn Ta Dựa Vào Làm Ruộng Để Làm GiàuTác giả: Nhu Mễ Phạn Phạn PhạnTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngLiễu Nhứ chết trong miệng tang thi, sau khi tỉnh lại nàng liền phát hiện mình đã xuyên qua. Trong nhà không có ruộng, dựa vào săn thú để sống tạm, cố tình cha của nàng lại bị gãy chân. May mà gãy chân có thể trị, nhưng mà lại thiếu tiền. Mắt thấy cả nhà đi vào ngõ cụt, Liễu Nhứ lại được ông trời tặng bàn tay vàng “sức lực cực kỳ lớn”. Mới vừa giải quyết xong tiền thuốc men của phụ thân, cảm thấy tương lai đáng mong đợi, nhưng không nghĩ lại xảy ra hạn hán? Vốn tưởng rằng còn có thể kiên trì, kết quả hoàng đế băng hà? Mấy hoàng tử vì chiếc ghế kia mà đấu tới ngươi chết ta sống, ruộng đất không có thu hoạch, người đều sắp đói chết rồi mà lại còn trưng binh! Còn đề cao thuế má?! Trốn đi, phải nhanh chóng trốn đi, tính mạng quan trọng hơn! Trời tờ mờ sáng, người cả thôn đã ước định sẵn, đã tập hợp ở phía dưới cái cây lớn ở đầu thôn. “Thôn trưởng thứ mười ba của thôn Tiểu Hà là Liễu Tự Sơn, hôm nay dẫn dắt 258 người của cả thôn đi ra ngoài tìm kiếm đường sống, mong liệt tổ liệt tông phù hộ… Liễu Duệ muốn lay a tỷ của mình dậy, bàn tay nhỏ bé cẩn thận nắm lấy Liễu Nhữ.Tại sao người a tỷ lại nóng như vậy? Lại đưa tay sờ trán của a tỷ thì giật mình sửng sốt, trán của a tỷ nóng đến mức sắp rán chín được một quả trứng rồi.“Cha, nương, a tỷ sốt rồi.” Liễu Duệ hoảng sợ nói.Lý Tam Nương cảm thấy tự trách khi để nữ nhi mơ mơ màng bị sốt.Tất cả đều do bà ấy, ban ngày bà ấy cảm thấy nhiệt độ cơ thể của nữ nhi hơn cao, lúc đó bà ấy còn cho rằng là do ánh nắng mặt trời chiếu vào nên mới vậy.“Cha nó, trên xe có thuốc, ông nhanh đi tìm đi.” Lý Tam Nương âm thầm cảm thấy may mắn, may mà Nhứ Nhi đã đi tìm Trần đại phu kê đơn thuốc giảm sốt, hiện giờ đúng lúc có thể dùng.Liễu Vân Lai đi sắc thuốc, Lý Tam Nương cùng Liễu Duệ liên tục dùng khăn ướt để lau mặt và lau tay cho Liễu Nhứ.Đợi sau khi Liễu Nhứ uống xong bát thuốc đắng kia, cả nhà cũng không dám thả lỏng.——Liễu Nhứ chỉ cảm thấy bản thân đã ngủ rất lâu, trong lúc ngủ, hình ảnh thê thảm của đám người kia không ngừng xuất hiện trong đầu của nàng, khiến nàng không thể ngủ yên được.Khi tỉnh dậy, chỉ cảm thấy toàn thân đều đau nhức, bụng cồn cào, trong miệng tràn đầy vị đắng.Vừa mở mắt ra liền nhìn thấy Lý Tam Nương đang híp mắt ngồi bên cạnh mình.Trời đã tối, bởi vì xung quanh dân chạy nạn không ngừng có ý đồ xấu, cho nên người dân thôn Tiểu Hà vẫn sắp xếp người canh gác, một số người canh gác đến nửa đêm, một số người canh gác từ nửa đêm đến rạng sáng.Bây giờ đã là đêm khuya, đợi thêm 1-2 canh giờ nữa là trời sẽ sáng.Liễu Nhứ cảm thấy miệng của mình vừa đắng chát, vừa khô khốc, nhìn thấy nương đang ngủ, không muốn quấy rầy bà ấy, cho nên cố gắng tự mình đứng dậy, chuẩn bị đi tìm một chút nước uống.Nhưng nàng vừa mới cử động một chút, Lý Tam Nương đang nhắm mắt lập tức giật mình tỉnh dậy, dưới ánh lửa yếu ớt, nhìn thấy nữ nhi Liễu Nhứ đang mò mẫm tìm kiếm gì đó.“Nhứ Nhi?”"Nương, con đang tìm nước uống." Liễu Nhứ thấy mẫu thân bị hành động của mình đánh thức thì lập tức nhỏ giọng trả lời.Các vị thúc bá đang gác đêm vẫn luôn thức không dám ngủ, bếp lò đang cháy sáng, nhìn thấy Liễu Nhứ tỉnh lại thì nhanh chóng đổ một ống tre nước ấm mang đến."Nhứ nha đầu, uống ít nước ấm đi, cháu làm chúng ta sợ hết hồn đấy." Người lên tiếng là Liễu Toàn, bên cạnh còn có hai vị thúc bá trong thôn, vừa lúc đến lượt bọn họ gác đêm."Thúc, cháu không sao đâu, khiến mọi người lo lắng rồi." Nghe những lời quan tâm của người dân trong thôn, trong lòng Liễu Nhứ cảm thấy ấm áp, lúc nhớ lại cảnh tượng đẫm máu kia, trong lòng nàng dường như cũng không còn khổ sở như trước nữa.Trời đã sáng, sau khi nhìn thấy Liễu Nhứ đã tỉnh, dân làng đều ân cần chạy đến hỏi thăm, gia đình của trưởng thôn thậm chí còn lấy quả trứng gà cuối cùng còn sót lại trong nhà, nói rằng để bồi bổ sức khỏe cho Liễu Nhứ.Cơn đau về thể xác cũng không nghiêm trọng lắm, mà nhiều hơn là chuyện kia đã để lại bóng ma tâm lý trong cô, trong sự quan tâm của mọi người thì Liễu Nhứ uống thuốc, uống nước đường đỏ, ăn trứng gà, sau đó cả đội ngũ lại lên đường.
Liễu Duệ muốn lay a tỷ của mình dậy, bàn tay nhỏ bé cẩn thận nắm lấy Liễu Nhữ.
Tại sao người a tỷ lại nóng như vậy? Lại đưa tay sờ trán của a tỷ thì giật mình sửng sốt, trán của a tỷ nóng đến mức sắp rán chín được một quả trứng rồi.
“Cha, nương, a tỷ sốt rồi.
” Liễu Duệ hoảng sợ nói.
Lý Tam Nương cảm thấy tự trách khi để nữ nhi mơ mơ màng bị sốt.
Tất cả đều do bà ấy, ban ngày bà ấy cảm thấy nhiệt độ cơ thể của nữ nhi hơn cao, lúc đó bà ấy còn cho rằng là do ánh nắng mặt trời chiếu vào nên mới vậy.
“Cha nó, trên xe có thuốc, ông nhanh đi tìm đi.
” Lý Tam Nương âm thầm cảm thấy may mắn, may mà Nhứ Nhi đã đi tìm Trần đại phu kê đơn thuốc giảm sốt, hiện giờ đúng lúc có thể dùng.
Liễu Vân Lai đi sắc thuốc, Lý Tam Nương cùng Liễu Duệ liên tục dùng khăn ướt để lau mặt và lau tay cho Liễu Nhứ.
Đợi sau khi Liễu Nhứ uống xong bát thuốc đắng kia, cả nhà cũng không dám thả lỏng.
——
Liễu Nhứ chỉ cảm thấy bản thân đã ngủ rất lâu, trong lúc ngủ, hình ảnh thê thảm của đám người kia không ngừng xuất hiện trong đầu của nàng, khiến nàng không thể ngủ yên được.
Khi tỉnh dậy, chỉ cảm thấy toàn thân đều đau nhức, bụng cồn cào, trong miệng tràn đầy vị đắng.
Vừa mở mắt ra liền nhìn thấy Lý Tam Nương đang híp mắt ngồi bên cạnh mình.
Trời đã tối, bởi vì xung quanh dân chạy nạn không ngừng có ý đồ xấu, cho nên người dân thôn Tiểu Hà vẫn sắp xếp người canh gác, một số người canh gác đến nửa đêm, một số người canh gác từ nửa đêm đến rạng sáng.
Bây giờ đã là đêm khuya, đợi thêm 1-2 canh giờ nữa là trời sẽ sáng.
Liễu Nhứ cảm thấy miệng của mình vừa đắng chát, vừa khô khốc, nhìn thấy nương đang ngủ, không muốn quấy rầy bà ấy, cho nên cố gắng tự mình đứng dậy, chuẩn bị đi tìm một chút nước uống.
Nhưng nàng vừa mới cử động một chút, Lý Tam Nương đang nhắm mắt lập tức giật mình tỉnh dậy, dưới ánh lửa yếu ớt, nhìn thấy nữ nhi Liễu Nhứ đang mò mẫm tìm kiếm gì đó.
“Nhứ Nhi?”
"Nương, con đang tìm nước uống.
" Liễu Nhứ thấy mẫu thân bị hành động của mình đánh thức thì lập tức nhỏ giọng trả lời.
Các vị thúc bá đang gác đêm vẫn luôn thức không dám ngủ, bếp lò đang cháy sáng, nhìn thấy Liễu Nhứ tỉnh lại thì nhanh chóng đổ một ống tre nước ấm mang đến.
"Nhứ nha đầu, uống ít nước ấm đi, cháu làm chúng ta sợ hết hồn đấy.
" Người lên tiếng là Liễu Toàn, bên cạnh còn có hai vị thúc bá trong thôn, vừa lúc đến lượt bọn họ gác đêm.
"Thúc, cháu không sao đâu, khiến mọi người lo lắng rồi.
" Nghe những lời quan tâm của người dân trong thôn, trong lòng Liễu Nhứ cảm thấy ấm áp, lúc nhớ lại cảnh tượng đẫm máu kia, trong lòng nàng dường như cũng không còn khổ sở như trước nữa.
Trời đã sáng, sau khi nhìn thấy Liễu Nhứ đã tỉnh, dân làng đều ân cần chạy đến hỏi thăm, gia đình của trưởng thôn thậm chí còn lấy quả trứng gà cuối cùng còn sót lại trong nhà, nói rằng để bồi bổ sức khỏe cho Liễu Nhứ.
Cơn đau về thể xác cũng không nghiêm trọng lắm, mà nhiều hơn là chuyện kia đã để lại bóng ma tâm lý trong cô, trong sự quan tâm của mọi người thì Liễu Nhứ uống thuốc, uống nước đường đỏ, ăn trứng gà, sau đó cả đội ngũ lại lên đường.
Xuyên Qua Chạy Nạn Ta Dựa Vào Làm Ruộng Để Làm GiàuTác giả: Nhu Mễ Phạn Phạn PhạnTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngLiễu Nhứ chết trong miệng tang thi, sau khi tỉnh lại nàng liền phát hiện mình đã xuyên qua. Trong nhà không có ruộng, dựa vào săn thú để sống tạm, cố tình cha của nàng lại bị gãy chân. May mà gãy chân có thể trị, nhưng mà lại thiếu tiền. Mắt thấy cả nhà đi vào ngõ cụt, Liễu Nhứ lại được ông trời tặng bàn tay vàng “sức lực cực kỳ lớn”. Mới vừa giải quyết xong tiền thuốc men của phụ thân, cảm thấy tương lai đáng mong đợi, nhưng không nghĩ lại xảy ra hạn hán? Vốn tưởng rằng còn có thể kiên trì, kết quả hoàng đế băng hà? Mấy hoàng tử vì chiếc ghế kia mà đấu tới ngươi chết ta sống, ruộng đất không có thu hoạch, người đều sắp đói chết rồi mà lại còn trưng binh! Còn đề cao thuế má?! Trốn đi, phải nhanh chóng trốn đi, tính mạng quan trọng hơn! Trời tờ mờ sáng, người cả thôn đã ước định sẵn, đã tập hợp ở phía dưới cái cây lớn ở đầu thôn. “Thôn trưởng thứ mười ba của thôn Tiểu Hà là Liễu Tự Sơn, hôm nay dẫn dắt 258 người của cả thôn đi ra ngoài tìm kiếm đường sống, mong liệt tổ liệt tông phù hộ… Liễu Duệ muốn lay a tỷ của mình dậy, bàn tay nhỏ bé cẩn thận nắm lấy Liễu Nhữ.Tại sao người a tỷ lại nóng như vậy? Lại đưa tay sờ trán của a tỷ thì giật mình sửng sốt, trán của a tỷ nóng đến mức sắp rán chín được một quả trứng rồi.“Cha, nương, a tỷ sốt rồi.” Liễu Duệ hoảng sợ nói.Lý Tam Nương cảm thấy tự trách khi để nữ nhi mơ mơ màng bị sốt.Tất cả đều do bà ấy, ban ngày bà ấy cảm thấy nhiệt độ cơ thể của nữ nhi hơn cao, lúc đó bà ấy còn cho rằng là do ánh nắng mặt trời chiếu vào nên mới vậy.“Cha nó, trên xe có thuốc, ông nhanh đi tìm đi.” Lý Tam Nương âm thầm cảm thấy may mắn, may mà Nhứ Nhi đã đi tìm Trần đại phu kê đơn thuốc giảm sốt, hiện giờ đúng lúc có thể dùng.Liễu Vân Lai đi sắc thuốc, Lý Tam Nương cùng Liễu Duệ liên tục dùng khăn ướt để lau mặt và lau tay cho Liễu Nhứ.Đợi sau khi Liễu Nhứ uống xong bát thuốc đắng kia, cả nhà cũng không dám thả lỏng.——Liễu Nhứ chỉ cảm thấy bản thân đã ngủ rất lâu, trong lúc ngủ, hình ảnh thê thảm của đám người kia không ngừng xuất hiện trong đầu của nàng, khiến nàng không thể ngủ yên được.Khi tỉnh dậy, chỉ cảm thấy toàn thân đều đau nhức, bụng cồn cào, trong miệng tràn đầy vị đắng.Vừa mở mắt ra liền nhìn thấy Lý Tam Nương đang híp mắt ngồi bên cạnh mình.Trời đã tối, bởi vì xung quanh dân chạy nạn không ngừng có ý đồ xấu, cho nên người dân thôn Tiểu Hà vẫn sắp xếp người canh gác, một số người canh gác đến nửa đêm, một số người canh gác từ nửa đêm đến rạng sáng.Bây giờ đã là đêm khuya, đợi thêm 1-2 canh giờ nữa là trời sẽ sáng.Liễu Nhứ cảm thấy miệng của mình vừa đắng chát, vừa khô khốc, nhìn thấy nương đang ngủ, không muốn quấy rầy bà ấy, cho nên cố gắng tự mình đứng dậy, chuẩn bị đi tìm một chút nước uống.Nhưng nàng vừa mới cử động một chút, Lý Tam Nương đang nhắm mắt lập tức giật mình tỉnh dậy, dưới ánh lửa yếu ớt, nhìn thấy nữ nhi Liễu Nhứ đang mò mẫm tìm kiếm gì đó.“Nhứ Nhi?”"Nương, con đang tìm nước uống." Liễu Nhứ thấy mẫu thân bị hành động của mình đánh thức thì lập tức nhỏ giọng trả lời.Các vị thúc bá đang gác đêm vẫn luôn thức không dám ngủ, bếp lò đang cháy sáng, nhìn thấy Liễu Nhứ tỉnh lại thì nhanh chóng đổ một ống tre nước ấm mang đến."Nhứ nha đầu, uống ít nước ấm đi, cháu làm chúng ta sợ hết hồn đấy." Người lên tiếng là Liễu Toàn, bên cạnh còn có hai vị thúc bá trong thôn, vừa lúc đến lượt bọn họ gác đêm."Thúc, cháu không sao đâu, khiến mọi người lo lắng rồi." Nghe những lời quan tâm của người dân trong thôn, trong lòng Liễu Nhứ cảm thấy ấm áp, lúc nhớ lại cảnh tượng đẫm máu kia, trong lòng nàng dường như cũng không còn khổ sở như trước nữa.Trời đã sáng, sau khi nhìn thấy Liễu Nhứ đã tỉnh, dân làng đều ân cần chạy đến hỏi thăm, gia đình của trưởng thôn thậm chí còn lấy quả trứng gà cuối cùng còn sót lại trong nhà, nói rằng để bồi bổ sức khỏe cho Liễu Nhứ.Cơn đau về thể xác cũng không nghiêm trọng lắm, mà nhiều hơn là chuyện kia đã để lại bóng ma tâm lý trong cô, trong sự quan tâm của mọi người thì Liễu Nhứ uống thuốc, uống nước đường đỏ, ăn trứng gà, sau đó cả đội ngũ lại lên đường.