“Tên lưu manh thối tha, cút xuống cho tôi!” Trên chiếc giường trắng. Diệp Đan Quỳnh mở mắt ra, đột nhiên phát hiện bên cạnh mình có một người đàn ông không mặc quần áo đang năm. Người đàn ông ngáy như sấm, một tay đang ôm lấy cô, một tay đặt trên bộ phận nhạy cảm, chân còn đang gác lên người cô có vẻ như rất thoả mãn. Diệp Đan Quỳnh trong đầu hoàn toàn trống rỗng. Cô giơ chân lên, đạp cho gã đàn ông lăn ra ngoài. Nhưng không ngờ, gã đàn ông phản ứng cực kỳ nhanh nhạy. Mặc dù mắt vẫn nhắm chặt nhưng dễ dàng né được cú đạp của cô rồi thuận thế quấn luôn chiếc chăn đi. Sau đó, anh lăn xuống giường rồi lập tức đứng bật dậy. “Này người đẹp, sao tự nhiên cô lại nổi điên vậy!” Lưu Phong bị cắt ngang giấc mộng đẹp thì vẻ mặt vô cùng bất mãn, lầm bầm: “Khó khăn lắm tôi mới ngủ ngon được như vậy mà sáng sớm đã bị cô phá giấc!” Vừa nói, Lưu Phong vừa quấn chặt thêm chiếc chăn trên người, như thể sợ lộ hàng. Diệp Đan Quỳnh sững sờ, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát, cúi đầu xuống nhìn. Cảnh xuân ở…
Chương 42: Cậu có gì muốn nói?
Tử Thần Đào HoaTác giả: Nhất Chi MaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tên lưu manh thối tha, cút xuống cho tôi!” Trên chiếc giường trắng. Diệp Đan Quỳnh mở mắt ra, đột nhiên phát hiện bên cạnh mình có một người đàn ông không mặc quần áo đang năm. Người đàn ông ngáy như sấm, một tay đang ôm lấy cô, một tay đặt trên bộ phận nhạy cảm, chân còn đang gác lên người cô có vẻ như rất thoả mãn. Diệp Đan Quỳnh trong đầu hoàn toàn trống rỗng. Cô giơ chân lên, đạp cho gã đàn ông lăn ra ngoài. Nhưng không ngờ, gã đàn ông phản ứng cực kỳ nhanh nhạy. Mặc dù mắt vẫn nhắm chặt nhưng dễ dàng né được cú đạp của cô rồi thuận thế quấn luôn chiếc chăn đi. Sau đó, anh lăn xuống giường rồi lập tức đứng bật dậy. “Này người đẹp, sao tự nhiên cô lại nổi điên vậy!” Lưu Phong bị cắt ngang giấc mộng đẹp thì vẻ mặt vô cùng bất mãn, lầm bầm: “Khó khăn lắm tôi mới ngủ ngon được như vậy mà sáng sớm đã bị cô phá giấc!” Vừa nói, Lưu Phong vừa quấn chặt thêm chiếc chăn trên người, như thể sợ lộ hàng. Diệp Đan Quỳnh sững sờ, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát, cúi đầu xuống nhìn. Cảnh xuân ở… “Ha ha, sao thứ đó lại như bong bóng vậy, đúng là thần kỳ".“Còn hai con chó đen kia nữa, một kẻ phải kẹp mông mà đi, một kẻ bị gãy tay, đúng là hả giận”.“Đội trưởng Trần, rốt cuộc có chuyện gì vậy?”. Tất cả mọi người đều nhìn sang Trần Binh.Trần Binh vốn rất buồn bực vì bị Triệu Tiểu Hắc tát vào mặt, nhưng lúc này anh ta lại đang hút thuốc, vẻ mặt hả hê: “Còn chuyện gì được? Chuyện này không dùng não cũng nghĩ ra được, chắc chẳn là do anh Lưu làm rồi”.“Anh Lưu? Anh đang nói đến người đàn ông của Diệp tổng sao?”.“Nói thừa!”.Trần Binh đầy vẻ sùng bái: “Anh Lưu vừa vào văn phòng của Diệp tổng không lâu, Triệu Tiểu Hắc và hai con chó mực của cô ta đã chật vật bước ra. Ha ha, không phải anh Lưu thì còn là ai?”.“Anh Lưu đúng là tấm gương của chúng ta”.“Thần tượng, đội trưởng Trần, lúc nào anh giới thiệu anh Lưu cho tụi này làm quen đi”.“Anh Lưu uy vũ, nếu anh Lưu có thể đi làm chung vớichúng ta thì tốt rồi”.“Cậu nằm mơ à? Anh Lưu như là nhân vật trên trời, làm chung với chúng †a?”.“Đúng vậy, anh Lưu là người đàn ông của Diệp tổng, ngay cả Diệp tổng cũng phải lấy lòng anh ấy, đi làm chung với cậu?”.“Hừ, nếu tôi thật sự có thể đi làm cùng anh Lưu, bảo tôi ở trần chạy quanh tôi cũng tình nguyện”.“Vậy thì có là gì, nếu có thể làm chung với anh Lưu, tôi sẽ trồng cây chuối livestream với quạt điện cấp năm”.“Ố ồ, cậu giỏi”.“Ha ha, Cẩu Tử, e là nguyện vọng của cậu không thể thực. hiện”.Các bảo vệ nhao nhao trò chuyện một hồi. Lúc này, nơi cửa đột nhiên xuất hiện một bóng người.“Ai muốn trồng cây chuối livestream với quạt điện cấp năm?”.Một giọng nói vui đùa vang lên: “Tôi chưa thấy người đàn ông nào can đảm như vậy, nào nào, tôi muốn xem”.Bọn họ quay đầu, đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó thì vô cùng phấn khích.Bọn họ đồng loạt đứng dậy, nhìn Lưu Phong đầy cung kính.Trần Binh nhanh chóng chạy đến trước mặt Lưu Phong: “Anh Lưu, anh là nhân vật lớn, sao lại tới phòng bảo vệ lộn xộncủa chúng em?”.Hóa ra anh chưa vào giang hồ mà giang hồ đã vang truyền thuyết của anh.Lưu Phong nhìn quanh một vòng: “Tất cả xếp hàng!”. Các bảo vệ sửng sốt.Trần Binh phản ứng nhanh, hô to: “Còn ngây ra đó làm gì, xếp hàng!”.Vù vùiCác bảo vệ nhanh chóng đứng dậy.“Anh Lưu, anh có gì sai bảo?”, Trần Binh vội vàng hỏi. Nhìn bảo vệ chỉ có vài người ít ỏi, Lưu Phong nhíu mày.“Tôi muốn xem trồng cây chuối livestream với quạt điện cấp năm”, Lưu Phong nói.Chỉ một câu nói, Trần Binh đã hiểu ra.Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé“Không phải chứ? Anh Lưu, lẽ nào anh sẽ đến làm việc ở. phòng bảo vệ chúng tôi?”.Lưu Phong lặng lẽ gật đầu. Các bảo vệ lập tức mừng rỡ.Chỉ có một bảo vệ trẻ da đen há hốc miệng, muốn nói lại thôi.Lưu Phong chỉ vào anh ta: “Cậu có gì muốn nói?”.Bảo vệ đó lấy dũng khí nói: “Anh... Anh Lưu, tôi chơi với quạt cấp 1 thôi có được không? Tôi còn chưa cưới vợ..”.“Ha ha hat”. Hiện trường rộ lên tiếng cười.Đương nhiên Lưu Phong không đời nào lại bắt bảo vệ kia làm thật.Sau khi mọi người cười xong, Lưu Phong đột nhiên trở nên nghiêm túc.“Mọi người, hôm nay tôi đến đây chỉ muốn nói với các cậu, vụ việc người phụ nữ ngực lép kia không thể để xảy ra lần thứ hai”, Lưu Phong nói ra lời này, mọi người lập tức yên lặng.Trần Binh hơi xấu hổ cúi đầu, vâng dạ: “Anh... Anh Lưu, vừa nhìn đã biết người ta là người có tiền, em không thể đắc tội”.“Thôi đi!”, Lưu Phong quát: “Người có tiền? Mẹ nó, trong mắt tôi chỉ có người sống và người chết, chưa bao giờ phân biệt người giàu với người nghèo!”.
“Ha ha, sao thứ đó lại như bong bóng vậy, đúng là thần kỳ".
“Còn hai con chó đen kia nữa, một kẻ phải kẹp mông mà đi, một kẻ bị gãy tay, đúng là hả giận”.
“Đội trưởng Trần, rốt cuộc có chuyện gì vậy?”. Tất cả mọi người đều nhìn sang Trần Binh.
Trần Binh vốn rất buồn bực vì bị Triệu Tiểu Hắc tát vào mặt, nhưng lúc này anh ta lại đang hút thuốc, vẻ mặt hả hê: “Còn chuyện gì được? Chuyện này không dùng não cũng nghĩ ra được, chắc chẳn là do anh Lưu làm rồi”.
“Anh Lưu? Anh đang nói đến người đàn ông của Diệp tổng sao?”.
“Nói thừa!”.
Trần Binh đầy vẻ sùng bái: “Anh Lưu vừa vào văn phòng của Diệp tổng không lâu, Triệu Tiểu Hắc và hai con chó mực của cô ta đã chật vật bước ra. Ha ha, không phải anh Lưu thì còn là ai?”.
“Anh Lưu đúng là tấm gương của chúng ta”.
“Thần tượng, đội trưởng Trần, lúc nào anh giới thiệu anh Lưu cho tụi này làm quen đi”.
“Anh Lưu uy vũ, nếu anh Lưu có thể đi làm chung với
chúng ta thì tốt rồi”.
“Cậu nằm mơ à? Anh Lưu như là nhân vật trên trời, làm chung với chúng †a?”.
“Đúng vậy, anh Lưu là người đàn ông của Diệp tổng, ngay cả Diệp tổng cũng phải lấy lòng anh ấy, đi làm chung với cậu?”.
“Hừ, nếu tôi thật sự có thể đi làm cùng anh Lưu, bảo tôi ở trần chạy quanh tôi cũng tình nguyện”.
“Vậy thì có là gì, nếu có thể làm chung với anh Lưu, tôi sẽ trồng cây chuối livestream với quạt điện cấp năm”.
“Ố ồ, cậu giỏi”.
“Ha ha, Cẩu Tử, e là nguyện vọng của cậu không thể thực. hiện”.
Các bảo vệ nhao nhao trò chuyện một hồi. Lúc này, nơi cửa đột nhiên xuất hiện một bóng người.
“Ai muốn trồng cây chuối livestream với quạt điện cấp năm?”.
Một giọng nói vui đùa vang lên: “Tôi chưa thấy người đàn ông nào can đảm như vậy, nào nào, tôi muốn xem”.
Bọn họ quay đầu, đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó thì vô cùng phấn khích.
Bọn họ đồng loạt đứng dậy, nhìn Lưu Phong đầy cung kính.
Trần Binh nhanh chóng chạy đến trước mặt Lưu Phong: “Anh Lưu, anh là nhân vật lớn, sao lại tới phòng bảo vệ lộn xộn
của chúng em?”.
Hóa ra anh chưa vào giang hồ mà giang hồ đã vang truyền thuyết của anh.
Lưu Phong nhìn quanh một vòng: “Tất cả xếp hàng!”. Các bảo vệ sửng sốt.
Trần Binh phản ứng nhanh, hô to: “Còn ngây ra đó làm gì, xếp hàng!”.
Vù vùi
Các bảo vệ nhanh chóng đứng dậy.
“Anh Lưu, anh có gì sai bảo?”, Trần Binh vội vàng hỏi. Nhìn bảo vệ chỉ có vài người ít ỏi, Lưu Phong nhíu mày.
“Tôi muốn xem trồng cây chuối livestream với quạt điện cấp năm”, Lưu Phong nói.
Chỉ một câu nói, Trần Binh đã hiểu ra.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
“Không phải chứ? Anh Lưu, lẽ nào anh sẽ đến làm việc ở. phòng bảo vệ chúng tôi?”.
Lưu Phong lặng lẽ gật đầu. Các bảo vệ lập tức mừng rỡ.
Chỉ có một bảo vệ trẻ da đen há hốc miệng, muốn nói lại thôi.
Lưu Phong chỉ vào anh ta: “Cậu có gì muốn nói?”.
Bảo vệ đó lấy dũng khí nói: “Anh... Anh Lưu, tôi chơi với quạt cấp 1 thôi có được không? Tôi còn chưa cưới vợ..”.
“Ha ha hat”. Hiện trường rộ lên tiếng cười.
Đương nhiên Lưu Phong không đời nào lại bắt bảo vệ kia làm thật.
Sau khi mọi người cười xong, Lưu Phong đột nhiên trở nên nghiêm túc.
“Mọi người, hôm nay tôi đến đây chỉ muốn nói với các cậu, vụ việc người phụ nữ ngực lép kia không thể để xảy ra lần thứ hai”, Lưu Phong nói ra lời này, mọi người lập tức yên lặng.
Trần Binh hơi xấu hổ cúi đầu, vâng dạ: “Anh... Anh Lưu, vừa nhìn đã biết người ta là người có tiền, em không thể đắc tội”.
“Thôi đi!”, Lưu Phong quát: “Người có tiền? Mẹ nó, trong mắt tôi chỉ có người sống và người chết, chưa bao giờ phân biệt người giàu với người nghèo!”.
Tử Thần Đào HoaTác giả: Nhất Chi MaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tên lưu manh thối tha, cút xuống cho tôi!” Trên chiếc giường trắng. Diệp Đan Quỳnh mở mắt ra, đột nhiên phát hiện bên cạnh mình có một người đàn ông không mặc quần áo đang năm. Người đàn ông ngáy như sấm, một tay đang ôm lấy cô, một tay đặt trên bộ phận nhạy cảm, chân còn đang gác lên người cô có vẻ như rất thoả mãn. Diệp Đan Quỳnh trong đầu hoàn toàn trống rỗng. Cô giơ chân lên, đạp cho gã đàn ông lăn ra ngoài. Nhưng không ngờ, gã đàn ông phản ứng cực kỳ nhanh nhạy. Mặc dù mắt vẫn nhắm chặt nhưng dễ dàng né được cú đạp của cô rồi thuận thế quấn luôn chiếc chăn đi. Sau đó, anh lăn xuống giường rồi lập tức đứng bật dậy. “Này người đẹp, sao tự nhiên cô lại nổi điên vậy!” Lưu Phong bị cắt ngang giấc mộng đẹp thì vẻ mặt vô cùng bất mãn, lầm bầm: “Khó khăn lắm tôi mới ngủ ngon được như vậy mà sáng sớm đã bị cô phá giấc!” Vừa nói, Lưu Phong vừa quấn chặt thêm chiếc chăn trên người, như thể sợ lộ hàng. Diệp Đan Quỳnh sững sờ, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát, cúi đầu xuống nhìn. Cảnh xuân ở… “Ha ha, sao thứ đó lại như bong bóng vậy, đúng là thần kỳ".“Còn hai con chó đen kia nữa, một kẻ phải kẹp mông mà đi, một kẻ bị gãy tay, đúng là hả giận”.“Đội trưởng Trần, rốt cuộc có chuyện gì vậy?”. Tất cả mọi người đều nhìn sang Trần Binh.Trần Binh vốn rất buồn bực vì bị Triệu Tiểu Hắc tát vào mặt, nhưng lúc này anh ta lại đang hút thuốc, vẻ mặt hả hê: “Còn chuyện gì được? Chuyện này không dùng não cũng nghĩ ra được, chắc chẳn là do anh Lưu làm rồi”.“Anh Lưu? Anh đang nói đến người đàn ông của Diệp tổng sao?”.“Nói thừa!”.Trần Binh đầy vẻ sùng bái: “Anh Lưu vừa vào văn phòng của Diệp tổng không lâu, Triệu Tiểu Hắc và hai con chó mực của cô ta đã chật vật bước ra. Ha ha, không phải anh Lưu thì còn là ai?”.“Anh Lưu đúng là tấm gương của chúng ta”.“Thần tượng, đội trưởng Trần, lúc nào anh giới thiệu anh Lưu cho tụi này làm quen đi”.“Anh Lưu uy vũ, nếu anh Lưu có thể đi làm chung vớichúng ta thì tốt rồi”.“Cậu nằm mơ à? Anh Lưu như là nhân vật trên trời, làm chung với chúng †a?”.“Đúng vậy, anh Lưu là người đàn ông của Diệp tổng, ngay cả Diệp tổng cũng phải lấy lòng anh ấy, đi làm chung với cậu?”.“Hừ, nếu tôi thật sự có thể đi làm cùng anh Lưu, bảo tôi ở trần chạy quanh tôi cũng tình nguyện”.“Vậy thì có là gì, nếu có thể làm chung với anh Lưu, tôi sẽ trồng cây chuối livestream với quạt điện cấp năm”.“Ố ồ, cậu giỏi”.“Ha ha, Cẩu Tử, e là nguyện vọng của cậu không thể thực. hiện”.Các bảo vệ nhao nhao trò chuyện một hồi. Lúc này, nơi cửa đột nhiên xuất hiện một bóng người.“Ai muốn trồng cây chuối livestream với quạt điện cấp năm?”.Một giọng nói vui đùa vang lên: “Tôi chưa thấy người đàn ông nào can đảm như vậy, nào nào, tôi muốn xem”.Bọn họ quay đầu, đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó thì vô cùng phấn khích.Bọn họ đồng loạt đứng dậy, nhìn Lưu Phong đầy cung kính.Trần Binh nhanh chóng chạy đến trước mặt Lưu Phong: “Anh Lưu, anh là nhân vật lớn, sao lại tới phòng bảo vệ lộn xộncủa chúng em?”.Hóa ra anh chưa vào giang hồ mà giang hồ đã vang truyền thuyết của anh.Lưu Phong nhìn quanh một vòng: “Tất cả xếp hàng!”. Các bảo vệ sửng sốt.Trần Binh phản ứng nhanh, hô to: “Còn ngây ra đó làm gì, xếp hàng!”.Vù vùiCác bảo vệ nhanh chóng đứng dậy.“Anh Lưu, anh có gì sai bảo?”, Trần Binh vội vàng hỏi. Nhìn bảo vệ chỉ có vài người ít ỏi, Lưu Phong nhíu mày.“Tôi muốn xem trồng cây chuối livestream với quạt điện cấp năm”, Lưu Phong nói.Chỉ một câu nói, Trần Binh đã hiểu ra.Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé“Không phải chứ? Anh Lưu, lẽ nào anh sẽ đến làm việc ở. phòng bảo vệ chúng tôi?”.Lưu Phong lặng lẽ gật đầu. Các bảo vệ lập tức mừng rỡ.Chỉ có một bảo vệ trẻ da đen há hốc miệng, muốn nói lại thôi.Lưu Phong chỉ vào anh ta: “Cậu có gì muốn nói?”.Bảo vệ đó lấy dũng khí nói: “Anh... Anh Lưu, tôi chơi với quạt cấp 1 thôi có được không? Tôi còn chưa cưới vợ..”.“Ha ha hat”. Hiện trường rộ lên tiếng cười.Đương nhiên Lưu Phong không đời nào lại bắt bảo vệ kia làm thật.Sau khi mọi người cười xong, Lưu Phong đột nhiên trở nên nghiêm túc.“Mọi người, hôm nay tôi đến đây chỉ muốn nói với các cậu, vụ việc người phụ nữ ngực lép kia không thể để xảy ra lần thứ hai”, Lưu Phong nói ra lời này, mọi người lập tức yên lặng.Trần Binh hơi xấu hổ cúi đầu, vâng dạ: “Anh... Anh Lưu, vừa nhìn đã biết người ta là người có tiền, em không thể đắc tội”.“Thôi đi!”, Lưu Phong quát: “Người có tiền? Mẹ nó, trong mắt tôi chỉ có người sống và người chết, chưa bao giờ phân biệt người giàu với người nghèo!”.