“Ông chủ khách ***** thật là thảm, mất cả mạng rồi. ”“Ây da, các người đánh thì cứ đánh, lật tung sạp hàng của tiểu thương làm gì thế? Họ có làm sai gì đâu?”“Ồ, con ngựa này đáng yêu quá, vì sao lại đánh gãy chân nó?”Lục Kiến Vi ôm gối, ánh sáng từ màn hình máy tính chiếu vào mặt cô, ngay khi vai chính và vai phản diện đánh nhau làm liên lụy người dân vô tội, cô lập tức tức giận bất bình. Cái quái gì đây?!Đúng lúc này bạn tốt nhắn tin tới: Bộ phim mà mình đề cử cậu đã xem chưa? Có phải rất hay đúng không! Nam chính siêu đẹp trai nhỉ?!Lục Kiến Vi đánh chữ trả lời: …Không xem kỹ, nhưng mình thấy dân chúng bị liên lụy quá đáng thương. Bạn tốt: ???Bạn tốt: Điểm quan trọng có phải ở đó không?Lục Kiến Vi thở dài, đúng là sự chú ý của cô và người khác không giống nhau lắm. Mặc kệ là xem TV hay là đọc tiểu thuyết, cô luôn chú ý đến vai phụ “Râu ria” hoặc nhân vật pháo hôi, còn mang theo một loại đồng tình khá buồn cười. Rõ ràng biết chỉ là diễn, chỉ là một đám người trong sách, nhưng vẫn…
Chương 20: 20: Kỹ Năng Quan Trọng
Công Tử Đừng Chạy Thật Sự Không Phải Hắc Điếm Mà!Tác giả: Thôi Kinh ThướcTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“Ông chủ khách ***** thật là thảm, mất cả mạng rồi. ”“Ây da, các người đánh thì cứ đánh, lật tung sạp hàng của tiểu thương làm gì thế? Họ có làm sai gì đâu?”“Ồ, con ngựa này đáng yêu quá, vì sao lại đánh gãy chân nó?”Lục Kiến Vi ôm gối, ánh sáng từ màn hình máy tính chiếu vào mặt cô, ngay khi vai chính và vai phản diện đánh nhau làm liên lụy người dân vô tội, cô lập tức tức giận bất bình. Cái quái gì đây?!Đúng lúc này bạn tốt nhắn tin tới: Bộ phim mà mình đề cử cậu đã xem chưa? Có phải rất hay đúng không! Nam chính siêu đẹp trai nhỉ?!Lục Kiến Vi đánh chữ trả lời: …Không xem kỹ, nhưng mình thấy dân chúng bị liên lụy quá đáng thương. Bạn tốt: ???Bạn tốt: Điểm quan trọng có phải ở đó không?Lục Kiến Vi thở dài, đúng là sự chú ý của cô và người khác không giống nhau lắm. Mặc kệ là xem TV hay là đọc tiểu thuyết, cô luôn chú ý đến vai phụ “Râu ria” hoặc nhân vật pháo hôi, còn mang theo một loại đồng tình khá buồn cười. Rõ ràng biết chỉ là diễn, chỉ là một đám người trong sách, nhưng vẫn… Trương Bá lĩnh mệnh, nuốt lại những lời khuyên nhủ Chu Nguyệt, liếc nhìn khuôn mặt phấn khích và mong đợi của cậu thiếu niên.Thôi vậy, cứ để cho nó vui vẻ một hồi.Trương Bá cầm tiền mua vật dụng rời khỏi khách *****.Chu Nguyệt cũng không rảnh rỗi, sau khi cậu quét dọn hết một lượt khách *****, đi đến viện trước chăm chỉ tập võ.Từ nhỏ cậu học là kiếm pháp, trước mắt trong tay không có kiếm, chỉ có thể nhặt một khúc củi trong phòng bếp thay kiếm, luyện từng chiêu thức.Lục Kiến Vi nhấc một chiếc ghế đẩu, ngồi ở hành lang lầu ba, vừa phơi nắng vừa tu luyện tâm pháp, sau khi lĩnh ngộ được tâm pháp, cô tu luyện không hề có nút thắt, chỉ cần dẫn dắt nội lực không ngừng tuần hoàn trong cơ thể thì có thể gia tăng tiến độ.Quen tay hay việc, bây giờ cô có thể làm hai việc cùng một lúc rồi.Vận chuyển nội lực trong cơ thể, ánh mắt cô vô tình nhìn về phía thiếu niên đang luyện kiếm ở trong viện, đột nhiên nhướng mày một cái.“Tiểu Khách, tôi không nhìn nhầm chứ?”Hệ thống: “Cái gì?”Lục Kiến Vi: “Gia cảnh của A Nguyệt lúc trước không tồi, kiếm pháp được học hẳn là không tệ, nhưng một người hoàn toàn không học qua kiếm pháp như tôi, cũng nhìn thấy lỗ hổng từ những chiêu kiếm của cậu ta.”“Ồ.”“Điều này hẳn là có liên quan đến tâm pháp?.” Lục Kiến Vi mỉm cười, “Cậu đối với tôi thật là tốt.”Hệ thống cứng miệng: “Là bản thân cô có thiên phú học kiếm.Nội lực của cậu ta rất thấp, chiêu kiếm chỉ học được một chút, cô nhìn ra điểm yếu cũng là bình thường.”“Vậy sao?” Lục Kiến Vi nói, “Mở cửa hàng hệ thống.”Màn hình sáng màu xanh hiện lên trước mặt.Cô kéo danh sách thương phẩm xuống từng chút một, hỏi: “Nếu như tôi học những kỹ năng khác trước, sau này còn có thể học mấy cái mà cậu đề nghị không?”“Không trở ngại.”Giang hồ không thiếu người “toàn tài”, võ kỹ gì cũng đều muốn học, kỹ năng chỉ là môi giới để vận dụng nội lực trong cơ thể, nội lực có thể thi triển ở nhiều hình thức khác nhau.Đương nhiên, kỹ năng tuyệt giai đối với võ giả lại càng như hổ mọc thêm cánh.Nếu như võ công đạt đến trình độ biến hóa, võ giả cũng có thể buông bỏ kỹ năng, vừa nói vừa cười cầm hoa phi lá cũng có thể giết người.Chỉ là ở giai đoạn đầu, kỹ năng vẫn là quan trọng nhất.Cho dù là kiếm pháp đao pháp dựa vào vũ khí, hay là chưởng pháp quyền pháp dựa vào cơ thể, đều có thể đóng vai trò then chốt trong lúc đối địch.Năng lực mới phát hiện của Lục Kiến Vi ở giai đoạn này chính là đặc cách nghịch thiên.Nếu như cứ tiếp tục trưởng thành như vậy, cô có thể dễ dàng nhìn thấu mệnh môn của đối phương, lúc đối địch có thể một kích đánh bại.“Tiểu Khách, cậu thấy tôi có thể đổi một ít kỹ năng giá thấp, trước tiên thử cảm giác tiêu sái và tùy ý của ‘cao thủ’.”Hệ thống: “Không tích góp tiền mua khinh công tuyệt đỉnh nữa?”“Cậu xem ở đây, ‘Hoành Ba Chưởng’ chỉ 1000 đồng, ‘Quy Tâm Kiếm Quyết’ chỉ 2000 đồng, ‘Nhạn Quá Vô Ngân’ 2000 đồng, tôi vẫn có thể mua nổi mà.”“Có thể, nhưng không cần thiết.” Hệ thống nhắc nhở, “Cô không dùng nội công cũng có thể giả làm cao thủ, nhưng khi sử dụng võ kỹ, thì ngụy trang của cô sẽ mất hiệu lực.”Lục Kiến Vi thở dài: “Thôi vậy! Đúng rồi, cậu có nhìn ra ‘Quy Tâm Kiếm Quyết’ và chiêu kiếm mà A Nguyệt luyện, cái nào cao cấp hơn không?”“Cửa hàng hệ thống, đều là vật phẩm phi phàm.” Hệ thống tự hào nói, “Đương nhiên tôi sẽ không cung cấp cho ký chủ võ kỹ thấp hơn mức bình quân của thế giới này.”Lục Kiến Vi cười: “Cảm ơn.”“Không cần khách khí.”“Tiểu Khách, con người của tôi có chút thích lên mặt dạy đời, tôi nhìn ra nhược điểm trong chiêu kiếm của A Nguyệt, nếu như không đi nhắc nhở, trong lòng rất ngứa ngáy.Tôi có thể dạy cậu ta không?”“Đương nhiên có thể.”Sắc mặt Lục Kiến Vi không hề thay đổi: “Nhưng tôi tu luyện tâm pháp của hệ thống, tôi có thể lợi dụng tâm pháp của cậu đi dạy võ kỹ cho người khác không?”“Đương nhiên có thể.”“Vậy nếu như sau này tôi học võ kỹ, cũng có thể truyền thụ cho người khác?”Hệ thống ngừng lại mấy giây, hỏi: “Cô không sợ người khác học rồi sẽ vượt qua cô sao?”“Không sợ, cái này có gì đáng sợ chứ? Nếu như võ giả ai cũng của mình mình quý, thế giới võ hiệp này sẽ không tồn tại rồi.” Lục Kiến Vi đại nghĩa hào hùng: “Các đại môn phái giang hồ thành lập, đều không phải là nơi truyền thụ tâm pháp, võ kỹ sao?”.
Trương Bá lĩnh mệnh, nuốt lại những lời khuyên nhủ Chu Nguyệt, liếc nhìn khuôn mặt phấn khích và mong đợi của cậu thiếu niên.
Thôi vậy, cứ để cho nó vui vẻ một hồi.
Trương Bá cầm tiền mua vật dụng rời khỏi khách *****.
Chu Nguyệt cũng không rảnh rỗi, sau khi cậu quét dọn hết một lượt khách *****, đi đến viện trước chăm chỉ tập võ.
Từ nhỏ cậu học là kiếm pháp, trước mắt trong tay không có kiếm, chỉ có thể nhặt một khúc củi trong phòng bếp thay kiếm, luyện từng chiêu thức.
Lục Kiến Vi nhấc một chiếc ghế đẩu, ngồi ở hành lang lầu ba, vừa phơi nắng vừa tu luyện tâm pháp, sau khi lĩnh ngộ được tâm pháp, cô tu luyện không hề có nút thắt, chỉ cần dẫn dắt nội lực không ngừng tuần hoàn trong cơ thể thì có thể gia tăng tiến độ.
Quen tay hay việc, bây giờ cô có thể làm hai việc cùng một lúc rồi.
Vận chuyển nội lực trong cơ thể, ánh mắt cô vô tình nhìn về phía thiếu niên đang luyện kiếm ở trong viện, đột nhiên nhướng mày một cái.
“Tiểu Khách, tôi không nhìn nhầm chứ?”Hệ thống: “Cái gì?”Lục Kiến Vi: “Gia cảnh của A Nguyệt lúc trước không tồi, kiếm pháp được học hẳn là không tệ, nhưng một người hoàn toàn không học qua kiếm pháp như tôi, cũng nhìn thấy lỗ hổng từ những chiêu kiếm của cậu ta.
”“Ồ.
”“Điều này hẳn là có liên quan đến tâm pháp?.
” Lục Kiến Vi mỉm cười, “Cậu đối với tôi thật là tốt.
”Hệ thống cứng miệng: “Là bản thân cô có thiên phú học kiếm.
Nội lực của cậu ta rất thấp, chiêu kiếm chỉ học được một chút, cô nhìn ra điểm yếu cũng là bình thường.
”“Vậy sao?” Lục Kiến Vi nói, “Mở cửa hàng hệ thống.
”Màn hình sáng màu xanh hiện lên trước mặt.
Cô kéo danh sách thương phẩm xuống từng chút một, hỏi: “Nếu như tôi học những kỹ năng khác trước, sau này còn có thể học mấy cái mà cậu đề nghị không?”“Không trở ngại.
”Giang hồ không thiếu người “toàn tài”, võ kỹ gì cũng đều muốn học, kỹ năng chỉ là môi giới để vận dụng nội lực trong cơ thể, nội lực có thể thi triển ở nhiều hình thức khác nhau.
Đương nhiên, kỹ năng tuyệt giai đối với võ giả lại càng như hổ mọc thêm cánh.
Nếu như võ công đạt đến trình độ biến hóa, võ giả cũng có thể buông bỏ kỹ năng, vừa nói vừa cười cầm hoa phi lá cũng có thể giết người.
Chỉ là ở giai đoạn đầu, kỹ năng vẫn là quan trọng nhất.
Cho dù là kiếm pháp đao pháp dựa vào vũ khí, hay là chưởng pháp quyền pháp dựa vào cơ thể, đều có thể đóng vai trò then chốt trong lúc đối địch.
Năng lực mới phát hiện của Lục Kiến Vi ở giai đoạn này chính là đặc cách nghịch thiên.
Nếu như cứ tiếp tục trưởng thành như vậy, cô có thể dễ dàng nhìn thấu mệnh môn của đối phương, lúc đối địch có thể một kích đánh bại.
“Tiểu Khách, cậu thấy tôi có thể đổi một ít kỹ năng giá thấp, trước tiên thử cảm giác tiêu sái và tùy ý của ‘cao thủ’.
”Hệ thống: “Không tích góp tiền mua khinh công tuyệt đỉnh nữa?”“Cậu xem ở đây, ‘Hoành Ba Chưởng’ chỉ 1000 đồng, ‘Quy Tâm Kiếm Quyết’ chỉ 2000 đồng, ‘Nhạn Quá Vô Ngân’ 2000 đồng, tôi vẫn có thể mua nổi mà.
”“Có thể, nhưng không cần thiết.
” Hệ thống nhắc nhở, “Cô không dùng nội công cũng có thể giả làm cao thủ, nhưng khi sử dụng võ kỹ, thì ngụy trang của cô sẽ mất hiệu lực.
”Lục Kiến Vi thở dài: “Thôi vậy! Đúng rồi, cậu có nhìn ra ‘Quy Tâm Kiếm Quyết’ và chiêu kiếm mà A Nguyệt luyện, cái nào cao cấp hơn không?”“Cửa hàng hệ thống, đều là vật phẩm phi phàm.
” Hệ thống tự hào nói, “Đương nhiên tôi sẽ không cung cấp cho ký chủ võ kỹ thấp hơn mức bình quân của thế giới này.
”Lục Kiến Vi cười: “Cảm ơn.
”“Không cần khách khí.
”“Tiểu Khách, con người của tôi có chút thích lên mặt dạy đời, tôi nhìn ra nhược điểm trong chiêu kiếm của A Nguyệt, nếu như không đi nhắc nhở, trong lòng rất ngứa ngáy.
Tôi có thể dạy cậu ta không?”“Đương nhiên có thể.
”Sắc mặt Lục Kiến Vi không hề thay đổi: “Nhưng tôi tu luyện tâm pháp của hệ thống, tôi có thể lợi dụng tâm pháp của cậu đi dạy võ kỹ cho người khác không?”“Đương nhiên có thể.
”“Vậy nếu như sau này tôi học võ kỹ, cũng có thể truyền thụ cho người khác?”Hệ thống ngừng lại mấy giây, hỏi: “Cô không sợ người khác học rồi sẽ vượt qua cô sao?”“Không sợ, cái này có gì đáng sợ chứ? Nếu như võ giả ai cũng của mình mình quý, thế giới võ hiệp này sẽ không tồn tại rồi.
” Lục Kiến Vi đại nghĩa hào hùng: “Các đại môn phái giang hồ thành lập, đều không phải là nơi truyền thụ tâm pháp, võ kỹ sao?”.
Công Tử Đừng Chạy Thật Sự Không Phải Hắc Điếm Mà!Tác giả: Thôi Kinh ThướcTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“Ông chủ khách ***** thật là thảm, mất cả mạng rồi. ”“Ây da, các người đánh thì cứ đánh, lật tung sạp hàng của tiểu thương làm gì thế? Họ có làm sai gì đâu?”“Ồ, con ngựa này đáng yêu quá, vì sao lại đánh gãy chân nó?”Lục Kiến Vi ôm gối, ánh sáng từ màn hình máy tính chiếu vào mặt cô, ngay khi vai chính và vai phản diện đánh nhau làm liên lụy người dân vô tội, cô lập tức tức giận bất bình. Cái quái gì đây?!Đúng lúc này bạn tốt nhắn tin tới: Bộ phim mà mình đề cử cậu đã xem chưa? Có phải rất hay đúng không! Nam chính siêu đẹp trai nhỉ?!Lục Kiến Vi đánh chữ trả lời: …Không xem kỹ, nhưng mình thấy dân chúng bị liên lụy quá đáng thương. Bạn tốt: ???Bạn tốt: Điểm quan trọng có phải ở đó không?Lục Kiến Vi thở dài, đúng là sự chú ý của cô và người khác không giống nhau lắm. Mặc kệ là xem TV hay là đọc tiểu thuyết, cô luôn chú ý đến vai phụ “Râu ria” hoặc nhân vật pháo hôi, còn mang theo một loại đồng tình khá buồn cười. Rõ ràng biết chỉ là diễn, chỉ là một đám người trong sách, nhưng vẫn… Trương Bá lĩnh mệnh, nuốt lại những lời khuyên nhủ Chu Nguyệt, liếc nhìn khuôn mặt phấn khích và mong đợi của cậu thiếu niên.Thôi vậy, cứ để cho nó vui vẻ một hồi.Trương Bá cầm tiền mua vật dụng rời khỏi khách *****.Chu Nguyệt cũng không rảnh rỗi, sau khi cậu quét dọn hết một lượt khách *****, đi đến viện trước chăm chỉ tập võ.Từ nhỏ cậu học là kiếm pháp, trước mắt trong tay không có kiếm, chỉ có thể nhặt một khúc củi trong phòng bếp thay kiếm, luyện từng chiêu thức.Lục Kiến Vi nhấc một chiếc ghế đẩu, ngồi ở hành lang lầu ba, vừa phơi nắng vừa tu luyện tâm pháp, sau khi lĩnh ngộ được tâm pháp, cô tu luyện không hề có nút thắt, chỉ cần dẫn dắt nội lực không ngừng tuần hoàn trong cơ thể thì có thể gia tăng tiến độ.Quen tay hay việc, bây giờ cô có thể làm hai việc cùng một lúc rồi.Vận chuyển nội lực trong cơ thể, ánh mắt cô vô tình nhìn về phía thiếu niên đang luyện kiếm ở trong viện, đột nhiên nhướng mày một cái.“Tiểu Khách, tôi không nhìn nhầm chứ?”Hệ thống: “Cái gì?”Lục Kiến Vi: “Gia cảnh của A Nguyệt lúc trước không tồi, kiếm pháp được học hẳn là không tệ, nhưng một người hoàn toàn không học qua kiếm pháp như tôi, cũng nhìn thấy lỗ hổng từ những chiêu kiếm của cậu ta.”“Ồ.”“Điều này hẳn là có liên quan đến tâm pháp?.” Lục Kiến Vi mỉm cười, “Cậu đối với tôi thật là tốt.”Hệ thống cứng miệng: “Là bản thân cô có thiên phú học kiếm.Nội lực của cậu ta rất thấp, chiêu kiếm chỉ học được một chút, cô nhìn ra điểm yếu cũng là bình thường.”“Vậy sao?” Lục Kiến Vi nói, “Mở cửa hàng hệ thống.”Màn hình sáng màu xanh hiện lên trước mặt.Cô kéo danh sách thương phẩm xuống từng chút một, hỏi: “Nếu như tôi học những kỹ năng khác trước, sau này còn có thể học mấy cái mà cậu đề nghị không?”“Không trở ngại.”Giang hồ không thiếu người “toàn tài”, võ kỹ gì cũng đều muốn học, kỹ năng chỉ là môi giới để vận dụng nội lực trong cơ thể, nội lực có thể thi triển ở nhiều hình thức khác nhau.Đương nhiên, kỹ năng tuyệt giai đối với võ giả lại càng như hổ mọc thêm cánh.Nếu như võ công đạt đến trình độ biến hóa, võ giả cũng có thể buông bỏ kỹ năng, vừa nói vừa cười cầm hoa phi lá cũng có thể giết người.Chỉ là ở giai đoạn đầu, kỹ năng vẫn là quan trọng nhất.Cho dù là kiếm pháp đao pháp dựa vào vũ khí, hay là chưởng pháp quyền pháp dựa vào cơ thể, đều có thể đóng vai trò then chốt trong lúc đối địch.Năng lực mới phát hiện của Lục Kiến Vi ở giai đoạn này chính là đặc cách nghịch thiên.Nếu như cứ tiếp tục trưởng thành như vậy, cô có thể dễ dàng nhìn thấu mệnh môn của đối phương, lúc đối địch có thể một kích đánh bại.“Tiểu Khách, cậu thấy tôi có thể đổi một ít kỹ năng giá thấp, trước tiên thử cảm giác tiêu sái và tùy ý của ‘cao thủ’.”Hệ thống: “Không tích góp tiền mua khinh công tuyệt đỉnh nữa?”“Cậu xem ở đây, ‘Hoành Ba Chưởng’ chỉ 1000 đồng, ‘Quy Tâm Kiếm Quyết’ chỉ 2000 đồng, ‘Nhạn Quá Vô Ngân’ 2000 đồng, tôi vẫn có thể mua nổi mà.”“Có thể, nhưng không cần thiết.” Hệ thống nhắc nhở, “Cô không dùng nội công cũng có thể giả làm cao thủ, nhưng khi sử dụng võ kỹ, thì ngụy trang của cô sẽ mất hiệu lực.”Lục Kiến Vi thở dài: “Thôi vậy! Đúng rồi, cậu có nhìn ra ‘Quy Tâm Kiếm Quyết’ và chiêu kiếm mà A Nguyệt luyện, cái nào cao cấp hơn không?”“Cửa hàng hệ thống, đều là vật phẩm phi phàm.” Hệ thống tự hào nói, “Đương nhiên tôi sẽ không cung cấp cho ký chủ võ kỹ thấp hơn mức bình quân của thế giới này.”Lục Kiến Vi cười: “Cảm ơn.”“Không cần khách khí.”“Tiểu Khách, con người của tôi có chút thích lên mặt dạy đời, tôi nhìn ra nhược điểm trong chiêu kiếm của A Nguyệt, nếu như không đi nhắc nhở, trong lòng rất ngứa ngáy.Tôi có thể dạy cậu ta không?”“Đương nhiên có thể.”Sắc mặt Lục Kiến Vi không hề thay đổi: “Nhưng tôi tu luyện tâm pháp của hệ thống, tôi có thể lợi dụng tâm pháp của cậu đi dạy võ kỹ cho người khác không?”“Đương nhiên có thể.”“Vậy nếu như sau này tôi học võ kỹ, cũng có thể truyền thụ cho người khác?”Hệ thống ngừng lại mấy giây, hỏi: “Cô không sợ người khác học rồi sẽ vượt qua cô sao?”“Không sợ, cái này có gì đáng sợ chứ? Nếu như võ giả ai cũng của mình mình quý, thế giới võ hiệp này sẽ không tồn tại rồi.” Lục Kiến Vi đại nghĩa hào hùng: “Các đại môn phái giang hồ thành lập, đều không phải là nơi truyền thụ tâm pháp, võ kỹ sao?”.