Tác giả:

"Đã hạ sốt rồi mà sao vẫn chưa tỉnh, đã ba ngày rồi...""Tê Tê à, sao mà con ngốc thế chứ? Dù có làm ầm ĩ ly dị thì cũng không đến mức nhảy sông chứ!""Nếu co không may xảy ra chuyện bất trắc gì thì cha mẹ phải sống thế nào đây?"Trong cơn hôn mê, Diệp Mộc Tê nghe thấy âm thanh xa lạ vang bên tai, cùng với mùi thuốc khử trùng gay mũi.Cô chậm rãi mở mắt ra, ánh sáng ập vào mắt khiến cô nhìn không quá rõ. Chờ đến lúc thích nghi với ánh sáng xong, đập vào mắt cô là một người phụ nữ mặc dù đã khá lớn tuổi nhưng trông vẫn rất xinh đẹp."Tê Tê con tỉnh rồi sao? Con cảm thấy thế nào rồi, có thấy không khỏe ở đâu không?" Hạ Anh thấy Diệp Mộc Tê mở mắt nên bèn mở lời hỏi."Tôi..." Diệp Mộc Tê lên tiếng, giọng cô khàn khàn, hơn nữa cổ họng còn sưng đau nhức giống như bị con dao nhỏ rạch qua vậy. Cô vừa thốt ra một chữ thôi nhưng đã đau đến mức không nói tiếp được."Đừng vội đừng vội, uống chút nước trước đi." Hạ Anh vội vàng đưa một chén nước qua cho cô, đặt bên miệng cô rồi đút cho cô uống.Diệp Mộc…

Chương 5: 5: Bạn Sợ Gì Khi Có Không Gian Siêu Thị Trong Tay 3

Tn 80 Quân Tẩu Yêu Kiều Ông Xã Sĩ Quan Không Nhịn NổiTác giả: Sương SơTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đã hạ sốt rồi mà sao vẫn chưa tỉnh, đã ba ngày rồi...""Tê Tê à, sao mà con ngốc thế chứ? Dù có làm ầm ĩ ly dị thì cũng không đến mức nhảy sông chứ!""Nếu co không may xảy ra chuyện bất trắc gì thì cha mẹ phải sống thế nào đây?"Trong cơn hôn mê, Diệp Mộc Tê nghe thấy âm thanh xa lạ vang bên tai, cùng với mùi thuốc khử trùng gay mũi.Cô chậm rãi mở mắt ra, ánh sáng ập vào mắt khiến cô nhìn không quá rõ. Chờ đến lúc thích nghi với ánh sáng xong, đập vào mắt cô là một người phụ nữ mặc dù đã khá lớn tuổi nhưng trông vẫn rất xinh đẹp."Tê Tê con tỉnh rồi sao? Con cảm thấy thế nào rồi, có thấy không khỏe ở đâu không?" Hạ Anh thấy Diệp Mộc Tê mở mắt nên bèn mở lời hỏi."Tôi..." Diệp Mộc Tê lên tiếng, giọng cô khàn khàn, hơn nữa cổ họng còn sưng đau nhức giống như bị con dao nhỏ rạch qua vậy. Cô vừa thốt ra một chữ thôi nhưng đã đau đến mức không nói tiếp được."Đừng vội đừng vội, uống chút nước trước đi." Hạ Anh vội vàng đưa một chén nước qua cho cô, đặt bên miệng cô rồi đút cho cô uống.Diệp Mộc… Diệp Mộc Tây nghĩ đến mình thứ mình từng xem trong tiểu thuyết, như loại không gian thức tỉnh này đều có linh tuyền, cho nên! phần lớn là vậy đi?Mở vòi sen, Diệp Mộc Tây uống thử một miếng, nước rất ngọt, nhưng uống xong cũng không có cảm giác gì lạ.Diệp Mộc Tây chép miệng một cái, có phải là cô sai rồi không?Uống phải nước máy sao?…"Rất tốt, xem ra đầu bếp như mình sẽ sớm vực dậy đây!" Diệp Mộc Tây gặm một quả táo, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo sự kích động nho nhỏ.Chờ đợi trong không gian một lúc lâu, còn ăn hai quả cherry, Diệp Mộc Tây cuối cùng mới lưu luyến rời khỏi không gian, nhìn mặt trăng treo trên cao, cô nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.…Sáng sớm hôm sauDiệp Mộc Tây tỉnh lại, cảm giác mệt mỏi của cơ thể cứ như biến mất hoàn toàn, tinh thần tốt hơn hôm qua rất nhiều, chắc là vòi nước bên trong không gian kia thật sự là linh tuyền nhỉ?Ba mẹ để cho cô ít đồ ăn sáng rồi ra ngoài đi làm, Diệp Mộc Tây ăn chút gì xong ở trong nhà nhìn xem TV.TV là TV đời cũ, có thể nói nhà họ Diệp là người mua ti vi màu sớm nhất ở trong cái trấn nhỏ này."Tây, Tây, dậy rồi sao?"Lúc đang xem TV vui vẻ, Hạ Anh đột nhiên trở về, vừa cởi giày vừa nói ngay ở cổng."?" Mắt của Diệp Mộc Tây nhìn thời gian, lúc này mới ba giờ hơn, thập niên 80 tan làm sớm như vậy sao?Diệp Mộc Tây nghi ngờ đi về phía cổng."Mẹ, sao mẹ về sớm như vậy?""Cảnh Thần trở về từ bộ đội, không phải mẹ phải tranh thủ thời gian đi mua chút đồ ăn sao." Hạ Anh nói.Đương nhiên còn có một nguyên nhân nữa, chính là sợ Diệp Mộc Tây ở nhà một mình nghĩ quẩn, cho nên sau khi bà và Diệp Chính Phong ra ngoài đã khóa trái lại cửa, còn giấu dao đi rồi…"Cảnh Thần?A, nguyên chủ còn có người chồng lừa được mà!Không đúng, sao lại trở về rồi? Không phải lúc hôm qua ở bệnh viện nói là ngày mai mới trở về sao?Diệp Mộc Tây dừng bước, ánh mắt nhìn về phía sau ba mẹ mình, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đứng ở nơi đó, nghe thấy âm thanh thì cũng nhìn về phía cô, hai người bốn mắt nhìn vào nhau.Người đàn ông này cao ráo, hai người đứng chắn phía trước mà cũng không che mất anh, chắc là anh ta 1m9 nhỉ?Ăn cột điện lớn lên sao?Nhưng mà gương mặt kia cực kỳ đẹp trai, chỉ vừa liếc mắt thôi Diệp Mộc Tây đột nhiên đã hiểu, vì sao nguyên chủ lại không từ thủ đoạn cũng muốn lừa kết hôn với một người chồng như này đến như thế.Gương mặt góc cạnh rõ ràng, mày kiếm mắt sáng, môi mỏng, sống mũi cao, cứ như đã tập trung tất cả ưu điểm vào trên người một người vậy, lại còn là quân nhân, người như vậy ai mà không rung động chứ?Chỉ là! Ánh mắt của người đàn ông này có chút lạnh, vẻ mặt nghiêm túc, chắc là do thời gian dài tham gia quân ngũ nên vậy, để cho người ta lần đầu tiên nhìn đã thấy cực kỳ áp lực!Cau có cái gì cơ chứ!.

Diệp Mộc Tây nghĩ đến mình thứ mình từng xem trong tiểu thuyết, như loại không gian thức tỉnh này đều có linh tuyền, cho nên! phần lớn là vậy đi?Mở vòi sen, Diệp Mộc Tây uống thử một miếng, nước rất ngọt, nhưng uống xong cũng không có cảm giác gì lạ.

Diệp Mộc Tây chép miệng một cái, có phải là cô sai rồi không?Uống phải nước máy sao?…"Rất tốt, xem ra đầu bếp như mình sẽ sớm vực dậy đây!" Diệp Mộc Tây gặm một quả táo, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo sự kích động nho nhỏ.

Chờ đợi trong không gian một lúc lâu, còn ăn hai quả cherry, Diệp Mộc Tây cuối cùng mới lưu luyến rời khỏi không gian, nhìn mặt trăng treo trên cao, cô nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

…Sáng sớm hôm sauDiệp Mộc Tây tỉnh lại, cảm giác mệt mỏi của cơ thể cứ như biến mất hoàn toàn, tinh thần tốt hơn hôm qua rất nhiều, chắc là vòi nước bên trong không gian kia thật sự là linh tuyền nhỉ?Ba mẹ để cho cô ít đồ ăn sáng rồi ra ngoài đi làm, Diệp Mộc Tây ăn chút gì xong ở trong nhà nhìn xem TV.

TV là TV đời cũ, có thể nói nhà họ Diệp là người mua ti vi màu sớm nhất ở trong cái trấn nhỏ này.

"Tây, Tây, dậy rồi sao?"Lúc đang xem TV vui vẻ, Hạ Anh đột nhiên trở về, vừa cởi giày vừa nói ngay ở cổng.

"?" Mắt của Diệp Mộc Tây nhìn thời gian, lúc này mới ba giờ hơn, thập niên 80 tan làm sớm như vậy sao?Diệp Mộc Tây nghi ngờ đi về phía cổng.

"Mẹ, sao mẹ về sớm như vậy?""Cảnh Thần trở về từ bộ đội, không phải mẹ phải tranh thủ thời gian đi mua chút đồ ăn sao.

" Hạ Anh nói.

Đương nhiên còn có một nguyên nhân nữa, chính là sợ Diệp Mộc Tây ở nhà một mình nghĩ quẩn, cho nên sau khi bà và Diệp Chính Phong ra ngoài đã khóa trái lại cửa, còn giấu dao đi rồi…"Cảnh Thần?A, nguyên chủ còn có người chồng lừa được mà!Không đúng, sao lại trở về rồi? Không phải lúc hôm qua ở bệnh viện nói là ngày mai mới trở về sao?Diệp Mộc Tây dừng bước, ánh mắt nhìn về phía sau ba mẹ mình, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đứng ở nơi đó, nghe thấy âm thanh thì cũng nhìn về phía cô, hai người bốn mắt nhìn vào nhau.

Người đàn ông này cao ráo, hai người đứng chắn phía trước mà cũng không che mất anh, chắc là anh ta 1m9 nhỉ?Ăn cột điện lớn lên sao?Nhưng mà gương mặt kia cực kỳ đẹp trai, chỉ vừa liếc mắt thôi Diệp Mộc Tây đột nhiên đã hiểu, vì sao nguyên chủ lại không từ thủ đoạn cũng muốn lừa kết hôn với một người chồng như này đến như thế.

Gương mặt góc cạnh rõ ràng, mày kiếm mắt sáng, môi mỏng, sống mũi cao, cứ như đã tập trung tất cả ưu điểm vào trên người một người vậy, lại còn là quân nhân, người như vậy ai mà không rung động chứ?Chỉ là! Ánh mắt của người đàn ông này có chút lạnh, vẻ mặt nghiêm túc, chắc là do thời gian dài tham gia quân ngũ nên vậy, để cho người ta lần đầu tiên nhìn đã thấy cực kỳ áp lực!Cau có cái gì cơ chứ!.

Tn 80 Quân Tẩu Yêu Kiều Ông Xã Sĩ Quan Không Nhịn NổiTác giả: Sương SơTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đã hạ sốt rồi mà sao vẫn chưa tỉnh, đã ba ngày rồi...""Tê Tê à, sao mà con ngốc thế chứ? Dù có làm ầm ĩ ly dị thì cũng không đến mức nhảy sông chứ!""Nếu co không may xảy ra chuyện bất trắc gì thì cha mẹ phải sống thế nào đây?"Trong cơn hôn mê, Diệp Mộc Tê nghe thấy âm thanh xa lạ vang bên tai, cùng với mùi thuốc khử trùng gay mũi.Cô chậm rãi mở mắt ra, ánh sáng ập vào mắt khiến cô nhìn không quá rõ. Chờ đến lúc thích nghi với ánh sáng xong, đập vào mắt cô là một người phụ nữ mặc dù đã khá lớn tuổi nhưng trông vẫn rất xinh đẹp."Tê Tê con tỉnh rồi sao? Con cảm thấy thế nào rồi, có thấy không khỏe ở đâu không?" Hạ Anh thấy Diệp Mộc Tê mở mắt nên bèn mở lời hỏi."Tôi..." Diệp Mộc Tê lên tiếng, giọng cô khàn khàn, hơn nữa cổ họng còn sưng đau nhức giống như bị con dao nhỏ rạch qua vậy. Cô vừa thốt ra một chữ thôi nhưng đã đau đến mức không nói tiếp được."Đừng vội đừng vội, uống chút nước trước đi." Hạ Anh vội vàng đưa một chén nước qua cho cô, đặt bên miệng cô rồi đút cho cô uống.Diệp Mộc… Diệp Mộc Tây nghĩ đến mình thứ mình từng xem trong tiểu thuyết, như loại không gian thức tỉnh này đều có linh tuyền, cho nên! phần lớn là vậy đi?Mở vòi sen, Diệp Mộc Tây uống thử một miếng, nước rất ngọt, nhưng uống xong cũng không có cảm giác gì lạ.Diệp Mộc Tây chép miệng một cái, có phải là cô sai rồi không?Uống phải nước máy sao?…"Rất tốt, xem ra đầu bếp như mình sẽ sớm vực dậy đây!" Diệp Mộc Tây gặm một quả táo, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo sự kích động nho nhỏ.Chờ đợi trong không gian một lúc lâu, còn ăn hai quả cherry, Diệp Mộc Tây cuối cùng mới lưu luyến rời khỏi không gian, nhìn mặt trăng treo trên cao, cô nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.…Sáng sớm hôm sauDiệp Mộc Tây tỉnh lại, cảm giác mệt mỏi của cơ thể cứ như biến mất hoàn toàn, tinh thần tốt hơn hôm qua rất nhiều, chắc là vòi nước bên trong không gian kia thật sự là linh tuyền nhỉ?Ba mẹ để cho cô ít đồ ăn sáng rồi ra ngoài đi làm, Diệp Mộc Tây ăn chút gì xong ở trong nhà nhìn xem TV.TV là TV đời cũ, có thể nói nhà họ Diệp là người mua ti vi màu sớm nhất ở trong cái trấn nhỏ này."Tây, Tây, dậy rồi sao?"Lúc đang xem TV vui vẻ, Hạ Anh đột nhiên trở về, vừa cởi giày vừa nói ngay ở cổng."?" Mắt của Diệp Mộc Tây nhìn thời gian, lúc này mới ba giờ hơn, thập niên 80 tan làm sớm như vậy sao?Diệp Mộc Tây nghi ngờ đi về phía cổng."Mẹ, sao mẹ về sớm như vậy?""Cảnh Thần trở về từ bộ đội, không phải mẹ phải tranh thủ thời gian đi mua chút đồ ăn sao." Hạ Anh nói.Đương nhiên còn có một nguyên nhân nữa, chính là sợ Diệp Mộc Tây ở nhà một mình nghĩ quẩn, cho nên sau khi bà và Diệp Chính Phong ra ngoài đã khóa trái lại cửa, còn giấu dao đi rồi…"Cảnh Thần?A, nguyên chủ còn có người chồng lừa được mà!Không đúng, sao lại trở về rồi? Không phải lúc hôm qua ở bệnh viện nói là ngày mai mới trở về sao?Diệp Mộc Tây dừng bước, ánh mắt nhìn về phía sau ba mẹ mình, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đứng ở nơi đó, nghe thấy âm thanh thì cũng nhìn về phía cô, hai người bốn mắt nhìn vào nhau.Người đàn ông này cao ráo, hai người đứng chắn phía trước mà cũng không che mất anh, chắc là anh ta 1m9 nhỉ?Ăn cột điện lớn lên sao?Nhưng mà gương mặt kia cực kỳ đẹp trai, chỉ vừa liếc mắt thôi Diệp Mộc Tây đột nhiên đã hiểu, vì sao nguyên chủ lại không từ thủ đoạn cũng muốn lừa kết hôn với một người chồng như này đến như thế.Gương mặt góc cạnh rõ ràng, mày kiếm mắt sáng, môi mỏng, sống mũi cao, cứ như đã tập trung tất cả ưu điểm vào trên người một người vậy, lại còn là quân nhân, người như vậy ai mà không rung động chứ?Chỉ là! Ánh mắt của người đàn ông này có chút lạnh, vẻ mặt nghiêm túc, chắc là do thời gian dài tham gia quân ngũ nên vậy, để cho người ta lần đầu tiên nhìn đã thấy cực kỳ áp lực!Cau có cái gì cơ chứ!.

Chương 5: 5: Bạn Sợ Gì Khi Có Không Gian Siêu Thị Trong Tay 3