"Đã hạ sốt rồi mà sao vẫn chưa tỉnh, đã ba ngày rồi...""Tê Tê à, sao mà con ngốc thế chứ? Dù có làm ầm ĩ ly dị thì cũng không đến mức nhảy sông chứ!""Nếu co không may xảy ra chuyện bất trắc gì thì cha mẹ phải sống thế nào đây?"Trong cơn hôn mê, Diệp Mộc Tê nghe thấy âm thanh xa lạ vang bên tai, cùng với mùi thuốc khử trùng gay mũi.Cô chậm rãi mở mắt ra, ánh sáng ập vào mắt khiến cô nhìn không quá rõ. Chờ đến lúc thích nghi với ánh sáng xong, đập vào mắt cô là một người phụ nữ mặc dù đã khá lớn tuổi nhưng trông vẫn rất xinh đẹp."Tê Tê con tỉnh rồi sao? Con cảm thấy thế nào rồi, có thấy không khỏe ở đâu không?" Hạ Anh thấy Diệp Mộc Tê mở mắt nên bèn mở lời hỏi."Tôi..." Diệp Mộc Tê lên tiếng, giọng cô khàn khàn, hơn nữa cổ họng còn sưng đau nhức giống như bị con dao nhỏ rạch qua vậy. Cô vừa thốt ra một chữ thôi nhưng đã đau đến mức không nói tiếp được."Đừng vội đừng vội, uống chút nước trước đi." Hạ Anh vội vàng đưa một chén nước qua cho cô, đặt bên miệng cô rồi đút cho cô uống.Diệp Mộc…
Chương 42: 42: Báo Cảnh Sát 3
Tn 80 Quân Tẩu Yêu Kiều Ông Xã Sĩ Quan Không Nhịn NổiTác giả: Sương SơTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đã hạ sốt rồi mà sao vẫn chưa tỉnh, đã ba ngày rồi...""Tê Tê à, sao mà con ngốc thế chứ? Dù có làm ầm ĩ ly dị thì cũng không đến mức nhảy sông chứ!""Nếu co không may xảy ra chuyện bất trắc gì thì cha mẹ phải sống thế nào đây?"Trong cơn hôn mê, Diệp Mộc Tê nghe thấy âm thanh xa lạ vang bên tai, cùng với mùi thuốc khử trùng gay mũi.Cô chậm rãi mở mắt ra, ánh sáng ập vào mắt khiến cô nhìn không quá rõ. Chờ đến lúc thích nghi với ánh sáng xong, đập vào mắt cô là một người phụ nữ mặc dù đã khá lớn tuổi nhưng trông vẫn rất xinh đẹp."Tê Tê con tỉnh rồi sao? Con cảm thấy thế nào rồi, có thấy không khỏe ở đâu không?" Hạ Anh thấy Diệp Mộc Tê mở mắt nên bèn mở lời hỏi."Tôi..." Diệp Mộc Tê lên tiếng, giọng cô khàn khàn, hơn nữa cổ họng còn sưng đau nhức giống như bị con dao nhỏ rạch qua vậy. Cô vừa thốt ra một chữ thôi nhưng đã đau đến mức không nói tiếp được."Đừng vội đừng vội, uống chút nước trước đi." Hạ Anh vội vàng đưa một chén nước qua cho cô, đặt bên miệng cô rồi đút cho cô uống.Diệp Mộc… Nguyên nhân chủ yếu là lần trước Diệp Tuệ Tuệ đẩy cô, nhưng cô không có bất kỳ chứng cứ gì, nên cô trực tiếp đi tìm Diệp Tuệ Tuệ sẽ càng tốt hơn!“Cảnh Thần nói đúng.” Khi Dung Cảnh Thần nói lời này, trong đầu Hạ Anh không khỏi hiện lên cảnh tượng sắc mặt Diệp Mộc Tê tái nhợt, thậm chí ngừng thở sau khi rơi xuống nước, bà đột nhiên cảm thấy như bị choáng váng, sợ hãi."Tê Tê, việc con làm quá nguy hiểm." Hạ Anh kéo Diệp Mộc Tê, vẻ mặt không đồng tình.Diệp Mộc Tê cũng không có nói trước với bọn họ rằng cô sẽ làm việc này, cô chỉ hẹn hai người buổi tối đến sông nhỏ, dặn hai người họ đừng trực tiếp xuất hiện.Nếu không phải cô luôn cảm thấy bất an và nói chuyện này với Ân Lan, Ân Lan lại gọi Dung Ảnh Thần tới, có lẽ vừa rồi Diệp Mộc Tê đã bị đẩy xuống nước rồi!Khi đến bờ sông, họ thấy Diệp Mộc Tê và Diệp Tuệ Tuệ vẫn đứng cách bờ sông một khoảng để nói chuyện, sau khi suy nghĩ, họ quyết định làm theo lời nói trước đó của Diệp Mộc Tê, trốn sang một bên và quan sát.Khi nhìn thấy Diệp Tuệ Tuệ, Hạ Anh đã đại khái đoán được Diệp Mộc Lê muốn làm gì."Không có gì to tát, chúng ta chỉ cần từ tìm kiếm chứng cứ thôi." May mắn thay, bà đã gọi được Dung Cảnh Thần tới: "Sau này đừng làm chuyện như vậy, có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng!""Tê Tê, mẹ con và ba chỉ hy vọng con có thể khỏe mạnh bình an." Diệp Chính Phong cũng nghiêm túc nói: "Con hiểu không?""Con hiểu, con hiểu!" Diệp Mộc Tê lập tức gật đầu thừa nhận mình sai: "Con sẽ không tái phạm."Là lỗi của cô, cô đã không suy nghĩ kỹ, mặc dù trong kế hoạch lẽ ra không xảy ra tai nạn lớn nào, nhưng cô lại không để ý đến việc ba mẹ cô sẽ lo lắng, đặc biệt là những người đã nhìn thấy cô rơi xuống nước suýt chết."Được rồi, về nhà đi.Ngày mai có thể cảnh sát sẽ tìm đến."…Sau khi biết con gái bị cảnh sát bắt đi, Diệp Vĩ Minh và Lâm Diễm Hồng đã lo lắng thức cả đêm.Sáng sớm hôm sau, vừa rạng sáng, hai người nóng lòng đến gõ cửa nhà họ Diệp.Trong tay Diệp Vĩ Minh cầm mấy cái bánh bao, thức suốt đêm nên trông rất hốc hác, Lâm Diễm Hồng cũng không khá hơn là bao, hai mắt sưng đỏ, hình như đã khóc.Nhìn Diệp Chính Phong tới mở cửa, Diệp Vĩ Minh cẩn thận đưa bánh bao trong tay ra.Diệp Chính Phong vừa nhìn thấy hai người, liền biết tại sao bọn họ lại tới đây, cũng không có đưa tay ra đón bọn họ."Anh ơi, chúng ta đều là họ hàng.Tuệ Tuệ là cháu gái của anh.Nó còn nhỏ, nó làm ra chuyện như vậy chỉ vì hồ đồ.Anh muốn đánh hay mắng nó cũng được.Anh có thể đừng đưa Tuệ Tuệ đến cảnh sát được không?" Diệp Tuệ Tuệ là con gái duy nhất Diệp Vĩ Minh, còn trẻ như vậy, nếu vào tù, cuộc đời của cô ta sẽ coi như xong!"Nó cũng không còn nhỏ nữa, còn lớn hơn Tê Tê của chúng ta một tuổi đấy." Diệp Chính Phong lạnh mặt nói."Anh…".
Nguyên nhân chủ yếu là lần trước Diệp Tuệ Tuệ đẩy cô, nhưng cô không có bất kỳ chứng cứ gì, nên cô trực tiếp đi tìm Diệp Tuệ Tuệ sẽ càng tốt hơn!“Cảnh Thần nói đúng.” Khi Dung Cảnh Thần nói lời này, trong đầu Hạ Anh không khỏi hiện lên cảnh tượng sắc mặt Diệp Mộc Tê tái nhợt, thậm chí ngừng thở sau khi rơi xuống nước, bà đột nhiên cảm thấy như bị choáng váng, sợ hãi."Tê Tê, việc con làm quá nguy hiểm." Hạ Anh kéo Diệp Mộc Tê, vẻ mặt không đồng tình.Diệp Mộc Tê cũng không có nói trước với bọn họ rằng cô sẽ làm việc này, cô chỉ hẹn hai người buổi tối đến sông nhỏ, dặn hai người họ đừng trực tiếp xuất hiện.Nếu không phải cô luôn cảm thấy bất an và nói chuyện này với Ân Lan, Ân Lan lại gọi Dung Ảnh Thần tới, có lẽ vừa rồi Diệp Mộc Tê đã bị đẩy xuống nước rồi!Khi đến bờ sông, họ thấy Diệp Mộc Tê và Diệp Tuệ Tuệ vẫn đứng cách bờ sông một khoảng để nói chuyện, sau khi suy nghĩ, họ quyết định làm theo lời nói trước đó của Diệp Mộc Tê, trốn sang một bên và quan sát.Khi nhìn thấy Diệp Tuệ Tuệ, Hạ Anh đã đại khái đoán được Diệp Mộc Lê muốn làm gì."Không có gì to tát, chúng ta chỉ cần từ tìm kiếm chứng cứ thôi." May mắn thay, bà đã gọi được Dung Cảnh Thần tới: "Sau này đừng làm chuyện như vậy, có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng!""Tê Tê, mẹ con và ba chỉ hy vọng con có thể khỏe mạnh bình an." Diệp Chính Phong cũng nghiêm túc nói: "Con hiểu không?""Con hiểu, con hiểu!" Diệp Mộc Tê lập tức gật đầu thừa nhận mình sai: "Con sẽ không tái phạm."Là lỗi của cô, cô đã không suy nghĩ kỹ, mặc dù trong kế hoạch lẽ ra không xảy ra tai nạn lớn nào, nhưng cô lại không để ý đến việc ba mẹ cô sẽ lo lắng, đặc biệt là những người đã nhìn thấy cô rơi xuống nước suýt chết."Được rồi, về nhà đi.
Ngày mai có thể cảnh sát sẽ tìm đến."…Sau khi biết con gái bị cảnh sát bắt đi, Diệp Vĩ Minh và Lâm Diễm Hồng đã lo lắng thức cả đêm.Sáng sớm hôm sau, vừa rạng sáng, hai người nóng lòng đến gõ cửa nhà họ Diệp.Trong tay Diệp Vĩ Minh cầm mấy cái bánh bao, thức suốt đêm nên trông rất hốc hác, Lâm Diễm Hồng cũng không khá hơn là bao, hai mắt sưng đỏ, hình như đã khóc.Nhìn Diệp Chính Phong tới mở cửa, Diệp Vĩ Minh cẩn thận đưa bánh bao trong tay ra.Diệp Chính Phong vừa nhìn thấy hai người, liền biết tại sao bọn họ lại tới đây, cũng không có đưa tay ra đón bọn họ."Anh ơi, chúng ta đều là họ hàng.
Tuệ Tuệ là cháu gái của anh.
Nó còn nhỏ, nó làm ra chuyện như vậy chỉ vì hồ đồ.
Anh muốn đánh hay mắng nó cũng được.
Anh có thể đừng đưa Tuệ Tuệ đến cảnh sát được không?" Diệp Tuệ Tuệ là con gái duy nhất Diệp Vĩ Minh, còn trẻ như vậy, nếu vào tù, cuộc đời của cô ta sẽ coi như xong!"Nó cũng không còn nhỏ nữa, còn lớn hơn Tê Tê của chúng ta một tuổi đấy." Diệp Chính Phong lạnh mặt nói."Anh…".
Tn 80 Quân Tẩu Yêu Kiều Ông Xã Sĩ Quan Không Nhịn NổiTác giả: Sương SơTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đã hạ sốt rồi mà sao vẫn chưa tỉnh, đã ba ngày rồi...""Tê Tê à, sao mà con ngốc thế chứ? Dù có làm ầm ĩ ly dị thì cũng không đến mức nhảy sông chứ!""Nếu co không may xảy ra chuyện bất trắc gì thì cha mẹ phải sống thế nào đây?"Trong cơn hôn mê, Diệp Mộc Tê nghe thấy âm thanh xa lạ vang bên tai, cùng với mùi thuốc khử trùng gay mũi.Cô chậm rãi mở mắt ra, ánh sáng ập vào mắt khiến cô nhìn không quá rõ. Chờ đến lúc thích nghi với ánh sáng xong, đập vào mắt cô là một người phụ nữ mặc dù đã khá lớn tuổi nhưng trông vẫn rất xinh đẹp."Tê Tê con tỉnh rồi sao? Con cảm thấy thế nào rồi, có thấy không khỏe ở đâu không?" Hạ Anh thấy Diệp Mộc Tê mở mắt nên bèn mở lời hỏi."Tôi..." Diệp Mộc Tê lên tiếng, giọng cô khàn khàn, hơn nữa cổ họng còn sưng đau nhức giống như bị con dao nhỏ rạch qua vậy. Cô vừa thốt ra một chữ thôi nhưng đã đau đến mức không nói tiếp được."Đừng vội đừng vội, uống chút nước trước đi." Hạ Anh vội vàng đưa một chén nước qua cho cô, đặt bên miệng cô rồi đút cho cô uống.Diệp Mộc… Nguyên nhân chủ yếu là lần trước Diệp Tuệ Tuệ đẩy cô, nhưng cô không có bất kỳ chứng cứ gì, nên cô trực tiếp đi tìm Diệp Tuệ Tuệ sẽ càng tốt hơn!“Cảnh Thần nói đúng.” Khi Dung Cảnh Thần nói lời này, trong đầu Hạ Anh không khỏi hiện lên cảnh tượng sắc mặt Diệp Mộc Tê tái nhợt, thậm chí ngừng thở sau khi rơi xuống nước, bà đột nhiên cảm thấy như bị choáng váng, sợ hãi."Tê Tê, việc con làm quá nguy hiểm." Hạ Anh kéo Diệp Mộc Tê, vẻ mặt không đồng tình.Diệp Mộc Tê cũng không có nói trước với bọn họ rằng cô sẽ làm việc này, cô chỉ hẹn hai người buổi tối đến sông nhỏ, dặn hai người họ đừng trực tiếp xuất hiện.Nếu không phải cô luôn cảm thấy bất an và nói chuyện này với Ân Lan, Ân Lan lại gọi Dung Ảnh Thần tới, có lẽ vừa rồi Diệp Mộc Tê đã bị đẩy xuống nước rồi!Khi đến bờ sông, họ thấy Diệp Mộc Tê và Diệp Tuệ Tuệ vẫn đứng cách bờ sông một khoảng để nói chuyện, sau khi suy nghĩ, họ quyết định làm theo lời nói trước đó của Diệp Mộc Tê, trốn sang một bên và quan sát.Khi nhìn thấy Diệp Tuệ Tuệ, Hạ Anh đã đại khái đoán được Diệp Mộc Lê muốn làm gì."Không có gì to tát, chúng ta chỉ cần từ tìm kiếm chứng cứ thôi." May mắn thay, bà đã gọi được Dung Cảnh Thần tới: "Sau này đừng làm chuyện như vậy, có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng!""Tê Tê, mẹ con và ba chỉ hy vọng con có thể khỏe mạnh bình an." Diệp Chính Phong cũng nghiêm túc nói: "Con hiểu không?""Con hiểu, con hiểu!" Diệp Mộc Tê lập tức gật đầu thừa nhận mình sai: "Con sẽ không tái phạm."Là lỗi của cô, cô đã không suy nghĩ kỹ, mặc dù trong kế hoạch lẽ ra không xảy ra tai nạn lớn nào, nhưng cô lại không để ý đến việc ba mẹ cô sẽ lo lắng, đặc biệt là những người đã nhìn thấy cô rơi xuống nước suýt chết."Được rồi, về nhà đi.Ngày mai có thể cảnh sát sẽ tìm đến."…Sau khi biết con gái bị cảnh sát bắt đi, Diệp Vĩ Minh và Lâm Diễm Hồng đã lo lắng thức cả đêm.Sáng sớm hôm sau, vừa rạng sáng, hai người nóng lòng đến gõ cửa nhà họ Diệp.Trong tay Diệp Vĩ Minh cầm mấy cái bánh bao, thức suốt đêm nên trông rất hốc hác, Lâm Diễm Hồng cũng không khá hơn là bao, hai mắt sưng đỏ, hình như đã khóc.Nhìn Diệp Chính Phong tới mở cửa, Diệp Vĩ Minh cẩn thận đưa bánh bao trong tay ra.Diệp Chính Phong vừa nhìn thấy hai người, liền biết tại sao bọn họ lại tới đây, cũng không có đưa tay ra đón bọn họ."Anh ơi, chúng ta đều là họ hàng.Tuệ Tuệ là cháu gái của anh.Nó còn nhỏ, nó làm ra chuyện như vậy chỉ vì hồ đồ.Anh muốn đánh hay mắng nó cũng được.Anh có thể đừng đưa Tuệ Tuệ đến cảnh sát được không?" Diệp Tuệ Tuệ là con gái duy nhất Diệp Vĩ Minh, còn trẻ như vậy, nếu vào tù, cuộc đời của cô ta sẽ coi như xong!"Nó cũng không còn nhỏ nữa, còn lớn hơn Tê Tê của chúng ta một tuổi đấy." Diệp Chính Phong lạnh mặt nói."Anh…".