Tháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình…
Chương 3: Chương 3
Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Người ở trong gương không phải là cô, giống cô đến tám phần, nhưng cô kém người này hai phần đó là cân nặng và chiều cao.Hiện tại cô có thể trăm phần trăm xác định bản thân mình thật sự đã xuyên sách!Ai có thể nghĩ đến người đã từng thân cao 1m7, có được dáng người hoàn mỹ Triệu Điềm Điềm, hiện giờ lại biến thành một người chỉ cao 1m5 mấy, trên mặt vẫn còn nét trẻ con, bụ bẫm Triệu Đào Hoa đâu?Chuyện này cần phải nói bắt đầu từ tối hôm qua, cô chẳng qua ở quán bar cùng đối tượng ái muội uống nhiều vài chén rượu, kết quả hai mắt một nhắm đến lúc mở mắt ra đã tới nơi này rồi, đồng thời trong đầu còn tiếp thu nội dung của một quyển tiểu thuyết.Nguyên lai, hiện tại cô đang ở trong một quyển tiểu thuyết niên đại lấy giả thiết là nam chính trọng sinh, còn nguyên thân là vợ sắp cưới đời trước của hắn, cũng là pháo hôi số một trong quyển sách này.Tối hôm qua bởi vì nguyên thân thắt cổ nên linh hồn xuất khiếu.Kỳ thật nguyên thân chỉ là tưởng làm ồn ào một trận không tính toán chết thật, nhưng đáng tiếc nguyên thân nhất thời không nắm chắc tốt lực đạo, vì vậy mà liền đi đời nhà ma.Đến nỗi linh hồn của nguyên thân đi đến địa phủ hay là xuyên đến thế giới của Triệu Điềm Điềm thì cô tạm thời vẫn chưa biết được…Dựa theo định luật xuyên sách của tiểu thuyế thì Triệu Điềm Điềm biết, bản thân cô đã không thể trở về thế giới cũ của mình được nữa, về sau cô chỉ có thể sống dưới thân phận Triệu Đào Hoa này mà thôi.Triệu Điềm Điềm nhìn tường đất xám xịt bốn phía, cùng gương mặt tròn trịa hồng hồng trong gương kia trong lòng tràn ngập tiếc nuối…Sớm biết rằng sẽ bị xuyên thư, cô nên đem toàn bộ tích phân mình tích tụ được đang còn đều tiêu hết, lại đem toàn bộ cá trong ao đều chơi một lần mới đúng!Hiện giờ điều kiện phần cứng của mình quá kém, cũng không biết đến khi nào cô mới có thể lại một lần nữa xây lên áo cá cho mình.Lúc này, ngoài phòng bỗng nhiên truyền đến một trận cãi cọ ầm ĩ, nháy mắt đem suy nghĩ của Trần Điềm Điềm kéo về hiện thực..
Người ở trong gương không phải là cô, giống cô đến tám phần, nhưng cô kém người này hai phần đó là cân nặng và chiều cao.
Hiện tại cô có thể trăm phần trăm xác định bản thân mình thật sự đã xuyên sách!Ai có thể nghĩ đến người đã từng thân cao 1m7, có được dáng người hoàn mỹ Triệu Điềm Điềm, hiện giờ lại biến thành một người chỉ cao 1m5 mấy, trên mặt vẫn còn nét trẻ con, bụ bẫm Triệu Đào Hoa đâu?Chuyện này cần phải nói bắt đầu từ tối hôm qua, cô chẳng qua ở quán bar cùng đối tượng ái muội uống nhiều vài chén rượu, kết quả hai mắt một nhắm đến lúc mở mắt ra đã tới nơi này rồi, đồng thời trong đầu còn tiếp thu nội dung của một quyển tiểu thuyết.
Nguyên lai, hiện tại cô đang ở trong một quyển tiểu thuyết niên đại lấy giả thiết là nam chính trọng sinh, còn nguyên thân là vợ sắp cưới đời trước của hắn, cũng là pháo hôi số một trong quyển sách này.
Tối hôm qua bởi vì nguyên thân thắt cổ nên linh hồn xuất khiếu.
Kỳ thật nguyên thân chỉ là tưởng làm ồn ào một trận không tính toán chết thật, nhưng đáng tiếc nguyên thân nhất thời không nắm chắc tốt lực đạo, vì vậy mà liền đi đời nhà ma.
Đến nỗi linh hồn của nguyên thân đi đến địa phủ hay là xuyên đến thế giới của Triệu Điềm Điềm thì cô tạm thời vẫn chưa biết được…Dựa theo định luật xuyên sách của tiểu thuyế thì Triệu Điềm Điềm biết, bản thân cô đã không thể trở về thế giới cũ của mình được nữa, về sau cô chỉ có thể sống dưới thân phận Triệu Đào Hoa này mà thôi.
Triệu Điềm Điềm nhìn tường đất xám xịt bốn phía, cùng gương mặt tròn trịa hồng hồng trong gương kia trong lòng tràn ngập tiếc nuối…Sớm biết rằng sẽ bị xuyên thư, cô nên đem toàn bộ tích phân mình tích tụ được đang còn đều tiêu hết, lại đem toàn bộ cá trong ao đều chơi một lần mới đúng!Hiện giờ điều kiện phần cứng của mình quá kém, cũng không biết đến khi nào cô mới có thể lại một lần nữa xây lên áo cá cho mình.
Lúc này, ngoài phòng bỗng nhiên truyền đến một trận cãi cọ ầm ĩ, nháy mắt đem suy nghĩ của Trần Điềm Điềm kéo về hiện thực.
.
Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Người ở trong gương không phải là cô, giống cô đến tám phần, nhưng cô kém người này hai phần đó là cân nặng và chiều cao.Hiện tại cô có thể trăm phần trăm xác định bản thân mình thật sự đã xuyên sách!Ai có thể nghĩ đến người đã từng thân cao 1m7, có được dáng người hoàn mỹ Triệu Điềm Điềm, hiện giờ lại biến thành một người chỉ cao 1m5 mấy, trên mặt vẫn còn nét trẻ con, bụ bẫm Triệu Đào Hoa đâu?Chuyện này cần phải nói bắt đầu từ tối hôm qua, cô chẳng qua ở quán bar cùng đối tượng ái muội uống nhiều vài chén rượu, kết quả hai mắt một nhắm đến lúc mở mắt ra đã tới nơi này rồi, đồng thời trong đầu còn tiếp thu nội dung của một quyển tiểu thuyết.Nguyên lai, hiện tại cô đang ở trong một quyển tiểu thuyết niên đại lấy giả thiết là nam chính trọng sinh, còn nguyên thân là vợ sắp cưới đời trước của hắn, cũng là pháo hôi số một trong quyển sách này.Tối hôm qua bởi vì nguyên thân thắt cổ nên linh hồn xuất khiếu.Kỳ thật nguyên thân chỉ là tưởng làm ồn ào một trận không tính toán chết thật, nhưng đáng tiếc nguyên thân nhất thời không nắm chắc tốt lực đạo, vì vậy mà liền đi đời nhà ma.Đến nỗi linh hồn của nguyên thân đi đến địa phủ hay là xuyên đến thế giới của Triệu Điềm Điềm thì cô tạm thời vẫn chưa biết được…Dựa theo định luật xuyên sách của tiểu thuyế thì Triệu Điềm Điềm biết, bản thân cô đã không thể trở về thế giới cũ của mình được nữa, về sau cô chỉ có thể sống dưới thân phận Triệu Đào Hoa này mà thôi.Triệu Điềm Điềm nhìn tường đất xám xịt bốn phía, cùng gương mặt tròn trịa hồng hồng trong gương kia trong lòng tràn ngập tiếc nuối…Sớm biết rằng sẽ bị xuyên thư, cô nên đem toàn bộ tích phân mình tích tụ được đang còn đều tiêu hết, lại đem toàn bộ cá trong ao đều chơi một lần mới đúng!Hiện giờ điều kiện phần cứng của mình quá kém, cũng không biết đến khi nào cô mới có thể lại một lần nữa xây lên áo cá cho mình.Lúc này, ngoài phòng bỗng nhiên truyền đến một trận cãi cọ ầm ĩ, nháy mắt đem suy nghĩ của Trần Điềm Điềm kéo về hiện thực..