Tháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình…

Chương 12: Chương 12

Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Đối mặt với một kẻ khờ như vậy, Triệu Đào Hoa có chút không biết nói gì, cô nhẹ nhàng túm túm góc áo Chu Minh Lan ý bảo bà tạm thời đừng nóng nảy, sau đó mới nhìn thẳng vào cặp mắt ôm hận kia của Thẩm Thiên Bách.“Tôi có phải vu hãm hai người hay không, chỉ cần Triệu Miêu Miêu đem giày cởi ra liền sẽ rõ ràng.”Ở trong sách, sau khi nam chủ vừa trọng sinh, hắn ta làm liên tiếp hai việc.Việc đầu tiên chính là theo đuổi nữ chủ, việc thứ hai chính là hủy bỏ hôn ước.Mà khi nam nữ chủ ở bên nhau, tín vật đính ước đầu tiên của hai người chính là thêu tên hai người lên tất.Ở trên tất thêu tên để biểu đạt tình yêu, nghĩ như vậy, Triệu Đào Hoa không tự giác mà nhíu mũi một chút.Cảm giác có điểm xú……Lúc này, sắc mặt Triệu Miêu Miêu trướng đến đỏ bừng, trong đầu cô ta ầm ầm vang lên, cô ta cắn chặt môi, đã không biết được lúc này nên làm thế nào cho phải.Đồng thời trong lòng cô ta cảm thấy may mắn vì có Thẩm Thiên Bách bảo vệ, cô ta mới có thể lông tóc không sao mà đứng ở chỗ này.Đáng tiếc, suy nghĩ này của cô ta mới chỉ kịp lóe qua trong đầu, giây tiếp theo cô ta đã bị Chu Minh Lan kéo tóc.“Triệu Miêu Miêu, ngay cả đối tượng của chị họ, mày cũng dám cướp, hôm nay bà đây liền thay cha mẹ mày dạy dỗ lại mày!”Bởi vì động tác Chu Minh Lan quá nhanh, chờ Thẩm Thiên Bách cùng người dân xung quanh phản ứng lại, hai người này đã vặn đánh vào với nhau, bọn họ vừa định tiến lên can ngăn, đã bị giọng của Chu Minh Lan trấn trụ, “Các ngươi ai dám lại đây tôi liền cào ai, thức thời liền cút sang một bên chô tôi!”Đời trước, Thẩm Thiên Bách đã từng lĩnh giáo qua bà mẹ vợ đanh đá này, hắn theo bản năng rụt rụt bả vai, do dự nửa ngày không dám qua đi.Ở nhà họ Triệu, Triệu Hướng Tiến sợ nhất bà Thím này của mình, mắt hắn trông mong nhìn về phía chị gái cũng không dám nhúc nhích.Một mảnh hỗn loạn, vẻ mặt Triệu Miêu Miêu như đưa đám khi cô ta bị Chu Minh Lan túm lên giày đen dưới chân.“Thiên, Bách” hai chữ cứ như vậy chói lọi mà xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người ở đây……Chứng cứ trước mặt, Triệu Miêu Miêu chỉ cảm thấy mặt mình nóng rát, nhân dịp Chu Minh Lan buông tay ra, trong nháy mắt cô ta ngay cả giày cũng không đi, hai tay che lại mặt đầy nước mắt chạy trốn nhanh chóng.Triệu Hướng Tiến thấy tình huống không đúng, nhặt giày của chị gái lên đuổi theo, rời khỏi chỗ thị phi này, chỉ lại lại Thẩm Thiên Bách một mình đối mặt với hết thảy.Nhìn bóng dáng chạy trối chết của Triệu Miêu Miêu, trong lòng Thẩm Thiên Bách không khỏi xẹt qua một chút thất vọng, mặt hắn hướng về phía người nhà họ Triệu, cố gắng làm cho bản thân trấn định nói : “Việc này không có liên quan đến Miêu Miêu, có gì bất mãn mấy người hướng lên tôi là được!”Theo nội dung trong truyện, nam chủ chính là dùng tiền mua chuộc Nhị Trụ, để cho hắn đi câu dẫn nguyên chủ, lấy đó làm lý do từ hôn.Nhưng nguyên thân lại thâm tình với nam chủ, vì vậy không bị mắc mưu.Nhị Trụ vì tiền nên liền lừa nguyên thân vào núi lớn, thiết kế cho cô ấy rơi vào trong bẫy rập hắn đã chuẩn bị trước đó.Việc này khiến cho nguyên thân bị ở bên ngoài một đêm không trở về, cũng bởi vậy mà người trong thôn mới có thể truyền ra một ít đồn đãi vớ vẩn.Mà nam chủ lại cho rằng nguyên thân thật sự đã cùng Nhị Trụ cột vào với nhau, bời vì Nhị Trụ ném xuống nguyên thân trốn chạy cô ấy mới có thể tự sát.Tóm lại nam chủ không hề thấy áy náy trong lòng.Hiện giờ Nhị Trụ đã chạy tới nơi khác, những việc đã qua không có người đối chứng.Nghĩ đến nguyên thân vô tội chết đi, Triệu Đào Hoa nhìn tên nam nhân trước mắt này lại bắt chước tính tình của nguyên thân, cô kêu căng nâng cằm lên : “Thẩm Thiên Bách, anh cõng tôi cùng người khác yêu đương vụng trộm thế nhưng còn dám làm kẻ ác cáo trạng trước? Hiện tại tôi cực kỳ khó chịu, hôm nay nếu anh quỳ xuống dập đầu ba cái trước tôi, tôi sẽ tạm tha cho anh, bằng không chúng ta liền đi cách ủy gặp mặt đi!”.

Đối mặt với một kẻ khờ như vậy, Triệu Đào Hoa có chút không biết nói gì, cô nhẹ nhàng túm túm góc áo Chu Minh Lan ý bảo bà tạm thời đừng nóng nảy, sau đó mới nhìn thẳng vào cặp mắt ôm hận kia của Thẩm Thiên Bách.“Tôi có phải vu hãm hai người hay không, chỉ cần Triệu Miêu Miêu đem giày cởi ra liền sẽ rõ ràng.”Ở trong sách, sau khi nam chủ vừa trọng sinh, hắn ta làm liên tiếp hai việc.

Việc đầu tiên chính là theo đuổi nữ chủ, việc thứ hai chính là hủy bỏ hôn ước.Mà khi nam nữ chủ ở bên nhau, tín vật đính ước đầu tiên của hai người chính là thêu tên hai người lên tất.Ở trên tất thêu tên để biểu đạt tình yêu, nghĩ như vậy, Triệu Đào Hoa không tự giác mà nhíu mũi một chút.Cảm giác có điểm xú……Lúc này, sắc mặt Triệu Miêu Miêu trướng đến đỏ bừng, trong đầu cô ta ầm ầm vang lên, cô ta cắn chặt môi, đã không biết được lúc này nên làm thế nào cho phải.

Đồng thời trong lòng cô ta cảm thấy may mắn vì có Thẩm Thiên Bách bảo vệ, cô ta mới có thể lông tóc không sao mà đứng ở chỗ này.Đáng tiếc, suy nghĩ này của cô ta mới chỉ kịp lóe qua trong đầu, giây tiếp theo cô ta đã bị Chu Minh Lan kéo tóc.“Triệu Miêu Miêu, ngay cả đối tượng của chị họ, mày cũng dám cướp, hôm nay bà đây liền thay cha mẹ mày dạy dỗ lại mày!”Bởi vì động tác Chu Minh Lan quá nhanh, chờ Thẩm Thiên Bách cùng người dân xung quanh phản ứng lại, hai người này đã vặn đánh vào với nhau, bọn họ vừa định tiến lên can ngăn, đã bị giọng của Chu Minh Lan trấn trụ, “Các ngươi ai dám lại đây tôi liền cào ai, thức thời liền cút sang một bên chô tôi!”Đời trước, Thẩm Thiên Bách đã từng lĩnh giáo qua bà mẹ vợ đanh đá này, hắn theo bản năng rụt rụt bả vai, do dự nửa ngày không dám qua đi.Ở nhà họ Triệu, Triệu Hướng Tiến sợ nhất bà Thím này của mình, mắt hắn trông mong nhìn về phía chị gái cũng không dám nhúc nhích.Một mảnh hỗn loạn, vẻ mặt Triệu Miêu Miêu như đưa đám khi cô ta bị Chu Minh Lan túm lên giày đen dưới chân.“Thiên, Bách” hai chữ cứ như vậy chói lọi mà xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người ở đây……Chứng cứ trước mặt, Triệu Miêu Miêu chỉ cảm thấy mặt mình nóng rát, nhân dịp Chu Minh Lan buông tay ra, trong nháy mắt cô ta ngay cả giày cũng không đi, hai tay che lại mặt đầy nước mắt chạy trốn nhanh chóng.

Triệu Hướng Tiến thấy tình huống không đúng, nhặt giày của chị gái lên đuổi theo, rời khỏi chỗ thị phi này, chỉ lại lại Thẩm Thiên Bách một mình đối mặt với hết thảy.Nhìn bóng dáng chạy trối chết của Triệu Miêu Miêu, trong lòng Thẩm Thiên Bách không khỏi xẹt qua một chút thất vọng, mặt hắn hướng về phía người nhà họ Triệu, cố gắng làm cho bản thân trấn định nói : “Việc này không có liên quan đến Miêu Miêu, có gì bất mãn mấy người hướng lên tôi là được!”Theo nội dung trong truyện, nam chủ chính là dùng tiền mua chuộc Nhị Trụ, để cho hắn đi câu dẫn nguyên chủ, lấy đó làm lý do từ hôn.

Nhưng nguyên thân lại thâm tình với nam chủ, vì vậy không bị mắc mưu.

Nhị Trụ vì tiền nên liền lừa nguyên thân vào núi lớn, thiết kế cho cô ấy rơi vào trong bẫy rập hắn đã chuẩn bị trước đó.Việc này khiến cho nguyên thân bị ở bên ngoài một đêm không trở về, cũng bởi vậy mà người trong thôn mới có thể truyền ra một ít đồn đãi vớ vẩn.Mà nam chủ lại cho rằng nguyên thân thật sự đã cùng Nhị Trụ cột vào với nhau, bời vì Nhị Trụ ném xuống nguyên thân trốn chạy cô ấy mới có thể tự sát.Tóm lại nam chủ không hề thấy áy náy trong lòng.Hiện giờ Nhị Trụ đã chạy tới nơi khác, những việc đã qua không có người đối chứng.

Nghĩ đến nguyên thân vô tội chết đi, Triệu Đào Hoa nhìn tên nam nhân trước mắt này lại bắt chước tính tình của nguyên thân, cô kêu căng nâng cằm lên : “Thẩm Thiên Bách, anh cõng tôi cùng người khác yêu đương vụng trộm thế nhưng còn dám làm kẻ ác cáo trạng trước? Hiện tại tôi cực kỳ khó chịu, hôm nay nếu anh quỳ xuống dập đầu ba cái trước tôi, tôi sẽ tạm tha cho anh, bằng không chúng ta liền đi cách ủy gặp mặt đi!”.

Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Đối mặt với một kẻ khờ như vậy, Triệu Đào Hoa có chút không biết nói gì, cô nhẹ nhàng túm túm góc áo Chu Minh Lan ý bảo bà tạm thời đừng nóng nảy, sau đó mới nhìn thẳng vào cặp mắt ôm hận kia của Thẩm Thiên Bách.“Tôi có phải vu hãm hai người hay không, chỉ cần Triệu Miêu Miêu đem giày cởi ra liền sẽ rõ ràng.”Ở trong sách, sau khi nam chủ vừa trọng sinh, hắn ta làm liên tiếp hai việc.Việc đầu tiên chính là theo đuổi nữ chủ, việc thứ hai chính là hủy bỏ hôn ước.Mà khi nam nữ chủ ở bên nhau, tín vật đính ước đầu tiên của hai người chính là thêu tên hai người lên tất.Ở trên tất thêu tên để biểu đạt tình yêu, nghĩ như vậy, Triệu Đào Hoa không tự giác mà nhíu mũi một chút.Cảm giác có điểm xú……Lúc này, sắc mặt Triệu Miêu Miêu trướng đến đỏ bừng, trong đầu cô ta ầm ầm vang lên, cô ta cắn chặt môi, đã không biết được lúc này nên làm thế nào cho phải.Đồng thời trong lòng cô ta cảm thấy may mắn vì có Thẩm Thiên Bách bảo vệ, cô ta mới có thể lông tóc không sao mà đứng ở chỗ này.Đáng tiếc, suy nghĩ này của cô ta mới chỉ kịp lóe qua trong đầu, giây tiếp theo cô ta đã bị Chu Minh Lan kéo tóc.“Triệu Miêu Miêu, ngay cả đối tượng của chị họ, mày cũng dám cướp, hôm nay bà đây liền thay cha mẹ mày dạy dỗ lại mày!”Bởi vì động tác Chu Minh Lan quá nhanh, chờ Thẩm Thiên Bách cùng người dân xung quanh phản ứng lại, hai người này đã vặn đánh vào với nhau, bọn họ vừa định tiến lên can ngăn, đã bị giọng của Chu Minh Lan trấn trụ, “Các ngươi ai dám lại đây tôi liền cào ai, thức thời liền cút sang một bên chô tôi!”Đời trước, Thẩm Thiên Bách đã từng lĩnh giáo qua bà mẹ vợ đanh đá này, hắn theo bản năng rụt rụt bả vai, do dự nửa ngày không dám qua đi.Ở nhà họ Triệu, Triệu Hướng Tiến sợ nhất bà Thím này của mình, mắt hắn trông mong nhìn về phía chị gái cũng không dám nhúc nhích.Một mảnh hỗn loạn, vẻ mặt Triệu Miêu Miêu như đưa đám khi cô ta bị Chu Minh Lan túm lên giày đen dưới chân.“Thiên, Bách” hai chữ cứ như vậy chói lọi mà xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người ở đây……Chứng cứ trước mặt, Triệu Miêu Miêu chỉ cảm thấy mặt mình nóng rát, nhân dịp Chu Minh Lan buông tay ra, trong nháy mắt cô ta ngay cả giày cũng không đi, hai tay che lại mặt đầy nước mắt chạy trốn nhanh chóng.Triệu Hướng Tiến thấy tình huống không đúng, nhặt giày của chị gái lên đuổi theo, rời khỏi chỗ thị phi này, chỉ lại lại Thẩm Thiên Bách một mình đối mặt với hết thảy.Nhìn bóng dáng chạy trối chết của Triệu Miêu Miêu, trong lòng Thẩm Thiên Bách không khỏi xẹt qua một chút thất vọng, mặt hắn hướng về phía người nhà họ Triệu, cố gắng làm cho bản thân trấn định nói : “Việc này không có liên quan đến Miêu Miêu, có gì bất mãn mấy người hướng lên tôi là được!”Theo nội dung trong truyện, nam chủ chính là dùng tiền mua chuộc Nhị Trụ, để cho hắn đi câu dẫn nguyên chủ, lấy đó làm lý do từ hôn.Nhưng nguyên thân lại thâm tình với nam chủ, vì vậy không bị mắc mưu.Nhị Trụ vì tiền nên liền lừa nguyên thân vào núi lớn, thiết kế cho cô ấy rơi vào trong bẫy rập hắn đã chuẩn bị trước đó.Việc này khiến cho nguyên thân bị ở bên ngoài một đêm không trở về, cũng bởi vậy mà người trong thôn mới có thể truyền ra một ít đồn đãi vớ vẩn.Mà nam chủ lại cho rằng nguyên thân thật sự đã cùng Nhị Trụ cột vào với nhau, bời vì Nhị Trụ ném xuống nguyên thân trốn chạy cô ấy mới có thể tự sát.Tóm lại nam chủ không hề thấy áy náy trong lòng.Hiện giờ Nhị Trụ đã chạy tới nơi khác, những việc đã qua không có người đối chứng.Nghĩ đến nguyên thân vô tội chết đi, Triệu Đào Hoa nhìn tên nam nhân trước mắt này lại bắt chước tính tình của nguyên thân, cô kêu căng nâng cằm lên : “Thẩm Thiên Bách, anh cõng tôi cùng người khác yêu đương vụng trộm thế nhưng còn dám làm kẻ ác cáo trạng trước? Hiện tại tôi cực kỳ khó chịu, hôm nay nếu anh quỳ xuống dập đầu ba cái trước tôi, tôi sẽ tạm tha cho anh, bằng không chúng ta liền đi cách ủy gặp mặt đi!”.

Chương 12: Chương 12