Tháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình…
Chương 14: Chương 14
Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Cả đám thôn dân đang đứng xung quanh xem náo nhiệt không có ai nghĩ đến con trai nhà họ Thẩm thế nhưng một chút khí khái nam tử cũng không có, hắn còn làm trò chạy trốn trước mặt nhiều người như vậy…Mọi người ngươi nhìn xem ta, ta xem xem ngươi, đều là hai mặt mơ hồ.“Phi!” Chu Minh Lan khinh thường phun nước miếng trên mặt đất, sau đó giữ chặt cánh tay Triệu Đào Hoa nói: “Đi thôi, phỏng chừng thím hai của con đã đến chỗ bà nội cáo trạng rồi, chúng ta chạy nhanh về nhà thôi.”“Vâng.” Triệu Đào Hoa nhẹ nhàng gật đầu, đồng thời đối với phản ứng của Thẩm Thiên Bách cũng không có quá nhiều cảm giác ngoài ý muốn.Theo giới thiệu trong sách, đời trước, trước khi nam chính trọng sinh, hắn ta thường xuyên phải quỳ ván giặt đồ, vì vậy đối với hắn mà nói, yêu cầu của cô đối với hắn chính là một sỉ nhục cực lớn.Hiện giờ hắn vừa mới trọng sinh trở về, đâu có thể nào còn cho phép chính mình quỳ xuống?Cô bắt hắn dập đầu ba cái vang dội, bất quá cũng chỉ là muốn nhục nhã hắn mà thôi.Lúc này, mặt mày Triệu Đào Hoa đã sớm không còn lạnh nhạt giống phía trước, cô nghiêng đầu đánh giá Triệu Chính Nam đang khập khiễng theo sau, khẽ nhíu giữa mày hỏi: “anh hai, anh không sao chứ? Chân có đau hay không?”Lần đầu tiên được em gái nhà mình quan tâm, Triệu Chính Nam gãi gãi tóc ngắn trên đàu có chút thụ sủng nhược kinh, hắn nhẹ cong khóe miệng thổi phồng nói: “Yên tâm đi, vết thương nhỏ này đối với anh không tính là gì! Về sau em gặp phải ủy khuất gì đừng nghẹn, nếu cái tên Thẩm Thiên Bách kia còn tới trêu chọc em, anh liền đánh gãy chân hắn!”“Mày quản tốt cái chân của mày trước đi.” Chu Minh Lan trừng mắt nhìn thằng con trai này của mình một cái, sau đó nâng tay tóm lấy cánh tay con trai, lên tiếng cảnh cáo hắn: “Lần sau đừng có cố thể hiện, vạn nhất làm cái chân này bị thương nặng hơn thì phiền toái.”Anh em nhà họ Triệu không ai không dám nghe theo Chu Minh Lan, nhưng ngoài mặt Triệu Chính Nam đáp ứng mẹ mình đến thống khoái, thực tế trong lòng hắn có chủ ý của riêng hắn.Hai nam thanh niên trước đó cởi giày của Thẩm Thiên Bách thấy lão đại đã bị Chu Minh Lan ngạnh túm về nhà cũng không dám tiến lên ngăn trở, chỉ có thể trơ mắt nhìn theo bọn họ rời đi..
Cả đám thôn dân đang đứng xung quanh xem náo nhiệt không có ai nghĩ đến con trai nhà họ Thẩm thế nhưng một chút khí khái nam tử cũng không có, hắn còn làm trò chạy trốn trước mặt nhiều người như vậy…Mọi người ngươi nhìn xem ta, ta xem xem ngươi, đều là hai mặt mơ hồ.
“Phi!” Chu Minh Lan khinh thường phun nước miếng trên mặt đất, sau đó giữ chặt cánh tay Triệu Đào Hoa nói: “Đi thôi, phỏng chừng thím hai của con đã đến chỗ bà nội cáo trạng rồi, chúng ta chạy nhanh về nhà thôi.
”“Vâng.
” Triệu Đào Hoa nhẹ nhàng gật đầu, đồng thời đối với phản ứng của Thẩm Thiên Bách cũng không có quá nhiều cảm giác ngoài ý muốn.
Theo giới thiệu trong sách, đời trước, trước khi nam chính trọng sinh, hắn ta thường xuyên phải quỳ ván giặt đồ, vì vậy đối với hắn mà nói, yêu cầu của cô đối với hắn chính là một sỉ nhục cực lớn.
Hiện giờ hắn vừa mới trọng sinh trở về, đâu có thể nào còn cho phép chính mình quỳ xuống?Cô bắt hắn dập đầu ba cái vang dội, bất quá cũng chỉ là muốn nhục nhã hắn mà thôi.
Lúc này, mặt mày Triệu Đào Hoa đã sớm không còn lạnh nhạt giống phía trước, cô nghiêng đầu đánh giá Triệu Chính Nam đang khập khiễng theo sau, khẽ nhíu giữa mày hỏi: “anh hai, anh không sao chứ? Chân có đau hay không?”Lần đầu tiên được em gái nhà mình quan tâm, Triệu Chính Nam gãi gãi tóc ngắn trên đàu có chút thụ sủng nhược kinh, hắn nhẹ cong khóe miệng thổi phồng nói: “Yên tâm đi, vết thương nhỏ này đối với anh không tính là gì! Về sau em gặp phải ủy khuất gì đừng nghẹn, nếu cái tên Thẩm Thiên Bách kia còn tới trêu chọc em, anh liền đánh gãy chân hắn!”“Mày quản tốt cái chân của mày trước đi.
” Chu Minh Lan trừng mắt nhìn thằng con trai này của mình một cái, sau đó nâng tay tóm lấy cánh tay con trai, lên tiếng cảnh cáo hắn: “Lần sau đừng có cố thể hiện, vạn nhất làm cái chân này bị thương nặng hơn thì phiền toái.
”Anh em nhà họ Triệu không ai không dám nghe theo Chu Minh Lan, nhưng ngoài mặt Triệu Chính Nam đáp ứng mẹ mình đến thống khoái, thực tế trong lòng hắn có chủ ý của riêng hắn.
Hai nam thanh niên trước đó cởi giày của Thẩm Thiên Bách thấy lão đại đã bị Chu Minh Lan ngạnh túm về nhà cũng không dám tiến lên ngăn trở, chỉ có thể trơ mắt nhìn theo bọn họ rời đi.
.
Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Cả đám thôn dân đang đứng xung quanh xem náo nhiệt không có ai nghĩ đến con trai nhà họ Thẩm thế nhưng một chút khí khái nam tử cũng không có, hắn còn làm trò chạy trốn trước mặt nhiều người như vậy…Mọi người ngươi nhìn xem ta, ta xem xem ngươi, đều là hai mặt mơ hồ.“Phi!” Chu Minh Lan khinh thường phun nước miếng trên mặt đất, sau đó giữ chặt cánh tay Triệu Đào Hoa nói: “Đi thôi, phỏng chừng thím hai của con đã đến chỗ bà nội cáo trạng rồi, chúng ta chạy nhanh về nhà thôi.”“Vâng.” Triệu Đào Hoa nhẹ nhàng gật đầu, đồng thời đối với phản ứng của Thẩm Thiên Bách cũng không có quá nhiều cảm giác ngoài ý muốn.Theo giới thiệu trong sách, đời trước, trước khi nam chính trọng sinh, hắn ta thường xuyên phải quỳ ván giặt đồ, vì vậy đối với hắn mà nói, yêu cầu của cô đối với hắn chính là một sỉ nhục cực lớn.Hiện giờ hắn vừa mới trọng sinh trở về, đâu có thể nào còn cho phép chính mình quỳ xuống?Cô bắt hắn dập đầu ba cái vang dội, bất quá cũng chỉ là muốn nhục nhã hắn mà thôi.Lúc này, mặt mày Triệu Đào Hoa đã sớm không còn lạnh nhạt giống phía trước, cô nghiêng đầu đánh giá Triệu Chính Nam đang khập khiễng theo sau, khẽ nhíu giữa mày hỏi: “anh hai, anh không sao chứ? Chân có đau hay không?”Lần đầu tiên được em gái nhà mình quan tâm, Triệu Chính Nam gãi gãi tóc ngắn trên đàu có chút thụ sủng nhược kinh, hắn nhẹ cong khóe miệng thổi phồng nói: “Yên tâm đi, vết thương nhỏ này đối với anh không tính là gì! Về sau em gặp phải ủy khuất gì đừng nghẹn, nếu cái tên Thẩm Thiên Bách kia còn tới trêu chọc em, anh liền đánh gãy chân hắn!”“Mày quản tốt cái chân của mày trước đi.” Chu Minh Lan trừng mắt nhìn thằng con trai này của mình một cái, sau đó nâng tay tóm lấy cánh tay con trai, lên tiếng cảnh cáo hắn: “Lần sau đừng có cố thể hiện, vạn nhất làm cái chân này bị thương nặng hơn thì phiền toái.”Anh em nhà họ Triệu không ai không dám nghe theo Chu Minh Lan, nhưng ngoài mặt Triệu Chính Nam đáp ứng mẹ mình đến thống khoái, thực tế trong lòng hắn có chủ ý của riêng hắn.Hai nam thanh niên trước đó cởi giày của Thẩm Thiên Bách thấy lão đại đã bị Chu Minh Lan ngạnh túm về nhà cũng không dám tiến lên ngăn trở, chỉ có thể trơ mắt nhìn theo bọn họ rời đi..