Tháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình…
Chương 46: Chương 46
Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Hiện tại vợ hắn còn dám làm phiền thêm, hắn càng là giận sôi máu.Mà Vương Tiểu Vân căn bản không thể hiểu được nam nhân nhà mình tức giận vì cái gì?Chẳng lẽ làm cha mẹ lại chỉ có thể trơ mắt nhìn con trai bị người khác bắt nạt, cái gì cũng không làm?!Trận cãi vã này của cha mẹ làm cho Thẩm Thiên Bách ngồi trên ghế ở một bên trong lòng đem Triệu Đào Hoa mắng 800 lần.Hắn không nghĩ tới người phụ nữ kia có thể tuyệt tình như vậy, nói tố cáo liền tố cáo, không thèm nhớ tới tình nghĩa quá khứ một chút nào.Bất quá, tố cáo lại như thế nào? Căn bản không ai dám bắt hắn.Thẩm Viễn Chinh thấy hắn còn ngốc ngồi ở chỗ kia phát ngốc, tức giận đến giận dữ hét lên: “Mày còn ngồi đó thất thần làm cái gì? Đi, cùng tao đến nhà họ Triệu nhận lỗi!” Ngay sau đó hắn tiến lên đem người từ trên ghế nhắc lên.Thẩm Thiên Bách lớn lên gầy lại không thường xuyên làm việc, hắn cố gắng nửa ngày cũng không thể tránh thoát khỏi gông cùm xiềng xích của cha mình, cuối cùng chỉ có thể thở dài nói : “Ai thích đi thì đi, dù sao con không đi!”Thấy hắn vẫn cứ gàn bướng hồ đồ như vậy, Thẩm Viễn Chinh giơ bàn tay lên liền phải phiến đi xuống, đúng lúc này Vương Tiểu Vân phác lại đây, bà ta duỗi tay túm chặt cánh tay nam nhân của mình cũng khóc chít chít nói: “Ông điên rồi sao? Hiện tại là nhà họ Triệu tố cáo con trai ông, ông lại đang làm cái gì đây?”Một người mẹ hiền, một đứa con hỏng.Thẩm Viễn Chinh gạt tay thật mạnh khỏi tay vợ, hận sắt không thành thép nói: “Mặt mũi nhà họ Thẩm tôi đều bị mẹ con hai người làm cho mất hết.Bà cứ che chở nó đi, sớm muộn gì sẽ có một ngày nó gây ra họa, tôi xem đến lúc đó bà làm như thế nào?”Nói xong, hai tay Thẩm Viễn Chinh chắp tay sau lưng nổi giận đùng đùng đi ra khỏi nhà.Vương Tiểu Vân thấy chồng mình hành động như thế bà ta càng khóc đến thương tâm, bà ta không hiểu vì cái gì năm đó cha chồng bà ta một hai nhất quyết phải cùng nhà họ Triệu kia kết thân?Rõ ràng lão nhị nhà họ Triệu còn có đứa con gái Triệu Miêu Miêu, vì sao một hai phải chọn Triệu Đào Hoa kia?Hiện giờ ngược lại đem bà ta trở thành kẻ trong ngoài không phải người…….
Hiện tại vợ hắn còn dám làm phiền thêm, hắn càng là giận sôi máu.
Mà Vương Tiểu Vân căn bản không thể hiểu được nam nhân nhà mình tức giận vì cái gì?Chẳng lẽ làm cha mẹ lại chỉ có thể trơ mắt nhìn con trai bị người khác bắt nạt, cái gì cũng không làm?!Trận cãi vã này của cha mẹ làm cho Thẩm Thiên Bách ngồi trên ghế ở một bên trong lòng đem Triệu Đào Hoa mắng 800 lần.
Hắn không nghĩ tới người phụ nữ kia có thể tuyệt tình như vậy, nói tố cáo liền tố cáo, không thèm nhớ tới tình nghĩa quá khứ một chút nào.
Bất quá, tố cáo lại như thế nào? Căn bản không ai dám bắt hắn.
Thẩm Viễn Chinh thấy hắn còn ngốc ngồi ở chỗ kia phát ngốc, tức giận đến giận dữ hét lên: “Mày còn ngồi đó thất thần làm cái gì? Đi, cùng tao đến nhà họ Triệu nhận lỗi!” Ngay sau đó hắn tiến lên đem người từ trên ghế nhắc lên.
Thẩm Thiên Bách lớn lên gầy lại không thường xuyên làm việc, hắn cố gắng nửa ngày cũng không thể tránh thoát khỏi gông cùm xiềng xích của cha mình, cuối cùng chỉ có thể thở dài nói : “Ai thích đi thì đi, dù sao con không đi!”Thấy hắn vẫn cứ gàn bướng hồ đồ như vậy, Thẩm Viễn Chinh giơ bàn tay lên liền phải phiến đi xuống, đúng lúc này Vương Tiểu Vân phác lại đây, bà ta duỗi tay túm chặt cánh tay nam nhân của mình cũng khóc chít chít nói: “Ông điên rồi sao? Hiện tại là nhà họ Triệu tố cáo con trai ông, ông lại đang làm cái gì đây?”Một người mẹ hiền, một đứa con hỏng.
Thẩm Viễn Chinh gạt tay thật mạnh khỏi tay vợ, hận sắt không thành thép nói: “Mặt mũi nhà họ Thẩm tôi đều bị mẹ con hai người làm cho mất hết.
Bà cứ che chở nó đi, sớm muộn gì sẽ có một ngày nó gây ra họa, tôi xem đến lúc đó bà làm như thế nào?”Nói xong, hai tay Thẩm Viễn Chinh chắp tay sau lưng nổi giận đùng đùng đi ra khỏi nhà.
Vương Tiểu Vân thấy chồng mình hành động như thế bà ta càng khóc đến thương tâm, bà ta không hiểu vì cái gì năm đó cha chồng bà ta một hai nhất quyết phải cùng nhà họ Triệu kia kết thân?Rõ ràng lão nhị nhà họ Triệu còn có đứa con gái Triệu Miêu Miêu, vì sao một hai phải chọn Triệu Đào Hoa kia?Hiện giờ ngược lại đem bà ta trở thành kẻ trong ngoài không phải người…….
Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Hiện tại vợ hắn còn dám làm phiền thêm, hắn càng là giận sôi máu.Mà Vương Tiểu Vân căn bản không thể hiểu được nam nhân nhà mình tức giận vì cái gì?Chẳng lẽ làm cha mẹ lại chỉ có thể trơ mắt nhìn con trai bị người khác bắt nạt, cái gì cũng không làm?!Trận cãi vã này của cha mẹ làm cho Thẩm Thiên Bách ngồi trên ghế ở một bên trong lòng đem Triệu Đào Hoa mắng 800 lần.Hắn không nghĩ tới người phụ nữ kia có thể tuyệt tình như vậy, nói tố cáo liền tố cáo, không thèm nhớ tới tình nghĩa quá khứ một chút nào.Bất quá, tố cáo lại như thế nào? Căn bản không ai dám bắt hắn.Thẩm Viễn Chinh thấy hắn còn ngốc ngồi ở chỗ kia phát ngốc, tức giận đến giận dữ hét lên: “Mày còn ngồi đó thất thần làm cái gì? Đi, cùng tao đến nhà họ Triệu nhận lỗi!” Ngay sau đó hắn tiến lên đem người từ trên ghế nhắc lên.Thẩm Thiên Bách lớn lên gầy lại không thường xuyên làm việc, hắn cố gắng nửa ngày cũng không thể tránh thoát khỏi gông cùm xiềng xích của cha mình, cuối cùng chỉ có thể thở dài nói : “Ai thích đi thì đi, dù sao con không đi!”Thấy hắn vẫn cứ gàn bướng hồ đồ như vậy, Thẩm Viễn Chinh giơ bàn tay lên liền phải phiến đi xuống, đúng lúc này Vương Tiểu Vân phác lại đây, bà ta duỗi tay túm chặt cánh tay nam nhân của mình cũng khóc chít chít nói: “Ông điên rồi sao? Hiện tại là nhà họ Triệu tố cáo con trai ông, ông lại đang làm cái gì đây?”Một người mẹ hiền, một đứa con hỏng.Thẩm Viễn Chinh gạt tay thật mạnh khỏi tay vợ, hận sắt không thành thép nói: “Mặt mũi nhà họ Thẩm tôi đều bị mẹ con hai người làm cho mất hết.Bà cứ che chở nó đi, sớm muộn gì sẽ có một ngày nó gây ra họa, tôi xem đến lúc đó bà làm như thế nào?”Nói xong, hai tay Thẩm Viễn Chinh chắp tay sau lưng nổi giận đùng đùng đi ra khỏi nhà.Vương Tiểu Vân thấy chồng mình hành động như thế bà ta càng khóc đến thương tâm, bà ta không hiểu vì cái gì năm đó cha chồng bà ta một hai nhất quyết phải cùng nhà họ Triệu kia kết thân?Rõ ràng lão nhị nhà họ Triệu còn có đứa con gái Triệu Miêu Miêu, vì sao một hai phải chọn Triệu Đào Hoa kia?Hiện giờ ngược lại đem bà ta trở thành kẻ trong ngoài không phải người…….