Tác giả:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa "Cháu nói cái gì? Cháu muốn về quê?" Trình Tố Nhã giật mình nhìn về phía cháu gái, giống như là nghe lầm hỏi lại. "Dạ. " Gương mặt Trình Nịnh nhỏ nhắn trắng hồng không chút sợ hãi, nhàn nhạt đáp một tiếng, quay đầu nhìn cuốn lịch trên bàn. Ngày 31 tháng 1 năm 1975, mùng 9 tháng Giêng âm lịch. Vừa mới qua năm âm lịch, nhưng đã nửa năm từ khi Hàn Đông Nguyên xuống thôn quê vì cô. Cô nhớ khoảng thời gian anh vì cô mà xuống thôn quê. Cũng không có sao, còn sáu tháng nữa mới xảy ra chuyện anh vì cứu lũ mà gặp chuyện. Cô quay đầu, nhìn cô mình, trầm tĩnh mà kiên định nói: "Đúng cô, hai tháng qua cháu đã nghĩ rất nhiều. Theo như chính sách, thì người xuống thôn quê phải là cháu, anh Ba chuyển việc cho cháu, thay cháu xuống thôn quê, như vậy mặc dù cháu ở lại trong thành phố, nhưng lại để cho cô nợ bọn họ, cháu không muốn! " "Cái này cháu không cần lo lắng," Trình Tố Nhã cắt lời cháu gái, nhíu mày, nói: "Thật ra thì chuyện này cũng không đơn giản như cháu nghĩ. Nếu…

Chương 448: Chương 448

Thập Niên 70 Em Gái Ghẻ Trọng SinhTác giả: Ngũ Diệp ĐàmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNhóm dịch: Thất Liên Hoa "Cháu nói cái gì? Cháu muốn về quê?" Trình Tố Nhã giật mình nhìn về phía cháu gái, giống như là nghe lầm hỏi lại. "Dạ. " Gương mặt Trình Nịnh nhỏ nhắn trắng hồng không chút sợ hãi, nhàn nhạt đáp một tiếng, quay đầu nhìn cuốn lịch trên bàn. Ngày 31 tháng 1 năm 1975, mùng 9 tháng Giêng âm lịch. Vừa mới qua năm âm lịch, nhưng đã nửa năm từ khi Hàn Đông Nguyên xuống thôn quê vì cô. Cô nhớ khoảng thời gian anh vì cô mà xuống thôn quê. Cũng không có sao, còn sáu tháng nữa mới xảy ra chuyện anh vì cứu lũ mà gặp chuyện. Cô quay đầu, nhìn cô mình, trầm tĩnh mà kiên định nói: "Đúng cô, hai tháng qua cháu đã nghĩ rất nhiều. Theo như chính sách, thì người xuống thôn quê phải là cháu, anh Ba chuyển việc cho cháu, thay cháu xuống thôn quê, như vậy mặc dù cháu ở lại trong thành phố, nhưng lại để cho cô nợ bọn họ, cháu không muốn! " "Cái này cháu không cần lo lắng," Trình Tố Nhã cắt lời cháu gái, nhíu mày, nói: "Thật ra thì chuyện này cũng không đơn giản như cháu nghĩ. Nếu… Hàn Đông Nguyên mặt không cảm xúc nghĩ đến chuyện đã xảy ra trong nửa năm qua.Mà lời của Triệu Chi vẫn còn tiếp tục."... Bởi vì lũ quét bất ngờ, nhà máy chế phẩm gỗ trúc tổn thất nghiêm trọng, thôn dân c.h.ế.t vô số người. Trong đại đội vốn ngay cả bữa cơm no cũng không có, sau đó lại lâm vào trong mây đen sương mù, không biết anh lấy được cây sâm núi từ chỗ nào, còn có vài dược liệu khác nữa nên đã đem đến cho mọi người thử... Chu Hùng bị hấp dẫn nên muốn trộm dược liệu đổi lấy tiền chữa bệnh cho con của góa phụ Miêu, kết quả lại bị bắt... Anh bị phán vào tù mười năm..."“Tôi lại mơ thấy mười năm sau.”“Anh ra tù, đi về phía Nam, ở nơi đó thành lập một tập đoàn rất lớn, kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền. Tôi không biết vì sao anh có thể làm như vậy, nhưng trong giấc mơ của tôi thật sự là thế, trong đó hoàn toàn khác biệt so với hiện thực ngoài này, anh trở thành một ông chủ lớn rất nổi danh ở phía Nam, đài truyền hình muốn phỏng vấn cũng khó mà phỏng vấn được anh..."Nhưng đó chỉ là một giấc mơ mơ hồ thôi.Trong mơ cô ta và Cố Cạnh Văn kết hôn, Cố Cạnh Văn nhiều lần hãm hại anh, kết quả lại bị anh ép đến mức sự nghiệp bị hủy hoại.Vân Mộng Hạ VũĐương nhiên cô ta không dám nói mấy chuyện này.Không thể nói dối, cũng không dám không nói.Triệu Chi nhìn Hàn Đông Nguyên.Từ đầu đến cuối, mặc kệ cô ta nói cái gì, vẻ mặt của anh đều không có chút cảm xúc nào.Cô ta không nhìn thấy chút cảm xúc nào trên mặt anh.Cô ta không ngừng nói, nói đến phần sau cảm xúc cũng chậm rãi bình tĩnh hơn rất nhiều, ít nhất không kinh hãi hoảng sợ như lúc đầu.Cô ta nhìn Hàn Đông Nguyên, thì thào nói: “Xưởng trưởng, xưởng trưởng, anh giúp tôi đi, giúp tôi một tay, chỉ cần anh giúp tôi thoát tội... Anh nghe được rồi, tôi sẽ mơ thấy rất nhiều thứ, ngay từ đầu tôi cũng tưởng là do tôi mơ mộng hão huyền, nhưng sau đó tôi phát hiện rất nhiều thứ đều chính xác, xuất hiện rất nhiều tin tức chuẩn... Trong khoảng thời gian này sẽ xuất hiện sai sót, mơ những giấc mơ không giống thực tế là vì có một chuyện khác biệt, do chuyện đó nên mọi thứ mới đi lệch hướng ban đầu.”Hàn Đông Nguyên nhìn cô ta, trong lòng cảm thấy kích động.Triệu Chi nói ra lời này, đương nhiên anh cũng nghĩ tới rồi.Hàn Đông Nguyên không lên tiếng gì.Gương mặt sắc sảo, khí thế cả người như áp bức người ta đến cực điểm.Cuối cùng Triệu Chi cũng không nhịn được nữa, cô ta nói: “Trong những giấc mơ đó, từ trước đến nay bên cạnh anh không hề có ai tên trình Ninh, cô ấy không theo anh về quê, anh vào tù cô ấy cũng chưa từng xuất hiện, không phải cô ấy cùng đại viện với anh sao? Sau này anh sẽ có tiền có thế nên cô ấy cố ý theo anh tới đây, mục đích chính là leo lên đầu anh...”“ Cô ấy cũng không thật lòng thích anh, bằng không trong những đoạn ngắn nằm mơ kia tại sao lại không có cô ấy chứ? Vốn dĩ trong cuộc sống của anh từ trước đến nay không hề có cô ấy, Trình Ninh là ả tiện nhân, cố ý tiếp cận anh, lấy lòng anh, theo đuổi anh vì...”Trong lòng Triệu Chi thấy hận không thôi, vì sao chứ, tại sao Trình Ninh lại được mà không phải cô ta.Nếu đó là cô ta thì cô ta cũng không đi đến bước đường cùng này rồi.Nghĩ tới đây cô ta thấy đau lòng muốn chết.Cô ta lặp đi lặp lại rằng: "Hàn Đông Nguyên, Trình Ninh không thật lòng thích anh đâu. Cô ấy chưa bao giờ thích anh cả, nếu cô ấy nói thích anh, chạy tới tìm anh thì đó toàn là lừa dối cả đấy. Cô ấy muốn tài sản của anh, tiền đồ của anh, người cô ấy thích vốn không phải là anh. Vốn dĩ cuộc sống của anh không hề có Trình Ninh, cô ấy không nên xuất hiện mới đúng"Tin tức muốn có cũng đã có được, Hàn Đông Nguyên không muốn nghe những lời chói tai từ người đang ở trên giường kia nữa.

Hàn Đông Nguyên mặt không cảm xúc nghĩ đến chuyện đã xảy ra trong nửa năm qua.

Mà lời của Triệu Chi vẫn còn tiếp tục.

"... Bởi vì lũ quét bất ngờ, nhà máy chế phẩm gỗ trúc tổn thất nghiêm trọng, thôn dân c.h.ế.t vô số người. Trong đại đội vốn ngay cả bữa cơm no cũng không có, sau đó lại lâm vào trong mây đen sương mù, không biết anh lấy được cây sâm núi từ chỗ nào, còn có vài dược liệu khác nữa nên đã đem đến cho mọi người thử... Chu Hùng bị hấp dẫn nên muốn trộm dược liệu đổi lấy tiền chữa bệnh cho con của góa phụ Miêu, kết quả lại bị bắt... Anh bị phán vào tù mười năm..."

“Tôi lại mơ thấy mười năm sau.”

“Anh ra tù, đi về phía Nam, ở nơi đó thành lập một tập đoàn rất lớn, kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền. Tôi không biết vì sao anh có thể làm như vậy, nhưng trong giấc mơ của tôi thật sự là thế, trong đó hoàn toàn khác biệt so với hiện thực ngoài này, anh trở thành một ông chủ lớn rất nổi danh ở phía Nam, đài truyền hình muốn phỏng vấn cũng khó mà phỏng vấn được anh..."

Nhưng đó chỉ là một giấc mơ mơ hồ thôi.

Trong mơ cô ta và Cố Cạnh Văn kết hôn, Cố Cạnh Văn nhiều lần hãm hại anh, kết quả lại bị anh ép đến mức sự nghiệp bị hủy hoại.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đương nhiên cô ta không dám nói mấy chuyện này.

Không thể nói dối, cũng không dám không nói.

Triệu Chi nhìn Hàn Đông Nguyên.

Từ đầu đến cuối, mặc kệ cô ta nói cái gì, vẻ mặt của anh đều không có chút cảm xúc nào.

Cô ta không nhìn thấy chút cảm xúc nào trên mặt anh.

Cô ta không ngừng nói, nói đến phần sau cảm xúc cũng chậm rãi bình tĩnh hơn rất nhiều, ít nhất không kinh hãi hoảng sợ như lúc đầu.

Cô ta nhìn Hàn Đông Nguyên, thì thào nói: “Xưởng trưởng, xưởng trưởng, anh giúp tôi đi, giúp tôi một tay, chỉ cần anh giúp tôi thoát tội... Anh nghe được rồi, tôi sẽ mơ thấy rất nhiều thứ, ngay từ đầu tôi cũng tưởng là do tôi mơ mộng hão huyền, nhưng sau đó tôi phát hiện rất nhiều thứ đều chính xác, xuất hiện rất nhiều tin tức chuẩn... Trong khoảng thời gian này sẽ xuất hiện sai sót, mơ những giấc mơ không giống thực tế là vì có một chuyện khác biệt, do chuyện đó nên mọi thứ mới đi lệch hướng ban đầu.”

Hàn Đông Nguyên nhìn cô ta, trong lòng cảm thấy kích động.

Triệu Chi nói ra lời này, đương nhiên anh cũng nghĩ tới rồi.

Hàn Đông Nguyên không lên tiếng gì.

Gương mặt sắc sảo, khí thế cả người như áp bức người ta đến cực điểm.

Cuối cùng Triệu Chi cũng không nhịn được nữa, cô ta nói: “Trong những giấc mơ đó, từ trước đến nay bên cạnh anh không hề có ai tên trình Ninh, cô ấy không theo anh về quê, anh vào tù cô ấy cũng chưa từng xuất hiện, không phải cô ấy cùng đại viện với anh sao? Sau này anh sẽ có tiền có thế nên cô ấy cố ý theo anh tới đây, mục đích chính là leo lên đầu anh...”

“ Cô ấy cũng không thật lòng thích anh, bằng không trong những đoạn ngắn nằm mơ kia tại sao lại không có cô ấy chứ? Vốn dĩ trong cuộc sống của anh từ trước đến nay không hề có cô ấy, Trình Ninh là ả tiện nhân, cố ý tiếp cận anh, lấy lòng anh, theo đuổi anh vì...”

Trong lòng Triệu Chi thấy hận không thôi, vì sao chứ, tại sao Trình Ninh lại được mà không phải cô ta.

Nếu đó là cô ta thì cô ta cũng không đi đến bước đường cùng này rồi.

Nghĩ tới đây cô ta thấy đau lòng muốn chết.

Cô ta lặp đi lặp lại rằng: "Hàn Đông Nguyên, Trình Ninh không thật lòng thích anh đâu. Cô ấy chưa bao giờ thích anh cả, nếu cô ấy nói thích anh, chạy tới tìm anh thì đó toàn là lừa dối cả đấy. Cô ấy muốn tài sản của anh, tiền đồ của anh, người cô ấy thích vốn không phải là anh. Vốn dĩ cuộc sống của anh không hề có Trình Ninh, cô ấy không nên xuất hiện mới đúng"

Tin tức muốn có cũng đã có được, Hàn Đông Nguyên không muốn nghe những lời chói tai từ người đang ở trên giường kia nữa.

Thập Niên 70 Em Gái Ghẻ Trọng SinhTác giả: Ngũ Diệp ĐàmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNhóm dịch: Thất Liên Hoa "Cháu nói cái gì? Cháu muốn về quê?" Trình Tố Nhã giật mình nhìn về phía cháu gái, giống như là nghe lầm hỏi lại. "Dạ. " Gương mặt Trình Nịnh nhỏ nhắn trắng hồng không chút sợ hãi, nhàn nhạt đáp một tiếng, quay đầu nhìn cuốn lịch trên bàn. Ngày 31 tháng 1 năm 1975, mùng 9 tháng Giêng âm lịch. Vừa mới qua năm âm lịch, nhưng đã nửa năm từ khi Hàn Đông Nguyên xuống thôn quê vì cô. Cô nhớ khoảng thời gian anh vì cô mà xuống thôn quê. Cũng không có sao, còn sáu tháng nữa mới xảy ra chuyện anh vì cứu lũ mà gặp chuyện. Cô quay đầu, nhìn cô mình, trầm tĩnh mà kiên định nói: "Đúng cô, hai tháng qua cháu đã nghĩ rất nhiều. Theo như chính sách, thì người xuống thôn quê phải là cháu, anh Ba chuyển việc cho cháu, thay cháu xuống thôn quê, như vậy mặc dù cháu ở lại trong thành phố, nhưng lại để cho cô nợ bọn họ, cháu không muốn! " "Cái này cháu không cần lo lắng," Trình Tố Nhã cắt lời cháu gái, nhíu mày, nói: "Thật ra thì chuyện này cũng không đơn giản như cháu nghĩ. Nếu… Hàn Đông Nguyên mặt không cảm xúc nghĩ đến chuyện đã xảy ra trong nửa năm qua.Mà lời của Triệu Chi vẫn còn tiếp tục."... Bởi vì lũ quét bất ngờ, nhà máy chế phẩm gỗ trúc tổn thất nghiêm trọng, thôn dân c.h.ế.t vô số người. Trong đại đội vốn ngay cả bữa cơm no cũng không có, sau đó lại lâm vào trong mây đen sương mù, không biết anh lấy được cây sâm núi từ chỗ nào, còn có vài dược liệu khác nữa nên đã đem đến cho mọi người thử... Chu Hùng bị hấp dẫn nên muốn trộm dược liệu đổi lấy tiền chữa bệnh cho con của góa phụ Miêu, kết quả lại bị bắt... Anh bị phán vào tù mười năm..."“Tôi lại mơ thấy mười năm sau.”“Anh ra tù, đi về phía Nam, ở nơi đó thành lập một tập đoàn rất lớn, kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền. Tôi không biết vì sao anh có thể làm như vậy, nhưng trong giấc mơ của tôi thật sự là thế, trong đó hoàn toàn khác biệt so với hiện thực ngoài này, anh trở thành một ông chủ lớn rất nổi danh ở phía Nam, đài truyền hình muốn phỏng vấn cũng khó mà phỏng vấn được anh..."Nhưng đó chỉ là một giấc mơ mơ hồ thôi.Trong mơ cô ta và Cố Cạnh Văn kết hôn, Cố Cạnh Văn nhiều lần hãm hại anh, kết quả lại bị anh ép đến mức sự nghiệp bị hủy hoại.Vân Mộng Hạ VũĐương nhiên cô ta không dám nói mấy chuyện này.Không thể nói dối, cũng không dám không nói.Triệu Chi nhìn Hàn Đông Nguyên.Từ đầu đến cuối, mặc kệ cô ta nói cái gì, vẻ mặt của anh đều không có chút cảm xúc nào.Cô ta không nhìn thấy chút cảm xúc nào trên mặt anh.Cô ta không ngừng nói, nói đến phần sau cảm xúc cũng chậm rãi bình tĩnh hơn rất nhiều, ít nhất không kinh hãi hoảng sợ như lúc đầu.Cô ta nhìn Hàn Đông Nguyên, thì thào nói: “Xưởng trưởng, xưởng trưởng, anh giúp tôi đi, giúp tôi một tay, chỉ cần anh giúp tôi thoát tội... Anh nghe được rồi, tôi sẽ mơ thấy rất nhiều thứ, ngay từ đầu tôi cũng tưởng là do tôi mơ mộng hão huyền, nhưng sau đó tôi phát hiện rất nhiều thứ đều chính xác, xuất hiện rất nhiều tin tức chuẩn... Trong khoảng thời gian này sẽ xuất hiện sai sót, mơ những giấc mơ không giống thực tế là vì có một chuyện khác biệt, do chuyện đó nên mọi thứ mới đi lệch hướng ban đầu.”Hàn Đông Nguyên nhìn cô ta, trong lòng cảm thấy kích động.Triệu Chi nói ra lời này, đương nhiên anh cũng nghĩ tới rồi.Hàn Đông Nguyên không lên tiếng gì.Gương mặt sắc sảo, khí thế cả người như áp bức người ta đến cực điểm.Cuối cùng Triệu Chi cũng không nhịn được nữa, cô ta nói: “Trong những giấc mơ đó, từ trước đến nay bên cạnh anh không hề có ai tên trình Ninh, cô ấy không theo anh về quê, anh vào tù cô ấy cũng chưa từng xuất hiện, không phải cô ấy cùng đại viện với anh sao? Sau này anh sẽ có tiền có thế nên cô ấy cố ý theo anh tới đây, mục đích chính là leo lên đầu anh...”“ Cô ấy cũng không thật lòng thích anh, bằng không trong những đoạn ngắn nằm mơ kia tại sao lại không có cô ấy chứ? Vốn dĩ trong cuộc sống của anh từ trước đến nay không hề có cô ấy, Trình Ninh là ả tiện nhân, cố ý tiếp cận anh, lấy lòng anh, theo đuổi anh vì...”Trong lòng Triệu Chi thấy hận không thôi, vì sao chứ, tại sao Trình Ninh lại được mà không phải cô ta.Nếu đó là cô ta thì cô ta cũng không đi đến bước đường cùng này rồi.Nghĩ tới đây cô ta thấy đau lòng muốn chết.Cô ta lặp đi lặp lại rằng: "Hàn Đông Nguyên, Trình Ninh không thật lòng thích anh đâu. Cô ấy chưa bao giờ thích anh cả, nếu cô ấy nói thích anh, chạy tới tìm anh thì đó toàn là lừa dối cả đấy. Cô ấy muốn tài sản của anh, tiền đồ của anh, người cô ấy thích vốn không phải là anh. Vốn dĩ cuộc sống của anh không hề có Trình Ninh, cô ấy không nên xuất hiện mới đúng"Tin tức muốn có cũng đã có được, Hàn Đông Nguyên không muốn nghe những lời chói tai từ người đang ở trên giường kia nữa.

Chương 448: Chương 448