Tác giả:

Dịch: Y Na Mùa hè tháng 5 năm 1970. Đó là một ngày nắng đầu hè, sáu giờ tối mặt trời còn chưa xuống núi. Những viên gạch xanh trên bức tường ngoài tòa nhà gia đình thứ hai của xưởng sắt thép huyện Vân Đỉnh bị nắng nóng, gió nhẹ thổi qua hàng cây ngô đồng bên ngoài tòa nhà gia đình, đung đưa những chiếc lá xanh non, xuyên qua cửa sổ rộng mở, mang lại cảm giác mát mẻ vào trong phòng. Đáng tiếc, sự mát mẻ này cũng không thể làm dịu đi nỗi lo lắng của người trong nhà. “Sao Chu Chấn dám?” Con trai cả nhà họ Trương, Trương Kiến Sơn luôn bình tĩnh không nhịn được tức giận: “Trong xưởng chúng ta ai chẳng biết nó đang hẹn hò với em gái, chiều nay lúc đưa tin tuyên truyền, bao nhiêu người nhìn như thế, nó còn dan díu với nữ đồng chí khác, không ra thể thống gì. ” Lưu Lị vợ Trương Kiến Sơn vội vàng nói: “Không thể nào, Chu Chấn là người luôn biết giới hạn. ” Trương Kiến Lâm chế nhạo: “Này chị dâu, chị không biết Chu Chấn có thể vào xưởng làm việc là nhờ quan hệ với con trai phó xưởng trưởng Viên…

Chương 13: 13: Dáng Vẻ Con Rể 3

Thập Niên 70: Mỹ Nhân Trèo Cành CaoTác giả: Tây Lương MiêuTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngDịch: Y Na Mùa hè tháng 5 năm 1970. Đó là một ngày nắng đầu hè, sáu giờ tối mặt trời còn chưa xuống núi. Những viên gạch xanh trên bức tường ngoài tòa nhà gia đình thứ hai của xưởng sắt thép huyện Vân Đỉnh bị nắng nóng, gió nhẹ thổi qua hàng cây ngô đồng bên ngoài tòa nhà gia đình, đung đưa những chiếc lá xanh non, xuyên qua cửa sổ rộng mở, mang lại cảm giác mát mẻ vào trong phòng. Đáng tiếc, sự mát mẻ này cũng không thể làm dịu đi nỗi lo lắng của người trong nhà. “Sao Chu Chấn dám?” Con trai cả nhà họ Trương, Trương Kiến Sơn luôn bình tĩnh không nhịn được tức giận: “Trong xưởng chúng ta ai chẳng biết nó đang hẹn hò với em gái, chiều nay lúc đưa tin tuyên truyền, bao nhiêu người nhìn như thế, nó còn dan díu với nữ đồng chí khác, không ra thể thống gì. ” Lưu Lị vợ Trương Kiến Sơn vội vàng nói: “Không thể nào, Chu Chấn là người luôn biết giới hạn. ” Trương Kiến Lâm chế nhạo: “Này chị dâu, chị không biết Chu Chấn có thể vào xưởng làm việc là nhờ quan hệ với con trai phó xưởng trưởng Viên… Dịch: Y NaGiải quyết xong vấn đề chuyên gia, sau đó lại là vấn đề tiêu thụ, vấn đề tài chính, nhờ có anh mà từng vấn đề một đều được giải quyết.Đôi khi Trương Huệ cũng tự nghĩ, tại sao Giang Minh Ngạn lại đồng ý giúp đỡ mình như vậy, chẳng lẽ vì anh và anh hai là bạn bè sao?Ánh mắt Chu Chấn nhìn cô càng ngày càng phức tạp, Trương Huệ biết, anh ta đang nghi ngờ Giang Minh Ngạn và cô có quan hệ mờ ám.Khi ấy để mà nói, Giang Minh Ngạn là một viên kim cương sáng ngời, cô là bà mẹ một con, hai năm nữa con gái cô đã có thể lấy chồng sinh con, người ta có thể có quan hệ gì với cô chứ?Có lần Chu Chấn đưa cô và con gái đi mua sắm, trên đường đi con gái gặp bạn mình, hai cô gái hẹn nhau đi xem phim, cô không đi vì không có hứng thú, nửa đường về nhà nhìn thấy Chu Chấn mời Giang Minh Ngạn đến nhà ăn cơm.Không biết vì sao, cô không đi vào mà đứng ở cửa khép hờ, nghe Chu Chấn nói những lời cảm ơn giả dối, nói nhà bọn họ có thể kiếm được tiền mua biệt thự là nhờ có sự giúp đỡ của Giang Minh Ngạn.Giang Minh Ngạn chỉ nhàn nhạt đáp lại, Chu Chấn quay sang kể lại năm đó, nói cô trẻ trung xinh đẹp thế nào, dù bây giờ đã trung niên nhưng không hề già đi mà còn trở nên quyến rũ hơn.Giang Minh Ngạn không nói gì, Chu Chấn càng lúc càng nhiệt tình, còn mượn rượu hỏi Giang Minh Ngạn có phải thích cô không.Trên bàn ăn, Trương Huệ có chút hoảng hốt, nhưng dù đã qua một đời, cô vẫn nhớ rõ những lời anh nói lúc đó, anh nói, em gái bạn bè, tiện tay chăm sóc chút thôi.Khi đó Chu Chấn bất mãn, vẫn muốn ép hỏi, Giang Minh Ngạn vạch mặt anh ta, nói sẽ xử lý người phụ nữ bên ngoài của anh ta sạch sẽ.Cũng chính lúc ấy Trương Huệ mới phát hiện, Chu Chấn đã ngoại tình.Sau này, Giang Minh Ngạn giúp cô xử lý việc ly hôn, giúp cô tranh giành tài sản, sau khi cô lâm bệnh, anh cùng anh hai đưa cô ra nước ngoài chữa bệnh, thậm chí lúc cô bệnh sắp chết, anh còn làm một đôi tủ có ngăn kéo cho cô, để cô vui vẻ, cô cũng chưa từng nghĩ tới loại quan hệ nam nữ với anh.Cuối cùng, mãi đến khi chết, cô mới thoáng nhìn thấy anh rơi nước mắt.Là khóc sao?“Huệ Huệ ngây người ra làm gì, Tiểu Giang người ta múc canh cho con kìa.”“A, cảm ơn.” Trương Huệ vội vàng nhận lấy.Canh gà ô khoai mỡ được làm từ những nguyên liệu hảo hạng nhất, rất thơm ngon, không hổ là tay nghề của cô, Trương Huệ vui vẻ uống hết nửa bát.Giang Minh Ngạn cũng có cảm giác giống như cô, cô gái này, khi tức giận mắng người thì hung dữ mạnh mẽ như một con sư tử nhỏ, không ngờ tay nghề nấu nướng lại tốt như vậy.Không làm con rể cũng là bạn của con trai, hơn nữa con trai còn phải học hỏi kỹ thuật của người ta nên Trần Lệ Phương có thái độ rất tốt với Giang Minh Ngạn.Ăn cơm xong người ta phải trở về, Trần Lệ Phương đi đến tủ ngăn kéo lấy cho Giang Minh Ngạn chai tương thịt nấm cuối cùng ở nhà để anh mang điGiang Minh Ngạn từ chối, Trần Lệ Phương cười nói: “Cháu đường xa đến hỗ trợ xưởng máy móc chúng ta không dễ dàng gì, dì cho thì cháu cứ cầm, coi như cảm ơn cháu đã giúp đỡ thằng con thứ ngốc nghếch của dì.”Trương Kiến Lâm không vui nói: “Con ngốc chỗ nào?”“Mẹ nói con ngốc là con ngốc.” Mắng con trai xong, Trần Lệ Phương quay đầu cười híp mắt nói với Giang Minh Ngạn: “Tương thịt nấm Huệ Huệ nhà dì làm, làm ở nhà không tốn nhiều tiền, cháu cứ lấy đi.”Giang Minh Ngạn quỷ thần xui khiến nhận lấy, nghĩ đến hai ngày nữa sẽ mua hai cân thịt mang tới.“Tiểu Giang, có thời gian lại đến chơi nhé.”“Cảm ơn dì Trần.”Sau khi tiễn Giang Minh Ngạn đi, Trần Lệ Phương thở dài.“Mẹ, sao mẹ lại thở dài?”“Chàng trai tốt như vậy, đáng tiếc không phải là người địa phương chúng ta.”

Dịch: Y Na

Giải quyết xong vấn đề chuyên gia, sau đó lại là vấn đề tiêu thụ, vấn đề tài chính, nhờ có anh mà từng vấn đề một đều được giải quyết.

Đôi khi Trương Huệ cũng tự nghĩ, tại sao Giang Minh Ngạn lại đồng ý giúp đỡ mình như vậy, chẳng lẽ vì anh và anh hai là bạn bè sao?

Ánh mắt Chu Chấn nhìn cô càng ngày càng phức tạp, Trương Huệ biết, anh ta đang nghi ngờ Giang Minh Ngạn và cô có quan hệ mờ ám.

Khi ấy để mà nói, Giang Minh Ngạn là một viên kim cương sáng ngời, cô là bà mẹ một con, hai năm nữa con gái cô đã có thể lấy chồng sinh con, người ta có thể có quan hệ gì với cô chứ?

Có lần Chu Chấn đưa cô và con gái đi mua sắm, trên đường đi con gái gặp bạn mình, hai cô gái hẹn nhau đi xem phim, cô không đi vì không có hứng thú, nửa đường về nhà nhìn thấy Chu Chấn mời Giang Minh Ngạn đến nhà ăn cơm.

Không biết vì sao, cô không đi vào mà đứng ở cửa khép hờ, nghe Chu Chấn nói những lời cảm ơn giả dối, nói nhà bọn họ có thể kiếm được tiền mua biệt thự là nhờ có sự giúp đỡ của Giang Minh Ngạn.

Giang Minh Ngạn chỉ nhàn nhạt đáp lại, Chu Chấn quay sang kể lại năm đó, nói cô trẻ trung xinh đẹp thế nào, dù bây giờ đã trung niên nhưng không hề già đi mà còn trở nên quyến rũ hơn.

Giang Minh Ngạn không nói gì, Chu Chấn càng lúc càng nhiệt tình, còn mượn rượu hỏi Giang Minh Ngạn có phải thích cô không.

Trên bàn ăn, Trương Huệ có chút hoảng hốt, nhưng dù đã qua một đời, cô vẫn nhớ rõ những lời anh nói lúc đó, anh nói, em gái bạn bè, tiện tay chăm sóc chút thôi.

Khi đó Chu Chấn bất mãn, vẫn muốn ép hỏi, Giang Minh Ngạn vạch mặt anh ta, nói sẽ xử lý người phụ nữ bên ngoài của anh ta sạch sẽ.

Cũng chính lúc ấy Trương Huệ mới phát hiện, Chu Chấn đã ngoại tình.

Sau này, Giang Minh Ngạn giúp cô xử lý việc ly hôn, giúp cô tranh giành tài sản, sau khi cô lâm bệnh, anh cùng anh hai đưa cô ra nước ngoài chữa bệnh, thậm chí lúc cô bệnh sắp chết, anh còn làm một đôi tủ có ngăn kéo cho cô, để cô vui vẻ, cô cũng chưa từng nghĩ tới loại quan hệ nam nữ với anh.

Cuối cùng, mãi đến khi chết, cô mới thoáng nhìn thấy anh rơi nước mắt.

Là khóc sao?

“Huệ Huệ ngây người ra làm gì, Tiểu Giang người ta múc canh cho con kìa.

“A, cảm ơn.

” Trương Huệ vội vàng nhận lấy.

Canh gà ô khoai mỡ được làm từ những nguyên liệu hảo hạng nhất, rất thơm ngon, không hổ là tay nghề của cô, Trương Huệ vui vẻ uống hết nửa bát.

Giang Minh Ngạn cũng có cảm giác giống như cô, cô gái này, khi tức giận mắng người thì hung dữ mạnh mẽ như một con sư tử nhỏ, không ngờ tay nghề nấu nướng lại tốt như vậy.

Không làm con rể cũng là bạn của con trai, hơn nữa con trai còn phải học hỏi kỹ thuật của người ta nên Trần Lệ Phương có thái độ rất tốt với Giang Minh Ngạn.

Ăn cơm xong người ta phải trở về, Trần Lệ Phương đi đến tủ ngăn kéo lấy cho Giang Minh Ngạn chai tương thịt nấm cuối cùng ở nhà để anh mang đi

Giang Minh Ngạn từ chối, Trần Lệ Phương cười nói: “Cháu đường xa đến hỗ trợ xưởng máy móc chúng ta không dễ dàng gì, dì cho thì cháu cứ cầm, coi như cảm ơn cháu đã giúp đỡ thằng con thứ ngốc nghếch của dì.

Trương Kiến Lâm không vui nói: “Con ngốc chỗ nào?”

“Mẹ nói con ngốc là con ngốc.

” Mắng con trai xong, Trần Lệ Phương quay đầu cười híp mắt nói với Giang Minh Ngạn: “Tương thịt nấm Huệ Huệ nhà dì làm, làm ở nhà không tốn nhiều tiền, cháu cứ lấy đi.

Giang Minh Ngạn quỷ thần xui khiến nhận lấy, nghĩ đến hai ngày nữa sẽ mua hai cân thịt mang tới.

“Tiểu Giang, có thời gian lại đến chơi nhé.

“Cảm ơn dì Trần.

Sau khi tiễn Giang Minh Ngạn đi, Trần Lệ Phương thở dài.

“Mẹ, sao mẹ lại thở dài?”

“Chàng trai tốt như vậy, đáng tiếc không phải là người địa phương chúng ta.

Thập Niên 70: Mỹ Nhân Trèo Cành CaoTác giả: Tây Lương MiêuTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngDịch: Y Na Mùa hè tháng 5 năm 1970. Đó là một ngày nắng đầu hè, sáu giờ tối mặt trời còn chưa xuống núi. Những viên gạch xanh trên bức tường ngoài tòa nhà gia đình thứ hai của xưởng sắt thép huyện Vân Đỉnh bị nắng nóng, gió nhẹ thổi qua hàng cây ngô đồng bên ngoài tòa nhà gia đình, đung đưa những chiếc lá xanh non, xuyên qua cửa sổ rộng mở, mang lại cảm giác mát mẻ vào trong phòng. Đáng tiếc, sự mát mẻ này cũng không thể làm dịu đi nỗi lo lắng của người trong nhà. “Sao Chu Chấn dám?” Con trai cả nhà họ Trương, Trương Kiến Sơn luôn bình tĩnh không nhịn được tức giận: “Trong xưởng chúng ta ai chẳng biết nó đang hẹn hò với em gái, chiều nay lúc đưa tin tuyên truyền, bao nhiêu người nhìn như thế, nó còn dan díu với nữ đồng chí khác, không ra thể thống gì. ” Lưu Lị vợ Trương Kiến Sơn vội vàng nói: “Không thể nào, Chu Chấn là người luôn biết giới hạn. ” Trương Kiến Lâm chế nhạo: “Này chị dâu, chị không biết Chu Chấn có thể vào xưởng làm việc là nhờ quan hệ với con trai phó xưởng trưởng Viên… Dịch: Y NaGiải quyết xong vấn đề chuyên gia, sau đó lại là vấn đề tiêu thụ, vấn đề tài chính, nhờ có anh mà từng vấn đề một đều được giải quyết.Đôi khi Trương Huệ cũng tự nghĩ, tại sao Giang Minh Ngạn lại đồng ý giúp đỡ mình như vậy, chẳng lẽ vì anh và anh hai là bạn bè sao?Ánh mắt Chu Chấn nhìn cô càng ngày càng phức tạp, Trương Huệ biết, anh ta đang nghi ngờ Giang Minh Ngạn và cô có quan hệ mờ ám.Khi ấy để mà nói, Giang Minh Ngạn là một viên kim cương sáng ngời, cô là bà mẹ một con, hai năm nữa con gái cô đã có thể lấy chồng sinh con, người ta có thể có quan hệ gì với cô chứ?Có lần Chu Chấn đưa cô và con gái đi mua sắm, trên đường đi con gái gặp bạn mình, hai cô gái hẹn nhau đi xem phim, cô không đi vì không có hứng thú, nửa đường về nhà nhìn thấy Chu Chấn mời Giang Minh Ngạn đến nhà ăn cơm.Không biết vì sao, cô không đi vào mà đứng ở cửa khép hờ, nghe Chu Chấn nói những lời cảm ơn giả dối, nói nhà bọn họ có thể kiếm được tiền mua biệt thự là nhờ có sự giúp đỡ của Giang Minh Ngạn.Giang Minh Ngạn chỉ nhàn nhạt đáp lại, Chu Chấn quay sang kể lại năm đó, nói cô trẻ trung xinh đẹp thế nào, dù bây giờ đã trung niên nhưng không hề già đi mà còn trở nên quyến rũ hơn.Giang Minh Ngạn không nói gì, Chu Chấn càng lúc càng nhiệt tình, còn mượn rượu hỏi Giang Minh Ngạn có phải thích cô không.Trên bàn ăn, Trương Huệ có chút hoảng hốt, nhưng dù đã qua một đời, cô vẫn nhớ rõ những lời anh nói lúc đó, anh nói, em gái bạn bè, tiện tay chăm sóc chút thôi.Khi đó Chu Chấn bất mãn, vẫn muốn ép hỏi, Giang Minh Ngạn vạch mặt anh ta, nói sẽ xử lý người phụ nữ bên ngoài của anh ta sạch sẽ.Cũng chính lúc ấy Trương Huệ mới phát hiện, Chu Chấn đã ngoại tình.Sau này, Giang Minh Ngạn giúp cô xử lý việc ly hôn, giúp cô tranh giành tài sản, sau khi cô lâm bệnh, anh cùng anh hai đưa cô ra nước ngoài chữa bệnh, thậm chí lúc cô bệnh sắp chết, anh còn làm một đôi tủ có ngăn kéo cho cô, để cô vui vẻ, cô cũng chưa từng nghĩ tới loại quan hệ nam nữ với anh.Cuối cùng, mãi đến khi chết, cô mới thoáng nhìn thấy anh rơi nước mắt.Là khóc sao?“Huệ Huệ ngây người ra làm gì, Tiểu Giang người ta múc canh cho con kìa.”“A, cảm ơn.” Trương Huệ vội vàng nhận lấy.Canh gà ô khoai mỡ được làm từ những nguyên liệu hảo hạng nhất, rất thơm ngon, không hổ là tay nghề của cô, Trương Huệ vui vẻ uống hết nửa bát.Giang Minh Ngạn cũng có cảm giác giống như cô, cô gái này, khi tức giận mắng người thì hung dữ mạnh mẽ như một con sư tử nhỏ, không ngờ tay nghề nấu nướng lại tốt như vậy.Không làm con rể cũng là bạn của con trai, hơn nữa con trai còn phải học hỏi kỹ thuật của người ta nên Trần Lệ Phương có thái độ rất tốt với Giang Minh Ngạn.Ăn cơm xong người ta phải trở về, Trần Lệ Phương đi đến tủ ngăn kéo lấy cho Giang Minh Ngạn chai tương thịt nấm cuối cùng ở nhà để anh mang điGiang Minh Ngạn từ chối, Trần Lệ Phương cười nói: “Cháu đường xa đến hỗ trợ xưởng máy móc chúng ta không dễ dàng gì, dì cho thì cháu cứ cầm, coi như cảm ơn cháu đã giúp đỡ thằng con thứ ngốc nghếch của dì.”Trương Kiến Lâm không vui nói: “Con ngốc chỗ nào?”“Mẹ nói con ngốc là con ngốc.” Mắng con trai xong, Trần Lệ Phương quay đầu cười híp mắt nói với Giang Minh Ngạn: “Tương thịt nấm Huệ Huệ nhà dì làm, làm ở nhà không tốn nhiều tiền, cháu cứ lấy đi.”Giang Minh Ngạn quỷ thần xui khiến nhận lấy, nghĩ đến hai ngày nữa sẽ mua hai cân thịt mang tới.“Tiểu Giang, có thời gian lại đến chơi nhé.”“Cảm ơn dì Trần.”Sau khi tiễn Giang Minh Ngạn đi, Trần Lệ Phương thở dài.“Mẹ, sao mẹ lại thở dài?”“Chàng trai tốt như vậy, đáng tiếc không phải là người địa phương chúng ta.”

Chương 13: 13: Dáng Vẻ Con Rể 3