*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. ☆ 1. Bạch Liên Hoa Chuyên Nghiệp Như Tui Thực Sự Không Thấy Nhiều Tui có rất nhiều thân phận, có lúc là trúc mã, có lúc là nam thần, thậm chí có lúc là một kẻ đã chết. Người khác đối với tui có khen có chê, bọn họ lúc thì gọi tui là Bạch Nguyệt Quang, lúc lại gọi là Bạch Liên Hoa. Tui là chất xúc tác cho tình cảm của các nhân vật chính, người thúc đẩy nội dung câu chuyện. Tui tặng hoa cho nam chính, bản thân nhận lấy tiếng xấu, trước khi "END" nhẹ nhàng... á, xin lỗi, nhẹ nhàng quay người thì không được, đại đa số tình huống tui đều sẽ bởi vì bị vạch trần quỷ kế mà điên cuồng, phát rồ lên. Nói chung, mấy người có thể gọi tui là nam phụ cướp đất diễn. Vào giờ phút này, tui quần áo nửa hở ngồi trên giường nam chính, nhìn anh ta nổi gân xanh, mắt bốc cháy lửa giận. "Cậu dám bỏ thuốc tôi!" Thật ra dù không bỏ thuốc, trước khi anh ta bị tui XXOO, tiểu thụ cũng sẽ…

Chương 5

Thật Ra Tôi Là Bạch Liên HoaTác giả: Bút Tích 笔迹 ♥ Vu Điển 于典Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. ☆ 1. Bạch Liên Hoa Chuyên Nghiệp Như Tui Thực Sự Không Thấy Nhiều Tui có rất nhiều thân phận, có lúc là trúc mã, có lúc là nam thần, thậm chí có lúc là một kẻ đã chết. Người khác đối với tui có khen có chê, bọn họ lúc thì gọi tui là Bạch Nguyệt Quang, lúc lại gọi là Bạch Liên Hoa. Tui là chất xúc tác cho tình cảm của các nhân vật chính, người thúc đẩy nội dung câu chuyện. Tui tặng hoa cho nam chính, bản thân nhận lấy tiếng xấu, trước khi "END" nhẹ nhàng... á, xin lỗi, nhẹ nhàng quay người thì không được, đại đa số tình huống tui đều sẽ bởi vì bị vạch trần quỷ kế mà điên cuồng, phát rồ lên. Nói chung, mấy người có thể gọi tui là nam phụ cướp đất diễn. Vào giờ phút này, tui quần áo nửa hở ngồi trên giường nam chính, nhìn anh ta nổi gân xanh, mắt bốc cháy lửa giận. "Cậu dám bỏ thuốc tôi!" Thật ra dù không bỏ thuốc, trước khi anh ta bị tui XXOO, tiểu thụ cũng sẽ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phiên ngoại:Phàm là thứ ta muốn, dùng hết thủ đoạn *****̃ng phải chiếm được.Phụ thân nói ta tuổi còn trẻ, quá mức ngông cuồng. Ta không phản đối, ta là giáo chủ tương lai của Bạch liên giáo, dưới một người trên vạn người, ta có bản lĩnh để ngông cuồng.Ta cố tình làm bậy vượt qua thời thơ ấu, đợi đến lúc vấn tóc, phụ thân rốt cục không nhìn nổi hành vi của ta, ông nói rằng chỉ có một thứ, ta chú định không chiếm được.Ta khịt mũi coi thường.Ông nói, trái tim thánh tử, vĩnh viễn không thuộc về ta.Thánh tử vẫn luôn bị phụ thân giấu sau núi, mà ta xưa nay đều không có hứng thú với loại trẻ con chưa dứt sữa này, vẫn luôn không chú ý tới y.Phụ thân nhìn ta đầy phức tạp, chậm rãi nói: "Con có biết thánh điển của bản giáo, Bạch Liên hoa bảo giám?"Ta lắc đầu.Phụ thân thở dài, thánh tử sinh ra là sẽ mê hoặc nhân gian, nếu con nhìn thấy nhất định cũng không phải ngoại lệ.Ta xiết chặt nắm đấm, quyết tâm dù thế nào cũng phải đi gặp vị thánh tử khiến phụ thân giữ kín như bưng kia một lần, nhìn y điên đảo chúng sinh kiểu gì.Ta khi đó còn không biết thiết lập "vạn nhân mê ngoại trừ vai chính" của thánh tử, nhưng mà ta biết phàm là thứ ta muốn, dù cho không chừa thủ đoạn nào *****̃ng phải chiếm được.P/s: Một số bạn không rõ giáo chủ có thích Hiểu Dao hay không nên mình nói rõ là có nhé, do anh giấu tốt thôi. Ảnh phúc hay muốn chết ấy chứ. Có thể anh không phải vai chính, vai chính là người xốc khăn voan của Hiểu Dao ấy. Hiểu Dao là vạn nhân mê nên ẻm có vốn (sắc đẹp) để tự kỷ và thiết lập của ẻm trong truyện là gây nên phong ba tranh đoạt cho thế gian, nhưng anh giáo chủ giấu em đi cho riêng mình rồi nên thôi toàn văn hoàn nha.Đúng là đọc một lần thì có hơi rối, nhưng chú ý câu chữ thì sẽ dễ hiểu hơn đó 😉

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Image removed.

Phiên ngoại:

Phàm là thứ ta muốn, dùng hết thủ đoạn *****̃ng phải chiếm được.

Phụ thân nói ta tuổi còn trẻ, quá mức ngông cuồng. Ta không phản đối, ta là giáo chủ tương lai của Bạch liên giáo, dưới một người trên vạn người, ta có bản lĩnh để ngông cuồng.

Ta cố tình làm bậy vượt qua thời thơ ấu, đợi đến lúc vấn tóc, phụ thân rốt cục không nhìn nổi hành vi của ta, ông nói rằng chỉ có một thứ, ta chú định không chiếm được.

Ta khịt mũi coi thường.

Ông nói, trái tim thánh tử, vĩnh viễn không thuộc về ta.

Thánh tử vẫn luôn bị phụ thân giấu sau núi, mà ta xưa nay đều không có hứng thú với loại trẻ con chưa dứt sữa này, vẫn luôn không chú ý tới y.

Phụ thân nhìn ta đầy phức tạp, chậm rãi nói: "Con có biết thánh điển của bản giáo, Bạch Liên hoa bảo giám?"

Ta lắc đầu.

Phụ thân thở dài, thánh tử sinh ra là sẽ mê hoặc nhân gian, nếu con nhìn thấy nhất định cũng không phải ngoại lệ.

Ta xiết chặt nắm đấm, quyết tâm dù thế nào cũng phải đi gặp vị thánh tử khiến phụ thân giữ kín như bưng kia một lần, nhìn y điên đảo chúng sinh kiểu gì.

Ta khi đó còn không biết thiết lập "vạn nhân mê ngoại trừ vai chính" của thánh tử, nhưng mà ta biết phàm là thứ ta muốn, dù cho không chừa thủ đoạn nào *****̃ng phải chiếm được.

P/s: Một số bạn không rõ giáo chủ có thích Hiểu Dao hay không nên mình nói rõ là có nhé, do anh giấu tốt thôi. Ảnh phúc hay muốn chết ấy chứ. Có thể anh không phải vai chính, vai chính là người xốc khăn voan của Hiểu Dao ấy. Hiểu Dao là vạn nhân mê nên ẻm có vốn (sắc đẹp) để tự kỷ và thiết lập của ẻm trong truyện là gây nên phong ba tranh đoạt cho thế gian, nhưng anh giáo chủ giấu em đi cho riêng mình rồi nên thôi toàn văn hoàn nha.

Đúng là đọc một lần thì có hơi rối, nhưng chú ý câu chữ thì sẽ dễ hiểu hơn đó 😉

Thật Ra Tôi Là Bạch Liên HoaTác giả: Bút Tích 笔迹 ♥ Vu Điển 于典Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. ☆ 1. Bạch Liên Hoa Chuyên Nghiệp Như Tui Thực Sự Không Thấy Nhiều Tui có rất nhiều thân phận, có lúc là trúc mã, có lúc là nam thần, thậm chí có lúc là một kẻ đã chết. Người khác đối với tui có khen có chê, bọn họ lúc thì gọi tui là Bạch Nguyệt Quang, lúc lại gọi là Bạch Liên Hoa. Tui là chất xúc tác cho tình cảm của các nhân vật chính, người thúc đẩy nội dung câu chuyện. Tui tặng hoa cho nam chính, bản thân nhận lấy tiếng xấu, trước khi "END" nhẹ nhàng... á, xin lỗi, nhẹ nhàng quay người thì không được, đại đa số tình huống tui đều sẽ bởi vì bị vạch trần quỷ kế mà điên cuồng, phát rồ lên. Nói chung, mấy người có thể gọi tui là nam phụ cướp đất diễn. Vào giờ phút này, tui quần áo nửa hở ngồi trên giường nam chính, nhìn anh ta nổi gân xanh, mắt bốc cháy lửa giận. "Cậu dám bỏ thuốc tôi!" Thật ra dù không bỏ thuốc, trước khi anh ta bị tui XXOO, tiểu thụ cũng sẽ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phiên ngoại:Phàm là thứ ta muốn, dùng hết thủ đoạn *****̃ng phải chiếm được.Phụ thân nói ta tuổi còn trẻ, quá mức ngông cuồng. Ta không phản đối, ta là giáo chủ tương lai của Bạch liên giáo, dưới một người trên vạn người, ta có bản lĩnh để ngông cuồng.Ta cố tình làm bậy vượt qua thời thơ ấu, đợi đến lúc vấn tóc, phụ thân rốt cục không nhìn nổi hành vi của ta, ông nói rằng chỉ có một thứ, ta chú định không chiếm được.Ta khịt mũi coi thường.Ông nói, trái tim thánh tử, vĩnh viễn không thuộc về ta.Thánh tử vẫn luôn bị phụ thân giấu sau núi, mà ta xưa nay đều không có hứng thú với loại trẻ con chưa dứt sữa này, vẫn luôn không chú ý tới y.Phụ thân nhìn ta đầy phức tạp, chậm rãi nói: "Con có biết thánh điển của bản giáo, Bạch Liên hoa bảo giám?"Ta lắc đầu.Phụ thân thở dài, thánh tử sinh ra là sẽ mê hoặc nhân gian, nếu con nhìn thấy nhất định cũng không phải ngoại lệ.Ta xiết chặt nắm đấm, quyết tâm dù thế nào cũng phải đi gặp vị thánh tử khiến phụ thân giữ kín như bưng kia một lần, nhìn y điên đảo chúng sinh kiểu gì.Ta khi đó còn không biết thiết lập "vạn nhân mê ngoại trừ vai chính" của thánh tử, nhưng mà ta biết phàm là thứ ta muốn, dù cho không chừa thủ đoạn nào *****̃ng phải chiếm được.P/s: Một số bạn không rõ giáo chủ có thích Hiểu Dao hay không nên mình nói rõ là có nhé, do anh giấu tốt thôi. Ảnh phúc hay muốn chết ấy chứ. Có thể anh không phải vai chính, vai chính là người xốc khăn voan của Hiểu Dao ấy. Hiểu Dao là vạn nhân mê nên ẻm có vốn (sắc đẹp) để tự kỷ và thiết lập của ẻm trong truyện là gây nên phong ba tranh đoạt cho thế gian, nhưng anh giáo chủ giấu em đi cho riêng mình rồi nên thôi toàn văn hoàn nha.Đúng là đọc một lần thì có hơi rối, nhưng chú ý câu chữ thì sẽ dễ hiểu hơn đó 😉

Chương 5