Tác giả:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa "Cháu nói cái gì? Cháu muốn về quê?" Trình Tố Nhã giật mình nhìn về phía cháu gái, giống như là nghe lầm hỏi lại. "Dạ. " Gương mặt Trình Nịnh nhỏ nhắn trắng hồng không chút sợ hãi, nhàn nhạt đáp một tiếng, quay đầu nhìn cuốn lịch trên bàn. Ngày 31 tháng 1 năm 1975, mùng 9 tháng Giêng âm lịch. Vừa mới qua năm âm lịch, nhưng đã nửa năm từ khi Hàn Đông Nguyên xuống thôn quê vì cô. Cô nhớ khoảng thời gian anh vì cô mà xuống thôn quê. Cũng không có sao, còn sáu tháng nữa mới xảy ra chuyện anh vì cứu lũ mà gặp chuyện. Cô quay đầu, nhìn cô mình, trầm tĩnh mà kiên định nói: "Đúng cô, hai tháng qua cháu đã nghĩ rất nhiều. Theo như chính sách, thì người xuống thôn quê phải là cháu, anh Ba chuyển việc cho cháu, thay cháu xuống thôn quê, như vậy mặc dù cháu ở lại trong thành phố, nhưng lại để cho cô nợ bọn họ, cháu không muốn! " "Cái này cháu không cần lo lắng," Trình Tố Nhã cắt lời cháu gái, nhíu mày, nói: "Thật ra thì chuyện này cũng không đơn giản như cháu nghĩ. Nếu…

Chương 528: Chương 528

Thập Niên 70 Em Gái Ghẻ Trọng SinhTác giả: Ngũ Diệp ĐàmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNhóm dịch: Thất Liên Hoa "Cháu nói cái gì? Cháu muốn về quê?" Trình Tố Nhã giật mình nhìn về phía cháu gái, giống như là nghe lầm hỏi lại. "Dạ. " Gương mặt Trình Nịnh nhỏ nhắn trắng hồng không chút sợ hãi, nhàn nhạt đáp một tiếng, quay đầu nhìn cuốn lịch trên bàn. Ngày 31 tháng 1 năm 1975, mùng 9 tháng Giêng âm lịch. Vừa mới qua năm âm lịch, nhưng đã nửa năm từ khi Hàn Đông Nguyên xuống thôn quê vì cô. Cô nhớ khoảng thời gian anh vì cô mà xuống thôn quê. Cũng không có sao, còn sáu tháng nữa mới xảy ra chuyện anh vì cứu lũ mà gặp chuyện. Cô quay đầu, nhìn cô mình, trầm tĩnh mà kiên định nói: "Đúng cô, hai tháng qua cháu đã nghĩ rất nhiều. Theo như chính sách, thì người xuống thôn quê phải là cháu, anh Ba chuyển việc cho cháu, thay cháu xuống thôn quê, như vậy mặc dù cháu ở lại trong thành phố, nhưng lại để cho cô nợ bọn họ, cháu không muốn! " "Cái này cháu không cần lo lắng," Trình Tố Nhã cắt lời cháu gái, nhíu mày, nói: "Thật ra thì chuyện này cũng không đơn giản như cháu nghĩ. Nếu… "Bà nội, bà nói xem dì Trình, tại sao dì lại đồng ý việc này?”Cô ấy nhịn không được lẩm bẩm, nói: “Mình vẫn không thể tin được."Bà Hàn liếc nhìn cô ấy rồi nói: “Chuyện này có gì mà khó tin? Hai đứa chúng nó cùng nhau lớn lên, trước đây không phải có thể kết hôn mù quáng sao?”Dừng một chút, tiếp tục nói: "Con nghĩ tại sao dì Trình của con lại đồng ý? Bởi vì lão tam đối với Ninh Ninh rất tốt, nếu có thể tìm được người đối với Ninh Ninh tốt như lão tam, chúng ta cũng sẽ đồng ý gả đi!”Hàn Nhất Mai “ xì” một tiếng, nhưng vẫn có chút chua: “Vậy là, cũng chính là tên ngốc nghếch Đông Nguyên đó, đã vì cô ấy, cả mạng cũng không cần, không dễ tìm thấy ở người khác điều này”Dừng một chút, lại nói thêm: “không phải ngốc nghếch, mà là một kẻ thần kinh”Bây giờ cô ấy nghĩ đến những gì mà em trai cô đã làm từ nhỏ, cô ấy liền cảm thấy giống một kẻ thần kinh.Hàn Đông Nguyên bị cho là kẻ thần kinh, giặt giũ tắm rửa thay quần áo xong rồi dựa vào ghế, nghịch bút và suy nghĩ điều gì đó, Trình Ninh tắm rất lâu, mùa hè, hai người Trong số đó đi tàu suốt một ngày một đêm, đi gần hai ngày trời, Trình Ninh rửa mặt rất lâu mới đi ra với tâm trạng sảng khoái.Khi đi ra, cô nhìn thấy Hàn Đông Nguyên đang ngồi trên ghế, không biết là đang đợi cô hay đang suy nghĩ, hoặc là đang suy nghĩ chuyện gì đó trong khi chờ cô.Trình Ninh vừa lau tóc vừa bước tới, anh nhìn thấy, liền vẫy tay bảo cô ngồi vào đùi anh, sau đó giúp cô lau tóc rồi nói: “bệnh thần kinh bẩm sinh, khắc bố khắc mẹ khắc cô, người của Kỷ gia tung tin đồn như vậy sau lưng?”Trần Ninh sửng sốt một chút, đây thực chất là việc của kiếp sau, còn nói là do cô đã khắc anh sao.Lúc trước khi cô mắng bà cụ Kỷ, lúc hưng phấn lên liền mắng bà ta hết lời.Cô nói: “Ừm, lúc trước em nghe bà cụ Kỷ lẩm bẩm, chắc là sợ em cưới Kỷ Thành Quân thật, sẽ khắc c.h.ế.t cả gia đình bà ta.”Trình Ninh vừa nói, tay Hàn Đông Nguyên lau tóc cho cô liền trở nên nặng nề hơn.Trình Ninh “haiz” một tiến, quở trách anh: “Anh sẽ không ghen chứ? Em không thích anh ta.”Hàn Đông Nguyên ghen.Chỉ vì khi năm đó Kỷ Thành Quân có mục đích rõ ràng nên trước đây anh thường xuyên lo lắng.Nhưng lúc đó anh cũng không hiểu rõ lắm tâm ý của mình là gì, nên nhìn ai cũng không thuận mắt.Anh nói: “Anh ta nên cảm thấy may mắn vì trước đó anh đã có chút kiên nhẫn và không đánh c.h.ế.t anh ta".Trình Ninh cười “hì” một tiếng, nói: “Lúc trước anh cũng đánh anh ta không ít.”Lúc đó cô của cô ấy còn bởi vì chuyện này mà tức giận.Hàn Đông Nguyên “Aa” một tiếng.Vân Mộng Hạ VũTrình Ninh nhìn bộ dạng của anh trong lòng vừa có chút ngứa ngáy vừa có chút chua chát lại vừa có chút buồn cười, Cô cúi đầu cúi xuống hôn anh nói: “Anh ba, nếu có kiếp sau, chúng ta khi vừa bắt đầu sẽ chung sống với nhau hòa thuận, anh yêu em nhiều hơn. Em cũng sẽ yêu anh một cách đàng hoàng. Dù những ngày thơ ấu của chúng ta cũng rất quý giá nhưng trong đó luôn có rất nhiều nỗi buồn, bất hạnh."Cô hôn anh, lần nào cũng vậy khi mới bắt đầu, anh đều sẽ đè cô và nán lại cô thật lâu.Anh còn nói với cô: “Xin đừng quyến rũ anh”.Trình Ninh lười để ý anh .Hai người nói đến sự việc của bà cụ Kỷ, Trình Ninh thấy anh vẫn có chút cảm xúc nhàn nhạt với sự việc đó nên nói: “Đừng tức giận nữa, lần này em nói nghiêm túc đấy, em nghĩ bà cụ Kỷ dám ở ngoài nói không kiêng nể như vậy, nhất định là tác phẩm của Kỷ Vinh, em cảm thấy nói em là việc nhỏ, rất có khả năng là nhắm và chú, họ chỉ muốn làm ầm ĩ trước khi em đi, để sau đó em sẽ đem chuyện này đi báo cáo."Kỷ Vinh là con trai của bà cụ Kỷ, bố của Kỷ Thành Quân, hiện là giám đốc ủy ban cách mạng của nhà máy cơ khí.

"Bà nội, bà nói xem dì Trình, tại sao dì lại đồng ý việc này?”

Cô ấy nhịn không được lẩm bẩm, nói: “Mình vẫn không thể tin được."

Bà Hàn liếc nhìn cô ấy rồi nói: “Chuyện này có gì mà khó tin? Hai đứa chúng nó cùng nhau lớn lên, trước đây không phải có thể kết hôn mù quáng sao?”

Dừng một chút, tiếp tục nói: "Con nghĩ tại sao dì Trình của con lại đồng ý? Bởi vì lão tam đối với Ninh Ninh rất tốt, nếu có thể tìm được người đối với Ninh Ninh tốt như lão tam, chúng ta cũng sẽ đồng ý gả đi!”

Hàn Nhất Mai “ xì” một tiếng, nhưng vẫn có chút chua: “Vậy là, cũng chính là tên ngốc nghếch Đông Nguyên đó, đã vì cô ấy, cả mạng cũng không cần, không dễ tìm thấy ở người khác điều này”

Dừng một chút, lại nói thêm: “không phải ngốc nghếch, mà là một kẻ thần kinh”

Bây giờ cô ấy nghĩ đến những gì mà em trai cô đã làm từ nhỏ, cô ấy liền cảm thấy giống một kẻ thần kinh.

Hàn Đông Nguyên bị cho là kẻ thần kinh, giặt giũ tắm rửa thay quần áo xong rồi dựa vào ghế, nghịch bút và suy nghĩ điều gì đó, Trình Ninh tắm rất lâu, mùa hè, hai người Trong số đó đi tàu suốt một ngày một đêm, đi gần hai ngày trời, Trình Ninh rửa mặt rất lâu mới đi ra với tâm trạng sảng khoái.

Khi đi ra, cô nhìn thấy Hàn Đông Nguyên đang ngồi trên ghế, không biết là đang đợi cô hay đang suy nghĩ, hoặc là đang suy nghĩ chuyện gì đó trong khi chờ cô.

Trình Ninh vừa lau tóc vừa bước tới, anh nhìn thấy, liền vẫy tay bảo cô ngồi vào đùi anh, sau đó giúp cô lau tóc rồi nói: “bệnh thần kinh bẩm sinh, khắc bố khắc mẹ khắc cô, người của Kỷ gia tung tin đồn như vậy sau lưng?”

Trần Ninh sửng sốt một chút, đây thực chất là việc của kiếp sau, còn nói là do cô đã khắc anh sao.

Lúc trước khi cô mắng bà cụ Kỷ, lúc hưng phấn lên liền mắng bà ta hết lời.

Cô nói: “Ừm, lúc trước em nghe bà cụ Kỷ lẩm bẩm, chắc là sợ em cưới Kỷ Thành Quân thật, sẽ khắc c.h.ế.t cả gia đình bà ta.”

Trình Ninh vừa nói, tay Hàn Đông Nguyên lau tóc cho cô liền trở nên nặng nề hơn.

Trình Ninh “haiz” một tiến, quở trách anh: “Anh sẽ không ghen chứ? Em không thích anh ta.”

Hàn Đông Nguyên ghen.

Chỉ vì khi năm đó Kỷ Thành Quân có mục đích rõ ràng nên trước đây anh thường xuyên lo lắng.

Nhưng lúc đó anh cũng không hiểu rõ lắm tâm ý của mình là gì, nên nhìn ai cũng không thuận mắt.

Anh nói: “Anh ta nên cảm thấy may mắn vì trước đó anh đã có chút kiên nhẫn và không đánh c.h.ế.t anh ta".

Trình Ninh cười “hì” một tiếng, nói: “Lúc trước anh cũng đánh anh ta không ít.”

Lúc đó cô của cô ấy còn bởi vì chuyện này mà tức giận.

Hàn Đông Nguyên “Aa” một tiếng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trình Ninh nhìn bộ dạng của anh trong lòng vừa có chút ngứa ngáy vừa có chút chua chát lại vừa có chút buồn cười, Cô cúi đầu cúi xuống hôn anh nói: “Anh ba, nếu có kiếp sau, chúng ta khi vừa bắt đầu sẽ chung sống với nhau hòa thuận, anh yêu em nhiều hơn. Em cũng sẽ yêu anh một cách đàng hoàng. Dù những ngày thơ ấu của chúng ta cũng rất quý giá nhưng trong đó luôn có rất nhiều nỗi buồn, bất hạnh."

Cô hôn anh, lần nào cũng vậy khi mới bắt đầu, anh đều sẽ đè cô và nán lại cô thật lâu.

Anh còn nói với cô: “Xin đừng quyến rũ anh”.

Trình Ninh lười để ý anh .

Hai người nói đến sự việc của bà cụ Kỷ, Trình Ninh thấy anh vẫn có chút cảm xúc nhàn nhạt với sự việc đó nên nói: “Đừng tức giận nữa, lần này em nói nghiêm túc đấy, em nghĩ bà cụ Kỷ dám ở ngoài nói không kiêng nể như vậy, nhất định là tác phẩm của Kỷ Vinh, em cảm thấy nói em là việc nhỏ, rất có khả năng là nhắm và chú, họ chỉ muốn làm ầm ĩ trước khi em đi, để sau đó em sẽ đem chuyện này đi báo cáo."

Kỷ Vinh là con trai của bà cụ Kỷ, bố của Kỷ Thành Quân, hiện là giám đốc ủy ban cách mạng của nhà máy cơ khí.

Thập Niên 70 Em Gái Ghẻ Trọng SinhTác giả: Ngũ Diệp ĐàmTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNhóm dịch: Thất Liên Hoa "Cháu nói cái gì? Cháu muốn về quê?" Trình Tố Nhã giật mình nhìn về phía cháu gái, giống như là nghe lầm hỏi lại. "Dạ. " Gương mặt Trình Nịnh nhỏ nhắn trắng hồng không chút sợ hãi, nhàn nhạt đáp một tiếng, quay đầu nhìn cuốn lịch trên bàn. Ngày 31 tháng 1 năm 1975, mùng 9 tháng Giêng âm lịch. Vừa mới qua năm âm lịch, nhưng đã nửa năm từ khi Hàn Đông Nguyên xuống thôn quê vì cô. Cô nhớ khoảng thời gian anh vì cô mà xuống thôn quê. Cũng không có sao, còn sáu tháng nữa mới xảy ra chuyện anh vì cứu lũ mà gặp chuyện. Cô quay đầu, nhìn cô mình, trầm tĩnh mà kiên định nói: "Đúng cô, hai tháng qua cháu đã nghĩ rất nhiều. Theo như chính sách, thì người xuống thôn quê phải là cháu, anh Ba chuyển việc cho cháu, thay cháu xuống thôn quê, như vậy mặc dù cháu ở lại trong thành phố, nhưng lại để cho cô nợ bọn họ, cháu không muốn! " "Cái này cháu không cần lo lắng," Trình Tố Nhã cắt lời cháu gái, nhíu mày, nói: "Thật ra thì chuyện này cũng không đơn giản như cháu nghĩ. Nếu… "Bà nội, bà nói xem dì Trình, tại sao dì lại đồng ý việc này?”Cô ấy nhịn không được lẩm bẩm, nói: “Mình vẫn không thể tin được."Bà Hàn liếc nhìn cô ấy rồi nói: “Chuyện này có gì mà khó tin? Hai đứa chúng nó cùng nhau lớn lên, trước đây không phải có thể kết hôn mù quáng sao?”Dừng một chút, tiếp tục nói: "Con nghĩ tại sao dì Trình của con lại đồng ý? Bởi vì lão tam đối với Ninh Ninh rất tốt, nếu có thể tìm được người đối với Ninh Ninh tốt như lão tam, chúng ta cũng sẽ đồng ý gả đi!”Hàn Nhất Mai “ xì” một tiếng, nhưng vẫn có chút chua: “Vậy là, cũng chính là tên ngốc nghếch Đông Nguyên đó, đã vì cô ấy, cả mạng cũng không cần, không dễ tìm thấy ở người khác điều này”Dừng một chút, lại nói thêm: “không phải ngốc nghếch, mà là một kẻ thần kinh”Bây giờ cô ấy nghĩ đến những gì mà em trai cô đã làm từ nhỏ, cô ấy liền cảm thấy giống một kẻ thần kinh.Hàn Đông Nguyên bị cho là kẻ thần kinh, giặt giũ tắm rửa thay quần áo xong rồi dựa vào ghế, nghịch bút và suy nghĩ điều gì đó, Trình Ninh tắm rất lâu, mùa hè, hai người Trong số đó đi tàu suốt một ngày một đêm, đi gần hai ngày trời, Trình Ninh rửa mặt rất lâu mới đi ra với tâm trạng sảng khoái.Khi đi ra, cô nhìn thấy Hàn Đông Nguyên đang ngồi trên ghế, không biết là đang đợi cô hay đang suy nghĩ, hoặc là đang suy nghĩ chuyện gì đó trong khi chờ cô.Trình Ninh vừa lau tóc vừa bước tới, anh nhìn thấy, liền vẫy tay bảo cô ngồi vào đùi anh, sau đó giúp cô lau tóc rồi nói: “bệnh thần kinh bẩm sinh, khắc bố khắc mẹ khắc cô, người của Kỷ gia tung tin đồn như vậy sau lưng?”Trần Ninh sửng sốt một chút, đây thực chất là việc của kiếp sau, còn nói là do cô đã khắc anh sao.Lúc trước khi cô mắng bà cụ Kỷ, lúc hưng phấn lên liền mắng bà ta hết lời.Cô nói: “Ừm, lúc trước em nghe bà cụ Kỷ lẩm bẩm, chắc là sợ em cưới Kỷ Thành Quân thật, sẽ khắc c.h.ế.t cả gia đình bà ta.”Trình Ninh vừa nói, tay Hàn Đông Nguyên lau tóc cho cô liền trở nên nặng nề hơn.Trình Ninh “haiz” một tiến, quở trách anh: “Anh sẽ không ghen chứ? Em không thích anh ta.”Hàn Đông Nguyên ghen.Chỉ vì khi năm đó Kỷ Thành Quân có mục đích rõ ràng nên trước đây anh thường xuyên lo lắng.Nhưng lúc đó anh cũng không hiểu rõ lắm tâm ý của mình là gì, nên nhìn ai cũng không thuận mắt.Anh nói: “Anh ta nên cảm thấy may mắn vì trước đó anh đã có chút kiên nhẫn và không đánh c.h.ế.t anh ta".Trình Ninh cười “hì” một tiếng, nói: “Lúc trước anh cũng đánh anh ta không ít.”Lúc đó cô của cô ấy còn bởi vì chuyện này mà tức giận.Hàn Đông Nguyên “Aa” một tiếng.Vân Mộng Hạ VũTrình Ninh nhìn bộ dạng của anh trong lòng vừa có chút ngứa ngáy vừa có chút chua chát lại vừa có chút buồn cười, Cô cúi đầu cúi xuống hôn anh nói: “Anh ba, nếu có kiếp sau, chúng ta khi vừa bắt đầu sẽ chung sống với nhau hòa thuận, anh yêu em nhiều hơn. Em cũng sẽ yêu anh một cách đàng hoàng. Dù những ngày thơ ấu của chúng ta cũng rất quý giá nhưng trong đó luôn có rất nhiều nỗi buồn, bất hạnh."Cô hôn anh, lần nào cũng vậy khi mới bắt đầu, anh đều sẽ đè cô và nán lại cô thật lâu.Anh còn nói với cô: “Xin đừng quyến rũ anh”.Trình Ninh lười để ý anh .Hai người nói đến sự việc của bà cụ Kỷ, Trình Ninh thấy anh vẫn có chút cảm xúc nhàn nhạt với sự việc đó nên nói: “Đừng tức giận nữa, lần này em nói nghiêm túc đấy, em nghĩ bà cụ Kỷ dám ở ngoài nói không kiêng nể như vậy, nhất định là tác phẩm của Kỷ Vinh, em cảm thấy nói em là việc nhỏ, rất có khả năng là nhắm và chú, họ chỉ muốn làm ầm ĩ trước khi em đi, để sau đó em sẽ đem chuyện này đi báo cáo."Kỷ Vinh là con trai của bà cụ Kỷ, bố của Kỷ Thành Quân, hiện là giám đốc ủy ban cách mạng của nhà máy cơ khí.

Chương 528: Chương 528