Tác giả:

Gió chầm chậm thổi qua biển hoa, rừng hoa Anh Đào hồng nhạt nở rộ kéo dài hơn mười dặm, như bức tranh thuỷ mặc tuyệt mỹ, từng cánh hoa mang theo hương thơm say lòng người chao liệng khắp trời, trong phút chốc hoa rụng rực rỡ, thật lâu không ngớt. “Thần nguyên vi niệm, bản khí hợp nhất, ngô giới y thủy, duy khí nhi uẩn, xuất trủng hà trạch, luyện hóa phong ất, cốc bẩm tam kỷ, vô…” Thanh âm bỗng dưng dừng lại, nàng quay đầu cười tủm tỉm nhìn thần thú bên cạnh “Vũ Đằng…” “Chủ nhân… Người… Lại có ý tưởng gì sao?” Vũ Đằng phút chốc đổ mồ hôi lạnh toàn thân. “Người hiểu ta chỉ có Vũ Đằng.” Nàng vô cùng thân thiết vỗ vỗ sừng hươu, khen ngợi, “Khó có thể bồi dưỡng ngươi cùng chủ nhân ta ăn ý sâu sắc như thế, có nói thông minh một chút cũng không quá đáng, làm cho ta cảm thấy thật sự nhẹ nhõm.” Vũ Đằng im lặng, bởi vì kiểu ánh mắt này quá quen thuộc, bất quá nghĩ trong lòng muốn không thông minh cũng khó. Sau một lúc lâu tâm không cam lòng không nguyện mới nói: “Hay là chủ nhân, muốn em bắt……

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...