Tháng bảy vào thu, ánh hoàng hôn buông xuống Hoàng cung, bao phủ lên cung điện một vầng sáng như thiêu đốt. Trên mái ngói lưu ly phản chiếu tia sáng chói mắt, khiến lòng người hốt hoảng. Muộn hơn một chút, những chiếc đèn hoa chiếu sáng cả cung điện như mưa sao, bầu không khí căng thẳng bỗng chốc bao trùm lên mọi người.Hoa hải đường đỏ rực rơi ở hậu viện Trung Tỉnh điện, tranh thủ sắp tối, có người lười biếng trốn ở đây. Nàng dựa nửa người lên lan can, nghịch những cánh hoa hải đường rơi xuống. Ánh chiều tà rơi trên mặt nàng, tựa như hải đường khoác lên một lớp ráng đỏ, để mặc nhuốm chút xinh đẹp ướt át.Lúc Tiểu Dung Tử tìm tới thì thấy cảnh này, hắn ta ngẩn ra giây lát mới hoàn hồn, trong mắt vẫn còn vẻ ngạc nhiên nhưng không dám nhìn tiếp nữa.Trong cung này không thiếu mỹ nhân, nhưng luôn có người có thể nổi bật giữa một dàn mỹ nhân.Vân Tự tỷ tỷ là người như vậy, nhưng Tiểu Dung Tử lại không nói rõ được điều này là tốt hay xấu. Xinh đẹp là tốt, nhưng với thân phận của Vân Tự tỷ tỷ…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...