----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh…
Chương 6: Chương 6
Xuyên Đến 70 Ta Được Cả Nhà Bạo SủngTác giả: Giản Hoài ChâuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh… ----Cô quấn khăn quàng cổ, châm thêm hai thanh củi vào trong bàn Khang, tiện thể quét cỏ lá trên mặt đất vào trong hố Khang, đổ một ít nước xuống đất để ngăn bụi, cuối cùng trông cũng có vẻ sạch sẽ một chút..Sau khi đốt bàn Khang xong, bên ngoài trời cũng không còn sáng sủa nữa.Vào mùa đông ban ngày rất ngắn, nhưng khi bốn giờ đến, sau khi tuyết rơi một chút trời sẽ tối sầm ngay.Điền Hương Quả vỗ nhẹ củi bám trên quần áo của mình, pha hai bát sữa mạch nha cho hai đứa trẻ uống.Bọn trẻ ăn xong có chút buồn ngủ nên cô trải chăn, đặt bọn trẻ vào trong chăn.Chăn ga gối đệm thật là dơ bẩn.Nguyên thân vốn rất lười biếng, thay bốn tấm chăn bông, mặc những bộ quần áo khác nhau.Mặc quần áo khác nhau có nghĩa là nếu bạn không muốn mặc bộ quần áo đã mặc trong năm ngày nữa thì bạn có thể mặc bộ quần áo chưa giặt của vài ngày trước.Mỗi lần Thẩm Ngọc Kinh về đến nhà, anh đều phải giặt quần áo và chăn ga gối đệm.Chờ con gái ngủ say được một lúc, Thẩm Ngọc Kinh ngồi dậy băng bó vết thương, chuẩn bị đổ nước bẩn, Điền Hương Quả liền bưng chậu nước đem ra ngoài đổ.Thẩm Ngọc Kinh nhìn chằm chằm tấm lưng đầy đặn của cô, đôi mắt đen hơi nheo lại.…Điền Hương Quả đổ nước xong quay lại, ***** áo đi ngủ.Cô nằm ở đầu giường cách xa lò sưởi, Thẩm Ngọc Kinh ngủ ở cuối giường, hai đứa trẻ ngủ ở giữa.Điền Hương Quả vừa đói vừa buồn ngủ, nhanh chóng ngủ thiếp đi.Tuyết rơi suốt đêm, còn nửa tháng nữa mới đến Tết Nguyên Đán, đêm giao thừa sẽ là thời điểm lạnh nhất.Điền Hương Quả bị cái lạnh làm cho tỉnh giấc.Khi cô tỉnh dậy, bên ngoài trời vừa rạng sáng, trong bóng tối có chút ánh sáng xanh lam, bầu trời đầy sao.Nằm trên giường Khang, cô có thể nghe thấy tiếng gà gáy vào sáng sớm.Cô biết cách để sống tốt, sẽ ở nhà nuôi gà vịt, nếu có điều kiện thì nuôi cả lợn.Hiện giờ gà, vịt, lợn đều là những thứ tuyệt vời.Thịt gà, lợn và các phụ phẩm của chúng có thể ăn và trao đổi.Nguyên thân vốn là người lười biếng nên nhất định sẽ không nghĩ ra những chuyện phiền phức như vậy.Điền Hương Quả thật sự muốn nuôi bọn chúng.Nếu nuôi lợn thì đến mùa thu cô có thể giết lấy thịt, nuôi gà thì sang năm có thể đẻ trứng bán lấy tiền.Khi cô có tiền và có thức ăn thì cuộc sống sẽ ổn, sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.Hai năm nữa sẽ tổ chức kỳ thi tuyển sinh đại học nhưng cô không có hứng thú, kiến thức đã có đủ để tốt nghiệp..
----Cô quấn khăn quàng cổ, châm thêm hai thanh củi vào trong bàn Khang, tiện thể quét cỏ lá trên mặt đất vào trong hố Khang, đổ một ít nước xuống đất để ngăn bụi, cuối cùng trông cũng có vẻ sạch sẽ một chút.
.Sau khi đốt bàn Khang xong, bên ngoài trời cũng không còn sáng sủa nữa.Vào mùa đông ban ngày rất ngắn, nhưng khi bốn giờ đến, sau khi tuyết rơi một chút trời sẽ tối sầm ngay.Điền Hương Quả vỗ nhẹ củi bám trên quần áo của mình, pha hai bát sữa mạch nha cho hai đứa trẻ uống.
Bọn trẻ ăn xong có chút buồn ngủ nên cô trải chăn, đặt bọn trẻ vào trong chăn.Chăn ga gối đệm thật là dơ bẩn.Nguyên thân vốn rất lười biếng, thay bốn tấm chăn bông, mặc những bộ quần áo khác nhau.Mặc quần áo khác nhau có nghĩa là nếu bạn không muốn mặc bộ quần áo đã mặc trong năm ngày nữa thì bạn có thể mặc bộ quần áo chưa giặt của vài ngày trước.Mỗi lần Thẩm Ngọc Kinh về đến nhà, anh đều phải giặt quần áo và chăn ga gối đệm.Chờ con gái ngủ say được một lúc, Thẩm Ngọc Kinh ngồi dậy băng bó vết thương, chuẩn bị đổ nước bẩn, Điền Hương Quả liền bưng chậu nước đem ra ngoài đổ.Thẩm Ngọc Kinh nhìn chằm chằm tấm lưng đầy đặn của cô, đôi mắt đen hơi nheo lại.…Điền Hương Quả đổ nước xong quay lại, ***** áo đi ngủ.Cô nằm ở đầu giường cách xa lò sưởi, Thẩm Ngọc Kinh ngủ ở cuối giường, hai đứa trẻ ngủ ở giữa.Điền Hương Quả vừa đói vừa buồn ngủ, nhanh chóng ngủ thiếp đi.Tuyết rơi suốt đêm, còn nửa tháng nữa mới đến Tết Nguyên Đán, đêm giao thừa sẽ là thời điểm lạnh nhất.Điền Hương Quả bị cái lạnh làm cho tỉnh giấc.
Khi cô tỉnh dậy, bên ngoài trời vừa rạng sáng, trong bóng tối có chút ánh sáng xanh lam, bầu trời đầy sao.Nằm trên giường Khang, cô có thể nghe thấy tiếng gà gáy vào sáng sớm.Cô biết cách để sống tốt, sẽ ở nhà nuôi gà vịt, nếu có điều kiện thì nuôi cả lợn.Hiện giờ gà, vịt, lợn đều là những thứ tuyệt vời.
Thịt gà, lợn và các phụ phẩm của chúng có thể ăn và trao đổi.Nguyên thân vốn là người lười biếng nên nhất định sẽ không nghĩ ra những chuyện phiền phức như vậy.Điền Hương Quả thật sự muốn nuôi bọn chúng.
Nếu nuôi lợn thì đến mùa thu cô có thể giết lấy thịt, nuôi gà thì sang năm có thể đẻ trứng bán lấy tiền.
Khi cô có tiền và có thức ăn thì cuộc sống sẽ ổn, sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.Hai năm nữa sẽ tổ chức kỳ thi tuyển sinh đại học nhưng cô không có hứng thú, kiến thức đã có đủ để tốt nghiệp..
Xuyên Đến 70 Ta Được Cả Nhà Bạo SủngTác giả: Giản Hoài ChâuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh… ----Cô quấn khăn quàng cổ, châm thêm hai thanh củi vào trong bàn Khang, tiện thể quét cỏ lá trên mặt đất vào trong hố Khang, đổ một ít nước xuống đất để ngăn bụi, cuối cùng trông cũng có vẻ sạch sẽ một chút..Sau khi đốt bàn Khang xong, bên ngoài trời cũng không còn sáng sủa nữa.Vào mùa đông ban ngày rất ngắn, nhưng khi bốn giờ đến, sau khi tuyết rơi một chút trời sẽ tối sầm ngay.Điền Hương Quả vỗ nhẹ củi bám trên quần áo của mình, pha hai bát sữa mạch nha cho hai đứa trẻ uống.Bọn trẻ ăn xong có chút buồn ngủ nên cô trải chăn, đặt bọn trẻ vào trong chăn.Chăn ga gối đệm thật là dơ bẩn.Nguyên thân vốn rất lười biếng, thay bốn tấm chăn bông, mặc những bộ quần áo khác nhau.Mặc quần áo khác nhau có nghĩa là nếu bạn không muốn mặc bộ quần áo đã mặc trong năm ngày nữa thì bạn có thể mặc bộ quần áo chưa giặt của vài ngày trước.Mỗi lần Thẩm Ngọc Kinh về đến nhà, anh đều phải giặt quần áo và chăn ga gối đệm.Chờ con gái ngủ say được một lúc, Thẩm Ngọc Kinh ngồi dậy băng bó vết thương, chuẩn bị đổ nước bẩn, Điền Hương Quả liền bưng chậu nước đem ra ngoài đổ.Thẩm Ngọc Kinh nhìn chằm chằm tấm lưng đầy đặn của cô, đôi mắt đen hơi nheo lại.…Điền Hương Quả đổ nước xong quay lại, ***** áo đi ngủ.Cô nằm ở đầu giường cách xa lò sưởi, Thẩm Ngọc Kinh ngủ ở cuối giường, hai đứa trẻ ngủ ở giữa.Điền Hương Quả vừa đói vừa buồn ngủ, nhanh chóng ngủ thiếp đi.Tuyết rơi suốt đêm, còn nửa tháng nữa mới đến Tết Nguyên Đán, đêm giao thừa sẽ là thời điểm lạnh nhất.Điền Hương Quả bị cái lạnh làm cho tỉnh giấc.Khi cô tỉnh dậy, bên ngoài trời vừa rạng sáng, trong bóng tối có chút ánh sáng xanh lam, bầu trời đầy sao.Nằm trên giường Khang, cô có thể nghe thấy tiếng gà gáy vào sáng sớm.Cô biết cách để sống tốt, sẽ ở nhà nuôi gà vịt, nếu có điều kiện thì nuôi cả lợn.Hiện giờ gà, vịt, lợn đều là những thứ tuyệt vời.Thịt gà, lợn và các phụ phẩm của chúng có thể ăn và trao đổi.Nguyên thân vốn là người lười biếng nên nhất định sẽ không nghĩ ra những chuyện phiền phức như vậy.Điền Hương Quả thật sự muốn nuôi bọn chúng.Nếu nuôi lợn thì đến mùa thu cô có thể giết lấy thịt, nuôi gà thì sang năm có thể đẻ trứng bán lấy tiền.Khi cô có tiền và có thức ăn thì cuộc sống sẽ ổn, sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.Hai năm nữa sẽ tổ chức kỳ thi tuyển sinh đại học nhưng cô không có hứng thú, kiến thức đã có đủ để tốt nghiệp..