Tác giả:

----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh…

Chương 43: Chương 43

Xuyên Đến 70 Ta Được Cả Nhà Bạo SủngTác giả: Giản Hoài ChâuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh… ----Vào sân, Điền Hương Quả tò mò nhìn trái nhìn phải, đây là nhà của Vạn Nguyên Hộ!Sân trước, sân sau của Phùng gia rộng mấy ngàn mét vuông, bên trong xây sáu gian nhà ngói lớn, phía trước trồng rau còn phía sau trồng cây, trồng hoa.Không hổ là nhà của gia đình vạn tệ, căn nhà ngói duy nhất trong vô số nhà đất ở xung quanh, đúng là hạc lạc giữa bầy gà mà!Điền Hương Quả nghĩ thầm trong lòng, cô muốn trở thành gia đình vạn tệ! Có câu dám nghĩ dám làm mà, bây giờ cô dám nghĩ là đã thành công được một nửa rồi!Ngụy Xuân Hoa dẫn bọn họ vào phòng chính.Trong phòng chính có giường, không gian khá rộng rãi, có bàn ghế sang chảnh, bên cạnh ghế đặt một cái chậu trồng Quan Âm Tích Thủy, loại cây mà các gia đình làm nông căn bản không thể chạm tới.Ngồi ở giữa phòng là một ông lão có bộ râu trắng, khoảng bảy mươi tám mươi tuổi, nhìn qua vẫn còn khá dẻo dai.Ngồi đối diện ông là một thanh niên.Người đàn ông kia khá béo, so với Điền Hương Quả thì to lớn hơn nhiều, trong rất bảnh bao.Bên cạnh anh ta là một cô gái, khoảng hai mươi tuổi, dáng vẻ yêu kiều, chiếc cằm hơi hếch lên lộ vẻ kiêu ngạo.Họ là một đôi, sắp tới sẽ tổ chức hôn lễ.Ngụy Xuân Hoa bước vào, cười ha hả giới thiệu: "Ba, đây là bạn của con và con gái của cô ấy."Điền Hương Quả chủ động chào hỏi:"Chào ông, cháu tên là Điền Hương Quả.""Lần này đến đây, cháu muốn làm đầu bếp chính.Chỉ cần cho cháu danh sách các món ăn, cháu sẽ cố gắng làm hài lòng yêu cầu mà mọi người đưa ra."Ông Phùng nhìn Điền Hương Quả bằng ánh mắt sắc bén.Bên cạnh đột nhiên có một giọng nữ vang lên:"Phụt! Người nhà quê bây giờ đều đề cao bản thân vậy ư? Nhìn là biết tay nghề chẳng ra sao mà cũng dám chạy đến đây làm phục vụ.Thím hai à, thím đừng vì thời gian gấp gáp tùy tiện tìm một người không ra gì đến đây cho đủ số lượng, thím phải biết rằng con gái của Bạch tư lệnh sẽ đến tham dự hôn lễ của tôi, đừng làm mất mặt cái gia đình này chứ!"Lâm Xán Nguyệt vừa nghĩ tới việc một bà béo sẽ phục vụ cho hôn lễ của mình là lại thấy buồn nôn.Sắc mặt Ngụy Xuân Hoa hơi thay đổi, ở trước mặt ông Phùng không thể tức giận, huống hồ, bà cũng không biết con gái Hạ Mai lại béo như vậy!Cũng không biết rõ tay nghề của Điền Hương Quả ra sao, quả thực làm cho bà cảm thấy khó xử."Tôi có năng lực hay không, kiểm tra thử là sẽ biết."Điền Hương Quả có thể hiểu được sự bối rối của Ngụy Xuân Hoa, bà ấy chưa từng ăn món ăn do cô nấu, hơn nữa ngoại hình cô béo, lại còn xuất thân từ nông thôn, đúng thật là không đáng tin cho lắm."Tôi tin bản thân có thể chinh phục tất cả mọi người ở đây.".

----Vào sân, Điền Hương Quả tò mò nhìn trái nhìn phải, đây là nhà của Vạn Nguyên Hộ!Sân trước, sân sau của Phùng gia rộng mấy ngàn mét vuông, bên trong xây sáu gian nhà ngói lớn, phía trước trồng rau còn phía sau trồng cây, trồng hoa.

Không hổ là nhà của gia đình vạn tệ, căn nhà ngói duy nhất trong vô số nhà đất ở xung quanh, đúng là hạc lạc giữa bầy gà mà!Điền Hương Quả nghĩ thầm trong lòng, cô muốn trở thành gia đình vạn tệ! Có câu dám nghĩ dám làm mà, bây giờ cô dám nghĩ là đã thành công được một nửa rồi!Ngụy Xuân Hoa dẫn bọn họ vào phòng chính.

Trong phòng chính có giường, không gian khá rộng rãi, có bàn ghế sang chảnh, bên cạnh ghế đặt một cái chậu trồng Quan Âm Tích Thủy, loại cây mà các gia đình làm nông căn bản không thể chạm tới.

Ngồi ở giữa phòng là một ông lão có bộ râu trắng, khoảng bảy mươi tám mươi tuổi, nhìn qua vẫn còn khá dẻo dai.

Ngồi đối diện ông là một thanh niên.

Người đàn ông kia khá béo, so với Điền Hương Quả thì to lớn hơn nhiều, trong rất bảnh bao.

Bên cạnh anh ta là một cô gái, khoảng hai mươi tuổi, dáng vẻ yêu kiều, chiếc cằm hơi hếch lên lộ vẻ kiêu ngạo.

Họ là một đôi, sắp tới sẽ tổ chức hôn lễ.

Ngụy Xuân Hoa bước vào, cười ha hả giới thiệu: "Ba, đây là bạn của con và con gái của cô ấy.

"Điền Hương Quả chủ động chào hỏi:"Chào ông, cháu tên là Điền Hương Quả.

""Lần này đến đây, cháu muốn làm đầu bếp chính.

Chỉ cần cho cháu danh sách các món ăn, cháu sẽ cố gắng làm hài lòng yêu cầu mà mọi người đưa ra.

"Ông Phùng nhìn Điền Hương Quả bằng ánh mắt sắc bén.

Bên cạnh đột nhiên có một giọng nữ vang lên:"Phụt! Người nhà quê bây giờ đều đề cao bản thân vậy ư? Nhìn là biết tay nghề chẳng ra sao mà cũng dám chạy đến đây làm phục vụ.

Thím hai à, thím đừng vì thời gian gấp gáp tùy tiện tìm một người không ra gì đến đây cho đủ số lượng, thím phải biết rằng con gái của Bạch tư lệnh sẽ đến tham dự hôn lễ của tôi, đừng làm mất mặt cái gia đình này chứ!"Lâm Xán Nguyệt vừa nghĩ tới việc một bà béo sẽ phục vụ cho hôn lễ của mình là lại thấy buồn nôn.

Sắc mặt Ngụy Xuân Hoa hơi thay đổi, ở trước mặt ông Phùng không thể tức giận, huống hồ, bà cũng không biết con gái Hạ Mai lại béo như vậy!Cũng không biết rõ tay nghề của Điền Hương Quả ra sao, quả thực làm cho bà cảm thấy khó xử.

"Tôi có năng lực hay không, kiểm tra thử là sẽ biết.

"Điền Hương Quả có thể hiểu được sự bối rối của Ngụy Xuân Hoa, bà ấy chưa từng ăn món ăn do cô nấu, hơn nữa ngoại hình cô béo, lại còn xuất thân từ nông thôn, đúng thật là không đáng tin cho lắm.

"Tôi tin bản thân có thể chinh phục tất cả mọi người ở đây.

".

Xuyên Đến 70 Ta Được Cả Nhà Bạo SủngTác giả: Giản Hoài ChâuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh… ----Vào sân, Điền Hương Quả tò mò nhìn trái nhìn phải, đây là nhà của Vạn Nguyên Hộ!Sân trước, sân sau của Phùng gia rộng mấy ngàn mét vuông, bên trong xây sáu gian nhà ngói lớn, phía trước trồng rau còn phía sau trồng cây, trồng hoa.Không hổ là nhà của gia đình vạn tệ, căn nhà ngói duy nhất trong vô số nhà đất ở xung quanh, đúng là hạc lạc giữa bầy gà mà!Điền Hương Quả nghĩ thầm trong lòng, cô muốn trở thành gia đình vạn tệ! Có câu dám nghĩ dám làm mà, bây giờ cô dám nghĩ là đã thành công được một nửa rồi!Ngụy Xuân Hoa dẫn bọn họ vào phòng chính.Trong phòng chính có giường, không gian khá rộng rãi, có bàn ghế sang chảnh, bên cạnh ghế đặt một cái chậu trồng Quan Âm Tích Thủy, loại cây mà các gia đình làm nông căn bản không thể chạm tới.Ngồi ở giữa phòng là một ông lão có bộ râu trắng, khoảng bảy mươi tám mươi tuổi, nhìn qua vẫn còn khá dẻo dai.Ngồi đối diện ông là một thanh niên.Người đàn ông kia khá béo, so với Điền Hương Quả thì to lớn hơn nhiều, trong rất bảnh bao.Bên cạnh anh ta là một cô gái, khoảng hai mươi tuổi, dáng vẻ yêu kiều, chiếc cằm hơi hếch lên lộ vẻ kiêu ngạo.Họ là một đôi, sắp tới sẽ tổ chức hôn lễ.Ngụy Xuân Hoa bước vào, cười ha hả giới thiệu: "Ba, đây là bạn của con và con gái của cô ấy."Điền Hương Quả chủ động chào hỏi:"Chào ông, cháu tên là Điền Hương Quả.""Lần này đến đây, cháu muốn làm đầu bếp chính.Chỉ cần cho cháu danh sách các món ăn, cháu sẽ cố gắng làm hài lòng yêu cầu mà mọi người đưa ra."Ông Phùng nhìn Điền Hương Quả bằng ánh mắt sắc bén.Bên cạnh đột nhiên có một giọng nữ vang lên:"Phụt! Người nhà quê bây giờ đều đề cao bản thân vậy ư? Nhìn là biết tay nghề chẳng ra sao mà cũng dám chạy đến đây làm phục vụ.Thím hai à, thím đừng vì thời gian gấp gáp tùy tiện tìm một người không ra gì đến đây cho đủ số lượng, thím phải biết rằng con gái của Bạch tư lệnh sẽ đến tham dự hôn lễ của tôi, đừng làm mất mặt cái gia đình này chứ!"Lâm Xán Nguyệt vừa nghĩ tới việc một bà béo sẽ phục vụ cho hôn lễ của mình là lại thấy buồn nôn.Sắc mặt Ngụy Xuân Hoa hơi thay đổi, ở trước mặt ông Phùng không thể tức giận, huống hồ, bà cũng không biết con gái Hạ Mai lại béo như vậy!Cũng không biết rõ tay nghề của Điền Hương Quả ra sao, quả thực làm cho bà cảm thấy khó xử."Tôi có năng lực hay không, kiểm tra thử là sẽ biết."Điền Hương Quả có thể hiểu được sự bối rối của Ngụy Xuân Hoa, bà ấy chưa từng ăn món ăn do cô nấu, hơn nữa ngoại hình cô béo, lại còn xuất thân từ nông thôn, đúng thật là không đáng tin cho lắm."Tôi tin bản thân có thể chinh phục tất cả mọi người ở đây.".

Chương 43: Chương 43