Nhan Thiên Uyển không phải con nhà nghèo khó gì, sau khi du học trở về ba cô muốn cô vào công ty làm nhưng cô bướng bỉnh không muốn bị ba mình hay anh trai quản thúc nên bỏ ra ngoài xin việc. Vì thế cũng chuyển luôn ra ngoài chỉ liên lạc về nhà chứ không cho ba mẹ biết nơi ở. Ba mẹ cô biết cô bướng bỉnh nên cũng không đi tìm nếu không cô không liên lạc về nhà luôn lại chạy tán loạn tìm cô về. Cô tuy bướng bỉnh nhưng luôn về đứa con làm ba mẹ cô tự hào nhưng không ai biết rằng ẩn sâu trong lớp vỏ bọc ấy cô là một sắc nữ chính hiệu đã bắt đầu đọc tiểu thuyết H văn từ hồi cấp ba. Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm cư nhiên lại dậy trễ chẳng là hôm qua đọc H văn đến gần sáng mới chịu ngủ. Cô ra ngã tư bắt xe buýt nhưng bị trễ chuyến vì thế cô chạy như bay đến tập đoàn Nam Cung chỉ lo ngày đầu tiên đã đi trễ sẽ bị đuổi thẳng cổ cho mà xem. Vừa vào cửa đã chạm phải một ***** rắn chắc bị bất ngờ cô ngã ngồi trêи mặt đất vừa la toáng lên: ” Á …. “ Người vừa va chạm với cô đi thẳng chẳng hé…

Chương 25

Cô Thư Ký Nhỏ Của Tổng Tài Bá ĐạoTác giả: Đỗ Thị Phương AnhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNhan Thiên Uyển không phải con nhà nghèo khó gì, sau khi du học trở về ba cô muốn cô vào công ty làm nhưng cô bướng bỉnh không muốn bị ba mình hay anh trai quản thúc nên bỏ ra ngoài xin việc. Vì thế cũng chuyển luôn ra ngoài chỉ liên lạc về nhà chứ không cho ba mẹ biết nơi ở. Ba mẹ cô biết cô bướng bỉnh nên cũng không đi tìm nếu không cô không liên lạc về nhà luôn lại chạy tán loạn tìm cô về. Cô tuy bướng bỉnh nhưng luôn về đứa con làm ba mẹ cô tự hào nhưng không ai biết rằng ẩn sâu trong lớp vỏ bọc ấy cô là một sắc nữ chính hiệu đã bắt đầu đọc tiểu thuyết H văn từ hồi cấp ba. Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm cư nhiên lại dậy trễ chẳng là hôm qua đọc H văn đến gần sáng mới chịu ngủ. Cô ra ngã tư bắt xe buýt nhưng bị trễ chuyến vì thế cô chạy như bay đến tập đoàn Nam Cung chỉ lo ngày đầu tiên đã đi trễ sẽ bị đuổi thẳng cổ cho mà xem. Vừa vào cửa đã chạm phải một ***** rắn chắc bị bất ngờ cô ngã ngồi trêи mặt đất vừa la toáng lên: ” Á …. “ Người vừa va chạm với cô đi thẳng chẳng hé… Cô liền khó chịu đẩy anh ra nhưng anh lại dùng sức ôm chặt cô hơn làm cô không tài nào thoát ra được.Cô quay mặt sang bên phải giận dỗi nói: ” Mau buông em ra. Mùi hương thật khó chịu “Thấy cô dỗi nên anh buông cô ra anh hỏi: ” Mùi gì khó chịu? “” Mùi trêи áo của anh đó!!! “Anh hơi cúi xuống gửi mùi trêи áo là mùi nước hoa của phụ nữ. Anh cười híp cả mắt nói: ” Em cũng biết ghen sao? “” Em chẳng thèm ghen! “Biết cô sẽ không thừa nhận nên anh hỏi chuyện khác: ” À mà sao em đến công ty vậy chẳng phải anh dặn em ở nhà sao? ”” Em đến công ty khiến anh khó chịu? “” Không phải! Chỉ là anh lo em mệt thôi.”” Lo em mệt? Hay anh lo là em phát hiện chuyện của anh và cô gái kia? “” Em lại nói đến cô gái nào nữa vậy, bảo bối? Chuyện giữa anh và cô ta là chuyện gì nữa? “” Chẳng phải lúc nãy hai người còn rất tình tứ sao? Còn giả ngây với tôi cơ đấy! “” Em nói cô gái trong phòng làm việc của anh? Cô ấy là Tiểu Ny từ nhỏ bọn anh lớn lên cùng nhau.”” Lại còn gọi tên thân mật? Còn là thanh mai trúc mã sao? Thật hợp nhau ” Cô nói giọng mỉa mai.” Anh chỉ coi cô ấy là em gái thôi! Đừng như vậy mà, bảo bối ” Anh cũng sắp khóc đến nơi rồi.Cô nói: ” Tôi không muốn nghe anh nói gì cả! “Cô nói xong thì quay đi chưa kịp đi anh đã vác cô lên vai nói: ” Cứ về công ty anh sẽ nói rõ cho em biết “Cô vùng vẫy trêи vai anh nói: ” Tôi không muốn gì hết mau thả tôi xuống! “” Em không muốn cũng phải muốn! “Nói rồi anh vác cô đi thẳng về công ty vào cửa đi lên phòng làm việc thì thấy Chu Tuấn nói: ” Boss, Jenny tiểu thư nói có việc nên đi trước sẽ quay lại sau “” Được tôi biết rồi “Vào phòng làm việc tới sofa anh để cô ngồi xuống rồi nói: ” Jenny chỉ là lớn lên cùng anh thôi anh không có ý gì với cô ta cả! “” Vậy hành ***** tứ của hai người? “” Chỉ là lúc nhỏ Jenny luôn ngồi lên đùi anh khi anh làm bài tập nên chỉ là thói quen thôi! “” Thói quen sao? Lớn rồi cũng nên bỏ đi thôi! “” Được, anh sẽ nói với Jenny “” Gọi tên người ta thuận miệng như vậy? “” Thôi mà đừng giận anh nữa được không? Anh với Quách Tiểu Ny không có gì cả. “” Được, xem như lần này em tin anh.Thế anh đã ăn cơm chưa? ” Cô giận dỗi thế nhưng vẫn quan tâm anh.” Cơm của em đã rơi cả rồi anh chẳng muốn gì cả.”” Thế anh định đói chết à? “” Nhưng nếu có bảo bối của anh ăn cùng thì anh ăn gì cũng được! “” Nịnh em là giỏi thôi ” Cô đánh ngực anh một cái.[……]Jenny bước xuống xe vào cửa chính nhà họ Lãnh đã có hai người phụ nữ ra tiếp đón. Jenny thấy vậy thì liền cúi đầu chào hỏi: ” Chào bà nội, chào bác gái “” Jenny đến rồi sao? Mau vào nhà ngồi đi ” Bà nội Lãnh Vân niềm nở nói.Vào đến nhà ngồi xuống sofa người làm bưng một ly nước cam lên cho Jenny mẹ Lãnh Vân nói: ” Con gái nên bổ sung vitamin nhiều con uống nước cam đi “” Dạ cảm ơn bác gái “” À mà Jenny này bà nội gọi con là Tiểu Ny được không? “” Dạ được không vấn đề gì ạ “” Tiểu Ny này con đã gặp Tiểu Vân chưa? “” Hôm qua vừa về nước con đã gặp anh Vân rồi “

Cô liền khó chịu đẩy anh ra nhưng anh lại dùng sức ôm chặt cô hơn làm cô không tài nào thoát ra được.

Cô quay mặt sang bên phải giận dỗi nói: ” Mau buông em ra. Mùi hương thật khó chịu “

Thấy cô dỗi nên anh buông cô ra anh hỏi: ” Mùi gì khó chịu? “

” Mùi trêи áo của anh đó!!! “

Anh hơi cúi xuống gửi mùi trêи áo là mùi nước hoa của phụ nữ. Anh cười híp cả mắt nói: ” Em cũng biết ghen sao? “

” Em chẳng thèm ghen! “

Biết cô sẽ không thừa nhận nên anh hỏi chuyện khác: ” À mà sao em đến công ty vậy chẳng phải anh dặn em ở nhà sao? ”

” Em đến công ty khiến anh khó chịu? “

” Không phải! Chỉ là anh lo em mệt thôi.”

” Lo em mệt? Hay anh lo là em phát hiện chuyện của anh và cô gái kia? “

” Em lại nói đến cô gái nào nữa vậy, bảo bối? Chuyện giữa anh và cô ta là chuyện gì nữa? “

” Chẳng phải lúc nãy hai người còn rất tình tứ sao? Còn giả ngây với tôi cơ đấy! “

” Em nói cô gái trong phòng làm việc của anh? Cô ấy là Tiểu Ny từ nhỏ bọn anh lớn lên cùng nhau.”

” Lại còn gọi tên thân mật? Còn là thanh mai trúc mã sao? Thật hợp nhau ” Cô nói giọng mỉa mai.

” Anh chỉ coi cô ấy là em gái thôi! Đừng như vậy mà, bảo bối ” Anh cũng sắp khóc đến nơi rồi.

Cô nói: ” Tôi không muốn nghe anh nói gì cả! “

Cô nói xong thì quay đi chưa kịp đi anh đã vác cô lên vai nói: ” Cứ về công ty anh sẽ nói rõ cho em biết “

Cô vùng vẫy trêи vai anh nói: ” Tôi không muốn gì hết mau thả tôi xuống! “

” Em không muốn cũng phải muốn! “

Nói rồi anh vác cô đi thẳng về công ty vào cửa đi lên phòng làm việc thì thấy Chu Tuấn nói: ” Boss, Jenny tiểu thư nói có việc nên đi trước sẽ quay lại sau “

” Được tôi biết rồi “

Vào phòng làm việc tới sofa anh để cô ngồi xuống rồi nói: ” Jenny chỉ là lớn lên cùng anh thôi anh không có ý gì với cô ta cả! “

” Vậy hành ***** tứ của hai người? “

” Chỉ là lúc nhỏ Jenny luôn ngồi lên đùi anh khi anh làm bài tập nên chỉ là thói quen thôi! “

” Thói quen sao? Lớn rồi cũng nên bỏ đi thôi! “

” Được, anh sẽ nói với Jenny “

” Gọi tên người ta thuận miệng như vậy? “

” Thôi mà đừng giận anh nữa được không? Anh với Quách Tiểu Ny không có gì cả. “

” Được, xem như lần này em tin anh.

Thế anh đã ăn cơm chưa? ” Cô giận dỗi thế nhưng vẫn quan tâm anh.

” Cơm của em đã rơi cả rồi anh chẳng muốn gì cả.”

” Thế anh định đói chết à? “

” Nhưng nếu có bảo bối của anh ăn cùng thì anh ăn gì cũng được! “

” Nịnh em là giỏi thôi ” Cô đánh ngực anh một cái.

[……]

Jenny bước xuống xe vào cửa chính nhà họ Lãnh đã có hai người phụ nữ ra tiếp đón. Jenny thấy vậy thì liền cúi đầu chào hỏi: ” Chào bà nội, chào bác gái “

” Jenny đến rồi sao? Mau vào nhà ngồi đi ” Bà nội Lãnh Vân niềm nở nói.

Vào đến nhà ngồi xuống sofa người làm bưng một ly nước cam lên cho Jenny mẹ Lãnh Vân nói: ” Con gái nên bổ sung vitamin nhiều con uống nước cam đi “

” Dạ cảm ơn bác gái “

” À mà Jenny này bà nội gọi con là Tiểu Ny được không? “

” Dạ được không vấn đề gì ạ “

” Tiểu Ny này con đã gặp Tiểu Vân chưa? “

” Hôm qua vừa về nước con đã gặp anh Vân rồi “

Cô Thư Ký Nhỏ Của Tổng Tài Bá ĐạoTác giả: Đỗ Thị Phương AnhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNhan Thiên Uyển không phải con nhà nghèo khó gì, sau khi du học trở về ba cô muốn cô vào công ty làm nhưng cô bướng bỉnh không muốn bị ba mình hay anh trai quản thúc nên bỏ ra ngoài xin việc. Vì thế cũng chuyển luôn ra ngoài chỉ liên lạc về nhà chứ không cho ba mẹ biết nơi ở. Ba mẹ cô biết cô bướng bỉnh nên cũng không đi tìm nếu không cô không liên lạc về nhà luôn lại chạy tán loạn tìm cô về. Cô tuy bướng bỉnh nhưng luôn về đứa con làm ba mẹ cô tự hào nhưng không ai biết rằng ẩn sâu trong lớp vỏ bọc ấy cô là một sắc nữ chính hiệu đã bắt đầu đọc tiểu thuyết H văn từ hồi cấp ba. Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm cư nhiên lại dậy trễ chẳng là hôm qua đọc H văn đến gần sáng mới chịu ngủ. Cô ra ngã tư bắt xe buýt nhưng bị trễ chuyến vì thế cô chạy như bay đến tập đoàn Nam Cung chỉ lo ngày đầu tiên đã đi trễ sẽ bị đuổi thẳng cổ cho mà xem. Vừa vào cửa đã chạm phải một ***** rắn chắc bị bất ngờ cô ngã ngồi trêи mặt đất vừa la toáng lên: ” Á …. “ Người vừa va chạm với cô đi thẳng chẳng hé… Cô liền khó chịu đẩy anh ra nhưng anh lại dùng sức ôm chặt cô hơn làm cô không tài nào thoát ra được.Cô quay mặt sang bên phải giận dỗi nói: ” Mau buông em ra. Mùi hương thật khó chịu “Thấy cô dỗi nên anh buông cô ra anh hỏi: ” Mùi gì khó chịu? “” Mùi trêи áo của anh đó!!! “Anh hơi cúi xuống gửi mùi trêи áo là mùi nước hoa của phụ nữ. Anh cười híp cả mắt nói: ” Em cũng biết ghen sao? “” Em chẳng thèm ghen! “Biết cô sẽ không thừa nhận nên anh hỏi chuyện khác: ” À mà sao em đến công ty vậy chẳng phải anh dặn em ở nhà sao? ”” Em đến công ty khiến anh khó chịu? “” Không phải! Chỉ là anh lo em mệt thôi.”” Lo em mệt? Hay anh lo là em phát hiện chuyện của anh và cô gái kia? “” Em lại nói đến cô gái nào nữa vậy, bảo bối? Chuyện giữa anh và cô ta là chuyện gì nữa? “” Chẳng phải lúc nãy hai người còn rất tình tứ sao? Còn giả ngây với tôi cơ đấy! “” Em nói cô gái trong phòng làm việc của anh? Cô ấy là Tiểu Ny từ nhỏ bọn anh lớn lên cùng nhau.”” Lại còn gọi tên thân mật? Còn là thanh mai trúc mã sao? Thật hợp nhau ” Cô nói giọng mỉa mai.” Anh chỉ coi cô ấy là em gái thôi! Đừng như vậy mà, bảo bối ” Anh cũng sắp khóc đến nơi rồi.Cô nói: ” Tôi không muốn nghe anh nói gì cả! “Cô nói xong thì quay đi chưa kịp đi anh đã vác cô lên vai nói: ” Cứ về công ty anh sẽ nói rõ cho em biết “Cô vùng vẫy trêи vai anh nói: ” Tôi không muốn gì hết mau thả tôi xuống! “” Em không muốn cũng phải muốn! “Nói rồi anh vác cô đi thẳng về công ty vào cửa đi lên phòng làm việc thì thấy Chu Tuấn nói: ” Boss, Jenny tiểu thư nói có việc nên đi trước sẽ quay lại sau “” Được tôi biết rồi “Vào phòng làm việc tới sofa anh để cô ngồi xuống rồi nói: ” Jenny chỉ là lớn lên cùng anh thôi anh không có ý gì với cô ta cả! “” Vậy hành ***** tứ của hai người? “” Chỉ là lúc nhỏ Jenny luôn ngồi lên đùi anh khi anh làm bài tập nên chỉ là thói quen thôi! “” Thói quen sao? Lớn rồi cũng nên bỏ đi thôi! “” Được, anh sẽ nói với Jenny “” Gọi tên người ta thuận miệng như vậy? “” Thôi mà đừng giận anh nữa được không? Anh với Quách Tiểu Ny không có gì cả. “” Được, xem như lần này em tin anh.Thế anh đã ăn cơm chưa? ” Cô giận dỗi thế nhưng vẫn quan tâm anh.” Cơm của em đã rơi cả rồi anh chẳng muốn gì cả.”” Thế anh định đói chết à? “” Nhưng nếu có bảo bối của anh ăn cùng thì anh ăn gì cũng được! “” Nịnh em là giỏi thôi ” Cô đánh ngực anh một cái.[……]Jenny bước xuống xe vào cửa chính nhà họ Lãnh đã có hai người phụ nữ ra tiếp đón. Jenny thấy vậy thì liền cúi đầu chào hỏi: ” Chào bà nội, chào bác gái “” Jenny đến rồi sao? Mau vào nhà ngồi đi ” Bà nội Lãnh Vân niềm nở nói.Vào đến nhà ngồi xuống sofa người làm bưng một ly nước cam lên cho Jenny mẹ Lãnh Vân nói: ” Con gái nên bổ sung vitamin nhiều con uống nước cam đi “” Dạ cảm ơn bác gái “” À mà Jenny này bà nội gọi con là Tiểu Ny được không? “” Dạ được không vấn đề gì ạ “” Tiểu Ny này con đã gặp Tiểu Vân chưa? “” Hôm qua vừa về nước con đã gặp anh Vân rồi “

Chương 25