Nhan Thiên Uyển không phải con nhà nghèo khó gì, sau khi du học trở về ba cô muốn cô vào công ty làm nhưng cô bướng bỉnh không muốn bị ba mình hay anh trai quản thúc nên bỏ ra ngoài xin việc. Vì thế cũng chuyển luôn ra ngoài chỉ liên lạc về nhà chứ không cho ba mẹ biết nơi ở. Ba mẹ cô biết cô bướng bỉnh nên cũng không đi tìm nếu không cô không liên lạc về nhà luôn lại chạy tán loạn tìm cô về. Cô tuy bướng bỉnh nhưng luôn về đứa con làm ba mẹ cô tự hào nhưng không ai biết rằng ẩn sâu trong lớp vỏ bọc ấy cô là một sắc nữ chính hiệu đã bắt đầu đọc tiểu thuyết H văn từ hồi cấp ba. Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm cư nhiên lại dậy trễ chẳng là hôm qua đọc H văn đến gần sáng mới chịu ngủ. Cô ra ngã tư bắt xe buýt nhưng bị trễ chuyến vì thế cô chạy như bay đến tập đoàn Nam Cung chỉ lo ngày đầu tiên đã đi trễ sẽ bị đuổi thẳng cổ cho mà xem. Vừa vào cửa đã chạm phải một ***** rắn chắc bị bất ngờ cô ngã ngồi trêи mặt đất vừa la toáng lên: ” Á …. “ Người vừa va chạm với cô đi thẳng chẳng hé…
Chương 71
Cô Thư Ký Nhỏ Của Tổng Tài Bá ĐạoTác giả: Đỗ Thị Phương AnhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNhan Thiên Uyển không phải con nhà nghèo khó gì, sau khi du học trở về ba cô muốn cô vào công ty làm nhưng cô bướng bỉnh không muốn bị ba mình hay anh trai quản thúc nên bỏ ra ngoài xin việc. Vì thế cũng chuyển luôn ra ngoài chỉ liên lạc về nhà chứ không cho ba mẹ biết nơi ở. Ba mẹ cô biết cô bướng bỉnh nên cũng không đi tìm nếu không cô không liên lạc về nhà luôn lại chạy tán loạn tìm cô về. Cô tuy bướng bỉnh nhưng luôn về đứa con làm ba mẹ cô tự hào nhưng không ai biết rằng ẩn sâu trong lớp vỏ bọc ấy cô là một sắc nữ chính hiệu đã bắt đầu đọc tiểu thuyết H văn từ hồi cấp ba. Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm cư nhiên lại dậy trễ chẳng là hôm qua đọc H văn đến gần sáng mới chịu ngủ. Cô ra ngã tư bắt xe buýt nhưng bị trễ chuyến vì thế cô chạy như bay đến tập đoàn Nam Cung chỉ lo ngày đầu tiên đã đi trễ sẽ bị đuổi thẳng cổ cho mà xem. Vừa vào cửa đã chạm phải một ***** rắn chắc bị bất ngờ cô ngã ngồi trêи mặt đất vừa la toáng lên: ” Á …. “ Người vừa va chạm với cô đi thẳng chẳng hé… ” Vợ….vợ của lão đại? “” Còn không mau thả người “Trong lúc hai người đang nói chuyện thì Lãnh Vân đã hùng hổ xông vào. Đánh gãy tay của hai tên gác cửa phòng. Đạp tung cửa hét lên.” Con mẹ nó, các người không muốn sống nữa sao? “Tên Tiểu Trường đứng lên nói.” Mày đến giao tiền? “Tiểu Trường thấy Tiểu Ngũ bước vào thì cung kính chào hỏi” Anh Tiểu Ngũ “” Mau thả người ” Tiểu Ngũ hét lên.” Còn chưa giao tiền. Chờ nó giao tiền chúng ta sẽ có một bữa no ” Tiểu Trường nịnh nọt.” Bọn mày chê sống lâu quá à? Bắt vợ của lão đại còn muốn tiền chuộc? “” Lão….lão đại? “” Thả người ngay cho tao. Chết cả lũ bây giờ “” Em thả ngay ” Tiểu Trường mặt tái xanh mau chóng ra lệnh cho đàn em thả người.[……]“Lão đại là em sơ suất. ” Tiểu Trường cúi đầu giải thích.Lãnh Vân không nghe anh hét lên:” Con mẹ nó, dám bắt người của ông đây. Bọn mày tạo phản à! “” Á… “Bỗng có tiếng kêu từ trong góc phòng. Lãnh Vân tức tốc chạy đến cởi bịt mắt cho cô. Có lẽ do chúng nghĩ cô đang có thai cũng chẳng chạy được nên không trói tay chân lại mà chỉ bịt mắt.” Cô ấy có chuyện gì các người không sống được với tôi đâu. “Nói rồi anh bế cô ra xe chạy một mạch đến bệnh viện.” Cô ấy chỉ bị thương ngoài da. Nhưng thai bị chấn động nhẹ. “” Có gây ảnh hưởng đến cô ấy không? “” Anh là chồng mà không biết quan tâm đến cô ấy à. Thai đã lớn còn để bị chấn động có thể gây nguy hiểm cho cơ thể mẹ. “” Tôi sẽ chú ý hơn. “” Được rồi cho cô ấy nghỉ ngơi ở đây một đêm mai có thể về “[……]” Em nghỉ ngơi cho tốt đi. Anh có thể lùi ngày cưới lại. Tối hôm qua em ngủ được rất ít “” Em không sao. Cứ diễn ra vào chiều hôm nay đi. “” Anh vẫn không yên tâm đâu. “” Em nói anh có nghe không? “” Anh nghe “” Mau đi gọi người chuẩn bị cho em “Do cô có thai thời gian chuẩn bị cũng gấp rút nên anh đã nhờ Nam Cung Dương qua Áo nhờ người thiết kế cả vest và váy cưới. Nhẫn thì lại nhờ Chu Tuấn sang Pháp tìm người thiết kế.Lễ cưới tuy gấp gáp nhưng vẫn được trang trí long trọng. Lễ cưới được tổ chức ngoài trời. Đi xung quanh có thể thấy đủ loại hoa hồng, bong bóng. Không diêm dúa nhưng cũng không kém phần quan trọng. Những chiếc nghế được xếp thành hàng ngay ngắn dành cho khách.Phía trêи là một sân khấu được trang trí tỉ mỉ. Phía dưới một chút là một chiếc bàn đựng những ly rượu tầng còn có bánh kem được sếp thành 2 tầng.Lễ cưới diễn ra.Lãnh Vân mặc một bộ vest được cắt may tỉ mỉ theo người anh. Bộ vest màu trắng tinh còn được cài khuy đính kim cương trêи cà vạt nhìn vô cùng bắt mắt. Anh nôn nóng đứng trêи sân khấu chờ cô bước ra.Nhan Thiên Uyển bước ra trong bộ váy màu trắng có kèm ren phần chân váy. Tay cô khoác vào tay ba mình. Do chiếc váy phồng nên cũng không làm lộ bụng cô.Trong chiếc váy trắng cô dâu. Cô đẹp hơn bao giờ hết. Anh cứ đứng ngẩn ngơ nhìn cô đến khi ba cô cầm tay cô để vào tay anh. Anh đột nhiên thốt lên:” Hôm nay em đẹp lắm “” Vậy những hôm khác không đẹp hay sao? “
” Vợ….vợ của lão đại? “
” Còn không mau thả người “
Trong lúc hai người đang nói chuyện thì Lãnh Vân đã hùng hổ xông vào. Đánh gãy tay của hai tên gác cửa phòng. Đạp tung cửa hét lên.
” Con mẹ nó, các người không muốn sống nữa sao? “
Tên Tiểu Trường đứng lên nói.
” Mày đến giao tiền? “
Tiểu Trường thấy Tiểu Ngũ bước vào thì cung kính chào hỏi
” Anh Tiểu Ngũ “
” Mau thả người ” Tiểu Ngũ hét lên.
” Còn chưa giao tiền. Chờ nó giao tiền chúng ta sẽ có một bữa no ” Tiểu Trường nịnh nọt.
” Bọn mày chê sống lâu quá à? Bắt vợ của lão đại còn muốn tiền chuộc? “
” Lão….lão đại? “
” Thả người ngay cho tao. Chết cả lũ bây giờ “
” Em thả ngay ” Tiểu Trường mặt tái xanh mau chóng ra lệnh cho đàn em thả người.
[……]
“Lão đại là em sơ suất. ” Tiểu Trường cúi đầu giải thích.
Lãnh Vân không nghe anh hét lên:
” Con mẹ nó, dám bắt người của ông đây. Bọn mày tạo phản à! “
” Á… “
Bỗng có tiếng kêu từ trong góc phòng. Lãnh Vân tức tốc chạy đến cởi bịt mắt cho cô. Có lẽ do chúng nghĩ cô đang có thai cũng chẳng chạy được nên không trói tay chân lại mà chỉ bịt mắt.
” Cô ấy có chuyện gì các người không sống được với tôi đâu. “
Nói rồi anh bế cô ra xe chạy một mạch đến bệnh viện.
” Cô ấy chỉ bị thương ngoài da. Nhưng thai bị chấn động nhẹ. “
” Có gây ảnh hưởng đến cô ấy không? “
” Anh là chồng mà không biết quan tâm đến cô ấy à. Thai đã lớn còn để bị chấn động có thể gây nguy hiểm cho cơ thể mẹ. “
” Tôi sẽ chú ý hơn. “
” Được rồi cho cô ấy nghỉ ngơi ở đây một đêm mai có thể về “
[……]
” Em nghỉ ngơi cho tốt đi. Anh có thể lùi ngày cưới lại. Tối hôm qua em ngủ được rất ít “
” Em không sao. Cứ diễn ra vào chiều hôm nay đi. “
” Anh vẫn không yên tâm đâu. “
” Em nói anh có nghe không? “
” Anh nghe “
” Mau đi gọi người chuẩn bị cho em “
Do cô có thai thời gian chuẩn bị cũng gấp rút nên anh đã nhờ Nam Cung Dương qua Áo nhờ người thiết kế cả vest và váy cưới. Nhẫn thì lại nhờ Chu Tuấn sang Pháp tìm người thiết kế.
Lễ cưới tuy gấp gáp nhưng vẫn được trang trí long trọng. Lễ cưới được tổ chức ngoài trời. Đi xung quanh có thể thấy đủ loại hoa hồng, bong bóng. Không diêm dúa nhưng cũng không kém phần quan trọng. Những chiếc nghế được xếp thành hàng ngay ngắn dành cho khách.
Phía trêи là một sân khấu được trang trí tỉ mỉ. Phía dưới một chút là một chiếc bàn đựng những ly rượu tầng còn có bánh kem được sếp thành 2 tầng.
Lễ cưới diễn ra.
Lãnh Vân mặc một bộ vest được cắt may tỉ mỉ theo người anh. Bộ vest màu trắng tinh còn được cài khuy đính kim cương trêи cà vạt nhìn vô cùng bắt mắt. Anh nôn nóng đứng trêи sân khấu chờ cô bước ra.
Nhan Thiên Uyển bước ra trong bộ váy màu trắng có kèm ren phần chân váy. Tay cô khoác vào tay ba mình. Do chiếc váy phồng nên cũng không làm lộ bụng cô.
Trong chiếc váy trắng cô dâu. Cô đẹp hơn bao giờ hết. Anh cứ đứng ngẩn ngơ nhìn cô đến khi ba cô cầm tay cô để vào tay anh. Anh đột nhiên thốt lên:
” Hôm nay em đẹp lắm “
” Vậy những hôm khác không đẹp hay sao? “
Cô Thư Ký Nhỏ Của Tổng Tài Bá ĐạoTác giả: Đỗ Thị Phương AnhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNhan Thiên Uyển không phải con nhà nghèo khó gì, sau khi du học trở về ba cô muốn cô vào công ty làm nhưng cô bướng bỉnh không muốn bị ba mình hay anh trai quản thúc nên bỏ ra ngoài xin việc. Vì thế cũng chuyển luôn ra ngoài chỉ liên lạc về nhà chứ không cho ba mẹ biết nơi ở. Ba mẹ cô biết cô bướng bỉnh nên cũng không đi tìm nếu không cô không liên lạc về nhà luôn lại chạy tán loạn tìm cô về. Cô tuy bướng bỉnh nhưng luôn về đứa con làm ba mẹ cô tự hào nhưng không ai biết rằng ẩn sâu trong lớp vỏ bọc ấy cô là một sắc nữ chính hiệu đã bắt đầu đọc tiểu thuyết H văn từ hồi cấp ba. Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm cư nhiên lại dậy trễ chẳng là hôm qua đọc H văn đến gần sáng mới chịu ngủ. Cô ra ngã tư bắt xe buýt nhưng bị trễ chuyến vì thế cô chạy như bay đến tập đoàn Nam Cung chỉ lo ngày đầu tiên đã đi trễ sẽ bị đuổi thẳng cổ cho mà xem. Vừa vào cửa đã chạm phải một ***** rắn chắc bị bất ngờ cô ngã ngồi trêи mặt đất vừa la toáng lên: ” Á …. “ Người vừa va chạm với cô đi thẳng chẳng hé… ” Vợ….vợ của lão đại? “” Còn không mau thả người “Trong lúc hai người đang nói chuyện thì Lãnh Vân đã hùng hổ xông vào. Đánh gãy tay của hai tên gác cửa phòng. Đạp tung cửa hét lên.” Con mẹ nó, các người không muốn sống nữa sao? “Tên Tiểu Trường đứng lên nói.” Mày đến giao tiền? “Tiểu Trường thấy Tiểu Ngũ bước vào thì cung kính chào hỏi” Anh Tiểu Ngũ “” Mau thả người ” Tiểu Ngũ hét lên.” Còn chưa giao tiền. Chờ nó giao tiền chúng ta sẽ có một bữa no ” Tiểu Trường nịnh nọt.” Bọn mày chê sống lâu quá à? Bắt vợ của lão đại còn muốn tiền chuộc? “” Lão….lão đại? “” Thả người ngay cho tao. Chết cả lũ bây giờ “” Em thả ngay ” Tiểu Trường mặt tái xanh mau chóng ra lệnh cho đàn em thả người.[……]“Lão đại là em sơ suất. ” Tiểu Trường cúi đầu giải thích.Lãnh Vân không nghe anh hét lên:” Con mẹ nó, dám bắt người của ông đây. Bọn mày tạo phản à! “” Á… “Bỗng có tiếng kêu từ trong góc phòng. Lãnh Vân tức tốc chạy đến cởi bịt mắt cho cô. Có lẽ do chúng nghĩ cô đang có thai cũng chẳng chạy được nên không trói tay chân lại mà chỉ bịt mắt.” Cô ấy có chuyện gì các người không sống được với tôi đâu. “Nói rồi anh bế cô ra xe chạy một mạch đến bệnh viện.” Cô ấy chỉ bị thương ngoài da. Nhưng thai bị chấn động nhẹ. “” Có gây ảnh hưởng đến cô ấy không? “” Anh là chồng mà không biết quan tâm đến cô ấy à. Thai đã lớn còn để bị chấn động có thể gây nguy hiểm cho cơ thể mẹ. “” Tôi sẽ chú ý hơn. “” Được rồi cho cô ấy nghỉ ngơi ở đây một đêm mai có thể về “[……]” Em nghỉ ngơi cho tốt đi. Anh có thể lùi ngày cưới lại. Tối hôm qua em ngủ được rất ít “” Em không sao. Cứ diễn ra vào chiều hôm nay đi. “” Anh vẫn không yên tâm đâu. “” Em nói anh có nghe không? “” Anh nghe “” Mau đi gọi người chuẩn bị cho em “Do cô có thai thời gian chuẩn bị cũng gấp rút nên anh đã nhờ Nam Cung Dương qua Áo nhờ người thiết kế cả vest và váy cưới. Nhẫn thì lại nhờ Chu Tuấn sang Pháp tìm người thiết kế.Lễ cưới tuy gấp gáp nhưng vẫn được trang trí long trọng. Lễ cưới được tổ chức ngoài trời. Đi xung quanh có thể thấy đủ loại hoa hồng, bong bóng. Không diêm dúa nhưng cũng không kém phần quan trọng. Những chiếc nghế được xếp thành hàng ngay ngắn dành cho khách.Phía trêи là một sân khấu được trang trí tỉ mỉ. Phía dưới một chút là một chiếc bàn đựng những ly rượu tầng còn có bánh kem được sếp thành 2 tầng.Lễ cưới diễn ra.Lãnh Vân mặc một bộ vest được cắt may tỉ mỉ theo người anh. Bộ vest màu trắng tinh còn được cài khuy đính kim cương trêи cà vạt nhìn vô cùng bắt mắt. Anh nôn nóng đứng trêи sân khấu chờ cô bước ra.Nhan Thiên Uyển bước ra trong bộ váy màu trắng có kèm ren phần chân váy. Tay cô khoác vào tay ba mình. Do chiếc váy phồng nên cũng không làm lộ bụng cô.Trong chiếc váy trắng cô dâu. Cô đẹp hơn bao giờ hết. Anh cứ đứng ngẩn ngơ nhìn cô đến khi ba cô cầm tay cô để vào tay anh. Anh đột nhiên thốt lên:” Hôm nay em đẹp lắm “” Vậy những hôm khác không đẹp hay sao? “