"Đường Niệm Niệm để cho đàn ông sờ hết rồi, trong thôn rất nhiều người nhìn thấy, con tôi cũng không thể cưới đứa con gái không trong sạch, ảnh hưởng đến tiền đồ của nó ở trong bộ đội, mối hôn sự này nhất định phải hủy!""Hủy con mẹ cô, lúc trước là nhà cô mặt dày mày dạn muốn đính hôn, Niệm Niệm là rơi trong sông được người cứu, nhiều người nhìn thấy rõ ràng như vậy làm sao lại là không trong sạch hả?""Thân thể đều để người đàn ông kia sờ hết, làm sao lại trong sạch chứ? Con tôi ở bộ đội sắp sửa được thăng chức, làm sao có thể cưới một đứa con gái không trong sạch được, nhà họ Đường các người đừng có không biết xấu hổ bám lấy con tôi!"Đường Niệm Niệm bị tiếng nói chói tai của người phụ nữ đánh thức, đau đầu muốn nứt, đầu óc dính lại còn hơn hồ nhão, mê man mụ mị. "Bộ đội thì có thể làm Trần Thế Mỹ rồi? Nhà họ Tề các người vô tình vô nghĩa, táng tận thiên lương, lúc trước nhà các người nghèo đến nỗi ngay cả giấy chùi đít cũng mua không nổi, mặt dày mày dạn quấn lấy Niệm Niệm nhà tôi,…
Chương 2: 2: Xuyên Thành Pháo Hôi Bắt Đầu Bị Từ Hôn 2
Xuyên Đến Thập Niên 70 Ác Nữ Ta Ngược Tra Làm GiàuTác giả: Tài Thần Thiên KimTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Niệm Niệm để cho đàn ông sờ hết rồi, trong thôn rất nhiều người nhìn thấy, con tôi cũng không thể cưới đứa con gái không trong sạch, ảnh hưởng đến tiền đồ của nó ở trong bộ đội, mối hôn sự này nhất định phải hủy!""Hủy con mẹ cô, lúc trước là nhà cô mặt dày mày dạn muốn đính hôn, Niệm Niệm là rơi trong sông được người cứu, nhiều người nhìn thấy rõ ràng như vậy làm sao lại là không trong sạch hả?""Thân thể đều để người đàn ông kia sờ hết, làm sao lại trong sạch chứ? Con tôi ở bộ đội sắp sửa được thăng chức, làm sao có thể cưới một đứa con gái không trong sạch được, nhà họ Đường các người đừng có không biết xấu hổ bám lấy con tôi!"Đường Niệm Niệm bị tiếng nói chói tai của người phụ nữ đánh thức, đau đầu muốn nứt, đầu óc dính lại còn hơn hồ nhão, mê man mụ mị. "Bộ đội thì có thể làm Trần Thế Mỹ rồi? Nhà họ Tề các người vô tình vô nghĩa, táng tận thiên lương, lúc trước nhà các người nghèo đến nỗi ngay cả giấy chùi đít cũng mua không nổi, mặt dày mày dạn quấn lấy Niệm Niệm nhà tôi,… Cả cái nhà này đều là tiểu nhân ích kỷ dối trá âm hiểm ác độc!Đường Niệm Niệm dùng sức đập đầu, trước mắt tỉnh táo hơn chút, thấy được hai người đánh nhau không phân được cao thấp, bên cạnh còn có quần chúng ăn dưa vây quanh xem náo nhiệt không ít.Cô đã tiếp thu ký ức của nguyên thân nên người trước mắt đều có thể nhận ra.Rất tốt!Từ giờ khắc này, bánh xe vận mệnh chuyển phương hướng, sẽ đi ngược lại với nam nữ chủ.Đường Niệm Niệm đanh mặt, hổ hổ sinh phong đi đến giữa hai người đang triền đấu, nhẹ nhàng kéo một cái, bà cụ Đường cùng mẹ Tề liền bị ép ngừng lại, sững sờ nhìn cô gái trước mắt."Con cản bà đây làm cái gì? Cút sang một bên!"Bà cụ Đường tức điên lên, còn tưởng rằng cháu gái còn chưa dứt tình với tên khốn Tề Quốc Hoa kia, ngăn cản bà ấy dạy dỗ mẹ Tề."Chờ một lát, con hỏi mấy câu!"Đầu Đường Niệm Niệm còn đau, trán thì nóng hổi, cỗ thân thể này hôm qua vừa rơi xuống sông, tháng ba trời vẫn còn rét, đêm đó liền phát sốt cao, bây giờ còn chưa hết sốt, thân thể *****̃ng ỉu xìu bất lực.Cô đến tốc chiến tốc thắng, giải quyết chuyện này xong rồi đi ngủ.Bà cụ Đường hơi chớp mắt, con bé vô dụng này lại tính chơi chiêu gì đây?Mặt Đường Niệm Niệm lúc này trắng bệch, bờ môi khô bong cả da, trong mắt còn có tơ máu, mặc dù không xinh đẹp mỹ lệ như ngày thường nhưng lại thêm mấy phần yếu đuối, lộ ra vẻ thấy mà yêu.Tề Quốc Hoa trốn ở trong đám người, trong lòng sinh ra một chút tiếc nuối, nhưng rất nhanh liền hạ tâm sắt đá.Đường Niệm Niệm ngoại trừ khuôn mặt có thể nhìn ra, thì không có chút ích lợi gì với tiền đồ của anh ta, anh ta không làm sai."Lý do bà từ hôn là tôi rơi xuống sông bị đàn ông cứu, không trong trắng, đúng không?" Đường Niệm Niệm nhấn mạnh từng câu từng chữ hỏi lại.“Cô cũng để cho người ta sờ hết thân thể rồi, nào còn trong sạch nữa!"Mẹ Tề cười lạnh, ánh mắt xem thường."Đúng đấy, anh tôi sắp sữa được đề bạt, Đường Niệm Niệm cô hãy tự mình hiểu mình, đừng cứ quấn lấy anh tôi không buông!"Cô gái nói chuyện chanh chua tên là Tề Quốc Xuân, là chị em tốt tri kỷ tâm giao trước kia của nguyên thân, dụ dỗ lấy được từ chỗ nguyên thân không ít thứ, hiện tại cái kẹp tóc màu đỏ đeo trên đầu chính là của nguyên thân.Đường Niệm Niệm âm thanh cười lạnh, âm thanh lạnh lùng nói: "Anh của cô cũng không phải heo, tôi quấn lấy anh ta làm gì?"Thịt heo ngon biết bao nhiêu, Tề Quốc Hoa kia cô nhìn một cái cũng thấy buồn nôn rồi."Vậy thì mau từ hôn đi!"Mẹ Tề lập tức nói theo, nhưng Đường Niệm Niệm nhìn cũng chưa từng nhìn bà ta, thân hình lóe lên, liền vọt đến trước mặt Tề Quốc Xuân, *****̃ng không biết cô mà nâng được Tề Quốc Xuân lên cao."Thả tôi ra...A!"Tề Quốc Xuân kinh hoảng kêu to, Đường Niệm Niệm quăng một bạt tai qua, choáng."Cô buông Quốc Xuân nhà tôi ra, cô muốn làm gì?"Mẹ Tề đuổi theo, lúc này bà ta mới phản ứng được, ánh mắt Đường Niệm Niệm cứ nhìn chằm chằm tựa như muốn giết người, không phải điên rồi sao?Đường Niệm Niệm mắt điếc tai ngơ, sải bước đi về phía bờ sông, bà cụ Đường *****̃ng đuổi theo, quần chúng ăn dưa *****̃ng đi theo, muốn xem Đường Niệm Niệm xách Tề Quốc Xuân đi làm cái gì."Bà nội, chị hai, em đến rồi!"Đường Cửu Cân bảy tuổi cầm cây gậy to bằng cánh tay lao đến, cô bé ở trên núi kiếm củi, nghe nói nhà họ Tề đến gây chuyện, lập tức chạy tới trợ giúp!Bà cụ Đường kéo cô bé lại, chạy chậm đuổi theo, bà ấy sợ con bé Đường Niệm Niệm này lại mắc sai lầm, gi ết chết Tề Quốc Xuân, trong nhà cũng không có tiền bồi thường.Đường Niệm Niệm rất nhanh đã tới bờ sông, quay người, mặt quay sang tất cả mọi người, khóe miệng kéo ra một nụ cười lạnh quỷ dị, sau đó, trở tay ném xuống."Đông!"Tề Quốc Xuân vẽ ra một đường cong hoàng mỹ trên không trung, rơi xuống sông, cách bờ hơn mười mét..
Cả cái nhà này đều là tiểu nhân ích kỷ dối trá âm hiểm ác độc!Đường Niệm Niệm dùng sức đập đầu, trước mắt tỉnh táo hơn chút, thấy được hai người đánh nhau không phân được cao thấp, bên cạnh còn có quần chúng ăn dưa vây quanh xem náo nhiệt không ít.
Cô đã tiếp thu ký ức của nguyên thân nên người trước mắt đều có thể nhận ra.
Rất tốt!Từ giờ khắc này, bánh xe vận mệnh chuyển phương hướng, sẽ đi ngược lại với nam nữ chủ.
Đường Niệm Niệm đanh mặt, hổ hổ sinh phong đi đến giữa hai người đang triền đấu, nhẹ nhàng kéo một cái, bà cụ Đường cùng mẹ Tề liền bị ép ngừng lại, sững sờ nhìn cô gái trước mắt.
"Con cản bà đây làm cái gì? Cút sang một bên!"Bà cụ Đường tức điên lên, còn tưởng rằng cháu gái còn chưa dứt tình với tên khốn Tề Quốc Hoa kia, ngăn cản bà ấy dạy dỗ mẹ Tề.
"Chờ một lát, con hỏi mấy câu!"Đầu Đường Niệm Niệm còn đau, trán thì nóng hổi, cỗ thân thể này hôm qua vừa rơi xuống sông, tháng ba trời vẫn còn rét, đêm đó liền phát sốt cao, bây giờ còn chưa hết sốt, thân thể *****̃ng ỉu xìu bất lực.
Cô đến tốc chiến tốc thắng, giải quyết chuyện này xong rồi đi ngủ.
Bà cụ Đường hơi chớp mắt, con bé vô dụng này lại tính chơi chiêu gì đây?Mặt Đường Niệm Niệm lúc này trắng bệch, bờ môi khô bong cả da, trong mắt còn có tơ máu, mặc dù không xinh đẹp mỹ lệ như ngày thường nhưng lại thêm mấy phần yếu đuối, lộ ra vẻ thấy mà yêu.
Tề Quốc Hoa trốn ở trong đám người, trong lòng sinh ra một chút tiếc nuối, nhưng rất nhanh liền hạ tâm sắt đá.
Đường Niệm Niệm ngoại trừ khuôn mặt có thể nhìn ra, thì không có chút ích lợi gì với tiền đồ của anh ta, anh ta không làm sai.
"Lý do bà từ hôn là tôi rơi xuống sông bị đàn ông cứu, không trong trắng, đúng không?" Đường Niệm Niệm nhấn mạnh từng câu từng chữ hỏi lại.
“Cô cũng để cho người ta sờ hết thân thể rồi, nào còn trong sạch nữa!"Mẹ Tề cười lạnh, ánh mắt xem thường.
"Đúng đấy, anh tôi sắp sữa được đề bạt, Đường Niệm Niệm cô hãy tự mình hiểu mình, đừng cứ quấn lấy anh tôi không buông!"Cô gái nói chuyện chanh chua tên là Tề Quốc Xuân, là chị em tốt tri kỷ tâm giao trước kia của nguyên thân, dụ dỗ lấy được từ chỗ nguyên thân không ít thứ, hiện tại cái kẹp tóc màu đỏ đeo trên đầu chính là của nguyên thân.
Đường Niệm Niệm âm thanh cười lạnh, âm thanh lạnh lùng nói: "Anh của cô cũng không phải heo, tôi quấn lấy anh ta làm gì?"Thịt heo ngon biết bao nhiêu, Tề Quốc Hoa kia cô nhìn một cái cũng thấy buồn nôn rồi.
"Vậy thì mau từ hôn đi!"Mẹ Tề lập tức nói theo, nhưng Đường Niệm Niệm nhìn cũng chưa từng nhìn bà ta, thân hình lóe lên, liền vọt đến trước mặt Tề Quốc Xuân, *****̃ng không biết cô mà nâng được Tề Quốc Xuân lên cao.
"Thả tôi ra.
.
.
A!"Tề Quốc Xuân kinh hoảng kêu to, Đường Niệm Niệm quăng một bạt tai qua, choáng.
"Cô buông Quốc Xuân nhà tôi ra, cô muốn làm gì?"Mẹ Tề đuổi theo, lúc này bà ta mới phản ứng được, ánh mắt Đường Niệm Niệm cứ nhìn chằm chằm tựa như muốn giết người, không phải điên rồi sao?Đường Niệm Niệm mắt điếc tai ngơ, sải bước đi về phía bờ sông, bà cụ Đường *****̃ng đuổi theo, quần chúng ăn dưa *****̃ng đi theo, muốn xem Đường Niệm Niệm xách Tề Quốc Xuân đi làm cái gì.
"Bà nội, chị hai, em đến rồi!"Đường Cửu Cân bảy tuổi cầm cây gậy to bằng cánh tay lao đến, cô bé ở trên núi kiếm củi, nghe nói nhà họ Tề đến gây chuyện, lập tức chạy tới trợ giúp!Bà cụ Đường kéo cô bé lại, chạy chậm đuổi theo, bà ấy sợ con bé Đường Niệm Niệm này lại mắc sai lầm, gi ết chết Tề Quốc Xuân, trong nhà cũng không có tiền bồi thường.
Đường Niệm Niệm rất nhanh đã tới bờ sông, quay người, mặt quay sang tất cả mọi người, khóe miệng kéo ra một nụ cười lạnh quỷ dị, sau đó, trở tay ném xuống.
"Đông!"Tề Quốc Xuân vẽ ra một đường cong hoàng mỹ trên không trung, rơi xuống sông, cách bờ hơn mười mét.
.
Xuyên Đến Thập Niên 70 Ác Nữ Ta Ngược Tra Làm GiàuTác giả: Tài Thần Thiên KimTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Đường Niệm Niệm để cho đàn ông sờ hết rồi, trong thôn rất nhiều người nhìn thấy, con tôi cũng không thể cưới đứa con gái không trong sạch, ảnh hưởng đến tiền đồ của nó ở trong bộ đội, mối hôn sự này nhất định phải hủy!""Hủy con mẹ cô, lúc trước là nhà cô mặt dày mày dạn muốn đính hôn, Niệm Niệm là rơi trong sông được người cứu, nhiều người nhìn thấy rõ ràng như vậy làm sao lại là không trong sạch hả?""Thân thể đều để người đàn ông kia sờ hết, làm sao lại trong sạch chứ? Con tôi ở bộ đội sắp sửa được thăng chức, làm sao có thể cưới một đứa con gái không trong sạch được, nhà họ Đường các người đừng có không biết xấu hổ bám lấy con tôi!"Đường Niệm Niệm bị tiếng nói chói tai của người phụ nữ đánh thức, đau đầu muốn nứt, đầu óc dính lại còn hơn hồ nhão, mê man mụ mị. "Bộ đội thì có thể làm Trần Thế Mỹ rồi? Nhà họ Tề các người vô tình vô nghĩa, táng tận thiên lương, lúc trước nhà các người nghèo đến nỗi ngay cả giấy chùi đít cũng mua không nổi, mặt dày mày dạn quấn lấy Niệm Niệm nhà tôi,… Cả cái nhà này đều là tiểu nhân ích kỷ dối trá âm hiểm ác độc!Đường Niệm Niệm dùng sức đập đầu, trước mắt tỉnh táo hơn chút, thấy được hai người đánh nhau không phân được cao thấp, bên cạnh còn có quần chúng ăn dưa vây quanh xem náo nhiệt không ít.Cô đã tiếp thu ký ức của nguyên thân nên người trước mắt đều có thể nhận ra.Rất tốt!Từ giờ khắc này, bánh xe vận mệnh chuyển phương hướng, sẽ đi ngược lại với nam nữ chủ.Đường Niệm Niệm đanh mặt, hổ hổ sinh phong đi đến giữa hai người đang triền đấu, nhẹ nhàng kéo một cái, bà cụ Đường cùng mẹ Tề liền bị ép ngừng lại, sững sờ nhìn cô gái trước mắt."Con cản bà đây làm cái gì? Cút sang một bên!"Bà cụ Đường tức điên lên, còn tưởng rằng cháu gái còn chưa dứt tình với tên khốn Tề Quốc Hoa kia, ngăn cản bà ấy dạy dỗ mẹ Tề."Chờ một lát, con hỏi mấy câu!"Đầu Đường Niệm Niệm còn đau, trán thì nóng hổi, cỗ thân thể này hôm qua vừa rơi xuống sông, tháng ba trời vẫn còn rét, đêm đó liền phát sốt cao, bây giờ còn chưa hết sốt, thân thể *****̃ng ỉu xìu bất lực.Cô đến tốc chiến tốc thắng, giải quyết chuyện này xong rồi đi ngủ.Bà cụ Đường hơi chớp mắt, con bé vô dụng này lại tính chơi chiêu gì đây?Mặt Đường Niệm Niệm lúc này trắng bệch, bờ môi khô bong cả da, trong mắt còn có tơ máu, mặc dù không xinh đẹp mỹ lệ như ngày thường nhưng lại thêm mấy phần yếu đuối, lộ ra vẻ thấy mà yêu.Tề Quốc Hoa trốn ở trong đám người, trong lòng sinh ra một chút tiếc nuối, nhưng rất nhanh liền hạ tâm sắt đá.Đường Niệm Niệm ngoại trừ khuôn mặt có thể nhìn ra, thì không có chút ích lợi gì với tiền đồ của anh ta, anh ta không làm sai."Lý do bà từ hôn là tôi rơi xuống sông bị đàn ông cứu, không trong trắng, đúng không?" Đường Niệm Niệm nhấn mạnh từng câu từng chữ hỏi lại.“Cô cũng để cho người ta sờ hết thân thể rồi, nào còn trong sạch nữa!"Mẹ Tề cười lạnh, ánh mắt xem thường."Đúng đấy, anh tôi sắp sữa được đề bạt, Đường Niệm Niệm cô hãy tự mình hiểu mình, đừng cứ quấn lấy anh tôi không buông!"Cô gái nói chuyện chanh chua tên là Tề Quốc Xuân, là chị em tốt tri kỷ tâm giao trước kia của nguyên thân, dụ dỗ lấy được từ chỗ nguyên thân không ít thứ, hiện tại cái kẹp tóc màu đỏ đeo trên đầu chính là của nguyên thân.Đường Niệm Niệm âm thanh cười lạnh, âm thanh lạnh lùng nói: "Anh của cô cũng không phải heo, tôi quấn lấy anh ta làm gì?"Thịt heo ngon biết bao nhiêu, Tề Quốc Hoa kia cô nhìn một cái cũng thấy buồn nôn rồi."Vậy thì mau từ hôn đi!"Mẹ Tề lập tức nói theo, nhưng Đường Niệm Niệm nhìn cũng chưa từng nhìn bà ta, thân hình lóe lên, liền vọt đến trước mặt Tề Quốc Xuân, *****̃ng không biết cô mà nâng được Tề Quốc Xuân lên cao."Thả tôi ra...A!"Tề Quốc Xuân kinh hoảng kêu to, Đường Niệm Niệm quăng một bạt tai qua, choáng."Cô buông Quốc Xuân nhà tôi ra, cô muốn làm gì?"Mẹ Tề đuổi theo, lúc này bà ta mới phản ứng được, ánh mắt Đường Niệm Niệm cứ nhìn chằm chằm tựa như muốn giết người, không phải điên rồi sao?Đường Niệm Niệm mắt điếc tai ngơ, sải bước đi về phía bờ sông, bà cụ Đường *****̃ng đuổi theo, quần chúng ăn dưa *****̃ng đi theo, muốn xem Đường Niệm Niệm xách Tề Quốc Xuân đi làm cái gì."Bà nội, chị hai, em đến rồi!"Đường Cửu Cân bảy tuổi cầm cây gậy to bằng cánh tay lao đến, cô bé ở trên núi kiếm củi, nghe nói nhà họ Tề đến gây chuyện, lập tức chạy tới trợ giúp!Bà cụ Đường kéo cô bé lại, chạy chậm đuổi theo, bà ấy sợ con bé Đường Niệm Niệm này lại mắc sai lầm, gi ết chết Tề Quốc Xuân, trong nhà cũng không có tiền bồi thường.Đường Niệm Niệm rất nhanh đã tới bờ sông, quay người, mặt quay sang tất cả mọi người, khóe miệng kéo ra một nụ cười lạnh quỷ dị, sau đó, trở tay ném xuống."Đông!"Tề Quốc Xuân vẽ ra một đường cong hoàng mỹ trên không trung, rơi xuống sông, cách bờ hơn mười mét..