Tác giả:

----Năm 1970, mùa đông ở miền Bắc Trung Quốc đến chậm rãi với những cơn gió lạnh gào thét. Chỉ qua một đêm, những cánh hoa tuyết đã rơi xuống phủ kín mái hiên, uốn cong những cành trơ trụi rồi rơi xuống đất, tạo nên một lớp tuyết dày. Tuyết dày mềm, giẫm lên để lại dấu chân không sâu, cảm giác giống như giẫm lên bông khá thú vị, nhưng Giản Lộ không có thời gian để thưởng thức phong cảnh của miền Bắc lúc này, thời tiết lạnh nên cô bước đi vội vã. Cô gái đút hai tay vào túi nắm chặt thành nắm đấm, trên đầu đội một chiếc mũ len cũ để chắn gió và tuyết, chiếc áo khoác màu xanh nước biển trên người được trang trí bằng năm sáu miếng vá lớn lớn nhỏ nhỏ. Chiếc áo khoác này là một bộ quần áo mới do cô con gái lớn nhà họ Giản may năm cô ấy mười tuổi, đứa lớn mặc mấy năm mới đưa cho đứa nhỏ, sau khi đi một vòng cuối cùng cũng đến tay Giản Lộ, con gái thứ tư. Bộ quần áo giản dị và cũ cũng không thể làm mờ đi gương mặt xinh đẹp như đang tỏa sáng trong trời tuyết. “Lộ Lộ, cháu đi mượn tấm phiếu vải…

Chương 28: Chương 28

Thập Niên 70 Mỹ Nhân Mềm Mại Được Sủng Hằng NgàyTác giả: Thứ LộTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không----Năm 1970, mùa đông ở miền Bắc Trung Quốc đến chậm rãi với những cơn gió lạnh gào thét. Chỉ qua một đêm, những cánh hoa tuyết đã rơi xuống phủ kín mái hiên, uốn cong những cành trơ trụi rồi rơi xuống đất, tạo nên một lớp tuyết dày. Tuyết dày mềm, giẫm lên để lại dấu chân không sâu, cảm giác giống như giẫm lên bông khá thú vị, nhưng Giản Lộ không có thời gian để thưởng thức phong cảnh của miền Bắc lúc này, thời tiết lạnh nên cô bước đi vội vã. Cô gái đút hai tay vào túi nắm chặt thành nắm đấm, trên đầu đội một chiếc mũ len cũ để chắn gió và tuyết, chiếc áo khoác màu xanh nước biển trên người được trang trí bằng năm sáu miếng vá lớn lớn nhỏ nhỏ. Chiếc áo khoác này là một bộ quần áo mới do cô con gái lớn nhà họ Giản may năm cô ấy mười tuổi, đứa lớn mặc mấy năm mới đưa cho đứa nhỏ, sau khi đi một vòng cuối cùng cũng đến tay Giản Lộ, con gái thứ tư. Bộ quần áo giản dị và cũ cũng không thể làm mờ đi gương mặt xinh đẹp như đang tỏa sáng trong trời tuyết. “Lộ Lộ, cháu đi mượn tấm phiếu vải… ----Hà Hồng Mai búi tóc cho cô, cười đến trên mặt nổi lên nếp nhăn."Lần này dì chọn cho con một mối hôn sự tốt lắm.""Thật sự tìm được ạ."Hôm nay Giản Lộ đến, mang theo một nắm đậu phộng nhổ từ trong nhà, mặc kệ có được hay không, cũng phải làm tốt quan hệ với bà mối."Dì Hồng Mai, ăn chút đậu phộng đi dì."Hà Hồng Mai bị hành động nhu thuận này của Giản Lộ mà cảm thấy ấm áp, cảm thấy đứa nhỏ này chính là vạn dặm có một, dáng vẻ xinh đẹp, làm việc lại cẩn thận!Nên tìm một đối tượng tốt.Bà đập vỡ vỏ đậu phộng, thưởng thức mùi thơm của đậu phộng, nhanh chóng mở miệng, nói:"Người này là con trai của kế toán thôn Vạn Phương ở công xã bên cạnh, năm nay hai mươi ba, lớn lên trong đẹp lắm, người cũng cao lớn, tóm lại là, rất phù hợp yêu cầu của con!"Ở công xã bên cạnh? Giản Lộ nghe được câu này thì rất có hứng thú, gả xa một chút thì tốt, rời xa hai vợ chồng Giản Hoa Lâm cùng Trương Thúy Hà, nếu mà không có việc gì gấp, đoán không chừng một năm cũng không gặp được một hai lần, đúng là dễ chịu."Điều kiện của anh ấy không tệ, sao còn chưa kết hôn ạ?"Giản Lộ vẫn có tính toán, thời đại này, trễ như vậy còn chưa kết hôn, không chừng do có gì đó ở trong."Không phải giống như con sao, nó cũng như con vậy, muốn tìm một người bạn đời nhất định phải đẹp, con nói đây không phải là quá trùng hợp sao!"Được rồi, cả hai ai cũng là người mê cái đẹp!Đây cũng là chuyện thường tình, Giản Lộ hiểu rất rõ.Kế tiếp, Hà Hồng Mai ngồi khoe với Giản Lộn là người nọ lớn lên đẹp như thế nào, điều kiện trong nhà tốt ra sao, có thể ăn thịt thường xuyên thậm chí còn có một thanh niên tri thức ở Thượng Hải làm anh rể, về quê được ăn thịt thỏ, kẹo bơ.Nếu như con gả qua đó, chắc chắn sẽ hạnh phúc.Giản Lộ nghe một hồi cũng cảm thấy có lý, nhưng cũng phải xem xét rồi tính, hơn nữa phải âm thầm mà xem, nếu mình không hài lòng, thì cũng đừng chính thức xem mắt, rất phiền.Vừa lúc ngày mai, công xã bên cạnh muốn tổ chức chiếu phim, là phim chiến tranh mọi người đã xem qua nhiều lần, thời này các xã lớn có thể thuê chiếu phim cho mọi người coi vài lần trong năm.Ở thời đại bây giờ, hoạt động giải trí thiếu thốn, có thể xem phim ngoài trời đã là không tệ rồi.Xã này chiếu phim, mọi người ở xã khác qua coi phim cũng không ít.Giản Lộ cũng đi, thuận tiện bắt chị ba làm bia đỡ đạn.Mùa đông xem phim rất lạnh, nhưng trên bãi đất trống vẫn rất đông người, Giản Lộ và Giản Hân đứng ở bên ngoài.Cố gắng kiễng chân, may mắn chồng chưa cưới của Giản Hân cũng đi, anh rể tương lai của Giản Lộ là Mạnh Phàm lên tiếng, lấy được hai cái ghế, để hai người vào hàng ghế trước thoải mái ngồi xem phim."Chị ba, anh rể của em làm việc năng suất quá."Giản Lộ nhìn anh rể cười đến ngại ngùng, ánh mắt anh nhìn về phía chị ba như tia chớp"Ái chà, hình như chị ba muốn chịu không nổi rồi""Đừng nói bậy!"Giản Hân xấu hổ liếc Mạnh Phàm, lại quay mặt đi, thấp giọng nói với em gái:"Chị và anh ấy còn chưa làm rượu giao bôi đâu.""Sắp rồi mà, chỉ còn một tuần nữa thôi."Giản Lộ nhìn đôi tình nhân này mập mờ mà cảm giác không khí xung quanh cũng muốn ngọt theo..

----Hà Hồng Mai búi tóc cho cô, cười đến trên mặt nổi lên nếp nhăn.

"Lần này dì chọn cho con một mối hôn sự tốt lắm.

""Thật sự tìm được ạ.

"Hôm nay Giản Lộ đến, mang theo một nắm đậu phộng nhổ từ trong nhà, mặc kệ có được hay không, cũng phải làm tốt quan hệ với bà mối.

"Dì Hồng Mai, ăn chút đậu phộng đi dì.

"Hà Hồng Mai bị hành động nhu thuận này của Giản Lộ mà cảm thấy ấm áp, cảm thấy đứa nhỏ này chính là vạn dặm có một, dáng vẻ xinh đẹp, làm việc lại cẩn thận!Nên tìm một đối tượng tốt.

Bà đập vỡ vỏ đậu phộng, thưởng thức mùi thơm của đậu phộng, nhanh chóng mở miệng, nói:"Người này là con trai của kế toán thôn Vạn Phương ở công xã bên cạnh, năm nay hai mươi ba, lớn lên trong đẹp lắm, người cũng cao lớn, tóm lại là, rất phù hợp yêu cầu của con!"Ở công xã bên cạnh? Giản Lộ nghe được câu này thì rất có hứng thú, gả xa một chút thì tốt, rời xa hai vợ chồng Giản Hoa Lâm cùng Trương Thúy Hà, nếu mà không có việc gì gấp, đoán không chừng một năm cũng không gặp được một hai lần, đúng là dễ chịu.

"Điều kiện của anh ấy không tệ, sao còn chưa kết hôn ạ?"Giản Lộ vẫn có tính toán, thời đại này, trễ như vậy còn chưa kết hôn, không chừng do có gì đó ở trong.

"Không phải giống như con sao, nó cũng như con vậy, muốn tìm một người bạn đời nhất định phải đẹp, con nói đây không phải là quá trùng hợp sao!"Được rồi, cả hai ai cũng là người mê cái đẹp!Đây cũng là chuyện thường tình, Giản Lộ hiểu rất rõ.

Kế tiếp, Hà Hồng Mai ngồi khoe với Giản Lộn là người nọ lớn lên đẹp như thế nào, điều kiện trong nhà tốt ra sao, có thể ăn thịt thường xuyên thậm chí còn có một thanh niên tri thức ở Thượng Hải làm anh rể, về quê được ăn thịt thỏ, kẹo bơ.

Nếu như con gả qua đó, chắc chắn sẽ hạnh phúc.

Giản Lộ nghe một hồi cũng cảm thấy có lý, nhưng cũng phải xem xét rồi tính, hơn nữa phải âm thầm mà xem, nếu mình không hài lòng, thì cũng đừng chính thức xem mắt, rất phiền.

Vừa lúc ngày mai, công xã bên cạnh muốn tổ chức chiếu phim, là phim chiến tranh mọi người đã xem qua nhiều lần, thời này các xã lớn có thể thuê chiếu phim cho mọi người coi vài lần trong năm.

Ở thời đại bây giờ, hoạt động giải trí thiếu thốn, có thể xem phim ngoài trời đã là không tệ rồi.

Xã này chiếu phim, mọi người ở xã khác qua coi phim cũng không ít.

Giản Lộ cũng đi, thuận tiện bắt chị ba làm bia đỡ đạn.

Mùa đông xem phim rất lạnh, nhưng trên bãi đất trống vẫn rất đông người, Giản Lộ và Giản Hân đứng ở bên ngoài.

Cố gắng kiễng chân, may mắn chồng chưa cưới của Giản Hân cũng đi, anh rể tương lai của Giản Lộ là Mạnh Phàm lên tiếng, lấy được hai cái ghế, để hai người vào hàng ghế trước thoải mái ngồi xem phim.

"Chị ba, anh rể của em làm việc năng suất quá.

"Giản Lộ nhìn anh rể cười đến ngại ngùng, ánh mắt anh nhìn về phía chị ba như tia chớp"Ái chà, hình như chị ba muốn chịu không nổi rồi""Đừng nói bậy!"Giản Hân xấu hổ liếc Mạnh Phàm, lại quay mặt đi, thấp giọng nói với em gái:"Chị và anh ấy còn chưa làm rượu giao bôi đâu.

""Sắp rồi mà, chỉ còn một tuần nữa thôi.

"Giản Lộ nhìn đôi tình nhân này mập mờ mà cảm giác không khí xung quanh cũng muốn ngọt theo.

.

Thập Niên 70 Mỹ Nhân Mềm Mại Được Sủng Hằng NgàyTác giả: Thứ LộTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không----Năm 1970, mùa đông ở miền Bắc Trung Quốc đến chậm rãi với những cơn gió lạnh gào thét. Chỉ qua một đêm, những cánh hoa tuyết đã rơi xuống phủ kín mái hiên, uốn cong những cành trơ trụi rồi rơi xuống đất, tạo nên một lớp tuyết dày. Tuyết dày mềm, giẫm lên để lại dấu chân không sâu, cảm giác giống như giẫm lên bông khá thú vị, nhưng Giản Lộ không có thời gian để thưởng thức phong cảnh của miền Bắc lúc này, thời tiết lạnh nên cô bước đi vội vã. Cô gái đút hai tay vào túi nắm chặt thành nắm đấm, trên đầu đội một chiếc mũ len cũ để chắn gió và tuyết, chiếc áo khoác màu xanh nước biển trên người được trang trí bằng năm sáu miếng vá lớn lớn nhỏ nhỏ. Chiếc áo khoác này là một bộ quần áo mới do cô con gái lớn nhà họ Giản may năm cô ấy mười tuổi, đứa lớn mặc mấy năm mới đưa cho đứa nhỏ, sau khi đi một vòng cuối cùng cũng đến tay Giản Lộ, con gái thứ tư. Bộ quần áo giản dị và cũ cũng không thể làm mờ đi gương mặt xinh đẹp như đang tỏa sáng trong trời tuyết. “Lộ Lộ, cháu đi mượn tấm phiếu vải… ----Hà Hồng Mai búi tóc cho cô, cười đến trên mặt nổi lên nếp nhăn."Lần này dì chọn cho con một mối hôn sự tốt lắm.""Thật sự tìm được ạ."Hôm nay Giản Lộ đến, mang theo một nắm đậu phộng nhổ từ trong nhà, mặc kệ có được hay không, cũng phải làm tốt quan hệ với bà mối."Dì Hồng Mai, ăn chút đậu phộng đi dì."Hà Hồng Mai bị hành động nhu thuận này của Giản Lộ mà cảm thấy ấm áp, cảm thấy đứa nhỏ này chính là vạn dặm có một, dáng vẻ xinh đẹp, làm việc lại cẩn thận!Nên tìm một đối tượng tốt.Bà đập vỡ vỏ đậu phộng, thưởng thức mùi thơm của đậu phộng, nhanh chóng mở miệng, nói:"Người này là con trai của kế toán thôn Vạn Phương ở công xã bên cạnh, năm nay hai mươi ba, lớn lên trong đẹp lắm, người cũng cao lớn, tóm lại là, rất phù hợp yêu cầu của con!"Ở công xã bên cạnh? Giản Lộ nghe được câu này thì rất có hứng thú, gả xa một chút thì tốt, rời xa hai vợ chồng Giản Hoa Lâm cùng Trương Thúy Hà, nếu mà không có việc gì gấp, đoán không chừng một năm cũng không gặp được một hai lần, đúng là dễ chịu."Điều kiện của anh ấy không tệ, sao còn chưa kết hôn ạ?"Giản Lộ vẫn có tính toán, thời đại này, trễ như vậy còn chưa kết hôn, không chừng do có gì đó ở trong."Không phải giống như con sao, nó cũng như con vậy, muốn tìm một người bạn đời nhất định phải đẹp, con nói đây không phải là quá trùng hợp sao!"Được rồi, cả hai ai cũng là người mê cái đẹp!Đây cũng là chuyện thường tình, Giản Lộ hiểu rất rõ.Kế tiếp, Hà Hồng Mai ngồi khoe với Giản Lộn là người nọ lớn lên đẹp như thế nào, điều kiện trong nhà tốt ra sao, có thể ăn thịt thường xuyên thậm chí còn có một thanh niên tri thức ở Thượng Hải làm anh rể, về quê được ăn thịt thỏ, kẹo bơ.Nếu như con gả qua đó, chắc chắn sẽ hạnh phúc.Giản Lộ nghe một hồi cũng cảm thấy có lý, nhưng cũng phải xem xét rồi tính, hơn nữa phải âm thầm mà xem, nếu mình không hài lòng, thì cũng đừng chính thức xem mắt, rất phiền.Vừa lúc ngày mai, công xã bên cạnh muốn tổ chức chiếu phim, là phim chiến tranh mọi người đã xem qua nhiều lần, thời này các xã lớn có thể thuê chiếu phim cho mọi người coi vài lần trong năm.Ở thời đại bây giờ, hoạt động giải trí thiếu thốn, có thể xem phim ngoài trời đã là không tệ rồi.Xã này chiếu phim, mọi người ở xã khác qua coi phim cũng không ít.Giản Lộ cũng đi, thuận tiện bắt chị ba làm bia đỡ đạn.Mùa đông xem phim rất lạnh, nhưng trên bãi đất trống vẫn rất đông người, Giản Lộ và Giản Hân đứng ở bên ngoài.Cố gắng kiễng chân, may mắn chồng chưa cưới của Giản Hân cũng đi, anh rể tương lai của Giản Lộ là Mạnh Phàm lên tiếng, lấy được hai cái ghế, để hai người vào hàng ghế trước thoải mái ngồi xem phim."Chị ba, anh rể của em làm việc năng suất quá."Giản Lộ nhìn anh rể cười đến ngại ngùng, ánh mắt anh nhìn về phía chị ba như tia chớp"Ái chà, hình như chị ba muốn chịu không nổi rồi""Đừng nói bậy!"Giản Hân xấu hổ liếc Mạnh Phàm, lại quay mặt đi, thấp giọng nói với em gái:"Chị và anh ấy còn chưa làm rượu giao bôi đâu.""Sắp rồi mà, chỉ còn một tuần nữa thôi."Giản Lộ nhìn đôi tình nhân này mập mờ mà cảm giác không khí xung quanh cũng muốn ngọt theo..

Chương 28: Chương 28