"Hu hu ~~ mẹ, mẹ đừng đánh con, con sẽ ngoan, sẽ nghe lời, cũng không kêu đói nữa, hu hu~~ mẹ, mẹ đừng không muốn chúng con ~ "Câu mở đầu quen thuộc này, dọa Lạc Khả Khả từ trên giường ngồi dậy, hoảng sợ nhìn hướng phát ra giọng nói, chỉ thấy một bé trai gầy gò, ăn mặc sơ sài được vá cẩn thận đang đẩy tay cô, đứng ở mép giường nhỏ giọng khóc lóc. Động tác của cô khiến bé trai đứng bên cạnh bị dọa lui về phía sau mấy bước, mang ánh mắt sợ hãi nhìn cô. Ánh mắt Lạc Khả Khả phức tạp nhìn Tiểu Đậu Nha trước mắt, rơi vào im lặng nặng nề. Đầu ngón tay dùng sức cấu vào lòng bàn tay, cô đau đến nàng nhăn mặt!Có thể cảm nhận được đau, vậy mọi thứ trước mắt không phải là cô đang nằm mơ. Cô bất lực ngã xuống giường, hai mắt trống rỗng, một màn trước mắt này rất quen thuộc, quen thuộc đến mức khiến cô sợ hãi, lại rất xa lạ, xa lạ khiến cô cảm thấy bất an, không biết là mơ hay là hiện thực. Chỉ nhớ một giây trước, cô còn ở nhà siêu thị tiến hành kiểm tra theo thường lệ mỗi tháng, đột nhiên "Oanh"…
Chương 28: 28: Cuối Cùng Cũng Ổn Định
Thập Niên 70 Làm Ruộng Nuôi ConTác giả: Khả Nhạc Nịnh MôngTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Hu hu ~~ mẹ, mẹ đừng đánh con, con sẽ ngoan, sẽ nghe lời, cũng không kêu đói nữa, hu hu~~ mẹ, mẹ đừng không muốn chúng con ~ "Câu mở đầu quen thuộc này, dọa Lạc Khả Khả từ trên giường ngồi dậy, hoảng sợ nhìn hướng phát ra giọng nói, chỉ thấy một bé trai gầy gò, ăn mặc sơ sài được vá cẩn thận đang đẩy tay cô, đứng ở mép giường nhỏ giọng khóc lóc. Động tác của cô khiến bé trai đứng bên cạnh bị dọa lui về phía sau mấy bước, mang ánh mắt sợ hãi nhìn cô. Ánh mắt Lạc Khả Khả phức tạp nhìn Tiểu Đậu Nha trước mắt, rơi vào im lặng nặng nề. Đầu ngón tay dùng sức cấu vào lòng bàn tay, cô đau đến nàng nhăn mặt!Có thể cảm nhận được đau, vậy mọi thứ trước mắt không phải là cô đang nằm mơ. Cô bất lực ngã xuống giường, hai mắt trống rỗng, một màn trước mắt này rất quen thuộc, quen thuộc đến mức khiến cô sợ hãi, lại rất xa lạ, xa lạ khiến cô cảm thấy bất an, không biết là mơ hay là hiện thực. Chỉ nhớ một giây trước, cô còn ở nhà siêu thị tiến hành kiểm tra theo thường lệ mỗi tháng, đột nhiên "Oanh"… Nỗi sợ trong lòng chỉ có cô mới rõ.May mắn, khoảng nửa giờ sau, thuốc hạ sốt cuối cùng cũng có tác dụng, tình trạng của Triệu Đại Oa cuối cùng cũng ổn định, cơn sốt cũng hạ xuống, không còn nóng như trước nữa.Chỉ là quần áo trên người cậu bé ướt đẫm mồ hôi, cô vội vàng lau mồ hôi trên cơ thể nó, để nó thoải mái một chút, mới thay quần áo khô.Sau khi xong việc, Triệu Đại Oa đã ngủ rất say, nhưng cả người cô đã nhễ nhại mồ hôi, cảm thấy làm mẹ thật không dễ dàng.Tự mình lau sạch cơ thể, lúc này cô cũng không dám ngủ tiếp, sợ Triệu Đại Oa sẽ lên cơn sốt, cô ngồi bên cạnh giường nắm chặt tay Triệu Đại Oa, sờ sờ khuôn mặt đáng yêu của cậu.Đánh giá khuôn mặt của ba đứa, cô và Triệu Kiến Quốc có gen di truyền thật tốt, mấy đứa nhỏ dù có hơi gầy một chút, khuôn mặt hơi vàng do thiếu dinh dưỡng, ngũ quan thật sự rất đẹp.Đặc biệt Triệu Nhị Oa, không trách được tên nhóc này tự tin nói rằng mình đẹp nhất trong ba người, chỉ vì dáng vẻ của cậu bé giống nguyên chủ nhất, không những không lộ ra vẻ nữ tính mà ngược lại còn mang theo nét mặt thanh tú, ngũ quan trên khuôn mặt rất tuấn tú.Dáng vẻ của Triệu Đại Oa có lẽ là giống cha cậu bé, ngũ quan tương đối cứng rắn, so với thân thể cường tráng, góc nhọn rõ ràng, mũi thẳng, lông mày rậm, lông mi dài và cong, đôi mắt dài và hẹp.Triệu Tam Oa thì tập hợp tất cả ưu điểm trên người cha và mẹ, khuôn mặt xinh đẹp, ai nhìn cũng biết, cho dù gương mặt nhỏ nhắn gầy, vàng khè, vẫn có thể nhìn ra có cơ địa rất tốt.Kết luận một câu, ba đứa con của cô đều rất đẹp trai, mỗi đứa một ngã, cô không làm gì mà cũng có được ba đứa con, thật tiện nghi cho cô.Nghĩ đến đây cô liền vui vẻ một hồi, có cô ở đây, cô nhất định sẽ nuôi ba đứa nhỏ trở nên mũm mĩm.Chỉ mới lơ là một chút, cơ thể của Triệu Đại Oa lại nóng trở lại, vừa mới cho uống thuốc hạ sốt cách đây một tiếng, còn chưa tới thời gian uống lần thứ hai.Cô phải liên tục lau mồ hôi cho cậu, lau chút nước ấm, một chút cũng không dám lơ là.Mãi cho đến khi trời rạng sáng, Triệu Đại Oa mới ổn, lúc này đã qua ba tiếng đồng hồ khi cậu lặp lại cơn sốt, cô thở phào nhẹ nhõm, cô cảm thấy buồn ngủ và mệt mỏi, hai mí mắt của cô đang đánh nhau.Nghĩ rằng không bao lâu nữa ba đứa nhỏ sẽ thức dậy, nên cô đứng dậy đi làm bữa sáng, chưa nghỉ ngơi được bao lâu, phải vào bếp chuẩn bị bữa sáng.Trên người Triệu Đại Oa bị thương, còn chảy không ít máu, trong siêu thị không gian của cô có rất nhiều đồ tốt, lấy ra bồi bổ thân thể cho cậu, nếu lấy nhiều quá sẽ thu hút sự chú ý của người khác.Nhưng táo đỏ, cô có thể lấy ra một ít, may là nhà cô có tới ba đứa, nếu không cũng không có lý do nào để lấy ra.Theo những gì cô biết về mẹ Triệu, mấy ngày nay nhất định mẹ Triệu sẽ thường xuyên tới đây, vì vậy lúc cô làm bữa sáng, làm nhiều hơn một chút.Bánh bao vẫn là bánh bao trong siêu thị không gian, bánh bao lấy trong siêu thị không gian cô nhất định sẽ không đau lòng, món này ăn xong cô có thể tự làm, chỉ là có hơi phiền phức.Bánh cũng không lớn, chỉ bằng một nắm tay, so với bánh ở đây đúng là có chút trái ngược, người trưởng thành ăn hai ba cái đã no.Nhưng nếu ăn bánh bao trong siêu thị không, ăn đến mười tám cái cũng chưa no bụng, ngày hôm qua mẹ Triệu có nhắc qua một lần.Sau đó bà nói "Mẹ chỉ thích ăn bánh nhỏ, nhìn thấy ngon miệng, thơm."Sau đó cũng không đề cập nữa, trong đầu nghĩ đứa con dâu này của bà chính là phá của, khác người..
Nỗi sợ trong lòng chỉ có cô mới rõ.
May mắn, khoảng nửa giờ sau, thuốc hạ sốt cuối cùng cũng có tác dụng, tình trạng của Triệu Đại Oa cuối cùng cũng ổn định, cơn sốt cũng hạ xuống, không còn nóng như trước nữa.
Chỉ là quần áo trên người cậu bé ướt đẫm mồ hôi, cô vội vàng lau mồ hôi trên cơ thể nó, để nó thoải mái một chút, mới thay quần áo khô.
Sau khi xong việc, Triệu Đại Oa đã ngủ rất say, nhưng cả người cô đã nhễ nhại mồ hôi, cảm thấy làm mẹ thật không dễ dàng.
Tự mình lau sạch cơ thể, lúc này cô cũng không dám ngủ tiếp, sợ Triệu Đại Oa sẽ lên cơn sốt, cô ngồi bên cạnh giường nắm chặt tay Triệu Đại Oa, sờ sờ khuôn mặt đáng yêu của cậu.
Đánh giá khuôn mặt của ba đứa, cô và Triệu Kiến Quốc có gen di truyền thật tốt, mấy đứa nhỏ dù có hơi gầy một chút, khuôn mặt hơi vàng do thiếu dinh dưỡng, ngũ quan thật sự rất đẹp.
Đặc biệt Triệu Nhị Oa, không trách được tên nhóc này tự tin nói rằng mình đẹp nhất trong ba người, chỉ vì dáng vẻ của cậu bé giống nguyên chủ nhất, không những không lộ ra vẻ nữ tính mà ngược lại còn mang theo nét mặt thanh tú, ngũ quan trên khuôn mặt rất tuấn tú.
Dáng vẻ của Triệu Đại Oa có lẽ là giống cha cậu bé, ngũ quan tương đối cứng rắn, so với thân thể cường tráng, góc nhọn rõ ràng, mũi thẳng, lông mày rậm, lông mi dài và cong, đôi mắt dài và hẹp.
Triệu Tam Oa thì tập hợp tất cả ưu điểm trên người cha và mẹ, khuôn mặt xinh đẹp, ai nhìn cũng biết, cho dù gương mặt nhỏ nhắn gầy, vàng khè, vẫn có thể nhìn ra có cơ địa rất tốt.
Kết luận một câu, ba đứa con của cô đều rất đẹp trai, mỗi đứa một ngã, cô không làm gì mà cũng có được ba đứa con, thật tiện nghi cho cô.
Nghĩ đến đây cô liền vui vẻ một hồi, có cô ở đây, cô nhất định sẽ nuôi ba đứa nhỏ trở nên mũm mĩm.
Chỉ mới lơ là một chút, cơ thể của Triệu Đại Oa lại nóng trở lại, vừa mới cho uống thuốc hạ sốt cách đây một tiếng, còn chưa tới thời gian uống lần thứ hai.
Cô phải liên tục lau mồ hôi cho cậu, lau chút nước ấm, một chút cũng không dám lơ là.
Mãi cho đến khi trời rạng sáng, Triệu Đại Oa mới ổn, lúc này đã qua ba tiếng đồng hồ khi cậu lặp lại cơn sốt, cô thở phào nhẹ nhõm, cô cảm thấy buồn ngủ và mệt mỏi, hai mí mắt của cô đang đánh nhau.
Nghĩ rằng không bao lâu nữa ba đứa nhỏ sẽ thức dậy, nên cô đứng dậy đi làm bữa sáng, chưa nghỉ ngơi được bao lâu, phải vào bếp chuẩn bị bữa sáng.
Trên người Triệu Đại Oa bị thương, còn chảy không ít máu, trong siêu thị không gian của cô có rất nhiều đồ tốt, lấy ra bồi bổ thân thể cho cậu, nếu lấy nhiều quá sẽ thu hút sự chú ý của người khác.
Nhưng táo đỏ, cô có thể lấy ra một ít, may là nhà cô có tới ba đứa, nếu không cũng không có lý do nào để lấy ra.
Theo những gì cô biết về mẹ Triệu, mấy ngày nay nhất định mẹ Triệu sẽ thường xuyên tới đây, vì vậy lúc cô làm bữa sáng, làm nhiều hơn một chút.
Bánh bao vẫn là bánh bao trong siêu thị không gian, bánh bao lấy trong siêu thị không gian cô nhất định sẽ không đau lòng, món này ăn xong cô có thể tự làm, chỉ là có hơi phiền phức.
Bánh cũng không lớn, chỉ bằng một nắm tay, so với bánh ở đây đúng là có chút trái ngược, người trưởng thành ăn hai ba cái đã no.
Nhưng nếu ăn bánh bao trong siêu thị không, ăn đến mười tám cái cũng chưa no bụng, ngày hôm qua mẹ Triệu có nhắc qua một lần.
Sau đó bà nói "Mẹ chỉ thích ăn bánh nhỏ, nhìn thấy ngon miệng, thơm.
"Sau đó cũng không đề cập nữa, trong đầu nghĩ đứa con dâu này của bà chính là phá của, khác người.
.
Thập Niên 70 Làm Ruộng Nuôi ConTác giả: Khả Nhạc Nịnh MôngTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Hu hu ~~ mẹ, mẹ đừng đánh con, con sẽ ngoan, sẽ nghe lời, cũng không kêu đói nữa, hu hu~~ mẹ, mẹ đừng không muốn chúng con ~ "Câu mở đầu quen thuộc này, dọa Lạc Khả Khả từ trên giường ngồi dậy, hoảng sợ nhìn hướng phát ra giọng nói, chỉ thấy một bé trai gầy gò, ăn mặc sơ sài được vá cẩn thận đang đẩy tay cô, đứng ở mép giường nhỏ giọng khóc lóc. Động tác của cô khiến bé trai đứng bên cạnh bị dọa lui về phía sau mấy bước, mang ánh mắt sợ hãi nhìn cô. Ánh mắt Lạc Khả Khả phức tạp nhìn Tiểu Đậu Nha trước mắt, rơi vào im lặng nặng nề. Đầu ngón tay dùng sức cấu vào lòng bàn tay, cô đau đến nàng nhăn mặt!Có thể cảm nhận được đau, vậy mọi thứ trước mắt không phải là cô đang nằm mơ. Cô bất lực ngã xuống giường, hai mắt trống rỗng, một màn trước mắt này rất quen thuộc, quen thuộc đến mức khiến cô sợ hãi, lại rất xa lạ, xa lạ khiến cô cảm thấy bất an, không biết là mơ hay là hiện thực. Chỉ nhớ một giây trước, cô còn ở nhà siêu thị tiến hành kiểm tra theo thường lệ mỗi tháng, đột nhiên "Oanh"… Nỗi sợ trong lòng chỉ có cô mới rõ.May mắn, khoảng nửa giờ sau, thuốc hạ sốt cuối cùng cũng có tác dụng, tình trạng của Triệu Đại Oa cuối cùng cũng ổn định, cơn sốt cũng hạ xuống, không còn nóng như trước nữa.Chỉ là quần áo trên người cậu bé ướt đẫm mồ hôi, cô vội vàng lau mồ hôi trên cơ thể nó, để nó thoải mái một chút, mới thay quần áo khô.Sau khi xong việc, Triệu Đại Oa đã ngủ rất say, nhưng cả người cô đã nhễ nhại mồ hôi, cảm thấy làm mẹ thật không dễ dàng.Tự mình lau sạch cơ thể, lúc này cô cũng không dám ngủ tiếp, sợ Triệu Đại Oa sẽ lên cơn sốt, cô ngồi bên cạnh giường nắm chặt tay Triệu Đại Oa, sờ sờ khuôn mặt đáng yêu của cậu.Đánh giá khuôn mặt của ba đứa, cô và Triệu Kiến Quốc có gen di truyền thật tốt, mấy đứa nhỏ dù có hơi gầy một chút, khuôn mặt hơi vàng do thiếu dinh dưỡng, ngũ quan thật sự rất đẹp.Đặc biệt Triệu Nhị Oa, không trách được tên nhóc này tự tin nói rằng mình đẹp nhất trong ba người, chỉ vì dáng vẻ của cậu bé giống nguyên chủ nhất, không những không lộ ra vẻ nữ tính mà ngược lại còn mang theo nét mặt thanh tú, ngũ quan trên khuôn mặt rất tuấn tú.Dáng vẻ của Triệu Đại Oa có lẽ là giống cha cậu bé, ngũ quan tương đối cứng rắn, so với thân thể cường tráng, góc nhọn rõ ràng, mũi thẳng, lông mày rậm, lông mi dài và cong, đôi mắt dài và hẹp.Triệu Tam Oa thì tập hợp tất cả ưu điểm trên người cha và mẹ, khuôn mặt xinh đẹp, ai nhìn cũng biết, cho dù gương mặt nhỏ nhắn gầy, vàng khè, vẫn có thể nhìn ra có cơ địa rất tốt.Kết luận một câu, ba đứa con của cô đều rất đẹp trai, mỗi đứa một ngã, cô không làm gì mà cũng có được ba đứa con, thật tiện nghi cho cô.Nghĩ đến đây cô liền vui vẻ một hồi, có cô ở đây, cô nhất định sẽ nuôi ba đứa nhỏ trở nên mũm mĩm.Chỉ mới lơ là một chút, cơ thể của Triệu Đại Oa lại nóng trở lại, vừa mới cho uống thuốc hạ sốt cách đây một tiếng, còn chưa tới thời gian uống lần thứ hai.Cô phải liên tục lau mồ hôi cho cậu, lau chút nước ấm, một chút cũng không dám lơ là.Mãi cho đến khi trời rạng sáng, Triệu Đại Oa mới ổn, lúc này đã qua ba tiếng đồng hồ khi cậu lặp lại cơn sốt, cô thở phào nhẹ nhõm, cô cảm thấy buồn ngủ và mệt mỏi, hai mí mắt của cô đang đánh nhau.Nghĩ rằng không bao lâu nữa ba đứa nhỏ sẽ thức dậy, nên cô đứng dậy đi làm bữa sáng, chưa nghỉ ngơi được bao lâu, phải vào bếp chuẩn bị bữa sáng.Trên người Triệu Đại Oa bị thương, còn chảy không ít máu, trong siêu thị không gian của cô có rất nhiều đồ tốt, lấy ra bồi bổ thân thể cho cậu, nếu lấy nhiều quá sẽ thu hút sự chú ý của người khác.Nhưng táo đỏ, cô có thể lấy ra một ít, may là nhà cô có tới ba đứa, nếu không cũng không có lý do nào để lấy ra.Theo những gì cô biết về mẹ Triệu, mấy ngày nay nhất định mẹ Triệu sẽ thường xuyên tới đây, vì vậy lúc cô làm bữa sáng, làm nhiều hơn một chút.Bánh bao vẫn là bánh bao trong siêu thị không gian, bánh bao lấy trong siêu thị không gian cô nhất định sẽ không đau lòng, món này ăn xong cô có thể tự làm, chỉ là có hơi phiền phức.Bánh cũng không lớn, chỉ bằng một nắm tay, so với bánh ở đây đúng là có chút trái ngược, người trưởng thành ăn hai ba cái đã no.Nhưng nếu ăn bánh bao trong siêu thị không, ăn đến mười tám cái cũng chưa no bụng, ngày hôm qua mẹ Triệu có nhắc qua một lần.Sau đó bà nói "Mẹ chỉ thích ăn bánh nhỏ, nhìn thấy ngon miệng, thơm."Sau đó cũng không đề cập nữa, trong đầu nghĩ đứa con dâu này của bà chính là phá của, khác người..