Theo pha tiếp đất vững vàng cũng không kém phần đẹp mắt của Vệ Lương, mọi người xung quanh đồng loạt hít một hơi dài rồi nín thở theo dõi, sau đó là tiếng vỗ tay và tiếng reo hò vang như sấm. "Vệ Lương! Vệ Lương! Vệ Lương!......" Thoáng chốc, Vệ Lương trở thành thần tượng trong mắt những người có mặt nơi đây, họ tôn sùng nhìn Nàng với cái nhìn đầy ngưỡng mộ. Vậy mà nhân vật chính - Vệ Lương, chỉ nhếch mép nở một nụ cười mơ hồ, lấy ra một cái kính từ bên trong người đeo lên, ôm tấm ván trượt màu đỏ như ngọn lửa, nàng cố gắng băng qua đám người hâm mộ đang vỗ tay cuồng nhiệt. Mấy chuyện này, nàng đã quen rồi, chẳng qua là đổi một thành phố mới, đổi một đám người mới mà thôi. "Lão đại lão đại, vừa rồi chị ngầu quá đi! Chị không nhìn thấy thằng nhãi tên A K kia hả, mặt mày nó xanh lè xanh lét luôn! " Nhìn qua người đang nói chuyện với Vệ Lương, đây hẳn là một cậu học sinh khoảng mười bảy, mười tám tuổi, đầu tóc vàng hoe, mặt mày hưng phấn nhảy chân sáo lượn vòng cứ tiếu ta tiếu tít nói…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...