Hàn Vũ Cơ cau mày tai bắt đầu nghe được mọi thứ hình như là âm thanh của rất nhiều người, cô cố gắng mở mắng nhìn xung quanh 2 bên là nhưng nữ nhân tầm 16, 17 tuổi mặc y phục giống hệt nhau đang cúi đầu run sợ , 1 người phụ nữ trạc tuổi mẹ mình đang cau mày tức giận mắn mấy cô nô tỳ , gương mặt bà ấy mỹ mìu đẹp đẽ, trên mình khoát 1 bộ y phục toát ra sức hút mạnh mẽ , theo như suy đoán của Vũ Cơ ắt hẳn bà ấy là người có gia thế .Bản thân vẫn chưa định thần được rốt cuộc là mình đang ở đâu thì vài nô tỳ chợt nói mừng rỡ _ Thưa nữ vương hình như Nhị Công chúa tỉnh rồi Người phụ nữ mà Hàn Vũ Cơ nhìn từ khi vừa tỉnh lại đến giờ , bà ấy sau khi nghe tin cô tỉnh vội vã bước đến lại gần, ngồi xuống nắm lấy tay cô. _ Cơ Nhi! Con cuối cùng cũng tỉnh rồi. Con làm ta sợ chết mất , sao lại dại dột mà nhảy xuống hồ lớn chứ, có chuyện gì chúng ta có thể nói mà ( * Lâm Y Xuyên \=> Nữ vương của nước Tây Lương thời bấy giờ yêu thương nhị công chúa từ khi lọt lòng. Cũng chính vì điều này mà đem lại…
Tác giả: