Thành phố A, nước Thiên Điểu. Tôi dừng trước cửa quán cà phê New Star, lau vội những hạt mưa thu còn sót lại trên vai áo. Lớp cửa kính trong suốt phản chiếu như một chiếc gương, soi cả mái tóc xoăn dài của tôi đã bị gió thu đánh rối. Tôi vuốt lại sao cho vào nếp, gọn gàng, rồi đẩy cửa đi vào trong quán. Nhìn thấy tôi, Thời Mộng đang ngồi cùng nhóm bạn ở bàn số năm gần cửa sổ vẫy tay gọi. Tôi bước đến, ngượng ngùng nhận lỗi: "Xin lỗi mọi người, tôi đã đến trễ." Họ vui vẻ bảo tôi: "Không sao, chúng tôi cũng vừa mới tới." Tôi cười cười ngồi vào ghế cạnh Thời Mộng: Nam nhân viên phục vụ mang đến cho tôi một tách cà phê sữa nóng, anh ta lịch sự cúi đầu: "Thưa quý khách, cà phê của chị." Tôi bối rối nhìn anh ta. Rõ ràng tôi chỉ vừa mới đến, vẫn chưa kịp gọi thức uống, sao anh ta đã biết tôi muốn dùng gì? Thời Mộng như thấy được sự ngơ ngác trong mắt tôi, nhanh miệng nói: "Là tớ gọi trước cho cậu đấy, nhiều sữa, ít cà phê." Tôi quay sang nhìn đôi mắt Hạnh biết cười của Thời Mộng, cảm giác…
Tác giả: