Ánh ban mai dịu nhẹ chiếu vào tấm màn treo trước cửa sổ, quần áo lộn xộn vương vãi khắp sàn nhà, bầu không khí h0an ái, quyến rũ tràn ngập trong căn phòng rộng rãi và sang trọng.  Cảm giác bị đè ép nặng nề khiến Tô Cẩm Hoan cảm thấy ngột ngạt khó chịu, cô mơ màng vươn tay muốn đẩy thứ đó ra khỏi cơ thể mình. Nhưng vừa muốn cử động thì cả người cô trào lên một cảm giác đau đớn, đặc biệt là vùng dưới thân, khiến cô phải rên lên:  "Ư...!đau quá”Tô Cẩm Hoan mơ mơ màng màng, chậm rãi mở hai con mắt của mình ra, thấy trên giường là một đống hỗn độn, quần áo vương vãi từ trên giường xuống sàn nhà, trong phòng tắm đang có tiếng nước chảy nhỏ giọt. Nghe thấy tiếng nước chảy, cả người cô cả kinh, giật mình hoảng hốt, buộc cô phải cố nhớ lại chuyện gì đang xảy ra.  Tô Cẩm Hoan vội vàng vén chăn lên, cúi đầu nhìn chính mình tr@n truồng như nhộng. Cô lấy tay che miệng, đôi mắt mị mị mê người lấp lánh kinh ngạc. Những ký ức rời rạc hiện lên trong tâm trí cô. Tối qua cô tham dự tiệc sinh nhật của…

Chương 9: 9: Khi Nghiêm Túc Tên Khốn Này Cũng Rất Đẹp Trai

Tình Một Đêm Hoắc Thiếu Thích Cưng Chiều VợTác giả: Thiếu Gia Họ LêTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngÁnh ban mai dịu nhẹ chiếu vào tấm màn treo trước cửa sổ, quần áo lộn xộn vương vãi khắp sàn nhà, bầu không khí h0an ái, quyến rũ tràn ngập trong căn phòng rộng rãi và sang trọng.  Cảm giác bị đè ép nặng nề khiến Tô Cẩm Hoan cảm thấy ngột ngạt khó chịu, cô mơ màng vươn tay muốn đẩy thứ đó ra khỏi cơ thể mình. Nhưng vừa muốn cử động thì cả người cô trào lên một cảm giác đau đớn, đặc biệt là vùng dưới thân, khiến cô phải rên lên:  "Ư...!đau quá”Tô Cẩm Hoan mơ mơ màng màng, chậm rãi mở hai con mắt của mình ra, thấy trên giường là một đống hỗn độn, quần áo vương vãi từ trên giường xuống sàn nhà, trong phòng tắm đang có tiếng nước chảy nhỏ giọt. Nghe thấy tiếng nước chảy, cả người cô cả kinh, giật mình hoảng hốt, buộc cô phải cố nhớ lại chuyện gì đang xảy ra.  Tô Cẩm Hoan vội vàng vén chăn lên, cúi đầu nhìn chính mình tr@n truồng như nhộng. Cô lấy tay che miệng, đôi mắt mị mị mê người lấp lánh kinh ngạc. Những ký ức rời rạc hiện lên trong tâm trí cô. Tối qua cô tham dự tiệc sinh nhật của… Hoắc Liệt Trần dễ dàng nắm lấy cổ tay cô, đi đến bên giường, nhẹ nhàng đặt cô lên giường, cúi người đem cô độc đoán nhốt vào trong ngực anh, hai tay đặt ở hai bên hông cô, trong mắt lóe lên ngọn lửa sáng đen thăm thẳm, giọng nói trầm ấm tràn đầy dụ hoặc trêu chọc: "Cô nghĩ tôi sẽ làm gì?"Toàn thân cô tê dại, cô muốn chửi đánh anh, nhưng giọng điệu lại không tự chủ được trở nên mềm nhũn, giống như đang làm nũng.  “Tôi thật sự hy vọng anh không làm chuyện vô lễ với tôi.”Người đàn ông phát ra tiếng cười trầm đục, tựa hồ đang cười nhạo sự đe dọa của cô.Lòng bàn tay nóng rực của anh chạy dọc trên cánh tay cô, sau đó nắm lấy mu bàn tay trắng nõn và bỏng rát của cô.Nhìn thấy nó vì ly cà phê mà bị đỏ bừng, khuôn mặt anh liền ủ rũ, cầm lấy thuốc bôi bỏng, đầu ngón tay ấn lực nhẹ nhàng rồi bôi lên mu bàn tay cô.  Tô Cẩm Hoan nhìn hắn thương hại, rồi bôi thuốc cho mình, trong lòng cô đột nhiên như bị thứ gì va chạm mạnh.  Chết tiệt, tại sao đột nhiên cô lại cảm thấy “tên khốn” này khi nghiêm túc cũng đẹp trai nhỉ.  Tô Thanh Uyển đứng ở ngoài cửa, nhìn thầy cảnh tượng mơ hồ của Tô Cẩm Hoan và Hoắc Liệt Trần ở trên giường, thì hai tay cô ta không tự chủ được mà nắm chặt, ghen tị trong lòng bùng cháy.  Nhà họ Hoắc là gia tộc giàu có danh giá nhất ở Vận Thành, sản nghiệp của Hoắc gia trải rộng khắp thiên hạ, nguồn tài chính hùng hậu, giàu có.Hoắc Liệt Trần là người thừa kế duy nhất, chỉ cần cô ta lấy hắn, trở thành đệ nhất phu nhân của Hoắc gia thì ở Vận Thành cô ta sẽ có hàng trăm tỷ đô la.Cô ta đã hạ quyết tâm lấy anh ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy anh.Cô ta sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai cản trở tương lai của mình, và bất cứ ai cản đường cô ta đều phải chết.Tô Cẩm Hoan quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt tràn đầy tức giận và căm hận của Tô Thanh Uyển, từ khoảng cách xa như vậy, cô có thể cảm nhận được sát ý sâu xa từ trên người cô ta phát ra, hình như cô ta rất thích người đàn ông trước mắt.Đôi môi Tô Cẩm Hoan khẽ cong lên, một nụ cười khiêu khích xuất hiện.  “Con khốn, xem ngươi có thể tiếp tục chơi bao lâu” Tô Thanh Uyển hung ác nhìn cô một cái, vẻ mặt không cam lòng rời đi.  Hoắc Liệt đưa tay nhẹ nhàng vuốt v e gò má của cô, thấp giọng nói: "Cả đêm đã mệt rồi, nên chắc cũng buồn ngủ rồi, nghỉ ngơi một lát cho khỏe đi."  Nghĩ đến cả đêm điên cuồng kia, mặt Tô Cẩm Hoan lại đỏ bừng, không đề cập đến vấn đề này thì thôi, chứ cứ đề cập đến là không thể trò chuyện vui vẻ được nữa...  “Công ty của tôi còn có việc phải làm, tôi đi trước đây.”Hoắc Liệt Trần đứng dậy, dáng người cao lớn cường tráng toát ra khí thế bá đạo khiến người ta lóa mắt.  Tô Cẩm Hoan suýt nữa nhịn không được mà muốn đứng lên vỗ tay mời anh đi càng nhanh càng tốt, sự hiện diện của anh quá mạnh mẽ, khiến cô cảm thấy khó chịu.  Nhìn thấy tia vui mừng trong mắt cô, Hoắc Liệt Trần lần đầu tiên trong đời hoài nghi sức hấp dẫn của chính mình, anh nheo lại đôi mắt đen có chút tức giận, rồi đi về phía cửa.  Cuối cùng anh ta cũng đi rồi, Tô Cẩm Hoan mới vừa thở phào nhẹ nhõm, người đàn ông đi tới cửa đột nhiên dừng lại, quay người lại, ánh mắt rực lửa tập trung vào vẻ mặt thoải mái của cô.  Biểu cảm của Tô Cẩm Hoan lập tức trở nên khó xử, cô che giấu cười khẽ: “Còn gì nữa không?”  “Cô nhớ rõ cho kỹ, tên tôi là Hoắc Liệt Trần.”“Tên anh ta hình như quen quen...”  Cái tên quen thuộc như vậy, nhìn thấy bóng lưng đi thẳng, cũng không quay đầu lại của anh ta, Tô Cẩm Hoan lập tức mở to hai mắt, đưa tay ra kinh ngạc che miệng: “Trời ơi, đêm qua cô cư nhiên ngủ với hoàng tử của tập đoàn họ Hoắc”..

Hoắc Liệt Trần dễ dàng nắm lấy cổ tay cô, đi đến bên giường, nhẹ nhàng đặt cô lên giường, cúi người đem cô độc đoán nhốt vào trong ngực anh, hai tay đặt ở hai bên hông cô, trong mắt lóe lên ngọn lửa sáng đen thăm thẳm, giọng nói trầm ấm tràn đầy dụ hoặc trêu chọc: "Cô nghĩ tôi sẽ làm gì?"Toàn thân cô tê dại, cô muốn chửi đánh anh, nhưng giọng điệu lại không tự chủ được trở nên mềm nhũn, giống như đang làm nũng.  “Tôi thật sự hy vọng anh không làm chuyện vô lễ với tôi.”Người đàn ông phát ra tiếng cười trầm đục, tựa hồ đang cười nhạo sự đe dọa của cô.

Lòng bàn tay nóng rực của anh chạy dọc trên cánh tay cô, sau đó nắm lấy mu bàn tay trắng nõn và bỏng rát của cô.

Nhìn thấy nó vì ly cà phê mà bị đỏ bừng, khuôn mặt anh liền ủ rũ, cầm lấy thuốc bôi bỏng, đầu ngón tay ấn lực nhẹ nhàng rồi bôi lên mu bàn tay cô.  Tô Cẩm Hoan nhìn hắn thương hại, rồi bôi thuốc cho mình, trong lòng cô đột nhiên như bị thứ gì va chạm mạnh.  Chết tiệt, tại sao đột nhiên cô lại cảm thấy “tên khốn” này khi nghiêm túc cũng đẹp trai nhỉ.  Tô Thanh Uyển đứng ở ngoài cửa, nhìn thầy cảnh tượng mơ hồ của Tô Cẩm Hoan và Hoắc Liệt Trần ở trên giường, thì hai tay cô ta không tự chủ được mà nắm chặt, ghen tị trong lòng bùng cháy.  Nhà họ Hoắc là gia tộc giàu có danh giá nhất ở Vận Thành, sản nghiệp của Hoắc gia trải rộng khắp thiên hạ, nguồn tài chính hùng hậu, giàu có.Hoắc Liệt Trần là người thừa kế duy nhất, chỉ cần cô ta lấy hắn, trở thành đệ nhất phu nhân của Hoắc gia thì ở Vận Thành cô ta sẽ có hàng trăm tỷ đô la.

Cô ta đã hạ quyết tâm lấy anh ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy anh.

Cô ta sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai cản trở tương lai của mình, và bất cứ ai cản đường cô ta đều phải chết.Tô Cẩm Hoan quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt tràn đầy tức giận và căm hận của Tô Thanh Uyển, từ khoảng cách xa như vậy, cô có thể cảm nhận được sát ý sâu xa từ trên người cô ta phát ra, hình như cô ta rất thích người đàn ông trước mắt.

Đôi môi Tô Cẩm Hoan khẽ cong lên, một nụ cười khiêu khích xuất hiện.  “Con khốn, xem ngươi có thể tiếp tục chơi bao lâu” Tô Thanh Uyển hung ác nhìn cô một cái, vẻ mặt không cam lòng rời đi.  Hoắc Liệt đưa tay nhẹ nhàng vuốt v e gò má của cô, thấp giọng nói: "Cả đêm đã mệt rồi, nên chắc cũng buồn ngủ rồi, nghỉ ngơi một lát cho khỏe đi."  Nghĩ đến cả đêm điên cuồng kia, mặt Tô Cẩm Hoan lại đỏ bừng, không đề cập đến vấn đề này thì thôi, chứ cứ đề cập đến là không thể trò chuyện vui vẻ được nữa...  “Công ty của tôi còn có việc phải làm, tôi đi trước đây.”Hoắc Liệt Trần đứng dậy, dáng người cao lớn cường tráng toát ra khí thế bá đạo khiến người ta lóa mắt.  Tô Cẩm Hoan suýt nữa nhịn không được mà muốn đứng lên vỗ tay mời anh đi càng nhanh càng tốt, sự hiện diện của anh quá mạnh mẽ, khiến cô cảm thấy khó chịu.  Nhìn thấy tia vui mừng trong mắt cô, Hoắc Liệt Trần lần đầu tiên trong đời hoài nghi sức hấp dẫn của chính mình, anh nheo lại đôi mắt đen có chút tức giận, rồi đi về phía cửa.  Cuối cùng anh ta cũng đi rồi, Tô Cẩm Hoan mới vừa thở phào nhẹ nhõm, người đàn ông đi tới cửa đột nhiên dừng lại, quay người lại, ánh mắt rực lửa tập trung vào vẻ mặt thoải mái của cô.  Biểu cảm của Tô Cẩm Hoan lập tức trở nên khó xử, cô che giấu cười khẽ: “Còn gì nữa không?”  “Cô nhớ rõ cho kỹ, tên tôi là Hoắc Liệt Trần.”“Tên anh ta hình như quen quen...”  Cái tên quen thuộc như vậy, nhìn thấy bóng lưng đi thẳng, cũng không quay đầu lại của anh ta, Tô Cẩm Hoan lập tức mở to hai mắt, đưa tay ra kinh ngạc che miệng: “Trời ơi, đêm qua cô cư nhiên ngủ với hoàng tử của tập đoàn họ Hoắc”..

Tình Một Đêm Hoắc Thiếu Thích Cưng Chiều VợTác giả: Thiếu Gia Họ LêTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngÁnh ban mai dịu nhẹ chiếu vào tấm màn treo trước cửa sổ, quần áo lộn xộn vương vãi khắp sàn nhà, bầu không khí h0an ái, quyến rũ tràn ngập trong căn phòng rộng rãi và sang trọng.  Cảm giác bị đè ép nặng nề khiến Tô Cẩm Hoan cảm thấy ngột ngạt khó chịu, cô mơ màng vươn tay muốn đẩy thứ đó ra khỏi cơ thể mình. Nhưng vừa muốn cử động thì cả người cô trào lên một cảm giác đau đớn, đặc biệt là vùng dưới thân, khiến cô phải rên lên:  "Ư...!đau quá”Tô Cẩm Hoan mơ mơ màng màng, chậm rãi mở hai con mắt của mình ra, thấy trên giường là một đống hỗn độn, quần áo vương vãi từ trên giường xuống sàn nhà, trong phòng tắm đang có tiếng nước chảy nhỏ giọt. Nghe thấy tiếng nước chảy, cả người cô cả kinh, giật mình hoảng hốt, buộc cô phải cố nhớ lại chuyện gì đang xảy ra.  Tô Cẩm Hoan vội vàng vén chăn lên, cúi đầu nhìn chính mình tr@n truồng như nhộng. Cô lấy tay che miệng, đôi mắt mị mị mê người lấp lánh kinh ngạc. Những ký ức rời rạc hiện lên trong tâm trí cô. Tối qua cô tham dự tiệc sinh nhật của… Hoắc Liệt Trần dễ dàng nắm lấy cổ tay cô, đi đến bên giường, nhẹ nhàng đặt cô lên giường, cúi người đem cô độc đoán nhốt vào trong ngực anh, hai tay đặt ở hai bên hông cô, trong mắt lóe lên ngọn lửa sáng đen thăm thẳm, giọng nói trầm ấm tràn đầy dụ hoặc trêu chọc: "Cô nghĩ tôi sẽ làm gì?"Toàn thân cô tê dại, cô muốn chửi đánh anh, nhưng giọng điệu lại không tự chủ được trở nên mềm nhũn, giống như đang làm nũng.  “Tôi thật sự hy vọng anh không làm chuyện vô lễ với tôi.”Người đàn ông phát ra tiếng cười trầm đục, tựa hồ đang cười nhạo sự đe dọa của cô.Lòng bàn tay nóng rực của anh chạy dọc trên cánh tay cô, sau đó nắm lấy mu bàn tay trắng nõn và bỏng rát của cô.Nhìn thấy nó vì ly cà phê mà bị đỏ bừng, khuôn mặt anh liền ủ rũ, cầm lấy thuốc bôi bỏng, đầu ngón tay ấn lực nhẹ nhàng rồi bôi lên mu bàn tay cô.  Tô Cẩm Hoan nhìn hắn thương hại, rồi bôi thuốc cho mình, trong lòng cô đột nhiên như bị thứ gì va chạm mạnh.  Chết tiệt, tại sao đột nhiên cô lại cảm thấy “tên khốn” này khi nghiêm túc cũng đẹp trai nhỉ.  Tô Thanh Uyển đứng ở ngoài cửa, nhìn thầy cảnh tượng mơ hồ của Tô Cẩm Hoan và Hoắc Liệt Trần ở trên giường, thì hai tay cô ta không tự chủ được mà nắm chặt, ghen tị trong lòng bùng cháy.  Nhà họ Hoắc là gia tộc giàu có danh giá nhất ở Vận Thành, sản nghiệp của Hoắc gia trải rộng khắp thiên hạ, nguồn tài chính hùng hậu, giàu có.Hoắc Liệt Trần là người thừa kế duy nhất, chỉ cần cô ta lấy hắn, trở thành đệ nhất phu nhân của Hoắc gia thì ở Vận Thành cô ta sẽ có hàng trăm tỷ đô la.Cô ta đã hạ quyết tâm lấy anh ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy anh.Cô ta sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai cản trở tương lai của mình, và bất cứ ai cản đường cô ta đều phải chết.Tô Cẩm Hoan quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt tràn đầy tức giận và căm hận của Tô Thanh Uyển, từ khoảng cách xa như vậy, cô có thể cảm nhận được sát ý sâu xa từ trên người cô ta phát ra, hình như cô ta rất thích người đàn ông trước mắt.Đôi môi Tô Cẩm Hoan khẽ cong lên, một nụ cười khiêu khích xuất hiện.  “Con khốn, xem ngươi có thể tiếp tục chơi bao lâu” Tô Thanh Uyển hung ác nhìn cô một cái, vẻ mặt không cam lòng rời đi.  Hoắc Liệt đưa tay nhẹ nhàng vuốt v e gò má của cô, thấp giọng nói: "Cả đêm đã mệt rồi, nên chắc cũng buồn ngủ rồi, nghỉ ngơi một lát cho khỏe đi."  Nghĩ đến cả đêm điên cuồng kia, mặt Tô Cẩm Hoan lại đỏ bừng, không đề cập đến vấn đề này thì thôi, chứ cứ đề cập đến là không thể trò chuyện vui vẻ được nữa...  “Công ty của tôi còn có việc phải làm, tôi đi trước đây.”Hoắc Liệt Trần đứng dậy, dáng người cao lớn cường tráng toát ra khí thế bá đạo khiến người ta lóa mắt.  Tô Cẩm Hoan suýt nữa nhịn không được mà muốn đứng lên vỗ tay mời anh đi càng nhanh càng tốt, sự hiện diện của anh quá mạnh mẽ, khiến cô cảm thấy khó chịu.  Nhìn thấy tia vui mừng trong mắt cô, Hoắc Liệt Trần lần đầu tiên trong đời hoài nghi sức hấp dẫn của chính mình, anh nheo lại đôi mắt đen có chút tức giận, rồi đi về phía cửa.  Cuối cùng anh ta cũng đi rồi, Tô Cẩm Hoan mới vừa thở phào nhẹ nhõm, người đàn ông đi tới cửa đột nhiên dừng lại, quay người lại, ánh mắt rực lửa tập trung vào vẻ mặt thoải mái của cô.  Biểu cảm của Tô Cẩm Hoan lập tức trở nên khó xử, cô che giấu cười khẽ: “Còn gì nữa không?”  “Cô nhớ rõ cho kỹ, tên tôi là Hoắc Liệt Trần.”“Tên anh ta hình như quen quen...”  Cái tên quen thuộc như vậy, nhìn thấy bóng lưng đi thẳng, cũng không quay đầu lại của anh ta, Tô Cẩm Hoan lập tức mở to hai mắt, đưa tay ra kinh ngạc che miệng: “Trời ơi, đêm qua cô cư nhiên ngủ với hoàng tử của tập đoàn họ Hoắc”..

Chương 9: 9: Khi Nghiêm Túc Tên Khốn Này Cũng Rất Đẹp Trai