Tác giả:

Gió se se lạnh mang theo một chút ấm áp báo hiệu mùa hè gần kề. Làn gió nghịch ngợm chui qua khe cửa làm cho vài tờ giấy trên bàn động đậy, nhẹ nhàng thổi qua gương mặt tuấn tú giống như sợ hãi quấy rầy người đang lơ mơ buồn ngủ ở trong phòng. Tô Dục mang theo vẻ lười biếng ưu nhã nghiêng người trên sofa lật văn kiện, tay phải tùy ý đong đưa ly rượu, ly rượu tản ra ánh sáng xinh đẹp cùng mùi vị thơm ngát. Tất cả đều không có gì sai, nếu như... Liếc nhìn trợ lí ở bên cạnh đang dùng ánh mắt quỷ dị nhìn mình, tí tí ngó hắn như có chuyện gì khó nói. Tóm lại là có chuyện gì? Tô Dục có chút buồn bực. Nếu như nhớ không lầm thì ngay từ khi bước vào công ty tất cả cũng dùng ánh mắt này nhìn hắn. Lúc đó hắn còn tưởng mình suy nghĩ qua nhiều, nhưng là... Đương trợ lí một lần nữa che đi ánh mắt của mình, điều đó làm cho Tô Dục không nhịn được mà bỏ văn kiện trong tay xuống rồi ngẩng đầu lên theo thói quen mà dịu dàng dò hỏi trợ lí “vất vả, cần cù” của mình. Thầm nghĩ trong đầu: Nếu như không nhận…

Chương 3: Ba ba

Tổng Giám Đốc Si Mê Người Yêu Yêu NghiệtTác giả: Lê ƯơngTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngGió se se lạnh mang theo một chút ấm áp báo hiệu mùa hè gần kề. Làn gió nghịch ngợm chui qua khe cửa làm cho vài tờ giấy trên bàn động đậy, nhẹ nhàng thổi qua gương mặt tuấn tú giống như sợ hãi quấy rầy người đang lơ mơ buồn ngủ ở trong phòng. Tô Dục mang theo vẻ lười biếng ưu nhã nghiêng người trên sofa lật văn kiện, tay phải tùy ý đong đưa ly rượu, ly rượu tản ra ánh sáng xinh đẹp cùng mùi vị thơm ngát. Tất cả đều không có gì sai, nếu như... Liếc nhìn trợ lí ở bên cạnh đang dùng ánh mắt quỷ dị nhìn mình, tí tí ngó hắn như có chuyện gì khó nói. Tóm lại là có chuyện gì? Tô Dục có chút buồn bực. Nếu như nhớ không lầm thì ngay từ khi bước vào công ty tất cả cũng dùng ánh mắt này nhìn hắn. Lúc đó hắn còn tưởng mình suy nghĩ qua nhiều, nhưng là... Đương trợ lí một lần nữa che đi ánh mắt của mình, điều đó làm cho Tô Dục không nhịn được mà bỏ văn kiện trong tay xuống rồi ngẩng đầu lên theo thói quen mà dịu dàng dò hỏi trợ lí “vất vả, cần cù” của mình. Thầm nghĩ trong đầu: Nếu như không nhận… Editor: Dịch Tử HiênChụp ảnh tuyên truyền ở Lạc thị xong, Tô Dục liền không còn việc gì để làm. Lâm Vi đang định cùng cậu đi tìm nơi ở mới thì bị cậu khéo léo từ chối.“Anh yên tâm đi, em có chỗ ở rồi.” – Tô Dục chậm rãi trấn an người đại diện của mình.Lâm Vi không yên tâm mở miệng: “Để anh đến xem thử, chỗ mới phải có hệ thống bảo vệ chặt chẽ thì mới được.”Tô Dục bất đắc dĩ, chẳng lẽ cậu không đáng tin cậy như vậy?“Anh yên tâm đi, nơi đó tuyệt đối không có vấn đề gì.” – Tô Dục nghĩ một lúc, cậu thấy mình nên kể cho Lâm Vi về gia đình để sau này anh còn biết đường để đến đón cậu, nếu không thì sau này mỗi lần đều phải gọi điện thông báo địa điểm thì rất phiền toái.“Thật hay giả vậy?” – Mắt Lâm Vi như tia la gie quét toàn thân cậu từ trên xuống dưới: “Chuyện này không phải như: Thiếu gia nhà giàu muốn tự mình cố gắng để đạt đức ước mơ chứ?”Tô Dục nhìn trợ lí nhà mình hai mắt đang tỏa sáng thì có chút buồn cười: “Không phải sau đó thiếu gia sẽ gặp cô bé lọ lem chứ?”“No, no” – Lâm Vi ra sức lắc đầu: “Sao có thể cẩu huyết như vậy chứ? Đương nhiên là thiếu gia sẽ gặp vị đế vương khốc cuồng bá duệ sau đó thì hạnh phúc ở bên nhau rồi.”Uy uy, nơi này thật sự là thế giới ngôn tình sao? Không nhầm chứ?“Em không biết là trợ lí nhà mình lại thích như vậy đó!” – Tô Dục ái muội cười, thân thể dí sát vào Lâm Vi, ngón tay nâng cằm anh lên.Lâm Vi thấy cậu đột nhiên hóa thành ác ma thì sợ hãi hỏi: “Cậu, cậu muốn làm gì?”Nhìn vẻ mặt sợ hãi ôm ngực lùi về phía sau của anh, Tô Dục cảm thấy mình giống như đang trêu đùa con gái nhà lành. Trêu người đại diện thật sự rất tuyệt!Lâm Vi biết mình bị Tô Dục chơi xỏ thì đầu giăng đầy hắc tuyến. Anh thấy Tô Dục đã bị biến thành ác ma, sau này anh với cậu còn phải công tác cùng với nhau, nghĩ tới điều này anh liền không tự chủ được mà run người…Thật quá đáng sợ!

Editor: Dịch Tử Hiên

Chụp ảnh tuyên truyền ở Lạc thị xong, Tô Dục liền không còn việc gì để làm. Lâm Vi đang định cùng cậu đi tìm nơi ở mới thì bị cậu khéo léo từ chối.

“Anh yên tâm đi, em có chỗ ở rồi.” – Tô Dục chậm rãi trấn an người đại diện của mình.

Lâm Vi không yên tâm mở miệng: “Để anh đến xem thử, chỗ mới phải có hệ thống bảo vệ chặt chẽ thì mới được.”

Tô Dục bất đắc dĩ, chẳng lẽ cậu không đáng tin cậy như vậy?

“Anh yên tâm đi, nơi đó tuyệt đối không có vấn đề gì.” – Tô Dục nghĩ một lúc, cậu thấy mình nên kể cho Lâm Vi về gia đình để sau này anh còn biết đường để đến đón cậu, nếu không thì sau này mỗi lần đều phải gọi điện thông báo địa điểm thì rất phiền toái.

“Thật hay giả vậy?” – Mắt Lâm Vi như tia la gie quét toàn thân cậu từ trên xuống dưới: “Chuyện này không phải như: Thiếu gia nhà giàu muốn tự mình cố gắng để đạt đức ước mơ chứ?”

Tô Dục nhìn trợ lí nhà mình hai mắt đang tỏa sáng thì có chút buồn cười: “Không phải sau đó thiếu gia sẽ gặp cô bé lọ lem chứ?”

“No, no” – Lâm Vi ra sức lắc đầu: “Sao có thể cẩu huyết như vậy chứ? Đương nhiên là thiếu gia sẽ gặp vị đế vương khốc cuồng bá duệ sau đó thì hạnh phúc ở bên nhau rồi.”

Uy uy, nơi này thật sự là thế giới ngôn tình sao? Không nhầm chứ?

“Em không biết là trợ lí nhà mình lại thích như vậy đó!” – Tô Dục ái muội cười, thân thể dí sát vào Lâm Vi, ngón tay nâng cằm anh lên.

Lâm Vi thấy cậu đột nhiên hóa thành ác ma thì sợ hãi hỏi: “Cậu, cậu muốn làm gì?”

Nhìn vẻ mặt sợ hãi ôm ngực lùi về phía sau của anh, Tô Dục cảm thấy mình giống như đang trêu đùa con gái nhà lành. Trêu người đại diện thật sự rất tuyệt!

Lâm Vi biết mình bị Tô Dục chơi xỏ thì đầu giăng đầy hắc tuyến. Anh thấy Tô Dục đã bị biến thành ác ma, sau này anh với cậu còn phải công tác cùng với nhau, nghĩ tới điều này anh liền không tự chủ được mà run người…Thật quá đáng sợ!

Tổng Giám Đốc Si Mê Người Yêu Yêu NghiệtTác giả: Lê ƯơngTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngGió se se lạnh mang theo một chút ấm áp báo hiệu mùa hè gần kề. Làn gió nghịch ngợm chui qua khe cửa làm cho vài tờ giấy trên bàn động đậy, nhẹ nhàng thổi qua gương mặt tuấn tú giống như sợ hãi quấy rầy người đang lơ mơ buồn ngủ ở trong phòng. Tô Dục mang theo vẻ lười biếng ưu nhã nghiêng người trên sofa lật văn kiện, tay phải tùy ý đong đưa ly rượu, ly rượu tản ra ánh sáng xinh đẹp cùng mùi vị thơm ngát. Tất cả đều không có gì sai, nếu như... Liếc nhìn trợ lí ở bên cạnh đang dùng ánh mắt quỷ dị nhìn mình, tí tí ngó hắn như có chuyện gì khó nói. Tóm lại là có chuyện gì? Tô Dục có chút buồn bực. Nếu như nhớ không lầm thì ngay từ khi bước vào công ty tất cả cũng dùng ánh mắt này nhìn hắn. Lúc đó hắn còn tưởng mình suy nghĩ qua nhiều, nhưng là... Đương trợ lí một lần nữa che đi ánh mắt của mình, điều đó làm cho Tô Dục không nhịn được mà bỏ văn kiện trong tay xuống rồi ngẩng đầu lên theo thói quen mà dịu dàng dò hỏi trợ lí “vất vả, cần cù” của mình. Thầm nghĩ trong đầu: Nếu như không nhận… Editor: Dịch Tử HiênChụp ảnh tuyên truyền ở Lạc thị xong, Tô Dục liền không còn việc gì để làm. Lâm Vi đang định cùng cậu đi tìm nơi ở mới thì bị cậu khéo léo từ chối.“Anh yên tâm đi, em có chỗ ở rồi.” – Tô Dục chậm rãi trấn an người đại diện của mình.Lâm Vi không yên tâm mở miệng: “Để anh đến xem thử, chỗ mới phải có hệ thống bảo vệ chặt chẽ thì mới được.”Tô Dục bất đắc dĩ, chẳng lẽ cậu không đáng tin cậy như vậy?“Anh yên tâm đi, nơi đó tuyệt đối không có vấn đề gì.” – Tô Dục nghĩ một lúc, cậu thấy mình nên kể cho Lâm Vi về gia đình để sau này anh còn biết đường để đến đón cậu, nếu không thì sau này mỗi lần đều phải gọi điện thông báo địa điểm thì rất phiền toái.“Thật hay giả vậy?” – Mắt Lâm Vi như tia la gie quét toàn thân cậu từ trên xuống dưới: “Chuyện này không phải như: Thiếu gia nhà giàu muốn tự mình cố gắng để đạt đức ước mơ chứ?”Tô Dục nhìn trợ lí nhà mình hai mắt đang tỏa sáng thì có chút buồn cười: “Không phải sau đó thiếu gia sẽ gặp cô bé lọ lem chứ?”“No, no” – Lâm Vi ra sức lắc đầu: “Sao có thể cẩu huyết như vậy chứ? Đương nhiên là thiếu gia sẽ gặp vị đế vương khốc cuồng bá duệ sau đó thì hạnh phúc ở bên nhau rồi.”Uy uy, nơi này thật sự là thế giới ngôn tình sao? Không nhầm chứ?“Em không biết là trợ lí nhà mình lại thích như vậy đó!” – Tô Dục ái muội cười, thân thể dí sát vào Lâm Vi, ngón tay nâng cằm anh lên.Lâm Vi thấy cậu đột nhiên hóa thành ác ma thì sợ hãi hỏi: “Cậu, cậu muốn làm gì?”Nhìn vẻ mặt sợ hãi ôm ngực lùi về phía sau của anh, Tô Dục cảm thấy mình giống như đang trêu đùa con gái nhà lành. Trêu người đại diện thật sự rất tuyệt!Lâm Vi biết mình bị Tô Dục chơi xỏ thì đầu giăng đầy hắc tuyến. Anh thấy Tô Dục đã bị biến thành ác ma, sau này anh với cậu còn phải công tác cùng với nhau, nghĩ tới điều này anh liền không tự chủ được mà run người…Thật quá đáng sợ!

Chương 3: Ba ba