Hoàng hôn, mưa dầm, vỡ thành từng mảnh.“Nghe nói đại tiểu thư Khúc gia thật được tìm về, liệu vị này có bị đưa đến tinh cầu dân nghèo không?”“Phế vật tu hú chiếm tổ mà thôi, không duyên cớ hưởng thụ thoải mái của người khác không dứt, đủ tiện nghi cô ta!”“Nói cũng đúng, cô ta tồn tại là vết nhơ Khúc gia, rơi xuống nước hôn mê lâu như vậy còn mạng lớn tỉnh lại.”“À, giống cô ta loại đồ vật bỏ đi, nên thối nát ở hành tinh cằn cỗi khỉ ho cò gáy.”Ngoài phòng mưa nhỏ tí tách.Trong phòng yên tĩnh.Sau khi tỉnh lại, Khúc Giản Nhi luôn vô cảm trên giường bệnh. Nghe thấy tiếng xì xào hả hê của các nhân viên y tá, trên mặt không có chút cảm xúc nào.Cho đến khi khách không mời đi vào.“Khúc tiên sinh, Khúc phu nhân, thận của Khúc tiểu thư và thiên kim độ phù hợp đạt tới 99.8%.”“Thật tốt quá, Kiều Nhu được cứu rồi.”“Vợ chồng chúng tôi chứng minh nó tự nguyện, làm phiền bác sĩ bây giờ chuẩn bị giải phẫu.”Khúc Giản Nhi đầy ẩn ý nhìn những người ở cửa, giọng nói nguyền rủa của bọn họ dường như không…

Chương 15: 15: Hội Nghị Tuyển Dụng Sáng Sớm 2

Sau Khi Đại Lão Huyền Học Ở Tinh Tế Bày Quán Cô Bất Ngờ Hot RồiTác giả: La Bặc Thượng ThiênTruyện Dị Năng, Truyện Hài Hước, Truyện Linh Dị, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHoàng hôn, mưa dầm, vỡ thành từng mảnh.“Nghe nói đại tiểu thư Khúc gia thật được tìm về, liệu vị này có bị đưa đến tinh cầu dân nghèo không?”“Phế vật tu hú chiếm tổ mà thôi, không duyên cớ hưởng thụ thoải mái của người khác không dứt, đủ tiện nghi cô ta!”“Nói cũng đúng, cô ta tồn tại là vết nhơ Khúc gia, rơi xuống nước hôn mê lâu như vậy còn mạng lớn tỉnh lại.”“À, giống cô ta loại đồ vật bỏ đi, nên thối nát ở hành tinh cằn cỗi khỉ ho cò gáy.”Ngoài phòng mưa nhỏ tí tách.Trong phòng yên tĩnh.Sau khi tỉnh lại, Khúc Giản Nhi luôn vô cảm trên giường bệnh. Nghe thấy tiếng xì xào hả hê của các nhân viên y tá, trên mặt không có chút cảm xúc nào.Cho đến khi khách không mời đi vào.“Khúc tiên sinh, Khúc phu nhân, thận của Khúc tiểu thư và thiên kim độ phù hợp đạt tới 99.8%.”“Thật tốt quá, Kiều Nhu được cứu rồi.”“Vợ chồng chúng tôi chứng minh nó tự nguyện, làm phiền bác sĩ bây giờ chuẩn bị giải phẫu.”Khúc Giản Nhi đầy ẩn ý nhìn những người ở cửa, giọng nói nguyền rủa của bọn họ dường như không… Ánh sáng mặt trời mọc tuy chiếu khắp bầu trời, hơi ấm rọi vào cơ thể Khúc Giản Nhi, lại vô duyên vô cớ hơi lạnh.Mạnh Thanh Dương bị hơi thở Khúc Giản Nhi trấn trụ, thật lâu sau chưa thả lỏng tinh thần.Bạch Vi làm dịu không khí: “Khụ, chị ấy không phải nhằm vào em, chị ấy chỉ hy vọng có thể ở đạo quan sống mãi.Nhìn không ra, em biết nấu cơm nha, có cần chị cùng cầu xin chị ấy, để chúng ta ở lại lâu dài?”Mạnh Thanh Dương theo bản năng hỏi: “Vì sao cầu chị ấy?”Bạch Vi cười nói: “Bởi vì tòa đạo quan này của chị ấy.”Mạnh Thanh Dương gật đầu nửa tin nửa ngờ, sau đó liên tục nhận lỗi, nói rõ bọn họ không phải cố ý chiếm đoạt đạo quan.Chỉ thấy, Khúc Giản Nhi thất thần chống cằm.Bạch Vi an ủi nói: “Đạo quan rách nát lại tàn tại cũng có cái tốt của nói, rốt cuộc, người có tiền sẽ mất đi phiền não, mà nghèo khổ và trắc trở mới có thể khiến con người hướng về phía trước á.”Khúc Giản Nhi liếc mắt nhìn Bạch Vi: “Giảng giải không có hiệu quả chị cảm ơn em.”Bạch Vi thấy Khúc Giản Nhi hơi thở không cao về phòng ngủ bù, cô đếm đếm số tiền nhỏ trong điện thoại của mình.Khi đám người Mạnh Thanh Dương cũng về phòng, cô đưa ra quyết định.Lúc Khúc Giản Nhi từ trong lúc ngủ mơ tỉnh lại.Cô thay đổi quần áo, vừa mới bước vào sân, nụ cười trên môi lập tức tắt ngấm.Bạch Vi đã phát huy đầy đủ khí chất vợ hiền mẹ đảm, dán giấy dán tường dễ thương sạch sẽ lên tường.Đủ loại đồ dùng trong nhà kiểu dáng đáng yêu xếp thành núi, chỉ còn chờ bị xé nhãn hiệu.Khúc Giản Nhi giọng điệu nặng nề: “Bạch, Vi, chị nhớ mang máng nơi này là một đạo quan.”Bạch Vi gật đầu thật mạnh.Khúc Giản Nhi cười không nổi: “Cho nên em tô son trát phấn thành như vậy, muốn dùng nó để diễn kịch thiếu nhi trên sân khấu? Hoặc, muốn cho nơi này trở thành địa điểm check-in của idol mạng?”Bạch Vi vẻ mặt nghiêm túc: “Em đều vì làm chị vui vẻ, mấy thứ này đều do em thừa dịp chị ngủ, tự xuất tiền túi mua cho chị, cần thanh toán cho em một ít hay không?”Khúc Giản Nhi im lặng một lúc lâu.Bạch Vi kéo cánh tay Khúc Giản Nhi, đột nhiên kích động: “Trả một nửa cũng được, vừa rồi chị nói rất đúng á! Người không nhiều tiền thì phải có lưu lượng, lưu lượng là mật mã kiếm tiền.Em sao mà không nghĩ đến, chị chị thật thông minh!”Khúc Giản Nhi cười sâu kín.3 giây sau.“A a a, đừng đuổi theo.Em mang giày cao gót đó chị, chị, em sai rồi chị ơi ——”.

Ánh sáng mặt trời mọc tuy chiếu khắp bầu trời, hơi ấm rọi vào cơ thể Khúc Giản Nhi, lại vô duyên vô cớ hơi lạnh.Mạnh Thanh Dương bị hơi thở Khúc Giản Nhi trấn trụ, thật lâu sau chưa thả lỏng tinh thần.Bạch Vi làm dịu không khí: “Khụ, chị ấy không phải nhằm vào em, chị ấy chỉ hy vọng có thể ở đạo quan sống mãi.

Nhìn không ra, em biết nấu cơm nha, có cần chị cùng cầu xin chị ấy, để chúng ta ở lại lâu dài?”Mạnh Thanh Dương theo bản năng hỏi: “Vì sao cầu chị ấy?”Bạch Vi cười nói: “Bởi vì tòa đạo quan này của chị ấy.”Mạnh Thanh Dương gật đầu nửa tin nửa ngờ, sau đó liên tục nhận lỗi, nói rõ bọn họ không phải cố ý chiếm đoạt đạo quan.

Chỉ thấy, Khúc Giản Nhi thất thần chống cằm.Bạch Vi an ủi nói: “Đạo quan rách nát lại tàn tại cũng có cái tốt của nói, rốt cuộc, người có tiền sẽ mất đi phiền não, mà nghèo khổ và trắc trở mới có thể khiến con người hướng về phía trước á.”Khúc Giản Nhi liếc mắt nhìn Bạch Vi: “Giảng giải không có hiệu quả chị cảm ơn em.”Bạch Vi thấy Khúc Giản Nhi hơi thở không cao về phòng ngủ bù, cô đếm đếm số tiền nhỏ trong điện thoại của mình.

Khi đám người Mạnh Thanh Dương cũng về phòng, cô đưa ra quyết định.Lúc Khúc Giản Nhi từ trong lúc ngủ mơ tỉnh lại.Cô thay đổi quần áo, vừa mới bước vào sân, nụ cười trên môi lập tức tắt ngấm.Bạch Vi đã phát huy đầy đủ khí chất vợ hiền mẹ đảm, dán giấy dán tường dễ thương sạch sẽ lên tường.

Đủ loại đồ dùng trong nhà kiểu dáng đáng yêu xếp thành núi, chỉ còn chờ bị xé nhãn hiệu.Khúc Giản Nhi giọng điệu nặng nề: “Bạch, Vi, chị nhớ mang máng nơi này là một đạo quan.”Bạch Vi gật đầu thật mạnh.Khúc Giản Nhi cười không nổi: “Cho nên em tô son trát phấn thành như vậy, muốn dùng nó để diễn kịch thiếu nhi trên sân khấu? Hoặc, muốn cho nơi này trở thành địa điểm check-in của idol mạng?”Bạch Vi vẻ mặt nghiêm túc: “Em đều vì làm chị vui vẻ, mấy thứ này đều do em thừa dịp chị ngủ, tự xuất tiền túi mua cho chị, cần thanh toán cho em một ít hay không?”Khúc Giản Nhi im lặng một lúc lâu.Bạch Vi kéo cánh tay Khúc Giản Nhi, đột nhiên kích động: “Trả một nửa cũng được, vừa rồi chị nói rất đúng á! Người không nhiều tiền thì phải có lưu lượng, lưu lượng là mật mã kiếm tiền.

Em sao mà không nghĩ đến, chị chị thật thông minh!”Khúc Giản Nhi cười sâu kín.3 giây sau.“A a a, đừng đuổi theo.

Em mang giày cao gót đó chị, chị, em sai rồi chị ơi ——”.

Sau Khi Đại Lão Huyền Học Ở Tinh Tế Bày Quán Cô Bất Ngờ Hot RồiTác giả: La Bặc Thượng ThiênTruyện Dị Năng, Truyện Hài Hước, Truyện Linh Dị, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHoàng hôn, mưa dầm, vỡ thành từng mảnh.“Nghe nói đại tiểu thư Khúc gia thật được tìm về, liệu vị này có bị đưa đến tinh cầu dân nghèo không?”“Phế vật tu hú chiếm tổ mà thôi, không duyên cớ hưởng thụ thoải mái của người khác không dứt, đủ tiện nghi cô ta!”“Nói cũng đúng, cô ta tồn tại là vết nhơ Khúc gia, rơi xuống nước hôn mê lâu như vậy còn mạng lớn tỉnh lại.”“À, giống cô ta loại đồ vật bỏ đi, nên thối nát ở hành tinh cằn cỗi khỉ ho cò gáy.”Ngoài phòng mưa nhỏ tí tách.Trong phòng yên tĩnh.Sau khi tỉnh lại, Khúc Giản Nhi luôn vô cảm trên giường bệnh. Nghe thấy tiếng xì xào hả hê của các nhân viên y tá, trên mặt không có chút cảm xúc nào.Cho đến khi khách không mời đi vào.“Khúc tiên sinh, Khúc phu nhân, thận của Khúc tiểu thư và thiên kim độ phù hợp đạt tới 99.8%.”“Thật tốt quá, Kiều Nhu được cứu rồi.”“Vợ chồng chúng tôi chứng minh nó tự nguyện, làm phiền bác sĩ bây giờ chuẩn bị giải phẫu.”Khúc Giản Nhi đầy ẩn ý nhìn những người ở cửa, giọng nói nguyền rủa của bọn họ dường như không… Ánh sáng mặt trời mọc tuy chiếu khắp bầu trời, hơi ấm rọi vào cơ thể Khúc Giản Nhi, lại vô duyên vô cớ hơi lạnh.Mạnh Thanh Dương bị hơi thở Khúc Giản Nhi trấn trụ, thật lâu sau chưa thả lỏng tinh thần.Bạch Vi làm dịu không khí: “Khụ, chị ấy không phải nhằm vào em, chị ấy chỉ hy vọng có thể ở đạo quan sống mãi.Nhìn không ra, em biết nấu cơm nha, có cần chị cùng cầu xin chị ấy, để chúng ta ở lại lâu dài?”Mạnh Thanh Dương theo bản năng hỏi: “Vì sao cầu chị ấy?”Bạch Vi cười nói: “Bởi vì tòa đạo quan này của chị ấy.”Mạnh Thanh Dương gật đầu nửa tin nửa ngờ, sau đó liên tục nhận lỗi, nói rõ bọn họ không phải cố ý chiếm đoạt đạo quan.Chỉ thấy, Khúc Giản Nhi thất thần chống cằm.Bạch Vi an ủi nói: “Đạo quan rách nát lại tàn tại cũng có cái tốt của nói, rốt cuộc, người có tiền sẽ mất đi phiền não, mà nghèo khổ và trắc trở mới có thể khiến con người hướng về phía trước á.”Khúc Giản Nhi liếc mắt nhìn Bạch Vi: “Giảng giải không có hiệu quả chị cảm ơn em.”Bạch Vi thấy Khúc Giản Nhi hơi thở không cao về phòng ngủ bù, cô đếm đếm số tiền nhỏ trong điện thoại của mình.Khi đám người Mạnh Thanh Dương cũng về phòng, cô đưa ra quyết định.Lúc Khúc Giản Nhi từ trong lúc ngủ mơ tỉnh lại.Cô thay đổi quần áo, vừa mới bước vào sân, nụ cười trên môi lập tức tắt ngấm.Bạch Vi đã phát huy đầy đủ khí chất vợ hiền mẹ đảm, dán giấy dán tường dễ thương sạch sẽ lên tường.Đủ loại đồ dùng trong nhà kiểu dáng đáng yêu xếp thành núi, chỉ còn chờ bị xé nhãn hiệu.Khúc Giản Nhi giọng điệu nặng nề: “Bạch, Vi, chị nhớ mang máng nơi này là một đạo quan.”Bạch Vi gật đầu thật mạnh.Khúc Giản Nhi cười không nổi: “Cho nên em tô son trát phấn thành như vậy, muốn dùng nó để diễn kịch thiếu nhi trên sân khấu? Hoặc, muốn cho nơi này trở thành địa điểm check-in của idol mạng?”Bạch Vi vẻ mặt nghiêm túc: “Em đều vì làm chị vui vẻ, mấy thứ này đều do em thừa dịp chị ngủ, tự xuất tiền túi mua cho chị, cần thanh toán cho em một ít hay không?”Khúc Giản Nhi im lặng một lúc lâu.Bạch Vi kéo cánh tay Khúc Giản Nhi, đột nhiên kích động: “Trả một nửa cũng được, vừa rồi chị nói rất đúng á! Người không nhiều tiền thì phải có lưu lượng, lưu lượng là mật mã kiếm tiền.Em sao mà không nghĩ đến, chị chị thật thông minh!”Khúc Giản Nhi cười sâu kín.3 giây sau.“A a a, đừng đuổi theo.Em mang giày cao gót đó chị, chị, em sai rồi chị ơi ——”.

Chương 15: 15: Hội Nghị Tuyển Dụng Sáng Sớm 2