Chuông báo thức rung nhẹ đến tiếng thứ hai, một bàn tay nhỏ nhắn thò ra khỏi chiếc chăn bồng bềnh ấm áp ấn tắt đi. Thân hình mảnh mai chống tay nhẹ nhàng ngồi dậy, mắt vẫn chưa kịp mở, một tay đưa lên xoa xoa mớ tóc rối, vươn người một cái rồi đi xuống giường. Một ngày mới lại bắt đầu tại thành phố A. “Uyên Dư tới ăn sáng nào”- mẹ thấy cô xuống tầng, cười dịu dàng vẫy cô tới. Đinh Uyển Dư vừa đi vừa cười đáng yêu đáp lại ngừoi phụ nữ xinh đẹp đó. Nhìn qua chỉ nghĩ bà mới chỉ ngoài ba mươi, làn da và dáng ngừoi bảo quản rất tốt, tràn đầy sức sống. Nhưng đây là mẹ nuôi của cô, tuổi đã gần năm mưoi tuổi. Ba, hôm nay ba không phải đến công ty à.- Cô cũng đi tới ôm cổ ba Mạc một cái. Chút nữa có cuộc họp, vẫn còn thời gian ở nhà ăn sáng cùng con gái. Ba Mạc đặt tờ báo xuống, cùng cô đi tới bàn ăn, mẹ Mạc mang tới bữa sáng đặt tới trước mặt hai ba con. Năm ba tuổi, cô được nhà họ Mạc nhận nuôi, tới nay cũng đã được mười lăm năm. Mọi người trong nhà đối xử với cô vô cùng tốt, không ai vì cô…
Chương 43: Chương 43
Người Đặc Biệt Trong TimTác giả: MonicaLyTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChuông báo thức rung nhẹ đến tiếng thứ hai, một bàn tay nhỏ nhắn thò ra khỏi chiếc chăn bồng bềnh ấm áp ấn tắt đi. Thân hình mảnh mai chống tay nhẹ nhàng ngồi dậy, mắt vẫn chưa kịp mở, một tay đưa lên xoa xoa mớ tóc rối, vươn người một cái rồi đi xuống giường. Một ngày mới lại bắt đầu tại thành phố A. “Uyên Dư tới ăn sáng nào”- mẹ thấy cô xuống tầng, cười dịu dàng vẫy cô tới. Đinh Uyển Dư vừa đi vừa cười đáng yêu đáp lại ngừoi phụ nữ xinh đẹp đó. Nhìn qua chỉ nghĩ bà mới chỉ ngoài ba mươi, làn da và dáng ngừoi bảo quản rất tốt, tràn đầy sức sống. Nhưng đây là mẹ nuôi của cô, tuổi đã gần năm mưoi tuổi. Ba, hôm nay ba không phải đến công ty à.- Cô cũng đi tới ôm cổ ba Mạc một cái. Chút nữa có cuộc họp, vẫn còn thời gian ở nhà ăn sáng cùng con gái. Ba Mạc đặt tờ báo xuống, cùng cô đi tới bàn ăn, mẹ Mạc mang tới bữa sáng đặt tới trước mặt hai ba con. Năm ba tuổi, cô được nhà họ Mạc nhận nuôi, tới nay cũng đã được mười lăm năm. Mọi người trong nhà đối xử với cô vô cùng tốt, không ai vì cô… Mạc Uyển Dư đẩy chiếc vali về căn hộ của mình rồi mới mở ra.Một ngăn để đầy trang phục và trang sức.Một bên còn lại chất đầy những đặc sản của địa phương.Hai ngăn cách biệt, đồ đạc chất đầy không một khe hở.Mạc Uyển Dư nhấc một túi kẹo nhỏ, xé ra, cho thử một viên vào miệng, vị thơm béo lan tràn cả khoang miệng làm cô thích đến híp cả mắt vào, đặc biệt yêu thích với những món quà này.Cuộc sống lại trở về nhịp sống trước đây, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau làm việc.Mạc Uyển Dư cũng học được rất nhiều từ kỳ thực tập này.Mạc Khải Liêm:"Tối nay có một bữa tiệc thương nghiệp, em hãy đi cùng tôi tới tham dự.Mạc Uyển Dư Bình thường chú cũng dẫn phụ nữ cùng dự tiệc à?Mạc Khải Liêm: Tôi chưa bao giờ đi chung với nữ giới.Mạc Uyển Dư cong khoé môi: Vậy thì cháu đồng ý làm bạn nữ đi kèm đầu tiên của chú.Mạc Khải Liêm thầm nghĩ, đầu tiên và cũng là duy nhất.Mạc Khải Liêm không có kinh nghiệm trọng việc đưa nữ giới cùng tới dự tiệc như thế này, vậy nên anh định cứ như vậy từ công ty đi thẳng tới nơi tổ chức tiệc.Mạc Uyển Dư phản đối: Không được, cháu không thể mặc như vậy tới được, cùng cần trang điểm, làm tóc nữa.Mạc Khải Liêm nghiêm túc đánh giá:Em rất đẹp rồi.Đây là lần đầu tiên Mạc Uyển Dư nghe được một câu khen ngợi từ miệng Mạc Khải Liêm, vậy nên nhất thời không biết phản ứng sao, da mặt nổi lên một tầng hồng nhạt.Vẫn nên chọn trang phục phù hợp.Vậy nên, ba giờ chiều, hai người cùng rời công ty tới một trung tâm thương mại.Đây cũng là một trong những trung tâm thương mại của tập đoàn KING.Lại là một việc lần đầu tiên cùng làm nữa.Mạc Khải Liêm kiên nhẫn ngồi trên sofa trong một cửa hàng cao cấp nào đó, nhìn từng bộ trang phục mà Mạc Uyển Dư thử, sau đó đưa ra nhiều nhận xét rất chính xác.Cuối cùng, Mạc Uyển Dư chọn được một chiếc váy đỏ đuôi cá cổ yếm, vừa không quá ***** nhưng cũng tôn lên được đường cong siêu đẹp của cô.Mạc Uyển Dư rất hài lòng với bộ váy này: Lần sau đi mua đồ cháu phải kéo chú cùng đi để đánh giá giúp cháu mới được.Chú nhận xét chuẩn quá đi, mắt nhìn cũng tốt.Mạc Khải Liêm: Được, lần sau lại đi cùng em.Trang phục đã làm xong, thợ trang điểm chọn tông màu phù hợp với chiếc váy cô đang mặc.Lại tạo kiểu tóc uống sóng tự nhiên cho cô, vừa quyến rũ vừa thành thục.Lúc Mạc Uyển Dư bước ra, Mạc Khải Liêm còn thất thần mất mấy chục giây.Mạc Uyển Dư: Có đẹp không ạ?Mạc Khải Liêm: Không ai sánh bằng.Mạc Uyển Dư lại lần nữa đỏ mặt.Đến lúc này cô mới biết, hoá rA Mạc Khải Liêm cũng biết khen ngừoi khác.Mạc Khải Liêm:Em còn cần làm thêm gì nữa không?Mạc Uyển Dư: Không cần, chúng ta có thể đến bữa tiệc được rồi.Mạc Khải Liêm: Chờ một chút, em ngồi đây nghỉ ngơi một lát, tôi có chút việc.Nói xong Mạc Khải Liêm đi về khu vực đồ nam, nói với một nhân viên nam cái gì đó, hai ngừoi cùng quay ra nhìn cô.Nhân viên nam đó đã hiểu ý của anh, gật đầu nói với anh gì đó rồi quay đi.Một lúc sau trở lại với chiếc cà vạt màu đỏ rượu đưa cho anh.Mạc Uyển Dư nhìn lại bộ váy trên ngừoi mình, lại nhìn chiếc cà vạt trên tay anh, nhìn thế nào cũng thấy là anh cố ý.Mạc Khải Liêm thắt xong chiếc cà vạt đỏ rồi đi tới cạnh cô, chìa tay ra: Chúng ta đi thôi.Mạc Uyển Dư nắm lấy bàn tay ấm nóng của anh, mượn sức kéo của anh đứng dậy, sau đó lại vội rút ra, đầu ngón tay vẫn còn lưu lại độ ấm, còn cả chút ngứa ngáy.
Mạc Uyển Dư đẩy chiếc vali về căn hộ của mình rồi mới mở ra.
Một ngăn để đầy trang phục và trang sức.
Một bên còn lại chất đầy những đặc sản của địa phương.
Hai ngăn cách biệt, đồ đạc chất đầy không một khe hở.
Mạc Uyển Dư nhấc một túi kẹo nhỏ, xé ra, cho thử một viên vào miệng, vị thơm béo lan tràn cả khoang miệng làm cô thích đến híp cả mắt vào, đặc biệt yêu thích với những món quà này.
Cuộc sống lại trở về nhịp sống trước đây, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau làm việc.
Mạc Uyển Dư cũng học được rất nhiều từ kỳ thực tập này.
Mạc Khải Liêm:"Tối nay có một bữa tiệc thương nghiệp, em hãy đi cùng tôi tới tham dự.
Mạc Uyển Dư Bình thường chú cũng dẫn phụ nữ cùng dự tiệc à?
Mạc Khải Liêm: Tôi chưa bao giờ đi chung với nữ giới.
Mạc Uyển Dư cong khoé môi: Vậy thì cháu đồng ý làm bạn nữ đi kèm đầu tiên của chú.
Mạc Khải Liêm thầm nghĩ, đầu tiên và cũng là duy nhất.
Mạc Khải Liêm không có kinh nghiệm trọng việc đưa nữ giới cùng tới dự tiệc như thế này, vậy nên anh định cứ như vậy từ công ty đi thẳng tới nơi tổ chức tiệc.
Mạc Uyển Dư phản đối: Không được, cháu không thể mặc như vậy tới được, cùng cần trang điểm, làm tóc nữa.
Mạc Khải Liêm nghiêm túc đánh giá:Em rất đẹp rồi.
Đây là lần đầu tiên Mạc Uyển Dư nghe được một câu khen ngợi từ miệng Mạc Khải Liêm, vậy nên nhất thời không biết phản ứng sao, da mặt nổi lên một tầng hồng nhạt.
Vẫn nên chọn trang phục phù hợp.
Vậy nên, ba giờ chiều, hai người cùng rời công ty tới một trung tâm thương mại.
Đây cũng là một trong những trung tâm thương mại của tập đoàn KING.
Lại là một việc lần đầu tiên cùng làm nữa.
Mạc Khải Liêm kiên nhẫn ngồi trên sofa trong một cửa hàng cao cấp nào đó, nhìn từng bộ trang phục mà Mạc Uyển Dư thử, sau đó đưa ra nhiều nhận xét rất chính xác.
Cuối cùng, Mạc Uyển Dư chọn được một chiếc váy đỏ đuôi cá cổ yếm, vừa không quá ***** nhưng cũng tôn lên được đường cong siêu đẹp của cô.
Mạc Uyển Dư rất hài lòng với bộ váy này: Lần sau đi mua đồ cháu phải kéo chú cùng đi để đánh giá giúp cháu mới được.
Chú nhận xét chuẩn quá đi, mắt nhìn cũng tốt.
Mạc Khải Liêm: Được, lần sau lại đi cùng em.
Trang phục đã làm xong, thợ trang điểm chọn tông màu phù hợp với chiếc váy cô đang mặc.
Lại tạo kiểu tóc uống sóng tự nhiên cho cô, vừa quyến rũ vừa thành thục.
Lúc Mạc Uyển Dư bước ra, Mạc Khải Liêm còn thất thần mất mấy chục giây.
Mạc Uyển Dư: Có đẹp không ạ?
Mạc Khải Liêm: Không ai sánh bằng.
Mạc Uyển Dư lại lần nữa đỏ mặt.
Đến lúc này cô mới biết, hoá rA Mạc Khải Liêm cũng biết khen ngừoi khác.
Mạc Khải Liêm:Em còn cần làm thêm gì nữa không?
Mạc Uyển Dư: Không cần, chúng ta có thể đến bữa tiệc được rồi.
Mạc Khải Liêm: Chờ một chút, em ngồi đây nghỉ ngơi một lát, tôi có chút việc.
Nói xong Mạc Khải Liêm đi về khu vực đồ nam, nói với một nhân viên nam cái gì đó, hai ngừoi cùng quay ra nhìn cô.
Nhân viên nam đó đã hiểu ý của anh, gật đầu nói với anh gì đó rồi quay đi.
Một lúc sau trở lại với chiếc cà vạt màu đỏ rượu đưa cho anh.
Mạc Uyển Dư nhìn lại bộ váy trên ngừoi mình, lại nhìn chiếc cà vạt trên tay anh, nhìn thế nào cũng thấy là anh cố ý.
Mạc Khải Liêm thắt xong chiếc cà vạt đỏ rồi đi tới cạnh cô, chìa tay ra: Chúng ta đi thôi.
Mạc Uyển Dư nắm lấy bàn tay ấm nóng của anh, mượn sức kéo của anh đứng dậy, sau đó lại vội rút ra, đầu ngón tay vẫn còn lưu lại độ ấm, còn cả chút ngứa ngáy.
Người Đặc Biệt Trong TimTác giả: MonicaLyTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChuông báo thức rung nhẹ đến tiếng thứ hai, một bàn tay nhỏ nhắn thò ra khỏi chiếc chăn bồng bềnh ấm áp ấn tắt đi. Thân hình mảnh mai chống tay nhẹ nhàng ngồi dậy, mắt vẫn chưa kịp mở, một tay đưa lên xoa xoa mớ tóc rối, vươn người một cái rồi đi xuống giường. Một ngày mới lại bắt đầu tại thành phố A. “Uyên Dư tới ăn sáng nào”- mẹ thấy cô xuống tầng, cười dịu dàng vẫy cô tới. Đinh Uyển Dư vừa đi vừa cười đáng yêu đáp lại ngừoi phụ nữ xinh đẹp đó. Nhìn qua chỉ nghĩ bà mới chỉ ngoài ba mươi, làn da và dáng ngừoi bảo quản rất tốt, tràn đầy sức sống. Nhưng đây là mẹ nuôi của cô, tuổi đã gần năm mưoi tuổi. Ba, hôm nay ba không phải đến công ty à.- Cô cũng đi tới ôm cổ ba Mạc một cái. Chút nữa có cuộc họp, vẫn còn thời gian ở nhà ăn sáng cùng con gái. Ba Mạc đặt tờ báo xuống, cùng cô đi tới bàn ăn, mẹ Mạc mang tới bữa sáng đặt tới trước mặt hai ba con. Năm ba tuổi, cô được nhà họ Mạc nhận nuôi, tới nay cũng đã được mười lăm năm. Mọi người trong nhà đối xử với cô vô cùng tốt, không ai vì cô… Mạc Uyển Dư đẩy chiếc vali về căn hộ của mình rồi mới mở ra.Một ngăn để đầy trang phục và trang sức.Một bên còn lại chất đầy những đặc sản của địa phương.Hai ngăn cách biệt, đồ đạc chất đầy không một khe hở.Mạc Uyển Dư nhấc một túi kẹo nhỏ, xé ra, cho thử một viên vào miệng, vị thơm béo lan tràn cả khoang miệng làm cô thích đến híp cả mắt vào, đặc biệt yêu thích với những món quà này.Cuộc sống lại trở về nhịp sống trước đây, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau làm việc.Mạc Uyển Dư cũng học được rất nhiều từ kỳ thực tập này.Mạc Khải Liêm:"Tối nay có một bữa tiệc thương nghiệp, em hãy đi cùng tôi tới tham dự.Mạc Uyển Dư Bình thường chú cũng dẫn phụ nữ cùng dự tiệc à?Mạc Khải Liêm: Tôi chưa bao giờ đi chung với nữ giới.Mạc Uyển Dư cong khoé môi: Vậy thì cháu đồng ý làm bạn nữ đi kèm đầu tiên của chú.Mạc Khải Liêm thầm nghĩ, đầu tiên và cũng là duy nhất.Mạc Khải Liêm không có kinh nghiệm trọng việc đưa nữ giới cùng tới dự tiệc như thế này, vậy nên anh định cứ như vậy từ công ty đi thẳng tới nơi tổ chức tiệc.Mạc Uyển Dư phản đối: Không được, cháu không thể mặc như vậy tới được, cùng cần trang điểm, làm tóc nữa.Mạc Khải Liêm nghiêm túc đánh giá:Em rất đẹp rồi.Đây là lần đầu tiên Mạc Uyển Dư nghe được một câu khen ngợi từ miệng Mạc Khải Liêm, vậy nên nhất thời không biết phản ứng sao, da mặt nổi lên một tầng hồng nhạt.Vẫn nên chọn trang phục phù hợp.Vậy nên, ba giờ chiều, hai người cùng rời công ty tới một trung tâm thương mại.Đây cũng là một trong những trung tâm thương mại của tập đoàn KING.Lại là một việc lần đầu tiên cùng làm nữa.Mạc Khải Liêm kiên nhẫn ngồi trên sofa trong một cửa hàng cao cấp nào đó, nhìn từng bộ trang phục mà Mạc Uyển Dư thử, sau đó đưa ra nhiều nhận xét rất chính xác.Cuối cùng, Mạc Uyển Dư chọn được một chiếc váy đỏ đuôi cá cổ yếm, vừa không quá ***** nhưng cũng tôn lên được đường cong siêu đẹp của cô.Mạc Uyển Dư rất hài lòng với bộ váy này: Lần sau đi mua đồ cháu phải kéo chú cùng đi để đánh giá giúp cháu mới được.Chú nhận xét chuẩn quá đi, mắt nhìn cũng tốt.Mạc Khải Liêm: Được, lần sau lại đi cùng em.Trang phục đã làm xong, thợ trang điểm chọn tông màu phù hợp với chiếc váy cô đang mặc.Lại tạo kiểu tóc uống sóng tự nhiên cho cô, vừa quyến rũ vừa thành thục.Lúc Mạc Uyển Dư bước ra, Mạc Khải Liêm còn thất thần mất mấy chục giây.Mạc Uyển Dư: Có đẹp không ạ?Mạc Khải Liêm: Không ai sánh bằng.Mạc Uyển Dư lại lần nữa đỏ mặt.Đến lúc này cô mới biết, hoá rA Mạc Khải Liêm cũng biết khen ngừoi khác.Mạc Khải Liêm:Em còn cần làm thêm gì nữa không?Mạc Uyển Dư: Không cần, chúng ta có thể đến bữa tiệc được rồi.Mạc Khải Liêm: Chờ một chút, em ngồi đây nghỉ ngơi một lát, tôi có chút việc.Nói xong Mạc Khải Liêm đi về khu vực đồ nam, nói với một nhân viên nam cái gì đó, hai ngừoi cùng quay ra nhìn cô.Nhân viên nam đó đã hiểu ý của anh, gật đầu nói với anh gì đó rồi quay đi.Một lúc sau trở lại với chiếc cà vạt màu đỏ rượu đưa cho anh.Mạc Uyển Dư nhìn lại bộ váy trên ngừoi mình, lại nhìn chiếc cà vạt trên tay anh, nhìn thế nào cũng thấy là anh cố ý.Mạc Khải Liêm thắt xong chiếc cà vạt đỏ rồi đi tới cạnh cô, chìa tay ra: Chúng ta đi thôi.Mạc Uyển Dư nắm lấy bàn tay ấm nóng của anh, mượn sức kéo của anh đứng dậy, sau đó lại vội rút ra, đầu ngón tay vẫn còn lưu lại độ ấm, còn cả chút ngứa ngáy.