Mùa thu năm 2009 ở Bắc Kinh,gia đinh tôi từ Nam Kinh chuyển đến đây. Tôi vốn ở nơi cũ đã rất khó khăn trong việc kết bạn, có lẽ là vì ít nói. "Nhẹ một chút toàn đồ dễ vỡ, khiêng vào trong nhà thì để gọn lại giúp tôi ". Sa Chỉ Lôi quay vòng vòng với mớ đồ đạc lộn xộn, đúng lúc nhìn sang Hứa Ninh đang đứng trước thùng sách vở. "Mày còn đứng đó, bê sách vở vào nhà mau lên ". Bà tay chống nạnh quát vào mặt cô không kiêng nể. Hứa Ninh tay bê một thùng sách lớn nặng nề nhăn nhó. Hứa Yến Đinh thấy con gái bê nặng liền bỏ lại việc khiêng vác lại giúp con gái. "Hứa Yến Đinh ông mau lại khiêng đồ,đều là đồ của nó cứ mặc nó ". Sa Chỉ Lôi lại cằn nhằn nên ông chỉ đành bỏ cô đi lại khiêng đồ."Con gái chịu khó một chút " Hứa Ninh nhìn mẹ mình khẽ mím môi ý tức giận, muốn giấu vào nhưng vẻ mặt khó coi vẫn bán đứng cô. "Bạn học, nhà ở khu này sao? ". Bỗng từ phía sau lưng có người lên tiếng nói, Hứa Ninh quay đầu nhìn là một cậu bạn, nhìn cũng rất vừa mắt. Cô vốn rất ngại giao tiếp, nhìn cậu thiếu…

Chương 56: Chương 56

Hương Gió Mùa HạTác giả: Tuệ Ngọc NghiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùa thu năm 2009 ở Bắc Kinh,gia đinh tôi từ Nam Kinh chuyển đến đây. Tôi vốn ở nơi cũ đã rất khó khăn trong việc kết bạn, có lẽ là vì ít nói. "Nhẹ một chút toàn đồ dễ vỡ, khiêng vào trong nhà thì để gọn lại giúp tôi ". Sa Chỉ Lôi quay vòng vòng với mớ đồ đạc lộn xộn, đúng lúc nhìn sang Hứa Ninh đang đứng trước thùng sách vở. "Mày còn đứng đó, bê sách vở vào nhà mau lên ". Bà tay chống nạnh quát vào mặt cô không kiêng nể. Hứa Ninh tay bê một thùng sách lớn nặng nề nhăn nhó. Hứa Yến Đinh thấy con gái bê nặng liền bỏ lại việc khiêng vác lại giúp con gái. "Hứa Yến Đinh ông mau lại khiêng đồ,đều là đồ của nó cứ mặc nó ". Sa Chỉ Lôi lại cằn nhằn nên ông chỉ đành bỏ cô đi lại khiêng đồ."Con gái chịu khó một chút " Hứa Ninh nhìn mẹ mình khẽ mím môi ý tức giận, muốn giấu vào nhưng vẻ mặt khó coi vẫn bán đứng cô. "Bạn học, nhà ở khu này sao? ". Bỗng từ phía sau lưng có người lên tiếng nói, Hứa Ninh quay đầu nhìn là một cậu bạn, nhìn cũng rất vừa mắt. Cô vốn rất ngại giao tiếp, nhìn cậu thiếu… Cô chỉ cười trừ rồi ngồi lại ghế, lúc đó Châu Tinh Duật và Lý Bạch đã ăn sắp xong rồi:"Hai người này, vừa gặp nhau chưa nói gì đã cắm mặt ăn...!" Cố Mạn Đình bất mãn nhìn hai người đàn ông.Nghe Mạn Đình nói cả hai chẳng buồn ngẩng đầu, chỉ gật gật rồi ăn tiếp.""Được rồi, bó tay đấy ".Cuối cùng Mạn Đình chỉ để lại một câu bất lực."ừm hôm nay tụi tôi cũng muốn thông báo một chút chuyện ".Dạ Tiêu Vĩ hít một hơi:"Đây là thiệp mời cưới, hai tuần nữa tôi cùng Đình Đình sẽ kết hôn ".Hứa Ninh nghe vậy liền sáng mắt:"Thất hay giả vậy?"."Ngốc thật, nhìn giống giả sao? " Cố Mạn Đình mím môi nhìn Dạ Tiêu Vĩ, "Anh lại ngứa miệng rồi à? "."Em nói xem nhìn anh giống không thể cưới lắm sao, cậu ta lại hỏi vậy ".Hứa Ninh nghe vậy chỉ biết nhìn Châu Tinh Duật ngượng ngùng cười một cái, anh nhìn cô vậy thì lên tiếng:"Mày vốn là vậy cũng không nên trách cô ấy "."Này đừng có tưởng cậu ta lên tiếng thì tôi sẽ bỏ qua nhé tiểu ngốc "Hứa Ninh:"Được rồi, tôi xin lỗi Dạ thiếu gia dơ cao đánh khẽ nhé ".Dạ Tiêu Vĩ nghe vậy thì ôm tay Mạn Đình bên cạnh, liếc xéo Hứa Ninh một cái:"Được rồi, anh thôi đi lườm ai vậy, người ta xin lỗi rồi mà ".Nghe vậy nhưng cậu ta vẫn bày ra vẻ mặt ủy khuất đó khiến Lý Bạch im lặng nãy giờ cũng phải lên tiếng."Vĩ mày tật cơ mặt sao? ".Châu Tinh Duật:"..."Hứa Ninh:"..."Cố Mạn Đình:"Thật ra cậu ấy nói cũng không xem là sai ".Hạ màn bằng câu nói của vợ chưa cưới khiến tinh thần Tiêu Vĩ như sụp đổ.Tiếng điện thoại đã phá tan bầu không khí,Hứa Ninh từ tốn nhấn nghe máy:"Tôi nghe thưa quản lý Trần"."Tổ trưởng Hứa, bản thiết kế bông tuyết trắng của cô bị người của tập đoàn Chương thị tố là ăn cắp ý tưởng, chuyện đó cô muốn nói gì không?".Trước tin tức trời đánh cô vẫn bình lặng như cũ:"Thật thất lễ nhưng bây giờ là thời gian riêng tư của tôi, nếu có vấn đề gì ngày mai tôi sẽ trực tiếp giải quyết "."Tổ trưởng Hứa những thiết kế của cô đúng là rất đặc biệt và nổi bật,mang đến rất nhiều thành tích tốt cho công ty, thế nhưng nếu thật sự ăn cắp ý tưởng thì công ty không cần thiết những hạng người đó "." Không đâu thưa quản lý, ai phải rời khỏi công ty bản thân chị ắt biết rõ ".Cô cuối cùng để lại một câu:"Xin phép cúp máy ", rồi nhấn nút kết thúc cuộc gọi."Chuyện gì thế? ".Hứa Ninh vừa quay lại Mạn Đình liền tò mò hỏi:"Không có gì, có chút công việc phải xử lý ".Cô trả lời qua loa cho qua rồi tiếp tục phần ăn."Khoan đã tại sao hai người Mạn Đình và Tiêu Vĩ đám cưới mà không ai bất ngờ ngoài tôi thế?""Ai cũng biết rồi bất ngờ làm gì chứ".Cố Mạn Đình vô tư trả lời, nhìn ánh mắt ra hiệu của mọi người liền sực nhớ ra." Bảo bối, nói gì vậy?"."Ninh Ninh mấy tên mặt lạnh này cậu nói xem dù có cháy nhà nét mặt vẫn như vậy, chuyện đám cưới của mình đối với hai tên đó thì rất bình thường thôi ".Hứa Ninh nheo mắt nhìn Mạn Đình môi nhếch lên,giọng điệu chẳng quan tâm:"Lừa con nít chỉ có tôi biết cuối cùng chứ gì? ".Rồi tiếp tục gắp mì cho vào miệng.Bữa ăn kết thúc, nhóm Cố Mạn Đình liền đi về.Trên đường về Hứa Ninh cũng cắm mặt vào điện thoại mãi, thấy vậy anh liền lên tiếng."Sảy ra gì rồi, nãy giờ em chỉ dán mặt vào điện thoại?""Không có gì, người ta bảo em ăn cắp ý tưởng ".Cô xụ mặt ôm cứng cánh tay anh phàn nàn.

Cô chỉ cười trừ rồi ngồi lại ghế, lúc đó Châu Tinh Duật và Lý Bạch đã ăn sắp xong rồi:"Hai người này, vừa gặp nhau chưa nói gì đã cắm mặt ăn...!" Cố Mạn Đình bất mãn nhìn hai người đàn ông.

Nghe Mạn Đình nói cả hai chẳng buồn ngẩng đầu, chỉ gật gật rồi ăn tiếp.

"

"Được rồi, bó tay đấy ".

Cuối cùng Mạn Đình chỉ để lại một câu bất lực.

"ừm hôm nay tụi tôi cũng muốn thông báo một chút chuyện ".

Dạ Tiêu Vĩ hít một hơi:"Đây là thiệp mời cưới, hai tuần nữa tôi cùng Đình Đình sẽ kết hôn ".Hứa Ninh nghe vậy liền sáng mắt:"Thất hay giả vậy?".

"Ngốc thật, nhìn giống giả sao? " Cố Mạn Đình mím môi nhìn Dạ Tiêu Vĩ, "Anh lại ngứa miệng rồi à? ".

"Em nói xem nhìn anh giống không thể cưới lắm sao, cậu ta lại hỏi vậy ".

Hứa Ninh nghe vậy chỉ biết nhìn Châu Tinh Duật ngượng ngùng cười một cái, anh nhìn cô vậy thì lên tiếng:"Mày vốn là vậy cũng không nên trách cô ấy ".

"Này đừng có tưởng cậu ta lên tiếng thì tôi sẽ bỏ qua nhé tiểu ngốc "

Hứa Ninh:"Được rồi, tôi xin lỗi Dạ thiếu gia dơ cao đánh khẽ nhé ".

Dạ Tiêu Vĩ nghe vậy thì ôm tay Mạn Đình bên cạnh, liếc xéo Hứa Ninh một cái:"Được rồi, anh thôi đi lườm ai vậy, người ta xin lỗi rồi mà ".

Nghe vậy nhưng cậu ta vẫn bày ra vẻ mặt ủy khuất đó khiến Lý Bạch im lặng nãy giờ cũng phải lên tiếng.

"Vĩ mày tật cơ mặt sao? ".

Châu Tinh Duật:"..."

Hứa Ninh:"..."

Cố Mạn Đình:"Thật ra cậu ấy nói cũng không xem là sai ".

Hạ màn bằng câu nói của vợ chưa cưới khiến tinh thần Tiêu Vĩ như sụp đổ.

Tiếng điện thoại đã phá tan bầu không khí,Hứa Ninh từ tốn nhấn nghe máy:"Tôi nghe thưa quản lý Trần".

"Tổ trưởng Hứa, bản thiết kế bông tuyết trắng của cô bị người của tập đoàn Chương thị tố là ăn cắp ý tưởng, chuyện đó cô muốn nói gì không?".

Trước tin tức trời đánh cô vẫn bình lặng như cũ:"Thật thất lễ nhưng bây giờ là thời gian riêng tư của tôi, nếu có vấn đề gì ngày mai tôi sẽ trực tiếp giải quyết ".

"Tổ trưởng Hứa những thiết kế của cô đúng là rất đặc biệt và nổi bật,mang đến rất nhiều thành tích tốt cho công ty, thế nhưng nếu thật sự ăn cắp ý tưởng thì công ty không cần thiết những hạng người đó ".

" Không đâu thưa quản lý, ai phải rời khỏi công ty bản thân chị ắt biết rõ ".Cô cuối cùng để lại một câu:"Xin phép cúp máy ", rồi nhấn nút kết thúc cuộc gọi.

"Chuyện gì thế? ".

Hứa Ninh vừa quay lại Mạn Đình liền tò mò hỏi:"Không có gì, có chút công việc phải xử lý ".

Cô trả lời qua loa cho qua rồi tiếp tục phần ăn.

"Khoan đã tại sao hai người Mạn Đình và Tiêu Vĩ đám cưới mà không ai bất ngờ ngoài tôi thế?"

"Ai cũng biết rồi bất ngờ làm gì chứ".

Cố Mạn Đình vô tư trả lời, nhìn ánh mắt ra hiệu của mọi người liền sực nhớ ra." Bảo bối, nói gì vậy?".

"Ninh Ninh mấy tên mặt lạnh này cậu nói xem dù có cháy nhà nét mặt vẫn như vậy, chuyện đám cưới của mình đối với hai tên đó thì rất bình thường thôi ".

Hứa Ninh nheo mắt nhìn Mạn Đình môi nhếch lên,giọng điệu chẳng quan tâm:"Lừa con nít chỉ có tôi biết cuối cùng chứ gì? ".

Rồi tiếp tục gắp mì cho vào miệng.

Bữa ăn kết thúc, nhóm Cố Mạn Đình liền đi về.

Trên đường về Hứa Ninh cũng cắm mặt vào điện thoại mãi, thấy vậy anh liền lên tiếng.

"Sảy ra gì rồi, nãy giờ em chỉ dán mặt vào điện thoại?"

"Không có gì, người ta bảo em ăn cắp ý tưởng ".

Cô xụ mặt ôm cứng cánh tay anh phàn nàn.

Hương Gió Mùa HạTác giả: Tuệ Ngọc NghiênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùa thu năm 2009 ở Bắc Kinh,gia đinh tôi từ Nam Kinh chuyển đến đây. Tôi vốn ở nơi cũ đã rất khó khăn trong việc kết bạn, có lẽ là vì ít nói. "Nhẹ một chút toàn đồ dễ vỡ, khiêng vào trong nhà thì để gọn lại giúp tôi ". Sa Chỉ Lôi quay vòng vòng với mớ đồ đạc lộn xộn, đúng lúc nhìn sang Hứa Ninh đang đứng trước thùng sách vở. "Mày còn đứng đó, bê sách vở vào nhà mau lên ". Bà tay chống nạnh quát vào mặt cô không kiêng nể. Hứa Ninh tay bê một thùng sách lớn nặng nề nhăn nhó. Hứa Yến Đinh thấy con gái bê nặng liền bỏ lại việc khiêng vác lại giúp con gái. "Hứa Yến Đinh ông mau lại khiêng đồ,đều là đồ của nó cứ mặc nó ". Sa Chỉ Lôi lại cằn nhằn nên ông chỉ đành bỏ cô đi lại khiêng đồ."Con gái chịu khó một chút " Hứa Ninh nhìn mẹ mình khẽ mím môi ý tức giận, muốn giấu vào nhưng vẻ mặt khó coi vẫn bán đứng cô. "Bạn học, nhà ở khu này sao? ". Bỗng từ phía sau lưng có người lên tiếng nói, Hứa Ninh quay đầu nhìn là một cậu bạn, nhìn cũng rất vừa mắt. Cô vốn rất ngại giao tiếp, nhìn cậu thiếu… Cô chỉ cười trừ rồi ngồi lại ghế, lúc đó Châu Tinh Duật và Lý Bạch đã ăn sắp xong rồi:"Hai người này, vừa gặp nhau chưa nói gì đã cắm mặt ăn...!" Cố Mạn Đình bất mãn nhìn hai người đàn ông.Nghe Mạn Đình nói cả hai chẳng buồn ngẩng đầu, chỉ gật gật rồi ăn tiếp.""Được rồi, bó tay đấy ".Cuối cùng Mạn Đình chỉ để lại một câu bất lực."ừm hôm nay tụi tôi cũng muốn thông báo một chút chuyện ".Dạ Tiêu Vĩ hít một hơi:"Đây là thiệp mời cưới, hai tuần nữa tôi cùng Đình Đình sẽ kết hôn ".Hứa Ninh nghe vậy liền sáng mắt:"Thất hay giả vậy?"."Ngốc thật, nhìn giống giả sao? " Cố Mạn Đình mím môi nhìn Dạ Tiêu Vĩ, "Anh lại ngứa miệng rồi à? "."Em nói xem nhìn anh giống không thể cưới lắm sao, cậu ta lại hỏi vậy ".Hứa Ninh nghe vậy chỉ biết nhìn Châu Tinh Duật ngượng ngùng cười một cái, anh nhìn cô vậy thì lên tiếng:"Mày vốn là vậy cũng không nên trách cô ấy "."Này đừng có tưởng cậu ta lên tiếng thì tôi sẽ bỏ qua nhé tiểu ngốc "Hứa Ninh:"Được rồi, tôi xin lỗi Dạ thiếu gia dơ cao đánh khẽ nhé ".Dạ Tiêu Vĩ nghe vậy thì ôm tay Mạn Đình bên cạnh, liếc xéo Hứa Ninh một cái:"Được rồi, anh thôi đi lườm ai vậy, người ta xin lỗi rồi mà ".Nghe vậy nhưng cậu ta vẫn bày ra vẻ mặt ủy khuất đó khiến Lý Bạch im lặng nãy giờ cũng phải lên tiếng."Vĩ mày tật cơ mặt sao? ".Châu Tinh Duật:"..."Hứa Ninh:"..."Cố Mạn Đình:"Thật ra cậu ấy nói cũng không xem là sai ".Hạ màn bằng câu nói của vợ chưa cưới khiến tinh thần Tiêu Vĩ như sụp đổ.Tiếng điện thoại đã phá tan bầu không khí,Hứa Ninh từ tốn nhấn nghe máy:"Tôi nghe thưa quản lý Trần"."Tổ trưởng Hứa, bản thiết kế bông tuyết trắng của cô bị người của tập đoàn Chương thị tố là ăn cắp ý tưởng, chuyện đó cô muốn nói gì không?".Trước tin tức trời đánh cô vẫn bình lặng như cũ:"Thật thất lễ nhưng bây giờ là thời gian riêng tư của tôi, nếu có vấn đề gì ngày mai tôi sẽ trực tiếp giải quyết "."Tổ trưởng Hứa những thiết kế của cô đúng là rất đặc biệt và nổi bật,mang đến rất nhiều thành tích tốt cho công ty, thế nhưng nếu thật sự ăn cắp ý tưởng thì công ty không cần thiết những hạng người đó "." Không đâu thưa quản lý, ai phải rời khỏi công ty bản thân chị ắt biết rõ ".Cô cuối cùng để lại một câu:"Xin phép cúp máy ", rồi nhấn nút kết thúc cuộc gọi."Chuyện gì thế? ".Hứa Ninh vừa quay lại Mạn Đình liền tò mò hỏi:"Không có gì, có chút công việc phải xử lý ".Cô trả lời qua loa cho qua rồi tiếp tục phần ăn."Khoan đã tại sao hai người Mạn Đình và Tiêu Vĩ đám cưới mà không ai bất ngờ ngoài tôi thế?""Ai cũng biết rồi bất ngờ làm gì chứ".Cố Mạn Đình vô tư trả lời, nhìn ánh mắt ra hiệu của mọi người liền sực nhớ ra." Bảo bối, nói gì vậy?"."Ninh Ninh mấy tên mặt lạnh này cậu nói xem dù có cháy nhà nét mặt vẫn như vậy, chuyện đám cưới của mình đối với hai tên đó thì rất bình thường thôi ".Hứa Ninh nheo mắt nhìn Mạn Đình môi nhếch lên,giọng điệu chẳng quan tâm:"Lừa con nít chỉ có tôi biết cuối cùng chứ gì? ".Rồi tiếp tục gắp mì cho vào miệng.Bữa ăn kết thúc, nhóm Cố Mạn Đình liền đi về.Trên đường về Hứa Ninh cũng cắm mặt vào điện thoại mãi, thấy vậy anh liền lên tiếng."Sảy ra gì rồi, nãy giờ em chỉ dán mặt vào điện thoại?""Không có gì, người ta bảo em ăn cắp ý tưởng ".Cô xụ mặt ôm cứng cánh tay anh phàn nàn.

Chương 56: Chương 56