Kiều Nghệ đang mơ mơ màng màng thì cảm thấy có một nguồn nhiệt đang đến gần, chóp mũi cô cử động, ngửi thấy một mùi hương quen thuộc bèn vô thức cọ xát, lập tức chạm vào một vật gì đó nhô ra. Đôi mắt còn chưa kịp mở nhưng cô đã theo bản năng ngậm lấy vật kia rồi m*t từng ngụm từng ngụm lớn, cho đến khi sữa tươi có vị chua tanh lọt vào cổ họng. Cô giật mình một cái, cơn buồn ngủ gần như tan biến, nhanh chóng mở mắt ra. Kiều Nghệ nhổ ra vật trong miệng, lui về phía sau, còn chưa bước được mấy bước, đã bị một bàn tay to lớn đầy lông đẩy trở về. Cô không còn cách nào khác đành phải ngậm nó vào miệng lần nữa, chịu đựng mùi vị khó chịu mà m*t từng ngụm lớn. Cuộc sống như thế trôi qua đã gần được hai tháng rồi. Kiều Nghệ không hiểu mô tê gì, cô chẳng qua chỉ có ngủ xíu xiu thôi mà, sao khi mở mắt ra lần nữa thì đã trở thành một bé hổ con rồi?Lúc đầu, cô còn vô tri vô giác, hai mắt không thể mở được, tứ chi thì yếu ớt không có sức lực, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vẫn luôn…
Chương 13: Chương 13
Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện Xuyên SáchTác giả: Bá Đạo Chủng TháiTruyện Dị Năng, Truyện Hài Hước, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngKiều Nghệ đang mơ mơ màng màng thì cảm thấy có một nguồn nhiệt đang đến gần, chóp mũi cô cử động, ngửi thấy một mùi hương quen thuộc bèn vô thức cọ xát, lập tức chạm vào một vật gì đó nhô ra. Đôi mắt còn chưa kịp mở nhưng cô đã theo bản năng ngậm lấy vật kia rồi m*t từng ngụm từng ngụm lớn, cho đến khi sữa tươi có vị chua tanh lọt vào cổ họng. Cô giật mình một cái, cơn buồn ngủ gần như tan biến, nhanh chóng mở mắt ra. Kiều Nghệ nhổ ra vật trong miệng, lui về phía sau, còn chưa bước được mấy bước, đã bị một bàn tay to lớn đầy lông đẩy trở về. Cô không còn cách nào khác đành phải ngậm nó vào miệng lần nữa, chịu đựng mùi vị khó chịu mà m*t từng ngụm lớn. Cuộc sống như thế trôi qua đã gần được hai tháng rồi. Kiều Nghệ không hiểu mô tê gì, cô chẳng qua chỉ có ngủ xíu xiu thôi mà, sao khi mở mắt ra lần nữa thì đã trở thành một bé hổ con rồi?Lúc đầu, cô còn vô tri vô giác, hai mắt không thể mở được, tứ chi thì yếu ớt không có sức lực, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vẫn luôn… Hai mươi phút sau, Kiều Nghệ đã ăn no, dưới lớp lông trắng như tuyết lộ ra chiếc bụng màu hồng nhạt tròn trịa.“Ợ…”Kiều Nghệ ợ một hơi dài.Hổ mẹ thấy thế bèn cúi đầu giải quyết nốt phần còn dư lại của Kiều Nghệ, nó cũng không thèm để ý đến một vài góc cạnh râu ria còn lại.Trong khi hổ mẹ giải quyết phần thức ăn còn thừa thì Kiều Nghệ lại từ từ li3m móng vuốt nhỏ của mình, đồng thời cũng không quên li3m vết máu bên miệng, sau đó còn dùng móng vuốt nhỏ xoa xoa khuôn mặt lông xù.“Rống…”Hổ mẹ giải quyết xong, ngậm lấy gáy của hổ con chuẩn bị quay trở về biệt thự.Khi bọn họ đi ngang qua thi thể zombie, Kiều Nghệ chợt nhớ tới một chuyện quan trọng.Nếu đến cả hổ mẹ còn có thể thức tỉnh dị năng hệ băng vậy trong đầu zombie liệu có thể có tinh hạch hay không?Tinh hạch trong các loại tiểu thuyết thời tận thế đều là thứ tốt để thăng cấp dị năng đó nha!Kiều Nghệ nghĩ như vậy thì bắt đầu lắc lư trái phải, dùng hành động ra hiệu cho hổ mẹ nhanh chóng thả mình xuống.Hổ mẹ không để ý đến cô mà nhấc cô lên, nhanh chóng chạy ra ngoài núi.Không có gì bất ngờ, Kiều Nghệ lại bị cơn gió quật cho đau rát.Thôi được rồi, nếu sau này có cơ hội thì lại xem trong đầu zombie có tinh hạch hay không vậy.“Grào…”“Grào grào…”Sau khi bọn họ trở về từ bên ngoài, Kiều Nghệ lập tức quấn lấy hổ mẹ muốn nó biểu diễn cho mình xem lại một chút dị năng hệ băng nhưng bất kể cô có kêu gào thảm thiết đến mức nào thì hổ mẹ vẫn nằm sấp trên mặt đất nghỉ ngơi, chỉ lẳng lặng nhìn cô nhảy lên nhảy xuống.Sau nhiều lần thử mà không được, Kiều Nghệ không chịu được muốn từ bỏ nhưng là một con hổ quê mùa chưa bao giờ được chứng kiến dị năng, cô thật sự rất tò mò đó nha!Cô còn không khỏi ngẫm nghĩ, đến cả hổ mẹ còn có thể thức tỉnh dị năng vậy cô thì thế nào? Thân là đứa con duy nhất của hổ mẹ, có phải cô cũng sẽ thức tỉnh dị năng giống nó hay không?Nếu như cô thức tỉnh dị năng vậy đó sẽ là loại dị năng gì đây? Là dị năng hệ băng có thể tấn công tầm xa như hổ mẹ ư? Hay là dị năng hệ hỏa có lực sát thương cực mạnh? Hoặc chẳng có nhẽ lại là dị năng hệ thủy? Hệ kim? Hệ mộc? Hệ thổ? Hay là loại dị năng đặc biệt nào khác?Kiều Nghệ càng nghĩ thì hai mắt càng sáng, gầm nhẹ lên một tiếng rồi nâng móng vuốt xù lông lên ôm lấy đầu hổ mẹ, phấn khích kêu gào.Hổ mẹ: ⊙︿⊙Nơi khóe mắt hổ mẹ dường như hiện lên một nét bất đắc dĩ, nó nhấc móng vuốt lên nhẹ nhàng đẩy hổ con đang ôm chặt lấy đầu mình ra.Kiều Nghệ thấy hổ mẹ phản ứng lại với mình nên càng hăng hái hơn, tiếp tục ôm lấy đầu hổ mẹ.Hổ mẹ lại lần nữa đẩy ra.Kiều Nghệ tiếp tục ôm lấy.Cứ qua lại như thế mấy lần, hổ mẹ vốn tốt tính cũng không thể kiên nhẫn lâu hơn được nữa, dứt khoát kéo hổ con nghịch ngợm vào trong ngực, cằm đè lên cơ thể mũm mĩm thịt của bé con.Kiều Nghệ được "tình mẫu tử" nặng trĩu của hổ mẹ bao vây bỗng thấy hạnh phúc đến có chút nghẹt thở, không ngừng giãy giụa trong lòng hổ mẹ.Một hồi lâu sau, Kiều Nghệ mới thoát được ra ngoài, phần lông gáy trắng như tuyết nhiễm chút sắc đen rối tung rối mù như tổ quạ."Grào…” Mẹ này, sao mẹ xấu thế hả!Chú hổ con Kiều Nghệ chỉ trích.Đối mặt với sự lên án của hổ con, hổ mẹ chỉ buồn ngủ ngáp một cái rồi nằm sấp trên mặt đất chuẩn bị đánh một giấc.Kiều Nghệ thấy thế cũng không tiện tiếp tục làm phiền hổ mẹ nữa.Cô đứng lên, cách hổ mẹ xa một chút, chuẩn bị thử một lần xem mình có thể thức tỉnh được dị năng hay không.Nếu như được thật thì sao?Cho dù đó có là một dị năng yếu ớt vô dụng thì lần xuyên không này của cô cũng không vô ích!Kiều Nghệ phấn khởi bừng bừng không ngừng hồi tưởng lại khí phách của hổ mẹ khi đối mặt với zombie, còn cả tiếng hồ gầm trầm khàn mà mạnh mẽ kia nữa.À mà hình như lần nào hổ mẹ sử dụng dị năng hệ băng đều phải gầm lên một tiếng, chẳng lẽ đây là công tắc gì đó giúp khởi động dị năng sao?.
Hai mươi phút sau, Kiều Nghệ đã ăn no, dưới lớp lông trắng như tuyết lộ ra chiếc bụng màu hồng nhạt tròn trịa.
“Ợ…”Kiều Nghệ ợ một hơi dài.
Hổ mẹ thấy thế bèn cúi đầu giải quyết nốt phần còn dư lại của Kiều Nghệ, nó cũng không thèm để ý đến một vài góc cạnh râu ria còn lại.
Trong khi hổ mẹ giải quyết phần thức ăn còn thừa thì Kiều Nghệ lại từ từ li3m móng vuốt nhỏ của mình, đồng thời cũng không quên li3m vết máu bên miệng, sau đó còn dùng móng vuốt nhỏ xoa xoa khuôn mặt lông xù.
“Rống…”Hổ mẹ giải quyết xong, ngậm lấy gáy của hổ con chuẩn bị quay trở về biệt thự.
Khi bọn họ đi ngang qua thi thể zombie, Kiều Nghệ chợt nhớ tới một chuyện quan trọng.
Nếu đến cả hổ mẹ còn có thể thức tỉnh dị năng hệ băng vậy trong đầu zombie liệu có thể có tinh hạch hay không?Tinh hạch trong các loại tiểu thuyết thời tận thế đều là thứ tốt để thăng cấp dị năng đó nha!Kiều Nghệ nghĩ như vậy thì bắt đầu lắc lư trái phải, dùng hành động ra hiệu cho hổ mẹ nhanh chóng thả mình xuống.
Hổ mẹ không để ý đến cô mà nhấc cô lên, nhanh chóng chạy ra ngoài núi.
Không có gì bất ngờ, Kiều Nghệ lại bị cơn gió quật cho đau rát.
Thôi được rồi, nếu sau này có cơ hội thì lại xem trong đầu zombie có tinh hạch hay không vậy.
“Grào…”“Grào grào…”Sau khi bọn họ trở về từ bên ngoài, Kiều Nghệ lập tức quấn lấy hổ mẹ muốn nó biểu diễn cho mình xem lại một chút dị năng hệ băng nhưng bất kể cô có kêu gào thảm thiết đến mức nào thì hổ mẹ vẫn nằm sấp trên mặt đất nghỉ ngơi, chỉ lẳng lặng nhìn cô nhảy lên nhảy xuống.
Sau nhiều lần thử mà không được, Kiều Nghệ không chịu được muốn từ bỏ nhưng là một con hổ quê mùa chưa bao giờ được chứng kiến dị năng, cô thật sự rất tò mò đó nha!Cô còn không khỏi ngẫm nghĩ, đến cả hổ mẹ còn có thể thức tỉnh dị năng vậy cô thì thế nào? Thân là đứa con duy nhất của hổ mẹ, có phải cô cũng sẽ thức tỉnh dị năng giống nó hay không?Nếu như cô thức tỉnh dị năng vậy đó sẽ là loại dị năng gì đây? Là dị năng hệ băng có thể tấn công tầm xa như hổ mẹ ư? Hay là dị năng hệ hỏa có lực sát thương cực mạnh? Hoặc chẳng có nhẽ lại là dị năng hệ thủy? Hệ kim? Hệ mộc? Hệ thổ? Hay là loại dị năng đặc biệt nào khác?Kiều Nghệ càng nghĩ thì hai mắt càng sáng, gầm nhẹ lên một tiếng rồi nâng móng vuốt xù lông lên ôm lấy đầu hổ mẹ, phấn khích kêu gào.
Hổ mẹ: ⊙︿⊙Nơi khóe mắt hổ mẹ dường như hiện lên một nét bất đắc dĩ, nó nhấc móng vuốt lên nhẹ nhàng đẩy hổ con đang ôm chặt lấy đầu mình ra.
Kiều Nghệ thấy hổ mẹ phản ứng lại với mình nên càng hăng hái hơn, tiếp tục ôm lấy đầu hổ mẹ.
Hổ mẹ lại lần nữa đẩy ra.
Kiều Nghệ tiếp tục ôm lấy.
Cứ qua lại như thế mấy lần, hổ mẹ vốn tốt tính cũng không thể kiên nhẫn lâu hơn được nữa, dứt khoát kéo hổ con nghịch ngợm vào trong ngực, cằm đè lên cơ thể mũm mĩm thịt của bé con.
Kiều Nghệ được "tình mẫu tử" nặng trĩu của hổ mẹ bao vây bỗng thấy hạnh phúc đến có chút nghẹt thở, không ngừng giãy giụa trong lòng hổ mẹ.
Một hồi lâu sau, Kiều Nghệ mới thoát được ra ngoài, phần lông gáy trắng như tuyết nhiễm chút sắc đen rối tung rối mù như tổ quạ.
"Grào…” Mẹ này, sao mẹ xấu thế hả!Chú hổ con Kiều Nghệ chỉ trích.
Đối mặt với sự lên án của hổ con, hổ mẹ chỉ buồn ngủ ngáp một cái rồi nằm sấp trên mặt đất chuẩn bị đánh một giấc.
Kiều Nghệ thấy thế cũng không tiện tiếp tục làm phiền hổ mẹ nữa.
Cô đứng lên, cách hổ mẹ xa một chút, chuẩn bị thử một lần xem mình có thể thức tỉnh được dị năng hay không.
Nếu như được thật thì sao?Cho dù đó có là một dị năng yếu ớt vô dụng thì lần xuyên không này của cô cũng không vô ích!Kiều Nghệ phấn khởi bừng bừng không ngừng hồi tưởng lại khí phách của hổ mẹ khi đối mặt với zombie, còn cả tiếng hồ gầm trầm khàn mà mạnh mẽ kia nữa.
À mà hình như lần nào hổ mẹ sử dụng dị năng hệ băng đều phải gầm lên một tiếng, chẳng lẽ đây là công tắc gì đó giúp khởi động dị năng sao?.
Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện Xuyên SáchTác giả: Bá Đạo Chủng TháiTruyện Dị Năng, Truyện Hài Hước, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngKiều Nghệ đang mơ mơ màng màng thì cảm thấy có một nguồn nhiệt đang đến gần, chóp mũi cô cử động, ngửi thấy một mùi hương quen thuộc bèn vô thức cọ xát, lập tức chạm vào một vật gì đó nhô ra. Đôi mắt còn chưa kịp mở nhưng cô đã theo bản năng ngậm lấy vật kia rồi m*t từng ngụm từng ngụm lớn, cho đến khi sữa tươi có vị chua tanh lọt vào cổ họng. Cô giật mình một cái, cơn buồn ngủ gần như tan biến, nhanh chóng mở mắt ra. Kiều Nghệ nhổ ra vật trong miệng, lui về phía sau, còn chưa bước được mấy bước, đã bị một bàn tay to lớn đầy lông đẩy trở về. Cô không còn cách nào khác đành phải ngậm nó vào miệng lần nữa, chịu đựng mùi vị khó chịu mà m*t từng ngụm lớn. Cuộc sống như thế trôi qua đã gần được hai tháng rồi. Kiều Nghệ không hiểu mô tê gì, cô chẳng qua chỉ có ngủ xíu xiu thôi mà, sao khi mở mắt ra lần nữa thì đã trở thành một bé hổ con rồi?Lúc đầu, cô còn vô tri vô giác, hai mắt không thể mở được, tứ chi thì yếu ớt không có sức lực, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vẫn luôn… Hai mươi phút sau, Kiều Nghệ đã ăn no, dưới lớp lông trắng như tuyết lộ ra chiếc bụng màu hồng nhạt tròn trịa.“Ợ…”Kiều Nghệ ợ một hơi dài.Hổ mẹ thấy thế bèn cúi đầu giải quyết nốt phần còn dư lại của Kiều Nghệ, nó cũng không thèm để ý đến một vài góc cạnh râu ria còn lại.Trong khi hổ mẹ giải quyết phần thức ăn còn thừa thì Kiều Nghệ lại từ từ li3m móng vuốt nhỏ của mình, đồng thời cũng không quên li3m vết máu bên miệng, sau đó còn dùng móng vuốt nhỏ xoa xoa khuôn mặt lông xù.“Rống…”Hổ mẹ giải quyết xong, ngậm lấy gáy của hổ con chuẩn bị quay trở về biệt thự.Khi bọn họ đi ngang qua thi thể zombie, Kiều Nghệ chợt nhớ tới một chuyện quan trọng.Nếu đến cả hổ mẹ còn có thể thức tỉnh dị năng hệ băng vậy trong đầu zombie liệu có thể có tinh hạch hay không?Tinh hạch trong các loại tiểu thuyết thời tận thế đều là thứ tốt để thăng cấp dị năng đó nha!Kiều Nghệ nghĩ như vậy thì bắt đầu lắc lư trái phải, dùng hành động ra hiệu cho hổ mẹ nhanh chóng thả mình xuống.Hổ mẹ không để ý đến cô mà nhấc cô lên, nhanh chóng chạy ra ngoài núi.Không có gì bất ngờ, Kiều Nghệ lại bị cơn gió quật cho đau rát.Thôi được rồi, nếu sau này có cơ hội thì lại xem trong đầu zombie có tinh hạch hay không vậy.“Grào…”“Grào grào…”Sau khi bọn họ trở về từ bên ngoài, Kiều Nghệ lập tức quấn lấy hổ mẹ muốn nó biểu diễn cho mình xem lại một chút dị năng hệ băng nhưng bất kể cô có kêu gào thảm thiết đến mức nào thì hổ mẹ vẫn nằm sấp trên mặt đất nghỉ ngơi, chỉ lẳng lặng nhìn cô nhảy lên nhảy xuống.Sau nhiều lần thử mà không được, Kiều Nghệ không chịu được muốn từ bỏ nhưng là một con hổ quê mùa chưa bao giờ được chứng kiến dị năng, cô thật sự rất tò mò đó nha!Cô còn không khỏi ngẫm nghĩ, đến cả hổ mẹ còn có thể thức tỉnh dị năng vậy cô thì thế nào? Thân là đứa con duy nhất của hổ mẹ, có phải cô cũng sẽ thức tỉnh dị năng giống nó hay không?Nếu như cô thức tỉnh dị năng vậy đó sẽ là loại dị năng gì đây? Là dị năng hệ băng có thể tấn công tầm xa như hổ mẹ ư? Hay là dị năng hệ hỏa có lực sát thương cực mạnh? Hoặc chẳng có nhẽ lại là dị năng hệ thủy? Hệ kim? Hệ mộc? Hệ thổ? Hay là loại dị năng đặc biệt nào khác?Kiều Nghệ càng nghĩ thì hai mắt càng sáng, gầm nhẹ lên một tiếng rồi nâng móng vuốt xù lông lên ôm lấy đầu hổ mẹ, phấn khích kêu gào.Hổ mẹ: ⊙︿⊙Nơi khóe mắt hổ mẹ dường như hiện lên một nét bất đắc dĩ, nó nhấc móng vuốt lên nhẹ nhàng đẩy hổ con đang ôm chặt lấy đầu mình ra.Kiều Nghệ thấy hổ mẹ phản ứng lại với mình nên càng hăng hái hơn, tiếp tục ôm lấy đầu hổ mẹ.Hổ mẹ lại lần nữa đẩy ra.Kiều Nghệ tiếp tục ôm lấy.Cứ qua lại như thế mấy lần, hổ mẹ vốn tốt tính cũng không thể kiên nhẫn lâu hơn được nữa, dứt khoát kéo hổ con nghịch ngợm vào trong ngực, cằm đè lên cơ thể mũm mĩm thịt của bé con.Kiều Nghệ được "tình mẫu tử" nặng trĩu của hổ mẹ bao vây bỗng thấy hạnh phúc đến có chút nghẹt thở, không ngừng giãy giụa trong lòng hổ mẹ.Một hồi lâu sau, Kiều Nghệ mới thoát được ra ngoài, phần lông gáy trắng như tuyết nhiễm chút sắc đen rối tung rối mù như tổ quạ."Grào…” Mẹ này, sao mẹ xấu thế hả!Chú hổ con Kiều Nghệ chỉ trích.Đối mặt với sự lên án của hổ con, hổ mẹ chỉ buồn ngủ ngáp một cái rồi nằm sấp trên mặt đất chuẩn bị đánh một giấc.Kiều Nghệ thấy thế cũng không tiện tiếp tục làm phiền hổ mẹ nữa.Cô đứng lên, cách hổ mẹ xa một chút, chuẩn bị thử một lần xem mình có thể thức tỉnh được dị năng hay không.Nếu như được thật thì sao?Cho dù đó có là một dị năng yếu ớt vô dụng thì lần xuyên không này của cô cũng không vô ích!Kiều Nghệ phấn khởi bừng bừng không ngừng hồi tưởng lại khí phách của hổ mẹ khi đối mặt với zombie, còn cả tiếng hồ gầm trầm khàn mà mạnh mẽ kia nữa.À mà hình như lần nào hổ mẹ sử dụng dị năng hệ băng đều phải gầm lên một tiếng, chẳng lẽ đây là công tắc gì đó giúp khởi động dị năng sao?.