Lạnh, thật là lạnh, Lâm Thiến cảm giác cả người đều đang ngâm mình ở trong nước đá. Thân thể run rẩy, co chặt lại. Muốn mở to mắt nhưng lại không mở ra được, không được, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ đông lạnh chết mất. Duỗi tay đi kéo chăn, nhưng cô căn bản không thể nâng nổi tay lên, mình bị làm sao vậy? Dùng sức mở to mắt, trước mắt là một mảnh tối đen nên không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì. Đột nhiên một tia chớp hiện lên, ngay sau đó là một tiếng sấm sét ‘răng rắc’, cơn mưa to tầm tã trút xuống, trách không được cô lại cảm thấy lạnh, thì ra là do cả người cô đều ướt. Đầu cô bỗng nhiên cảm thấy đau xót, ký ức xa lạ truyền phát trong đầu cô giống như phim điện ảnh, cô đã xuyên không?Nguyên chủ tên là Lâm Đại Nha, năm nay 16 tuổi. Hiện tại là tháng 5 năm 1972, nơi này là một cái thôn nhỏ xa xôi tên là Dương Thụ Truân ở phía đông bắc của Hắc tỉnh, cha mẹ của nguyên chủ vì bảo vệ trâu của đội sản xuất mà đã hy sinh vào bốn năm trước. Lúc ấy trời cũng có mưa lớn, trong làng xuất hiện…
Chương 15: 15: Giậu Đổ Bình Leo
Xuyên Tới 70 Thôn Cô Cực Phẩm Không Dễ ChọcTác giả: Thanh Thanh Dương Liễu ThụTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngLạnh, thật là lạnh, Lâm Thiến cảm giác cả người đều đang ngâm mình ở trong nước đá. Thân thể run rẩy, co chặt lại. Muốn mở to mắt nhưng lại không mở ra được, không được, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ đông lạnh chết mất. Duỗi tay đi kéo chăn, nhưng cô căn bản không thể nâng nổi tay lên, mình bị làm sao vậy? Dùng sức mở to mắt, trước mắt là một mảnh tối đen nên không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì. Đột nhiên một tia chớp hiện lên, ngay sau đó là một tiếng sấm sét ‘răng rắc’, cơn mưa to tầm tã trút xuống, trách không được cô lại cảm thấy lạnh, thì ra là do cả người cô đều ướt. Đầu cô bỗng nhiên cảm thấy đau xót, ký ức xa lạ truyền phát trong đầu cô giống như phim điện ảnh, cô đã xuyên không?Nguyên chủ tên là Lâm Đại Nha, năm nay 16 tuổi. Hiện tại là tháng 5 năm 1972, nơi này là một cái thôn nhỏ xa xôi tên là Dương Thụ Truân ở phía đông bắc của Hắc tỉnh, cha mẹ của nguyên chủ vì bảo vệ trâu của đội sản xuất mà đã hy sinh vào bốn năm trước. Lúc ấy trời cũng có mưa lớn, trong làng xuất hiện… Lâm Thiến nhìn hiệu quả không tồi, liền thành thật quay trở về trong không gian, không hề làm thêm chuyện xấu.Chờ sau khi mọi người đều giải tán hết, thì cô cũng kết thúc công việc và đi về nhà.Sáng nay ở Dương Thụ Truân đã xảy ra một chuyện mới mẻ.Mọi người thấy nhân thủ nhà họ Lâm cầm dụng cụ đi về phía Tây.Chú ý! Là cả nhà.Ngay cả đứa nhóc chỉ mới mấy tuổi cũng đi."Ôi! Sáng sớm hôm nay tôi thấy cả nhà Lâm Thiết Trụ, đi về hướng Tây phía nhà tên vô lại Lâm Nhị, trong tay còn cầm mấy cái đồ vật.Cậu nói xem có phải tên vô lại Lâm nhị lại làm chuyện gì không? Nên người nhà họ Lâm ở nhà cũ mới tìm cô ta tính sổ." Một người đàn ông tay chống nạng duỗi cổ ra xem."Tôi cũng thấy vậy, sắc mặt của đám người kia đều xanh mét."Tối hôm qua một đêm không ngủ, sắc mặt có thể tốt sao?"Đi, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt đi.""Xem gì mà xem, hôm qua trời mưa không làm công, trên ruộng có nhiều việc như vậy, nếu như hôm nay lại không đi, đại đội trưởng sẽ đánh cậu đấy.""Người nhà họ Lâm ở nhà cũ không đi làm công, anh nói xem đại đội trưởng có biết không?""Cái này sao mà biết? Lại cũng không phải chuyện liên quan đến chúng ta, đừng có xen vào việc của người khác nữa! Đặc biệt là chuyện này của nhà họ Lâm không thể quản.Đi thôi! Hôm qua mưa lớn, hôm nay chắc là phải đào mương rồi." Người đàn ông đi trước.Nhân duyên của người nhà họ Lâm ở nhà cũ không tốt, bà Lâm ở trong thôn với hai đứa con dâu, cả ngày đều đanh đá không giống người thường.Toàn bộ thôn có ai mà không chê cười nhà họ Lâm? Hơn nữa thanh danh của Lâm Đại Nha lại càng là giậu đổ bìm leo, cho nên người lui tới với nhà họ Lâm ở nhà cũ không nhiều lắm.Vừa nhìn thấy người nhà họ Lâm thì mọi người đều đi đường vòng."Đi thôi, đi làm việc thôi!"Người nhà họ Lâm ở nhà cũ có tổng cộng mười mấy người mênh mông cuồn cuộn đi ngang qua thôn, ngay cả một đứa con nít cũng không cho ở nhà, vì sao chứ? Còn không phải do sợ hãi sao! Tối hôm qua bị Lâm Thiến chỉnh cho một trận, bất kể là trẻ con hay người lớn nhà họ Lâm của nhà cũ, đều sợ hãi như chim cút rúc ở trong phòng, rất sợ hai vợ chồng lão nhị sẽ bắt bọn họ đi.Trời gần sáng, mọi người mới không nhịn được mà ngủ gật.Lâm Thiến đứng ở cửa nhà, chuẩn bị đến nhà ông Lý chế một cái thùng tắm bằng gỗ, bùn đất ở trên người thật sự khiến cô chịu không nổi.Lúc đang cô định rời đi! Kết quả lại nhìn thấy đám người ở nhà cũ từ xa đang kéo đến đây.Chờ đến khi mọi người đi đến trước mặt cô, Lâm Thiến thiếu chút nữa cười ra tiếng.Má ơi! Một đám mặt mày xanh xao tiều tụy, dưới mắt toàn màu xanh đen, giống y chang mấy con cương thi trong phim HongKong.Không nghĩ tới tối hôm qua chỉ bắt đi mấy con gà mà lại hiệu quả như vậy..
Lâm Thiến nhìn hiệu quả không tồi, liền thành thật quay trở về trong không gian, không hề làm thêm chuyện xấu.
Chờ sau khi mọi người đều giải tán hết, thì cô cũng kết thúc công việc và đi về nhà.
Sáng nay ở Dương Thụ Truân đã xảy ra một chuyện mới mẻ.
Mọi người thấy nhân thủ nhà họ Lâm cầm dụng cụ đi về phía Tây.
Chú ý! Là cả nhà.
Ngay cả đứa nhóc chỉ mới mấy tuổi cũng đi.
"Ôi! Sáng sớm hôm nay tôi thấy cả nhà Lâm Thiết Trụ, đi về hướng Tây phía nhà tên vô lại Lâm Nhị, trong tay còn cầm mấy cái đồ vật.
Cậu nói xem có phải tên vô lại Lâm nhị lại làm chuyện gì không? Nên người nhà họ Lâm ở nhà cũ mới tìm cô ta tính sổ.
" Một người đàn ông tay chống nạng duỗi cổ ra xem.
"Tôi cũng thấy vậy, sắc mặt của đám người kia đều xanh mét.
"Tối hôm qua một đêm không ngủ, sắc mặt có thể tốt sao?"Đi, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt đi.
""Xem gì mà xem, hôm qua trời mưa không làm công, trên ruộng có nhiều việc như vậy, nếu như hôm nay lại không đi, đại đội trưởng sẽ đánh cậu đấy.
""Người nhà họ Lâm ở nhà cũ không đi làm công, anh nói xem đại đội trưởng có biết không?""Cái này sao mà biết? Lại cũng không phải chuyện liên quan đến chúng ta, đừng có xen vào việc của người khác nữa! Đặc biệt là chuyện này của nhà họ Lâm không thể quản.
Đi thôi! Hôm qua mưa lớn, hôm nay chắc là phải đào mương rồi.
" Người đàn ông đi trước.
Nhân duyên của người nhà họ Lâm ở nhà cũ không tốt, bà Lâm ở trong thôn với hai đứa con dâu, cả ngày đều đanh đá không giống người thường.
Toàn bộ thôn có ai mà không chê cười nhà họ Lâm? Hơn nữa thanh danh của Lâm Đại Nha lại càng là giậu đổ bìm leo, cho nên người lui tới với nhà họ Lâm ở nhà cũ không nhiều lắm.
Vừa nhìn thấy người nhà họ Lâm thì mọi người đều đi đường vòng.
"Đi thôi, đi làm việc thôi!"Người nhà họ Lâm ở nhà cũ có tổng cộng mười mấy người mênh mông cuồn cuộn đi ngang qua thôn, ngay cả một đứa con nít cũng không cho ở nhà, vì sao chứ? Còn không phải do sợ hãi sao! Tối hôm qua bị Lâm Thiến chỉnh cho một trận, bất kể là trẻ con hay người lớn nhà họ Lâm của nhà cũ, đều sợ hãi như chim cút rúc ở trong phòng, rất sợ hai vợ chồng lão nhị sẽ bắt bọn họ đi.
Trời gần sáng, mọi người mới không nhịn được mà ngủ gật.
Lâm Thiến đứng ở cửa nhà, chuẩn bị đến nhà ông Lý chế một cái thùng tắm bằng gỗ, bùn đất ở trên người thật sự khiến cô chịu không nổi.
Lúc đang cô định rời đi! Kết quả lại nhìn thấy đám người ở nhà cũ từ xa đang kéo đến đây.
Chờ đến khi mọi người đi đến trước mặt cô, Lâm Thiến thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Má ơi! Một đám mặt mày xanh xao tiều tụy, dưới mắt toàn màu xanh đen, giống y chang mấy con cương thi trong phim HongKong.
Không nghĩ tới tối hôm qua chỉ bắt đi mấy con gà mà lại hiệu quả như vậy.
.
Xuyên Tới 70 Thôn Cô Cực Phẩm Không Dễ ChọcTác giả: Thanh Thanh Dương Liễu ThụTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngLạnh, thật là lạnh, Lâm Thiến cảm giác cả người đều đang ngâm mình ở trong nước đá. Thân thể run rẩy, co chặt lại. Muốn mở to mắt nhưng lại không mở ra được, không được, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ đông lạnh chết mất. Duỗi tay đi kéo chăn, nhưng cô căn bản không thể nâng nổi tay lên, mình bị làm sao vậy? Dùng sức mở to mắt, trước mắt là một mảnh tối đen nên không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì. Đột nhiên một tia chớp hiện lên, ngay sau đó là một tiếng sấm sét ‘răng rắc’, cơn mưa to tầm tã trút xuống, trách không được cô lại cảm thấy lạnh, thì ra là do cả người cô đều ướt. Đầu cô bỗng nhiên cảm thấy đau xót, ký ức xa lạ truyền phát trong đầu cô giống như phim điện ảnh, cô đã xuyên không?Nguyên chủ tên là Lâm Đại Nha, năm nay 16 tuổi. Hiện tại là tháng 5 năm 1972, nơi này là một cái thôn nhỏ xa xôi tên là Dương Thụ Truân ở phía đông bắc của Hắc tỉnh, cha mẹ của nguyên chủ vì bảo vệ trâu của đội sản xuất mà đã hy sinh vào bốn năm trước. Lúc ấy trời cũng có mưa lớn, trong làng xuất hiện… Lâm Thiến nhìn hiệu quả không tồi, liền thành thật quay trở về trong không gian, không hề làm thêm chuyện xấu.Chờ sau khi mọi người đều giải tán hết, thì cô cũng kết thúc công việc và đi về nhà.Sáng nay ở Dương Thụ Truân đã xảy ra một chuyện mới mẻ.Mọi người thấy nhân thủ nhà họ Lâm cầm dụng cụ đi về phía Tây.Chú ý! Là cả nhà.Ngay cả đứa nhóc chỉ mới mấy tuổi cũng đi."Ôi! Sáng sớm hôm nay tôi thấy cả nhà Lâm Thiết Trụ, đi về hướng Tây phía nhà tên vô lại Lâm Nhị, trong tay còn cầm mấy cái đồ vật.Cậu nói xem có phải tên vô lại Lâm nhị lại làm chuyện gì không? Nên người nhà họ Lâm ở nhà cũ mới tìm cô ta tính sổ." Một người đàn ông tay chống nạng duỗi cổ ra xem."Tôi cũng thấy vậy, sắc mặt của đám người kia đều xanh mét."Tối hôm qua một đêm không ngủ, sắc mặt có thể tốt sao?"Đi, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt đi.""Xem gì mà xem, hôm qua trời mưa không làm công, trên ruộng có nhiều việc như vậy, nếu như hôm nay lại không đi, đại đội trưởng sẽ đánh cậu đấy.""Người nhà họ Lâm ở nhà cũ không đi làm công, anh nói xem đại đội trưởng có biết không?""Cái này sao mà biết? Lại cũng không phải chuyện liên quan đến chúng ta, đừng có xen vào việc của người khác nữa! Đặc biệt là chuyện này của nhà họ Lâm không thể quản.Đi thôi! Hôm qua mưa lớn, hôm nay chắc là phải đào mương rồi." Người đàn ông đi trước.Nhân duyên của người nhà họ Lâm ở nhà cũ không tốt, bà Lâm ở trong thôn với hai đứa con dâu, cả ngày đều đanh đá không giống người thường.Toàn bộ thôn có ai mà không chê cười nhà họ Lâm? Hơn nữa thanh danh của Lâm Đại Nha lại càng là giậu đổ bìm leo, cho nên người lui tới với nhà họ Lâm ở nhà cũ không nhiều lắm.Vừa nhìn thấy người nhà họ Lâm thì mọi người đều đi đường vòng."Đi thôi, đi làm việc thôi!"Người nhà họ Lâm ở nhà cũ có tổng cộng mười mấy người mênh mông cuồn cuộn đi ngang qua thôn, ngay cả một đứa con nít cũng không cho ở nhà, vì sao chứ? Còn không phải do sợ hãi sao! Tối hôm qua bị Lâm Thiến chỉnh cho một trận, bất kể là trẻ con hay người lớn nhà họ Lâm của nhà cũ, đều sợ hãi như chim cút rúc ở trong phòng, rất sợ hai vợ chồng lão nhị sẽ bắt bọn họ đi.Trời gần sáng, mọi người mới không nhịn được mà ngủ gật.Lâm Thiến đứng ở cửa nhà, chuẩn bị đến nhà ông Lý chế một cái thùng tắm bằng gỗ, bùn đất ở trên người thật sự khiến cô chịu không nổi.Lúc đang cô định rời đi! Kết quả lại nhìn thấy đám người ở nhà cũ từ xa đang kéo đến đây.Chờ đến khi mọi người đi đến trước mặt cô, Lâm Thiến thiếu chút nữa cười ra tiếng.Má ơi! Một đám mặt mày xanh xao tiều tụy, dưới mắt toàn màu xanh đen, giống y chang mấy con cương thi trong phim HongKong.Không nghĩ tới tối hôm qua chỉ bắt đi mấy con gà mà lại hiệu quả như vậy..