Nga không! Tam Nương! Một trận tiếng sung vang lên khắp nơi, mà ta chỉ ngơ ngác nhìn Tam Nương bị chính người mình yêu *****. Thì ra người kia tiếp cận Tam Nương chỉ vì nhiệm vụ cấp trên phái xuống mà thôi, hắn đối với Tam Nương, hoàn toàn không có bất kỳ yêu thương gì, chỉ có lợi dụng. Tam Nương biết rõ, nhưng nàng vẫn yêu. Đến cuối cùng mất đi tất cả, Tam Nương chỉ hỏi nàng còn yêu nàng không, mà người kia trả lời thẳng thắng dứt khoát: Không yêu. Nhiệm vụ cuối cùng, đem toàn bộ chúng ta giết. Tam Nương vì bảo vệ ta mà bị giết, một trận tiếng súng như sượt qua tai, rốt cuộc làm cho ta từ bên trong hoảng sợ căm phẫn tỉnh lại, ta liều lĩnh đem những người đặc vụ ép chúng ta treo cổ này giết đi. Thân thể kiên cường cụng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp cùng ra sức chiến đấu. Cuối cùng, ta giết người kia, Tam Nương, ta báo thù cho ngươi. Thân thể kiên cường cũng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp…
Chương 7: Nghi Hoặc
Tú Cầu Bất Đường HoàngTác giả: Phôi ChanhTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngNga không! Tam Nương! Một trận tiếng sung vang lên khắp nơi, mà ta chỉ ngơ ngác nhìn Tam Nương bị chính người mình yêu *****. Thì ra người kia tiếp cận Tam Nương chỉ vì nhiệm vụ cấp trên phái xuống mà thôi, hắn đối với Tam Nương, hoàn toàn không có bất kỳ yêu thương gì, chỉ có lợi dụng. Tam Nương biết rõ, nhưng nàng vẫn yêu. Đến cuối cùng mất đi tất cả, Tam Nương chỉ hỏi nàng còn yêu nàng không, mà người kia trả lời thẳng thắng dứt khoát: Không yêu. Nhiệm vụ cuối cùng, đem toàn bộ chúng ta giết. Tam Nương vì bảo vệ ta mà bị giết, một trận tiếng súng như sượt qua tai, rốt cuộc làm cho ta từ bên trong hoảng sợ căm phẫn tỉnh lại, ta liều lĩnh đem những người đặc vụ ép chúng ta treo cổ này giết đi. Thân thể kiên cường cụng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp cùng ra sức chiến đấu. Cuối cùng, ta giết người kia, Tam Nương, ta báo thù cho ngươi. Thân thể kiên cường cũng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp… Đem dược chở về nhà, mà y quán chính là ở bên cạnh nhà. Lúc trở về, ta thật sự nhìn thấy rất nhiều người đang xếp hàng xem bệnh, mỗi người đều ôm bụng, ta xem bọn họ nhất đình đều là ăn sai đồ đi.Ta cùng Gia Trấp đem những thứ thuốc này từng cái lấy ra một nửa, tất cả từng thứ từng thứ một đặt ở trong một ngăn kéo nhỏ. Sauk hi bỏ xong, ta cùng Gia Trấp đều mệt đến nỗi phải dựa vào nhau nghỉ ngơi, thật sự thật sự là rất nhiều. Vừa bỏ xong đã bị lấy ra dùng.Ta ngẩng đầu nhìn mắt lại thấy tủ thuốc nhỏ bị lấy hết sạch, đành phải đem một đống lớn bỏ vào thêm."Thiệt là, sao nhiều người ăn lại đau bụng như vậy a." Gia Trấp bắt đầu bắt đầu bạo phát bất mãn sớm biết mệt như vậy, thì không đến rồi. Bình thường cũng không gặp nhiều người bệnh như vậy."Di? Gia Trấp. Làm sao ngươi biết bọn họ đều là ăn bị đau bụng a?""Ngươi có thể nhìn a, tủ thuốc luôn bị lấy trống không đều là chứa thuốc chữa bệnh đau bụng a." Gia Trấp vô lực chỉ chỉ vách ngăn một tủ thuốc."Được rồi, nhưng mà sao nhiều người như vậy lại ăn đau bụng nhỉ?" Hơn nữa còn ở chỗ chúng ta lại có nhiều bệnh nhân như vậy, trên đường trở về nhìn thấy y quán cũng không thấy có nhiều người như vậy." Ta thực sự có chút nghi hoặc."Ngươi ngốc a, nhất định là do loại thức ăn của tất cả mọi người ăn, mọi người ăn, đều bị đâu bụng rồi. Mà cái gì chỗ chúng ta lại có nhiều người như vậy nhỉ? Bởi vì cha ta là thần y a! Ai có bệnh không tới chỗ thần y này, trừ phi có chuyện khác, không thể tới. Hoặc là thật sự rất gấp, không đi được mà thôi.""Không nghĩ tới, Gia Trấp ta thông minh như vậy a ~~" Nhìn Gia Trấp khen ngơi."Đương nhiên, ngươi không nhìn thấy ta là con gái nhà ai? ~~" Gia Trấp sỉ cao khí dương nói, còn không quên vươn ngón tay cái của mình ra."Ha ha..." Không nói gì...
Đem dược chở về nhà, mà y quán chính là ở bên cạnh nhà. Lúc trở về, ta thật sự nhìn thấy rất nhiều người đang xếp hàng xem bệnh, mỗi người đều ôm bụng, ta xem bọn họ nhất đình đều là ăn sai đồ đi.
Ta cùng Gia Trấp đem những thứ thuốc này từng cái lấy ra một nửa, tất cả từng thứ từng thứ một đặt ở trong một ngăn kéo nhỏ. Sauk hi bỏ xong, ta cùng Gia Trấp đều mệt đến nỗi phải dựa vào nhau nghỉ ngơi, thật sự thật sự là rất nhiều. Vừa bỏ xong đã bị lấy ra dùng.
Ta ngẩng đầu nhìn mắt lại thấy tủ thuốc nhỏ bị lấy hết sạch, đành phải đem một đống lớn bỏ vào thêm.
"Thiệt là, sao nhiều người ăn lại đau bụng như vậy a." Gia Trấp bắt đầu bắt đầu bạo phát bất mãn sớm biết mệt như vậy, thì không đến rồi. Bình thường cũng không gặp nhiều người bệnh như vậy.
"Di? Gia Trấp. Làm sao ngươi biết bọn họ đều là ăn bị đau bụng a?"
"Ngươi có thể nhìn a, tủ thuốc luôn bị lấy trống không đều là chứa thuốc chữa bệnh đau bụng a." Gia Trấp vô lực chỉ chỉ vách ngăn một tủ thuốc.
"Được rồi, nhưng mà sao nhiều người như vậy lại ăn đau bụng nhỉ?" Hơn nữa còn ở chỗ chúng ta lại có nhiều bệnh nhân như vậy, trên đường trở về nhìn thấy y quán cũng không thấy có nhiều người như vậy." Ta thực sự có chút nghi hoặc.
"Ngươi ngốc a, nhất định là do loại thức ăn của tất cả mọi người ăn, mọi người ăn, đều bị đâu bụng rồi. Mà cái gì chỗ chúng ta lại có nhiều người như vậy nhỉ? Bởi vì cha ta là thần y a! Ai có bệnh không tới chỗ thần y này, trừ phi có chuyện khác, không thể tới. Hoặc là thật sự rất gấp, không đi được mà thôi."
"Không nghĩ tới, Gia Trấp ta thông minh như vậy a ~~" Nhìn Gia Trấp khen ngơi.
"Đương nhiên, ngươi không nhìn thấy ta là con gái nhà ai? ~~" Gia Trấp sỉ cao khí dương nói, còn không quên vươn ngón tay cái của mình ra.
"Ha ha..." Không nói gì...
Tú Cầu Bất Đường HoàngTác giả: Phôi ChanhTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngNga không! Tam Nương! Một trận tiếng sung vang lên khắp nơi, mà ta chỉ ngơ ngác nhìn Tam Nương bị chính người mình yêu *****. Thì ra người kia tiếp cận Tam Nương chỉ vì nhiệm vụ cấp trên phái xuống mà thôi, hắn đối với Tam Nương, hoàn toàn không có bất kỳ yêu thương gì, chỉ có lợi dụng. Tam Nương biết rõ, nhưng nàng vẫn yêu. Đến cuối cùng mất đi tất cả, Tam Nương chỉ hỏi nàng còn yêu nàng không, mà người kia trả lời thẳng thắng dứt khoát: Không yêu. Nhiệm vụ cuối cùng, đem toàn bộ chúng ta giết. Tam Nương vì bảo vệ ta mà bị giết, một trận tiếng súng như sượt qua tai, rốt cuộc làm cho ta từ bên trong hoảng sợ căm phẫn tỉnh lại, ta liều lĩnh đem những người đặc vụ ép chúng ta treo cổ này giết đi. Thân thể kiên cường cụng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp cùng ra sức chiến đấu. Cuối cùng, ta giết người kia, Tam Nương, ta báo thù cho ngươi. Thân thể kiên cường cũng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp… Đem dược chở về nhà, mà y quán chính là ở bên cạnh nhà. Lúc trở về, ta thật sự nhìn thấy rất nhiều người đang xếp hàng xem bệnh, mỗi người đều ôm bụng, ta xem bọn họ nhất đình đều là ăn sai đồ đi.Ta cùng Gia Trấp đem những thứ thuốc này từng cái lấy ra một nửa, tất cả từng thứ từng thứ một đặt ở trong một ngăn kéo nhỏ. Sauk hi bỏ xong, ta cùng Gia Trấp đều mệt đến nỗi phải dựa vào nhau nghỉ ngơi, thật sự thật sự là rất nhiều. Vừa bỏ xong đã bị lấy ra dùng.Ta ngẩng đầu nhìn mắt lại thấy tủ thuốc nhỏ bị lấy hết sạch, đành phải đem một đống lớn bỏ vào thêm."Thiệt là, sao nhiều người ăn lại đau bụng như vậy a." Gia Trấp bắt đầu bắt đầu bạo phát bất mãn sớm biết mệt như vậy, thì không đến rồi. Bình thường cũng không gặp nhiều người bệnh như vậy."Di? Gia Trấp. Làm sao ngươi biết bọn họ đều là ăn bị đau bụng a?""Ngươi có thể nhìn a, tủ thuốc luôn bị lấy trống không đều là chứa thuốc chữa bệnh đau bụng a." Gia Trấp vô lực chỉ chỉ vách ngăn một tủ thuốc."Được rồi, nhưng mà sao nhiều người như vậy lại ăn đau bụng nhỉ?" Hơn nữa còn ở chỗ chúng ta lại có nhiều bệnh nhân như vậy, trên đường trở về nhìn thấy y quán cũng không thấy có nhiều người như vậy." Ta thực sự có chút nghi hoặc."Ngươi ngốc a, nhất định là do loại thức ăn của tất cả mọi người ăn, mọi người ăn, đều bị đâu bụng rồi. Mà cái gì chỗ chúng ta lại có nhiều người như vậy nhỉ? Bởi vì cha ta là thần y a! Ai có bệnh không tới chỗ thần y này, trừ phi có chuyện khác, không thể tới. Hoặc là thật sự rất gấp, không đi được mà thôi.""Không nghĩ tới, Gia Trấp ta thông minh như vậy a ~~" Nhìn Gia Trấp khen ngơi."Đương nhiên, ngươi không nhìn thấy ta là con gái nhà ai? ~~" Gia Trấp sỉ cao khí dương nói, còn không quên vươn ngón tay cái của mình ra."Ha ha..." Không nói gì...