Tác giả:

Nga không! Tam Nương! Một trận tiếng sung vang lên khắp nơi, mà ta chỉ ngơ ngác nhìn Tam Nương bị chính người mình yêu *****. Thì ra người kia tiếp cận Tam Nương chỉ vì nhiệm vụ cấp trên phái xuống mà thôi, hắn đối với Tam Nương, hoàn toàn không có bất kỳ yêu thương gì, chỉ có lợi dụng. Tam Nương biết rõ, nhưng nàng vẫn yêu. Đến cuối cùng mất đi tất cả, Tam Nương chỉ hỏi nàng còn yêu nàng không, mà người kia trả lời thẳng thắng dứt khoát: Không yêu. Nhiệm vụ cuối cùng, đem toàn bộ chúng ta giết. Tam Nương vì bảo vệ ta mà bị giết, một trận tiếng súng như sượt qua tai, rốt cuộc làm cho ta từ bên trong hoảng sợ căm phẫn tỉnh lại, ta liều lĩnh đem những người đặc vụ ép chúng ta treo cổ này giết đi. Thân thể kiên cường cụng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp cùng ra sức chiến đấu. Cuối cùng, ta giết người kia, Tam Nương, ta báo thù cho ngươi. Thân thể kiên cường cũng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp…

Chương 33: Có Chút Động Tâm

Tú Cầu Bất Đường HoàngTác giả: Phôi ChanhTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngNga không! Tam Nương! Một trận tiếng sung vang lên khắp nơi, mà ta chỉ ngơ ngác nhìn Tam Nương bị chính người mình yêu *****. Thì ra người kia tiếp cận Tam Nương chỉ vì nhiệm vụ cấp trên phái xuống mà thôi, hắn đối với Tam Nương, hoàn toàn không có bất kỳ yêu thương gì, chỉ có lợi dụng. Tam Nương biết rõ, nhưng nàng vẫn yêu. Đến cuối cùng mất đi tất cả, Tam Nương chỉ hỏi nàng còn yêu nàng không, mà người kia trả lời thẳng thắng dứt khoát: Không yêu. Nhiệm vụ cuối cùng, đem toàn bộ chúng ta giết. Tam Nương vì bảo vệ ta mà bị giết, một trận tiếng súng như sượt qua tai, rốt cuộc làm cho ta từ bên trong hoảng sợ căm phẫn tỉnh lại, ta liều lĩnh đem những người đặc vụ ép chúng ta treo cổ này giết đi. Thân thể kiên cường cụng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp cùng ra sức chiến đấu. Cuối cùng, ta giết người kia, Tam Nương, ta báo thù cho ngươi. Thân thể kiên cường cũng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp… Ta có chút kinh ngạc đến ngây người nhìn Gia Trấp, nàng không giống như người biết nấu cơm a.Gia Trấp hưng phấn nói: "Ha~~ Lại trúng ~~"Sau đó không chút cố kỵ vẻ mặt sợ hãi của ta chút nào, bay đến trước mặt mỹ thực càn quét lên. Không đến một phút, thì GiaTrấp đã cho cho điểm xong, ưỡn bụng bự xuống.Lúc này Gia Trấp mới phát hiện ra ta không thoải mái, cười hì hì nói: "Tài nấu nướng ta không tốt, nhưng miệng ta được nha!"Được, ta hiểu. Hóa ra Gia Trấp biết ăn như vậy, trời sanh mỹ thực gia!Gia Trấp nhìn mặt ta có chút buồn bực, cười vỗ vỗ đầu ta, tựa vào trong ngực ta, cười ha hả lấy ra một cái hộp quà nhỏ nói: "Còn có phần thưởng nha!""Ừ? Cái gì?" Ta nghi hoặc nhìn cái hộp nhỏ kia, dùng túi dầu làm thành, bên trong hẳn có để điểm tâm ngọt nhỉ, dẫu sao chỉ có điểm tâm ngọt mới có thể đặt trong hộp như vậy."Đúng vậy! Đây chính là cực phẩm a! Không có mua, Tang tiểu thư tự mình làm thanh lương lục đậu cao a! Đặc biệt ngon!" Gia Trấp tấm tắc thở dài nói."Thật sự ăn rất ngon?" Cái vị phú gia tiểu tả biết xuống bếp? Tại sao lại không nhìn ra chứ?"Dĩ nhiên! Tang tiểu thư gần mười sáu tuổi thì đã có danh xưng cao điểm ngự trù, chẳng qua là hoàng cung không cho phép nữ tử vào thiện phòng, nếu không nàng đã sớm vào.""A a, không phải? Vậy ta phải hảo hảo nếm thử một chút." Ta mới không tin đâu, hoàng cung nguy hiểm như vậy, ta nghĩ vị Tang tiểu thư đó nhất định biết, không đi chỉ bởi vì quy củ, thật là một lý do tốt.Ta cầm một khối lên cắn một cái, trong nháy mắt trợt đi vào, ngọt mà không ngấy, hương thơm xông vào mũi, mang tí ti co dãn. Đậu xanh xay thành bột, toàn bộ được giấu ở bên trong cao, mang một chút vị bạc hà. Quả đúng là mát lạnh! Ăn rất ngon!Thì ra tài nấu nướng cổ đại thật sự có thể so với tài nấu nướng hiện đại. Thật say mê ở trong nơi cao điểm mỹ vị này, đột nhiên nghe được tiếng người xung quanh thảo luận càng lúc càng lớn, lơ đãng nhíu mày một cái.Người chung quanh tất cả đều nhao nhao muốn được thử, ta có chút nghi hoặc nhìn Gia Trấp, bên tai đột nhiên xông tới giọng nói chưỡng quỹ."Khụ khụ! Thời khắc ném tú cầu đã đến!"Toàn trường trong nháy mắt đều bùng nổ, người người đều đã đứng lên, thậm chí có nhảy lên trên đi lên bàn.Ta còn chưa hiểu đây là tình huống gì, thì Tang tiểu thư từ trong bình phong đi ra. Cầm trong tay một cái tú cầu tinh xảo.Giọng Gia Trấp vang lên ở bên tai ta: "Dục Dũng, nhanh đi cướp cái tú cầu đó, thì chúng ta có thể ăn đồ ăn ngon đầu bếp thắng lợi làm, cũng có thể được Tang tiểu thư làm tam đạo mỹ vị a!"Tang tiểu thư làm đồ ăn ngon sao? Ta có chút động tâm, thanh lương lục đậu cao* lúc nãy thật rất ngon.*bánh đậu xanh mát lạnh.

Ta có chút kinh ngạc đến ngây người nhìn Gia Trấp, nàng không giống như người biết nấu cơm a.

Gia Trấp hưng phấn nói: "Ha~~ Lại trúng ~~"

Sau đó không chút cố kỵ vẻ mặt sợ hãi của ta chút nào, bay đến trước mặt mỹ thực càn quét lên. Không đến một phút, thì GiaTrấp đã cho cho điểm xong, ưỡn bụng bự xuống.

Lúc này Gia Trấp mới phát hiện ra ta không thoải mái, cười hì hì nói: "Tài nấu nướng ta không tốt, nhưng miệng ta được nha!"

Được, ta hiểu. Hóa ra Gia Trấp biết ăn như vậy, trời sanh mỹ thực gia!

Gia Trấp nhìn mặt ta có chút buồn bực, cười vỗ vỗ đầu ta, tựa vào trong ngực ta, cười ha hả lấy ra một cái hộp quà nhỏ nói: "Còn có phần thưởng nha!"

"Ừ? Cái gì?" Ta nghi hoặc nhìn cái hộp nhỏ kia, dùng túi dầu làm thành, bên trong hẳn có để điểm tâm ngọt nhỉ, dẫu sao chỉ có điểm tâm ngọt mới có thể đặt trong hộp như vậy.

"Đúng vậy! Đây chính là cực phẩm a! Không có mua, Tang tiểu thư tự mình làm thanh lương lục đậu cao a! Đặc biệt ngon!" Gia Trấp tấm tắc thở dài nói.

"Thật sự ăn rất ngon?" Cái vị phú gia tiểu tả biết xuống bếp? Tại sao lại không nhìn ra chứ?

"Dĩ nhiên! Tang tiểu thư gần mười sáu tuổi thì đã có danh xưng cao điểm ngự trù, chẳng qua là hoàng cung không cho phép nữ tử vào thiện phòng, nếu không nàng đã sớm vào."

"A a, không phải? Vậy ta phải hảo hảo nếm thử một chút." Ta mới không tin đâu, hoàng cung nguy hiểm như vậy, ta nghĩ vị Tang tiểu thư đó nhất định biết, không đi chỉ bởi vì quy củ, thật là một lý do tốt.

Ta cầm một khối lên cắn một cái, trong nháy mắt trợt đi vào, ngọt mà không ngấy, hương thơm xông vào mũi, mang tí ti co dãn. Đậu xanh xay thành bột, toàn bộ được giấu ở bên trong cao, mang một chút vị bạc hà. Quả đúng là mát lạnh! Ăn rất ngon!

Thì ra tài nấu nướng cổ đại thật sự có thể so với tài nấu nướng hiện đại. Thật say mê ở trong nơi cao điểm mỹ vị này, đột nhiên nghe được tiếng người xung quanh thảo luận càng lúc càng lớn, lơ đãng nhíu mày một cái.

Người chung quanh tất cả đều nhao nhao muốn được thử, ta có chút nghi hoặc nhìn Gia Trấp, bên tai đột nhiên xông tới giọng nói chưỡng quỹ.

"Khụ khụ! Thời khắc ném tú cầu đã đến!"

Toàn trường trong nháy mắt đều bùng nổ, người người đều đã đứng lên, thậm chí có nhảy lên trên đi lên bàn.

Ta còn chưa hiểu đây là tình huống gì, thì Tang tiểu thư từ trong bình phong đi ra. Cầm trong tay một cái tú cầu tinh xảo.

Giọng Gia Trấp vang lên ở bên tai ta: "Dục Dũng, nhanh đi cướp cái tú cầu đó, thì chúng ta có thể ăn đồ ăn ngon đầu bếp thắng lợi làm, cũng có thể được Tang tiểu thư làm tam đạo mỹ vị a!"

Tang tiểu thư làm đồ ăn ngon sao? Ta có chút động tâm, thanh lương lục đậu cao* lúc nãy thật rất ngon.

*bánh đậu xanh mát lạnh.

Tú Cầu Bất Đường HoàngTác giả: Phôi ChanhTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngNga không! Tam Nương! Một trận tiếng sung vang lên khắp nơi, mà ta chỉ ngơ ngác nhìn Tam Nương bị chính người mình yêu *****. Thì ra người kia tiếp cận Tam Nương chỉ vì nhiệm vụ cấp trên phái xuống mà thôi, hắn đối với Tam Nương, hoàn toàn không có bất kỳ yêu thương gì, chỉ có lợi dụng. Tam Nương biết rõ, nhưng nàng vẫn yêu. Đến cuối cùng mất đi tất cả, Tam Nương chỉ hỏi nàng còn yêu nàng không, mà người kia trả lời thẳng thắng dứt khoát: Không yêu. Nhiệm vụ cuối cùng, đem toàn bộ chúng ta giết. Tam Nương vì bảo vệ ta mà bị giết, một trận tiếng súng như sượt qua tai, rốt cuộc làm cho ta từ bên trong hoảng sợ căm phẫn tỉnh lại, ta liều lĩnh đem những người đặc vụ ép chúng ta treo cổ này giết đi. Thân thể kiên cường cụng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp cùng ra sức chiến đấu. Cuối cùng, ta giết người kia, Tam Nương, ta báo thù cho ngươi. Thân thể kiên cường cũng bị tổn thương mấy chỗ, kéo thân thể mệt mỏi lại đau đớn, cùng những đồng nghiệp… Ta có chút kinh ngạc đến ngây người nhìn Gia Trấp, nàng không giống như người biết nấu cơm a.Gia Trấp hưng phấn nói: "Ha~~ Lại trúng ~~"Sau đó không chút cố kỵ vẻ mặt sợ hãi của ta chút nào, bay đến trước mặt mỹ thực càn quét lên. Không đến một phút, thì GiaTrấp đã cho cho điểm xong, ưỡn bụng bự xuống.Lúc này Gia Trấp mới phát hiện ra ta không thoải mái, cười hì hì nói: "Tài nấu nướng ta không tốt, nhưng miệng ta được nha!"Được, ta hiểu. Hóa ra Gia Trấp biết ăn như vậy, trời sanh mỹ thực gia!Gia Trấp nhìn mặt ta có chút buồn bực, cười vỗ vỗ đầu ta, tựa vào trong ngực ta, cười ha hả lấy ra một cái hộp quà nhỏ nói: "Còn có phần thưởng nha!""Ừ? Cái gì?" Ta nghi hoặc nhìn cái hộp nhỏ kia, dùng túi dầu làm thành, bên trong hẳn có để điểm tâm ngọt nhỉ, dẫu sao chỉ có điểm tâm ngọt mới có thể đặt trong hộp như vậy."Đúng vậy! Đây chính là cực phẩm a! Không có mua, Tang tiểu thư tự mình làm thanh lương lục đậu cao a! Đặc biệt ngon!" Gia Trấp tấm tắc thở dài nói."Thật sự ăn rất ngon?" Cái vị phú gia tiểu tả biết xuống bếp? Tại sao lại không nhìn ra chứ?"Dĩ nhiên! Tang tiểu thư gần mười sáu tuổi thì đã có danh xưng cao điểm ngự trù, chẳng qua là hoàng cung không cho phép nữ tử vào thiện phòng, nếu không nàng đã sớm vào.""A a, không phải? Vậy ta phải hảo hảo nếm thử một chút." Ta mới không tin đâu, hoàng cung nguy hiểm như vậy, ta nghĩ vị Tang tiểu thư đó nhất định biết, không đi chỉ bởi vì quy củ, thật là một lý do tốt.Ta cầm một khối lên cắn một cái, trong nháy mắt trợt đi vào, ngọt mà không ngấy, hương thơm xông vào mũi, mang tí ti co dãn. Đậu xanh xay thành bột, toàn bộ được giấu ở bên trong cao, mang một chút vị bạc hà. Quả đúng là mát lạnh! Ăn rất ngon!Thì ra tài nấu nướng cổ đại thật sự có thể so với tài nấu nướng hiện đại. Thật say mê ở trong nơi cao điểm mỹ vị này, đột nhiên nghe được tiếng người xung quanh thảo luận càng lúc càng lớn, lơ đãng nhíu mày một cái.Người chung quanh tất cả đều nhao nhao muốn được thử, ta có chút nghi hoặc nhìn Gia Trấp, bên tai đột nhiên xông tới giọng nói chưỡng quỹ."Khụ khụ! Thời khắc ném tú cầu đã đến!"Toàn trường trong nháy mắt đều bùng nổ, người người đều đã đứng lên, thậm chí có nhảy lên trên đi lên bàn.Ta còn chưa hiểu đây là tình huống gì, thì Tang tiểu thư từ trong bình phong đi ra. Cầm trong tay một cái tú cầu tinh xảo.Giọng Gia Trấp vang lên ở bên tai ta: "Dục Dũng, nhanh đi cướp cái tú cầu đó, thì chúng ta có thể ăn đồ ăn ngon đầu bếp thắng lợi làm, cũng có thể được Tang tiểu thư làm tam đạo mỹ vị a!"Tang tiểu thư làm đồ ăn ngon sao? Ta có chút động tâm, thanh lương lục đậu cao* lúc nãy thật rất ngon.*bánh đậu xanh mát lạnh.

Chương 33: Có Chút Động Tâm