Buổi chiều, một nhà xe chạy từ từ trong khu phố ở thành phố Nam đã hoang phế, nhà cửa hai bên đường đã bị bỏ hoang, rất nhiều tòa nhà đã mọc đầy cỏ dại khắp tường, nhìn qua cực kỳ hoang vắng, nhưng Ninh Mông cứ cảm thấy sau cửa sổ tối đen kia vẫn thỉnh thoảng hiện lên một vài bóng dáng khả nghi. Cô không biết, những bóng dáng đó là người lang thang khắp nơi đang ẩn thân ở đây, hay là zombie đã cảm nhiễm virus. Khu phố này tỏa ra hơi thở kh ủng bố khiến người ta hít thở không thông, đặc biệt là ở ven đường thỉnh thoảng còn xuất hiện thi thể đã bị cắn xé bốc mùi hôi thối, càng khiến Ninh Mông kinh hồn bạt vía. Cô điều khiển nhà xe, cẩn thận đi qua vùng phế tích này, lúc đi qua một trạm xăng dầu, một người đàn ông đầu bù tóc rối, khuôn mặt tiều tụy vọt ta từ trong phòng, vẫy tay, khập khiễng chạy nhanh theo sau xe. Sau một lát do dự ngắn ngủi, Ninh Mông vẫn đạp phanh dừng lại. Trên trán gã có máu tươi chảy xuống, sắc mặt tái nhợt, dường như bị thương không nhẹ, thấy xe dừng lại, trong…
Chương 5: Chương 5
Nhà Xe Di Động Tại Mạt ThếTác giả: Thỏ Nhĩ TềTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngBuổi chiều, một nhà xe chạy từ từ trong khu phố ở thành phố Nam đã hoang phế, nhà cửa hai bên đường đã bị bỏ hoang, rất nhiều tòa nhà đã mọc đầy cỏ dại khắp tường, nhìn qua cực kỳ hoang vắng, nhưng Ninh Mông cứ cảm thấy sau cửa sổ tối đen kia vẫn thỉnh thoảng hiện lên một vài bóng dáng khả nghi. Cô không biết, những bóng dáng đó là người lang thang khắp nơi đang ẩn thân ở đây, hay là zombie đã cảm nhiễm virus. Khu phố này tỏa ra hơi thở kh ủng bố khiến người ta hít thở không thông, đặc biệt là ở ven đường thỉnh thoảng còn xuất hiện thi thể đã bị cắn xé bốc mùi hôi thối, càng khiến Ninh Mông kinh hồn bạt vía. Cô điều khiển nhà xe, cẩn thận đi qua vùng phế tích này, lúc đi qua một trạm xăng dầu, một người đàn ông đầu bù tóc rối, khuôn mặt tiều tụy vọt ta từ trong phòng, vẫy tay, khập khiễng chạy nhanh theo sau xe. Sau một lát do dự ngắn ngủi, Ninh Mông vẫn đạp phanh dừng lại. Trên trán gã có máu tươi chảy xuống, sắc mặt tái nhợt, dường như bị thương không nhẹ, thấy xe dừng lại, trong… Sau khi đi ngang qua toàn bộ thành phố Nam, Ninh Mông dựa theo hướng dẫn của hệ thống, điều khiển nhà xe tiến vào một trạm kiểm tra ở ngoại ô.Nhân viên bảo vệ ngăn cản cô lại.“Làm gì đó?”“Tới hiệp hội cứu viện thành phố Nam bàn giao nhiệm vụ đăng ký.”Sau khi trả lời đơn giản mấy vấn đề, bảo vệ cho đi, trước đó còn không quên cho cô một thẻ thông hành, khi Ninh Mông nhận thẻ thông hành, 5 giờ phía trên biến thành 4 giờ 59 phút, hơn nữa còn đang đếm ngược.Con số này có nghĩa cô có tư cách ở lại khu cách ly trong 5 giờ, cung cấp cho cô xử lý chuyện đăng ký nghiệp vụ.Ninh Mông lái xe thông qua thiết bị đo lường kiểm tra, cuối cùng cũng tiến vào khu cách ly.Cô thở phào một hơi, cuối cùng cũng vào được!Tiến vào khu cách ly đồng nghĩa với việc nơi này ít nhất sẽ không có zombie lao tới muốn lấy mạng cô bất cứ lúc nào, đương nhiên, cô cần lập tức đi tới hiệp hội cứu viện thành phố Nam để đăng ký, nếu không cô sẽ không được kích hoạt thân phận ở khu cách ly, 5 giờ sau, cô sẽ bị cưỡng chế đuổi đi.Ninh Mông nhanh chóng thấy một loạt tòa nhà, cô dừng xe ở bãi đỗ xe trước tòa nhà, nói với Khương Tuyết: “Tiểu Tuyết, đi thôi, chị đưa em vào.”Khương Tuyết nghe lời đi theo cô xuống xe, sau đó, hai người cùng nhau đi vào một loạt tòa nhà này.Xử lý chuyện đăng ký nghiệp vụ cực kỳ nhanh, nhân viên công tác mặc cả bộ trang phục phòng hộ xác nhận thân phận của Khương Tuyết, sau đó đưa cô bé đi theo trình tự.Khương Tuyết có hơi hoảng loạn, nắm chặt tay Ninh Mông: “Chị ơi… Bọn họ muốn dẫn em đi đâu thế? Sau này em còn có thể gặp lại chị không?”Khương Tuyết là người đầu tiên mà Ninh Mông cứu sau khi xuyên đến thế giới này, cũng là người nói chuyện với cô nhiều nhất, chỉ là, thế giới như vậy, có thể đưa Khương Tuyết an toàn đến nơi này, đã là tất cả những gì cô có thể làm được rồi.Còn sau này… Ninh Mông cũng không biết họ còn có cơ hội gặp lại hay không.“Tiểu Tuyết, em đi với bọn họ đi.Bọn họ sẽ chăm sóc em thật tốt, chị chỉ có thể đưa em đến đây thôi.”Khương Tuyết ngửa khuôn mặt nhỏ, nhìn Ninh Mông một cách tỉ mỉ, biểu cảm nghiêm túc giống như lúc nhìn anh trai ở trong đống tòa nhà vừa rồi.Cô bé trịnh trọng nói: “Chị, em sẽ nhớ kỹ chị, sau này em trưởng thành, em nhất định sẽ báo đáp chị.”Ninh Mông cười xoa đầu Khương Tuyết: “Được rồi, đi theo bọn họ đi, sau này nhớ chăm sóc bản thân thật tốt.”“Dạ!”Bên này, trên thẻ thông hành lập tức biểu hiện cô đã hoàn thành đăng ký ban đầu, 5 giờ ở lại vừa rồi biến thành 30 ngày, hơn nữa còn có tin tức khác, số dư trong tài khoản của cô từ 0 biến thành 100 đồng vàng.Nhân viên công tác nói: “Cô Ninh Mông, chúng tôi đã đăng ký thân phận hội viên bình thường của hiệp hội cứu viện thành phố Nam cho cô, tự động mở cho cô thẻ thông hành một tháng trong khu cách ly, khen thưởng hoàn thành nhiệm vụ của cô cũng đã gửi tới thẻ, tấm thẻ thông hành này có thể đồng thời dùng để giao dịch với người khác, trong một tháng này, mỗi ngày đều sẽ có 10 đồng vàng tiền trợ cấp hội viên gửi vào, nếu trong một tháng, cô gia nhập bất cứ đội cứu viện nào, vậy sẽ tự động gia hạn thân phận hội viên hiệp hội của cô, cô cũng có thể tiếp tục ở lại khu cách ly.”Ninh Mông mới vừa vui vẻ vì đãi ngộ mỗi ngày đều có 10 đồng vàng tiền trợ cấp, lại nghe nói chỉ có một tháng thì cảm thấy hơi bất ngờ..
Sau khi đi ngang qua toàn bộ thành phố Nam, Ninh Mông dựa theo hướng dẫn của hệ thống, điều khiển nhà xe tiến vào một trạm kiểm tra ở ngoại ô.
Nhân viên bảo vệ ngăn cản cô lại.
“Làm gì đó?”“Tới hiệp hội cứu viện thành phố Nam bàn giao nhiệm vụ đăng ký.
”Sau khi trả lời đơn giản mấy vấn đề, bảo vệ cho đi, trước đó còn không quên cho cô một thẻ thông hành, khi Ninh Mông nhận thẻ thông hành, 5 giờ phía trên biến thành 4 giờ 59 phút, hơn nữa còn đang đếm ngược.
Con số này có nghĩa cô có tư cách ở lại khu cách ly trong 5 giờ, cung cấp cho cô xử lý chuyện đăng ký nghiệp vụ.
Ninh Mông lái xe thông qua thiết bị đo lường kiểm tra, cuối cùng cũng tiến vào khu cách ly.
Cô thở phào một hơi, cuối cùng cũng vào được!Tiến vào khu cách ly đồng nghĩa với việc nơi này ít nhất sẽ không có zombie lao tới muốn lấy mạng cô bất cứ lúc nào, đương nhiên, cô cần lập tức đi tới hiệp hội cứu viện thành phố Nam để đăng ký, nếu không cô sẽ không được kích hoạt thân phận ở khu cách ly, 5 giờ sau, cô sẽ bị cưỡng chế đuổi đi.
Ninh Mông nhanh chóng thấy một loạt tòa nhà, cô dừng xe ở bãi đỗ xe trước tòa nhà, nói với Khương Tuyết: “Tiểu Tuyết, đi thôi, chị đưa em vào.
”Khương Tuyết nghe lời đi theo cô xuống xe, sau đó, hai người cùng nhau đi vào một loạt tòa nhà này.
Xử lý chuyện đăng ký nghiệp vụ cực kỳ nhanh, nhân viên công tác mặc cả bộ trang phục phòng hộ xác nhận thân phận của Khương Tuyết, sau đó đưa cô bé đi theo trình tự.
Khương Tuyết có hơi hoảng loạn, nắm chặt tay Ninh Mông: “Chị ơi… Bọn họ muốn dẫn em đi đâu thế? Sau này em còn có thể gặp lại chị không?”Khương Tuyết là người đầu tiên mà Ninh Mông cứu sau khi xuyên đến thế giới này, cũng là người nói chuyện với cô nhiều nhất, chỉ là, thế giới như vậy, có thể đưa Khương Tuyết an toàn đến nơi này, đã là tất cả những gì cô có thể làm được rồi.
Còn sau này… Ninh Mông cũng không biết họ còn có cơ hội gặp lại hay không.
“Tiểu Tuyết, em đi với bọn họ đi.
Bọn họ sẽ chăm sóc em thật tốt, chị chỉ có thể đưa em đến đây thôi.
”Khương Tuyết ngửa khuôn mặt nhỏ, nhìn Ninh Mông một cách tỉ mỉ, biểu cảm nghiêm túc giống như lúc nhìn anh trai ở trong đống tòa nhà vừa rồi.
Cô bé trịnh trọng nói: “Chị, em sẽ nhớ kỹ chị, sau này em trưởng thành, em nhất định sẽ báo đáp chị.
”Ninh Mông cười xoa đầu Khương Tuyết: “Được rồi, đi theo bọn họ đi, sau này nhớ chăm sóc bản thân thật tốt.
”“Dạ!”Bên này, trên thẻ thông hành lập tức biểu hiện cô đã hoàn thành đăng ký ban đầu, 5 giờ ở lại vừa rồi biến thành 30 ngày, hơn nữa còn có tin tức khác, số dư trong tài khoản của cô từ 0 biến thành 100 đồng vàng.
Nhân viên công tác nói: “Cô Ninh Mông, chúng tôi đã đăng ký thân phận hội viên bình thường của hiệp hội cứu viện thành phố Nam cho cô, tự động mở cho cô thẻ thông hành một tháng trong khu cách ly, khen thưởng hoàn thành nhiệm vụ của cô cũng đã gửi tới thẻ, tấm thẻ thông hành này có thể đồng thời dùng để giao dịch với người khác, trong một tháng này, mỗi ngày đều sẽ có 10 đồng vàng tiền trợ cấp hội viên gửi vào, nếu trong một tháng, cô gia nhập bất cứ đội cứu viện nào, vậy sẽ tự động gia hạn thân phận hội viên hiệp hội của cô, cô cũng có thể tiếp tục ở lại khu cách ly.
”Ninh Mông mới vừa vui vẻ vì đãi ngộ mỗi ngày đều có 10 đồng vàng tiền trợ cấp, lại nghe nói chỉ có một tháng thì cảm thấy hơi bất ngờ.
.
Nhà Xe Di Động Tại Mạt ThếTác giả: Thỏ Nhĩ TềTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngBuổi chiều, một nhà xe chạy từ từ trong khu phố ở thành phố Nam đã hoang phế, nhà cửa hai bên đường đã bị bỏ hoang, rất nhiều tòa nhà đã mọc đầy cỏ dại khắp tường, nhìn qua cực kỳ hoang vắng, nhưng Ninh Mông cứ cảm thấy sau cửa sổ tối đen kia vẫn thỉnh thoảng hiện lên một vài bóng dáng khả nghi. Cô không biết, những bóng dáng đó là người lang thang khắp nơi đang ẩn thân ở đây, hay là zombie đã cảm nhiễm virus. Khu phố này tỏa ra hơi thở kh ủng bố khiến người ta hít thở không thông, đặc biệt là ở ven đường thỉnh thoảng còn xuất hiện thi thể đã bị cắn xé bốc mùi hôi thối, càng khiến Ninh Mông kinh hồn bạt vía. Cô điều khiển nhà xe, cẩn thận đi qua vùng phế tích này, lúc đi qua một trạm xăng dầu, một người đàn ông đầu bù tóc rối, khuôn mặt tiều tụy vọt ta từ trong phòng, vẫy tay, khập khiễng chạy nhanh theo sau xe. Sau một lát do dự ngắn ngủi, Ninh Mông vẫn đạp phanh dừng lại. Trên trán gã có máu tươi chảy xuống, sắc mặt tái nhợt, dường như bị thương không nhẹ, thấy xe dừng lại, trong… Sau khi đi ngang qua toàn bộ thành phố Nam, Ninh Mông dựa theo hướng dẫn của hệ thống, điều khiển nhà xe tiến vào một trạm kiểm tra ở ngoại ô.Nhân viên bảo vệ ngăn cản cô lại.“Làm gì đó?”“Tới hiệp hội cứu viện thành phố Nam bàn giao nhiệm vụ đăng ký.”Sau khi trả lời đơn giản mấy vấn đề, bảo vệ cho đi, trước đó còn không quên cho cô một thẻ thông hành, khi Ninh Mông nhận thẻ thông hành, 5 giờ phía trên biến thành 4 giờ 59 phút, hơn nữa còn đang đếm ngược.Con số này có nghĩa cô có tư cách ở lại khu cách ly trong 5 giờ, cung cấp cho cô xử lý chuyện đăng ký nghiệp vụ.Ninh Mông lái xe thông qua thiết bị đo lường kiểm tra, cuối cùng cũng tiến vào khu cách ly.Cô thở phào một hơi, cuối cùng cũng vào được!Tiến vào khu cách ly đồng nghĩa với việc nơi này ít nhất sẽ không có zombie lao tới muốn lấy mạng cô bất cứ lúc nào, đương nhiên, cô cần lập tức đi tới hiệp hội cứu viện thành phố Nam để đăng ký, nếu không cô sẽ không được kích hoạt thân phận ở khu cách ly, 5 giờ sau, cô sẽ bị cưỡng chế đuổi đi.Ninh Mông nhanh chóng thấy một loạt tòa nhà, cô dừng xe ở bãi đỗ xe trước tòa nhà, nói với Khương Tuyết: “Tiểu Tuyết, đi thôi, chị đưa em vào.”Khương Tuyết nghe lời đi theo cô xuống xe, sau đó, hai người cùng nhau đi vào một loạt tòa nhà này.Xử lý chuyện đăng ký nghiệp vụ cực kỳ nhanh, nhân viên công tác mặc cả bộ trang phục phòng hộ xác nhận thân phận của Khương Tuyết, sau đó đưa cô bé đi theo trình tự.Khương Tuyết có hơi hoảng loạn, nắm chặt tay Ninh Mông: “Chị ơi… Bọn họ muốn dẫn em đi đâu thế? Sau này em còn có thể gặp lại chị không?”Khương Tuyết là người đầu tiên mà Ninh Mông cứu sau khi xuyên đến thế giới này, cũng là người nói chuyện với cô nhiều nhất, chỉ là, thế giới như vậy, có thể đưa Khương Tuyết an toàn đến nơi này, đã là tất cả những gì cô có thể làm được rồi.Còn sau này… Ninh Mông cũng không biết họ còn có cơ hội gặp lại hay không.“Tiểu Tuyết, em đi với bọn họ đi.Bọn họ sẽ chăm sóc em thật tốt, chị chỉ có thể đưa em đến đây thôi.”Khương Tuyết ngửa khuôn mặt nhỏ, nhìn Ninh Mông một cách tỉ mỉ, biểu cảm nghiêm túc giống như lúc nhìn anh trai ở trong đống tòa nhà vừa rồi.Cô bé trịnh trọng nói: “Chị, em sẽ nhớ kỹ chị, sau này em trưởng thành, em nhất định sẽ báo đáp chị.”Ninh Mông cười xoa đầu Khương Tuyết: “Được rồi, đi theo bọn họ đi, sau này nhớ chăm sóc bản thân thật tốt.”“Dạ!”Bên này, trên thẻ thông hành lập tức biểu hiện cô đã hoàn thành đăng ký ban đầu, 5 giờ ở lại vừa rồi biến thành 30 ngày, hơn nữa còn có tin tức khác, số dư trong tài khoản của cô từ 0 biến thành 100 đồng vàng.Nhân viên công tác nói: “Cô Ninh Mông, chúng tôi đã đăng ký thân phận hội viên bình thường của hiệp hội cứu viện thành phố Nam cho cô, tự động mở cho cô thẻ thông hành một tháng trong khu cách ly, khen thưởng hoàn thành nhiệm vụ của cô cũng đã gửi tới thẻ, tấm thẻ thông hành này có thể đồng thời dùng để giao dịch với người khác, trong một tháng này, mỗi ngày đều sẽ có 10 đồng vàng tiền trợ cấp hội viên gửi vào, nếu trong một tháng, cô gia nhập bất cứ đội cứu viện nào, vậy sẽ tự động gia hạn thân phận hội viên hiệp hội của cô, cô cũng có thể tiếp tục ở lại khu cách ly.”Ninh Mông mới vừa vui vẻ vì đãi ngộ mỗi ngày đều có 10 đồng vàng tiền trợ cấp, lại nghe nói chỉ có một tháng thì cảm thấy hơi bất ngờ..