Tác giả:

Vĩnh An nguyên niên, đầu xuân tuyết rơi dày liên tục trong ba ngày.Trên đường Ninh Đô, xương người chết cóng dính liền với băng tuyết trên đường dài, các hộ vệ mất rất nhiều sức lực mới có thể dọn sạch."Thằng bé mà tông thất bế qua đây, mười tuổi rồi mà còn chưa biết mở miệng nói chuyện."Thánh Từ Hoàng thái hậu móng tay thật dài, bị than bạc đốt trong phòng hun đến hơi buồn ngủ, ngáp dài nói, "Năm nay tuyết rơi một cách quái lạ, các thần dân đều xem như điềm gở. Bệ hạ long ngự thượng tân* mấy tháng, trên dưới Sở quốc đều không được thái bình, cũng không biết có liên quan tới đứa nhỏ kia hay không. ”*Ám chỉ cái chết của hoàng đếSau tấm màn che làm từ lụa khinh vân, Võ Lâm Vệ Tiết Du dùng trán chạm đất, tư thái cực kỳ khiêm tốn, ngữ khí lại có chút bất cần, "Tạ Hành Dã không nói chuyện, lời của Thái hậu người mới có đủ trọng lượng. ”"To gan." Thánh Từ hoàng thái hậu hờn dỗi một tiếng, "Gọi thẳng tên đương kim bệ hạ, đáng tội gì? ”Tạ Hành Dã đã kế thừa đại thống vào tháng trước, cho dù…

Chương 48: 48: Ta Đã Trở Lại

Cẩm Nang Nuôi Dưỡng Bạo QuânTác giả: Thanh BiệtTruyện Đông Phương, Truyện Ngôn Tình, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngVĩnh An nguyên niên, đầu xuân tuyết rơi dày liên tục trong ba ngày.Trên đường Ninh Đô, xương người chết cóng dính liền với băng tuyết trên đường dài, các hộ vệ mất rất nhiều sức lực mới có thể dọn sạch."Thằng bé mà tông thất bế qua đây, mười tuổi rồi mà còn chưa biết mở miệng nói chuyện."Thánh Từ Hoàng thái hậu móng tay thật dài, bị than bạc đốt trong phòng hun đến hơi buồn ngủ, ngáp dài nói, "Năm nay tuyết rơi một cách quái lạ, các thần dân đều xem như điềm gở. Bệ hạ long ngự thượng tân* mấy tháng, trên dưới Sở quốc đều không được thái bình, cũng không biết có liên quan tới đứa nhỏ kia hay không. ”*Ám chỉ cái chết của hoàng đếSau tấm màn che làm từ lụa khinh vân, Võ Lâm Vệ Tiết Du dùng trán chạm đất, tư thái cực kỳ khiêm tốn, ngữ khí lại có chút bất cần, "Tạ Hành Dã không nói chuyện, lời của Thái hậu người mới có đủ trọng lượng. ”"To gan." Thánh Từ hoàng thái hậu hờn dỗi một tiếng, "Gọi thẳng tên đương kim bệ hạ, đáng tội gì? ”Tạ Hành Dã đã kế thừa đại thống vào tháng trước, cho dù… Cô lại đi dạo thẩn thơ trong Vọng Xuân Các, cho đến khi tất cả cung nhân ở đây giải tán và thổi tắt nến, Đường Ninh mới theo đám người ra khỏi cửa.Sau đó, đám người chợt tập thể quỳ xuống dập đầu: "Tham kiến bệ hạ.”Ánh mắt Tạ Hành Dã lướt qua những người này và đối mặt với Đường Ninh đang kinh ngạc phía sau họ.Ánh mắt của hắn tựa như một dòng suối trong vắt, lại giống như một hố đen khó dò, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô.Sau đó, hắn nở một nụ cười nhạt không rõ ý nghĩa."Quả nhiên là ngươi." Tạ Hành Dã chậm rãi đi tới, đám người đang quỳ lập tức bò tách ra.Quân vương trẻ tuổi bước chân vững vàng, như thể đang thong thả đi dạo trong sân, nhưng Đường Ninh lại cảm thấy một cảm giác áp bức vô cùng.......!Cô sợ hãi tắt điện thoại di động.Trời ơi! Vì sao Tạ Hành Dã sau khi lớn lên, lại trở nên ác ma như vậy!Mặc dù khi còn bé có tính cách u ám ít nói, ít nhất vẫn luôn làm cho cô cảm thấy rất đáng yêu mà.Uống nước để làm dịu cơn sốc.Uống nước xong, Đường Ninh nghiến răng nghiến lợi: Chẳng lẽ cô, một người sống, lại thực sự sợ nhân vật trong game như vậy sao?Công ty vì sự việc này đã cho cô nghỉ phép một tháng, nhưng cô vẫn quyết tâm muốn qua màn trò chơi, xem cái gọi là phần thưởng đỉnh cấp là gì.Sau khi tự an ủi mình, Đường Ninh kiên quyết online.Sau đó trên màn hình liền xuất hiện khuôn mặt lãnh đạm vô tình kia.Trong game đã trôi qua một đêm, Tạ Hành Dã vẫn luôn canh chừng trong Vọng Xuân Các.Thấy cô đột nhiên xuất hiện, cũng không thấy bất ngờ."Trước đây ta đã nghĩ tới, hình như ngươi cứ biến mất ở đâu đó, lần sau xuất hiện, ngươi vẫn sẽ ở đó." Hắn hơi nâng cằm, bình tĩnh nói: "Xem ra ta đoán đúng."Khá lắm."Đúng vậy, thật thông minh."......!Nói xong Đường Ninh liền hối hận.Thật ra con người cô ít tiếp xúc với người khác, nhưng trước kia thật sự rất thích tiểu hoàng đế.Lần trước bởi vì xem xét mảnh vỡ ký ức của hắn mà đã bị hắn không chút thương tiếc đâm chết, thực ra Đường Ninh cảm thấy rất không vui.Đặc biệt là sau khi xảy ra chuyện kỳ lạ như vậy, trong lòng Đường Ninh thực sự coi Tạ Hành Dã như người thật, cô không thể coi như chuyện đó chưa từng xảy ra.Tạ Hành Dã không ngốc, nghe ra ý mỉa mai của Đường Ninh.Nhưng chỉ hơi nhếch khóe môi, không biết trong lòng đang nghĩ gì.Vọng Xuân Các lúc này trống rỗng, Tạ Hành Dã bình tĩnh nói: "Không ngờ lại đúng là ngươi thật, quỷ có thể sống lại, còn thay đổi khuôn mặt? ”......!Chờ đã!Đường Ninh bỗng nhiên nhớ tới: Hiện tại mình đã thay một khuôn mặt khác, Tạ Hành Dã vốn không biết chuyện này.Nhưng vừa rồi mình đã nhanh mồm, bị hắn lừa nói ra… ngay cả đối phương còn chưa nói gì, cô đã bị lộ rồi.Lẽ ra cô có thể ngụy trang mà!!Chuyện đã đến nước này, Đường Ninh đành phải nặng nề thở dài một tiếng: "Không sai, ta đã trở lại.”.

Cô lại đi dạo thẩn thơ trong Vọng Xuân Các, cho đến khi tất cả cung nhân ở đây giải tán và thổi tắt nến, Đường Ninh mới theo đám người ra khỏi cửa.Sau đó, đám người chợt tập thể quỳ xuống dập đầu: "Tham kiến bệ hạ.

”Ánh mắt Tạ Hành Dã lướt qua những người này và đối mặt với Đường Ninh đang kinh ngạc phía sau họ.Ánh mắt của hắn tựa như một dòng suối trong vắt, lại giống như một hố đen khó dò, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô.Sau đó, hắn nở một nụ cười nhạt không rõ ý nghĩa."Quả nhiên là ngươi." Tạ Hành Dã chậm rãi đi tới, đám người đang quỳ lập tức bò tách ra.Quân vương trẻ tuổi bước chân vững vàng, như thể đang thong thả đi dạo trong sân, nhưng Đường Ninh lại cảm thấy một cảm giác áp bức vô cùng.......!Cô sợ hãi tắt điện thoại di động.Trời ơi! Vì sao Tạ Hành Dã sau khi lớn lên, lại trở nên ác ma như vậy!Mặc dù khi còn bé có tính cách u ám ít nói, ít nhất vẫn luôn làm cho cô cảm thấy rất đáng yêu mà.Uống nước để làm dịu cơn sốc.Uống nước xong, Đường Ninh nghiến răng nghiến lợi: Chẳng lẽ cô, một người sống, lại thực sự sợ nhân vật trong game như vậy sao?Công ty vì sự việc này đã cho cô nghỉ phép một tháng, nhưng cô vẫn quyết tâm muốn qua màn trò chơi, xem cái gọi là phần thưởng đỉnh cấp là gì.Sau khi tự an ủi mình, Đường Ninh kiên quyết online.Sau đó trên màn hình liền xuất hiện khuôn mặt lãnh đạm vô tình kia.Trong game đã trôi qua một đêm, Tạ Hành Dã vẫn luôn canh chừng trong Vọng Xuân Các.Thấy cô đột nhiên xuất hiện, cũng không thấy bất ngờ."Trước đây ta đã nghĩ tới, hình như ngươi cứ biến mất ở đâu đó, lần sau xuất hiện, ngươi vẫn sẽ ở đó." Hắn hơi nâng cằm, bình tĩnh nói: "Xem ra ta đoán đúng."Khá lắm."Đúng vậy, thật thông minh."......!Nói xong Đường Ninh liền hối hận.Thật ra con người cô ít tiếp xúc với người khác, nhưng trước kia thật sự rất thích tiểu hoàng đế.Lần trước bởi vì xem xét mảnh vỡ ký ức của hắn mà đã bị hắn không chút thương tiếc đâm chết, thực ra Đường Ninh cảm thấy rất không vui.Đặc biệt là sau khi xảy ra chuyện kỳ lạ như vậy, trong lòng Đường Ninh thực sự coi Tạ Hành Dã như người thật, cô không thể coi như chuyện đó chưa từng xảy ra.Tạ Hành Dã không ngốc, nghe ra ý mỉa mai của Đường Ninh.Nhưng chỉ hơi nhếch khóe môi, không biết trong lòng đang nghĩ gì.Vọng Xuân Các lúc này trống rỗng, Tạ Hành Dã bình tĩnh nói: "Không ngờ lại đúng là ngươi thật, quỷ có thể sống lại, còn thay đổi khuôn mặt? ”......!Chờ đã!Đường Ninh bỗng nhiên nhớ tới: Hiện tại mình đã thay một khuôn mặt khác, Tạ Hành Dã vốn không biết chuyện này.Nhưng vừa rồi mình đã nhanh mồm, bị hắn lừa nói ra… ngay cả đối phương còn chưa nói gì, cô đã bị lộ rồi.Lẽ ra cô có thể ngụy trang mà!!Chuyện đã đến nước này, Đường Ninh đành phải nặng nề thở dài một tiếng: "Không sai, ta đã trở lại.

”.

Cẩm Nang Nuôi Dưỡng Bạo QuânTác giả: Thanh BiệtTruyện Đông Phương, Truyện Ngôn Tình, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngVĩnh An nguyên niên, đầu xuân tuyết rơi dày liên tục trong ba ngày.Trên đường Ninh Đô, xương người chết cóng dính liền với băng tuyết trên đường dài, các hộ vệ mất rất nhiều sức lực mới có thể dọn sạch."Thằng bé mà tông thất bế qua đây, mười tuổi rồi mà còn chưa biết mở miệng nói chuyện."Thánh Từ Hoàng thái hậu móng tay thật dài, bị than bạc đốt trong phòng hun đến hơi buồn ngủ, ngáp dài nói, "Năm nay tuyết rơi một cách quái lạ, các thần dân đều xem như điềm gở. Bệ hạ long ngự thượng tân* mấy tháng, trên dưới Sở quốc đều không được thái bình, cũng không biết có liên quan tới đứa nhỏ kia hay không. ”*Ám chỉ cái chết của hoàng đếSau tấm màn che làm từ lụa khinh vân, Võ Lâm Vệ Tiết Du dùng trán chạm đất, tư thái cực kỳ khiêm tốn, ngữ khí lại có chút bất cần, "Tạ Hành Dã không nói chuyện, lời của Thái hậu người mới có đủ trọng lượng. ”"To gan." Thánh Từ hoàng thái hậu hờn dỗi một tiếng, "Gọi thẳng tên đương kim bệ hạ, đáng tội gì? ”Tạ Hành Dã đã kế thừa đại thống vào tháng trước, cho dù… Cô lại đi dạo thẩn thơ trong Vọng Xuân Các, cho đến khi tất cả cung nhân ở đây giải tán và thổi tắt nến, Đường Ninh mới theo đám người ra khỏi cửa.Sau đó, đám người chợt tập thể quỳ xuống dập đầu: "Tham kiến bệ hạ.”Ánh mắt Tạ Hành Dã lướt qua những người này và đối mặt với Đường Ninh đang kinh ngạc phía sau họ.Ánh mắt của hắn tựa như một dòng suối trong vắt, lại giống như một hố đen khó dò, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô.Sau đó, hắn nở một nụ cười nhạt không rõ ý nghĩa."Quả nhiên là ngươi." Tạ Hành Dã chậm rãi đi tới, đám người đang quỳ lập tức bò tách ra.Quân vương trẻ tuổi bước chân vững vàng, như thể đang thong thả đi dạo trong sân, nhưng Đường Ninh lại cảm thấy một cảm giác áp bức vô cùng.......!Cô sợ hãi tắt điện thoại di động.Trời ơi! Vì sao Tạ Hành Dã sau khi lớn lên, lại trở nên ác ma như vậy!Mặc dù khi còn bé có tính cách u ám ít nói, ít nhất vẫn luôn làm cho cô cảm thấy rất đáng yêu mà.Uống nước để làm dịu cơn sốc.Uống nước xong, Đường Ninh nghiến răng nghiến lợi: Chẳng lẽ cô, một người sống, lại thực sự sợ nhân vật trong game như vậy sao?Công ty vì sự việc này đã cho cô nghỉ phép một tháng, nhưng cô vẫn quyết tâm muốn qua màn trò chơi, xem cái gọi là phần thưởng đỉnh cấp là gì.Sau khi tự an ủi mình, Đường Ninh kiên quyết online.Sau đó trên màn hình liền xuất hiện khuôn mặt lãnh đạm vô tình kia.Trong game đã trôi qua một đêm, Tạ Hành Dã vẫn luôn canh chừng trong Vọng Xuân Các.Thấy cô đột nhiên xuất hiện, cũng không thấy bất ngờ."Trước đây ta đã nghĩ tới, hình như ngươi cứ biến mất ở đâu đó, lần sau xuất hiện, ngươi vẫn sẽ ở đó." Hắn hơi nâng cằm, bình tĩnh nói: "Xem ra ta đoán đúng."Khá lắm."Đúng vậy, thật thông minh."......!Nói xong Đường Ninh liền hối hận.Thật ra con người cô ít tiếp xúc với người khác, nhưng trước kia thật sự rất thích tiểu hoàng đế.Lần trước bởi vì xem xét mảnh vỡ ký ức của hắn mà đã bị hắn không chút thương tiếc đâm chết, thực ra Đường Ninh cảm thấy rất không vui.Đặc biệt là sau khi xảy ra chuyện kỳ lạ như vậy, trong lòng Đường Ninh thực sự coi Tạ Hành Dã như người thật, cô không thể coi như chuyện đó chưa từng xảy ra.Tạ Hành Dã không ngốc, nghe ra ý mỉa mai của Đường Ninh.Nhưng chỉ hơi nhếch khóe môi, không biết trong lòng đang nghĩ gì.Vọng Xuân Các lúc này trống rỗng, Tạ Hành Dã bình tĩnh nói: "Không ngờ lại đúng là ngươi thật, quỷ có thể sống lại, còn thay đổi khuôn mặt? ”......!Chờ đã!Đường Ninh bỗng nhiên nhớ tới: Hiện tại mình đã thay một khuôn mặt khác, Tạ Hành Dã vốn không biết chuyện này.Nhưng vừa rồi mình đã nhanh mồm, bị hắn lừa nói ra… ngay cả đối phương còn chưa nói gì, cô đã bị lộ rồi.Lẽ ra cô có thể ngụy trang mà!!Chuyện đã đến nước này, Đường Ninh đành phải nặng nề thở dài một tiếng: "Không sai, ta đã trở lại.”.

Chương 48: 48: Ta Đã Trở Lại