Thời Nhất lang thang không mục đích trên khắp đường to phố nhỏ trong cái thời tiết vô cùng nắng nóng. Hiện giờ toàn thân cô không có lấy một xu dính túi, nên đến một chai nước cũng không mua nổi.Khi đi ngang qua một bức tường đá, khóe mắt cô thoáng thấy một dòng chữ thông báo treo thưởng vô cùng chói lọi được viết trên tấm áp phích dán lên tường.Chân cô phanh gấp lại, sau đó lùi hai ba bước về sau, đi đến trước bức tường, dí mặt vào tờ thông báo treo thưởng kia.Cô nhanh chóng lia mắt đọc lướt qua nội dung trên đó, trong miệng không nhịn được mà đọc nhẩm theo."Khu vực trực thuộc thẩm quyền quản lý của Cục Công an Lăng Hồ - thành phố Lâm Thành vừa xảy ra một vụ án hình sự lớn. Sau khi điều tra, Lý Chí Cường là đối tượng hiềm nghi lớn nhất, hiện tại đã bỏ trốn.""Nghi phạm Lý Chí Cường, căn cước công dân số 522...!Mong các phương tiện truyền thông và quần chúng nhân dân tích cực cung cấp manh mối cho cơ quan công an...!Giải thưởng hai vạn nhân dân tệ..."Thời Nhất không có khái niệm về…
Chương 8: 8: Đường Đường Là Phong Đô Đại Đế Mà Chỉ Cho Cô Có Hai Tệ Âm Phủ 1
Tôi Đoán Mệnh Cậu Vào TùTác giả: Không Sơn VũTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trinh ThámThời Nhất lang thang không mục đích trên khắp đường to phố nhỏ trong cái thời tiết vô cùng nắng nóng. Hiện giờ toàn thân cô không có lấy một xu dính túi, nên đến một chai nước cũng không mua nổi.Khi đi ngang qua một bức tường đá, khóe mắt cô thoáng thấy một dòng chữ thông báo treo thưởng vô cùng chói lọi được viết trên tấm áp phích dán lên tường.Chân cô phanh gấp lại, sau đó lùi hai ba bước về sau, đi đến trước bức tường, dí mặt vào tờ thông báo treo thưởng kia.Cô nhanh chóng lia mắt đọc lướt qua nội dung trên đó, trong miệng không nhịn được mà đọc nhẩm theo."Khu vực trực thuộc thẩm quyền quản lý của Cục Công an Lăng Hồ - thành phố Lâm Thành vừa xảy ra một vụ án hình sự lớn. Sau khi điều tra, Lý Chí Cường là đối tượng hiềm nghi lớn nhất, hiện tại đã bỏ trốn.""Nghi phạm Lý Chí Cường, căn cước công dân số 522...!Mong các phương tiện truyền thông và quần chúng nhân dân tích cực cung cấp manh mối cho cơ quan công an...!Giải thưởng hai vạn nhân dân tệ..."Thời Nhất không có khái niệm về… Một tiếng sau, trong phòng thẩm vấn của đồn công an hình sự.Lâm Lạc: "Họ tên?""Thời Nhất.""Sao cô biết được chuyện Lý Chí Cường chính là nghi phạm trong vụ hành hạ đứa bé đến chết và giết ông lão nhặt rác?"Cả người Thời Nhất uể oải, cô trả lời một cách thờ ơ: "Bói ra."Đồng chí công an phụ trách ghi lời khai đang chuẩn bị đặt bút xuống, nghe thấy câu trả lời thì ngẩng đầu nhìn về phía lão đại nhà mình với vẻ mờ mịt, không biết có nên ghi hay không.Lâm Lạc cũng kinh ngạc không thôi: "Bói?""Ừm."Nhìn dáng vẻ uể oải không chút phấn chấn của cô, Lâm Lạc cũng đoán được lý do đại khái, anh khẽ hắng giọng."Thời Nhất, phòng tuyến tâm lý của Lý Chí Cường đã hoàn toàn sụp đổ, có lẽ vụ án sẽ nhanh chóng được phá rồi chuyển lên tòa án thôi.Chúng tôi sẽ sớm chuyển tiền thưởng cho cô, hiện tại, cô phối hợp lấy lời khai với chúng tôi trước đã."Thời Nhất khẽ nhấc mí mắt lên: "Sớm là bao giờ?"Lâm Lạc cũng không trả lời qua loa lấy lệ với cô, anh nghiêm túc đáp: "Căn cứ theo trạng thái hiện tại của Lý Chí Cường, đêm nay có lẽ ông ta sẽ khai toàn bộ.Nhưng mà hôm nay là thứ sáu, nhanh nhất thì cũng phải đến thứ hai chúng tôi mới có thể nộp đơn xin cấp thưởng cho cô.Đại khái khoảng năm ngày."Mười lăm ngày biến thành năm ngày, Thời Nhất miễn cưỡng vực dậy tinh thần, cô ngồi thằng người lên: "Hai vụ án khác, đúng thật là tôi bói ra.Kiến thức về tướng số của tôi không tệ, chỉ cần cho tôi một chút thời gian, tôi có thể bói toàn bộ quỹ đạo cuộc đời của một người từ khi còn nhỏ xíu đến tận khi trưởng thành, mà không có chút sai sót nào."Cô nói những lời này trong đồn công an, chẳng khác nào cổ vũ cho phong kiến mê tín, sao mấy người Lâm Lạc có thể tin cho được?Nhưng cho dù bọn họ hỏi như thế nào, cô vẫn trả lời giống y như thế, thậm chí còn nói với anh: "Đồng chí công an, nếu không anh cứ tùy tiện trả cho tôi vài đồng, tôi gieo quẻ tại chỗ cho anh, là anh sẽ biết những lời tôi nói là giả hay thật ngay ấy mà."Lâm Lạc: "Không cần đâu! "Thời Nhất là người cung cấp manh mối chứ không phải đối tượng tình nghi, Lâm Lạc không thể sử dụng những phương pháp đối phó với đối tượng hiềm nghi kia để đối phó với cô được, anh chỉ đành bỏ qua.Chỉ cần phá được án là được rồi, còn cô gái kì quái này, cứ tạm thời coi là thần côn đi thôi..
Một tiếng sau, trong phòng thẩm vấn của đồn công an hình sự.
Lâm Lạc: "Họ tên?""Thời Nhất.
""Sao cô biết được chuyện Lý Chí Cường chính là nghi phạm trong vụ hành hạ đứa bé đến chết và giết ông lão nhặt rác?"Cả người Thời Nhất uể oải, cô trả lời một cách thờ ơ: "Bói ra.
"Đồng chí công an phụ trách ghi lời khai đang chuẩn bị đặt bút xuống, nghe thấy câu trả lời thì ngẩng đầu nhìn về phía lão đại nhà mình với vẻ mờ mịt, không biết có nên ghi hay không.
Lâm Lạc cũng kinh ngạc không thôi: "Bói?""Ừm.
"Nhìn dáng vẻ uể oải không chút phấn chấn của cô, Lâm Lạc cũng đoán được lý do đại khái, anh khẽ hắng giọng.
"Thời Nhất, phòng tuyến tâm lý của Lý Chí Cường đã hoàn toàn sụp đổ, có lẽ vụ án sẽ nhanh chóng được phá rồi chuyển lên tòa án thôi.
Chúng tôi sẽ sớm chuyển tiền thưởng cho cô, hiện tại, cô phối hợp lấy lời khai với chúng tôi trước đã.
"Thời Nhất khẽ nhấc mí mắt lên: "Sớm là bao giờ?"Lâm Lạc cũng không trả lời qua loa lấy lệ với cô, anh nghiêm túc đáp: "Căn cứ theo trạng thái hiện tại của Lý Chí Cường, đêm nay có lẽ ông ta sẽ khai toàn bộ.
Nhưng mà hôm nay là thứ sáu, nhanh nhất thì cũng phải đến thứ hai chúng tôi mới có thể nộp đơn xin cấp thưởng cho cô.
Đại khái khoảng năm ngày.
"Mười lăm ngày biến thành năm ngày, Thời Nhất miễn cưỡng vực dậy tinh thần, cô ngồi thằng người lên: "Hai vụ án khác, đúng thật là tôi bói ra.
Kiến thức về tướng số của tôi không tệ, chỉ cần cho tôi một chút thời gian, tôi có thể bói toàn bộ quỹ đạo cuộc đời của một người từ khi còn nhỏ xíu đến tận khi trưởng thành, mà không có chút sai sót nào.
"Cô nói những lời này trong đồn công an, chẳng khác nào cổ vũ cho phong kiến mê tín, sao mấy người Lâm Lạc có thể tin cho được?Nhưng cho dù bọn họ hỏi như thế nào, cô vẫn trả lời giống y như thế, thậm chí còn nói với anh: "Đồng chí công an, nếu không anh cứ tùy tiện trả cho tôi vài đồng, tôi gieo quẻ tại chỗ cho anh, là anh sẽ biết những lời tôi nói là giả hay thật ngay ấy mà.
"Lâm Lạc: "Không cần đâu! "Thời Nhất là người cung cấp manh mối chứ không phải đối tượng tình nghi, Lâm Lạc không thể sử dụng những phương pháp đối phó với đối tượng hiềm nghi kia để đối phó với cô được, anh chỉ đành bỏ qua.
Chỉ cần phá được án là được rồi, còn cô gái kì quái này, cứ tạm thời coi là thần côn đi thôi.
.
Tôi Đoán Mệnh Cậu Vào TùTác giả: Không Sơn VũTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trinh ThámThời Nhất lang thang không mục đích trên khắp đường to phố nhỏ trong cái thời tiết vô cùng nắng nóng. Hiện giờ toàn thân cô không có lấy một xu dính túi, nên đến một chai nước cũng không mua nổi.Khi đi ngang qua một bức tường đá, khóe mắt cô thoáng thấy một dòng chữ thông báo treo thưởng vô cùng chói lọi được viết trên tấm áp phích dán lên tường.Chân cô phanh gấp lại, sau đó lùi hai ba bước về sau, đi đến trước bức tường, dí mặt vào tờ thông báo treo thưởng kia.Cô nhanh chóng lia mắt đọc lướt qua nội dung trên đó, trong miệng không nhịn được mà đọc nhẩm theo."Khu vực trực thuộc thẩm quyền quản lý của Cục Công an Lăng Hồ - thành phố Lâm Thành vừa xảy ra một vụ án hình sự lớn. Sau khi điều tra, Lý Chí Cường là đối tượng hiềm nghi lớn nhất, hiện tại đã bỏ trốn.""Nghi phạm Lý Chí Cường, căn cước công dân số 522...!Mong các phương tiện truyền thông và quần chúng nhân dân tích cực cung cấp manh mối cho cơ quan công an...!Giải thưởng hai vạn nhân dân tệ..."Thời Nhất không có khái niệm về… Một tiếng sau, trong phòng thẩm vấn của đồn công an hình sự.Lâm Lạc: "Họ tên?""Thời Nhất.""Sao cô biết được chuyện Lý Chí Cường chính là nghi phạm trong vụ hành hạ đứa bé đến chết và giết ông lão nhặt rác?"Cả người Thời Nhất uể oải, cô trả lời một cách thờ ơ: "Bói ra."Đồng chí công an phụ trách ghi lời khai đang chuẩn bị đặt bút xuống, nghe thấy câu trả lời thì ngẩng đầu nhìn về phía lão đại nhà mình với vẻ mờ mịt, không biết có nên ghi hay không.Lâm Lạc cũng kinh ngạc không thôi: "Bói?""Ừm."Nhìn dáng vẻ uể oải không chút phấn chấn của cô, Lâm Lạc cũng đoán được lý do đại khái, anh khẽ hắng giọng."Thời Nhất, phòng tuyến tâm lý của Lý Chí Cường đã hoàn toàn sụp đổ, có lẽ vụ án sẽ nhanh chóng được phá rồi chuyển lên tòa án thôi.Chúng tôi sẽ sớm chuyển tiền thưởng cho cô, hiện tại, cô phối hợp lấy lời khai với chúng tôi trước đã."Thời Nhất khẽ nhấc mí mắt lên: "Sớm là bao giờ?"Lâm Lạc cũng không trả lời qua loa lấy lệ với cô, anh nghiêm túc đáp: "Căn cứ theo trạng thái hiện tại của Lý Chí Cường, đêm nay có lẽ ông ta sẽ khai toàn bộ.Nhưng mà hôm nay là thứ sáu, nhanh nhất thì cũng phải đến thứ hai chúng tôi mới có thể nộp đơn xin cấp thưởng cho cô.Đại khái khoảng năm ngày."Mười lăm ngày biến thành năm ngày, Thời Nhất miễn cưỡng vực dậy tinh thần, cô ngồi thằng người lên: "Hai vụ án khác, đúng thật là tôi bói ra.Kiến thức về tướng số của tôi không tệ, chỉ cần cho tôi một chút thời gian, tôi có thể bói toàn bộ quỹ đạo cuộc đời của một người từ khi còn nhỏ xíu đến tận khi trưởng thành, mà không có chút sai sót nào."Cô nói những lời này trong đồn công an, chẳng khác nào cổ vũ cho phong kiến mê tín, sao mấy người Lâm Lạc có thể tin cho được?Nhưng cho dù bọn họ hỏi như thế nào, cô vẫn trả lời giống y như thế, thậm chí còn nói với anh: "Đồng chí công an, nếu không anh cứ tùy tiện trả cho tôi vài đồng, tôi gieo quẻ tại chỗ cho anh, là anh sẽ biết những lời tôi nói là giả hay thật ngay ấy mà."Lâm Lạc: "Không cần đâu! "Thời Nhất là người cung cấp manh mối chứ không phải đối tượng tình nghi, Lâm Lạc không thể sử dụng những phương pháp đối phó với đối tượng hiềm nghi kia để đối phó với cô được, anh chỉ đành bỏ qua.Chỉ cần phá được án là được rồi, còn cô gái kì quái này, cứ tạm thời coi là thần côn đi thôi..