“Đồ lỗ vốn không sinh được nhi tử, hôm nay ta phải bảo nhi tử của ta hưu ngươi!”Cơ thể truyền tới cơn đau đớn kịch liệt khiến Khương Linh đột nhiên mở mắt. Chỉ thấy lão thái bà xấu xí hung tợn đang giơ cái gậy to cỡ cánh tay trẻ con đánh vào người Khương Linh. Khương Linh vô thức muốn tránh nhưng lại phát hiện đã không kịp nữa. “A nãi! Bà đừng đánh nương nữa!” Khoảnh khắc gậy rơi xuống, hai bóng dáng nhào lên người Khương Linh. Một tiếng vang trầm khiến Khương Linh nghe xong cũng cảm thấy đau. Nhưng hai bóng dáng nhào lên người nàng lại không hề r3n rỉ một tiếng. “Hai tiểu lỗ vốn, nơi này tới phiên các ngươi lên tiếng sao? Cút sang một bên cho ta!” Lão thái bà hung thần ác sát quát đuổi hai hài tử nhào lên người Khương Linh. “A nãi? Nương?” Khương Linh có chút mơ hồ nhìn mọi thứ xảy ra trước mắt, một nữ thanh niên độc thân như nàng khi nào có thêm hai hài tử?Lúc này, hồi ức không thuộc về Khương Linh tràn vào đầu của nàng. Nàng chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, mất khống chế trừng to…

Chương 26: 26: Vu Oan Hãm Hại 4

Xuyên Qua Năm Mất Mùa Mang Theo Hệ Thống Dưỡng Nhãi ConTác giả: Tiểu Hi Đích TrầnTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đồ lỗ vốn không sinh được nhi tử, hôm nay ta phải bảo nhi tử của ta hưu ngươi!”Cơ thể truyền tới cơn đau đớn kịch liệt khiến Khương Linh đột nhiên mở mắt. Chỉ thấy lão thái bà xấu xí hung tợn đang giơ cái gậy to cỡ cánh tay trẻ con đánh vào người Khương Linh. Khương Linh vô thức muốn tránh nhưng lại phát hiện đã không kịp nữa. “A nãi! Bà đừng đánh nương nữa!” Khoảnh khắc gậy rơi xuống, hai bóng dáng nhào lên người Khương Linh. Một tiếng vang trầm khiến Khương Linh nghe xong cũng cảm thấy đau. Nhưng hai bóng dáng nhào lên người nàng lại không hề r3n rỉ một tiếng. “Hai tiểu lỗ vốn, nơi này tới phiên các ngươi lên tiếng sao? Cút sang một bên cho ta!” Lão thái bà hung thần ác sát quát đuổi hai hài tử nhào lên người Khương Linh. “A nãi? Nương?” Khương Linh có chút mơ hồ nhìn mọi thứ xảy ra trước mắt, một nữ thanh niên độc thân như nàng khi nào có thêm hai hài tử?Lúc này, hồi ức không thuộc về Khương Linh tràn vào đầu của nàng. Nàng chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, mất khống chế trừng to… Khương Linh mím môi không lên tiếng, ngược lại Khương Hải đứng ở phía trước lập tức lộ ra vẻ mặt cung kính lúc nói với nam nhân hơi mập: "Tú tài lão gia, là… là như thế này, nữ nhân này là người của Khuơng Gia Thôn được gả tới Lục Gia Thôn, tối hôm qua nửa đêm nữ nhân này đến nhà ta, nói với bà nương nhà ta Lục Gia Thôn tìm ra một lượng lớn...!Khoai cái gì đấy tây, dù sao cũng là thứ có thể lấp đầy dạ dày.""Lại còn dặn đi dặn lại với chúng ta phải đi sớm, đừng để Lục Gia Thôn ăn một mình!"Bộ dáng nói chuyện của nam nhân này có chừng mực bài bản, nói đến mức phần lớn người trong Lục Gia Thôn đều tin đây là sự thật, ánh mắt của tất cả đều mang theo tức giận nhìn chằm chằm về phía Khương Linh.Khương Linh không vội giải thích gì cả, nàng muốn xem trong hồ lô của nam nhân hơi béo trước mặt này bán thuốc gì.Nam nhân hơi béo sờ sờ cằm, sau đó duỗi ngón tay chỉ vào Khương Linh, nói với nam nhân ở Khương Gia Thôn: "Vậy tại sao ngươi lại chắc chắn đó là nàng ấy chứ không phải ai khác?" "Ta...!Là bà nương của ta nói!" Sắc mặt Khương Hải hơi thay đổi."Dám hỏi lệnh phu nhân nói như thế nào?""Nàng...!Nàng nói nữ nhân kia rất gầy, da ngăm đen, lông mày...!lông mày..." Lời nói của Khương Hải hơi lắp bắp, thỉnh thoảng lại nhìn về phía Khương Linh.Khương Linh nhanh chóng cúi đầu xuống, ngăn cản nam nhân kia tiếp tục nhìn trộm dáng vẻ của mình."Nói tóm lại! Tóm lại là người có làn da ngăm đen, rất gầy!" Sau khi Khương Hải không nhìn thấy dáng vẻ của Khương Linh nữa, giọng điệu cũng dần trở nên nôn nóng, không còn giọng điệu cung kính như vừa rồi nữa."Ừm, theo như những gì lệnh phụ nhân nói, làn da ngăm đen và rất gầy, vậy tại sao ngươi vừa nhìn liền nhận ra là nàng ấy? Ở đây không chỉ có nàng ấy mà phần lớn các tẩu tử ở đây đều có những đặc điểm phù hợp với những gì mà ngươi vừa nói!" Trong giọng điệu của nam nhân hơi mập không nghe được chút dao động nào, nhưng lại có một loại áp bức mạnh mẽ."Ngươi...!Ngươi! Tại sao ngươi lại bảo vệ nàng ta như vậy, chẳng lẽ nào ngươi là tình nhân của nàng ta?" Khương Hải thấy những lời nói dối mình bịa ra không thể lừa người được nữa, không nhịn được mà hắt nước bẩn lên hai người trước mặt."To gan!" Nam nhân gầy đứng bên cạnh nam nhân hơi mập không kìm được, tức giận mắng.Nam nhân hơi mập liếc nhìn nam nhân gầy một cái, lại phất phất tay ra hiệu đừng nói nữa."Ngươi trả lời câu hỏi của ta trước rồi ta lập tức trả lời lại câu hỏi này của ngươi, ngươi thấy thế nào?" Nam nhân hơi mập tiếp tục nhẹ nhàng nói."Ngươi! Chuyện của hai thôn chúng ta, ta khuyên ngươi không nên xen vào! Nếu không nắm đấm này của tay cũng không phải thứ trang trí!" Khương Hải bẻ ngón tay phát ra tiếng "rắc rắc" hăm doạ."Ồ? Thật sao?" Nam nhân hơi mập cười như không cười, chỉ thấy hắn quay đầu thì thầm vài câu với nam nhân gầy bên cạnh, nam nhân gầy gật đầu rồi quay người rời đi."Ta khuyên ngươi không nên tọc mạch, nếu không..." Khương Hải tiếp tục uy ***** nam nhân hơi mập, nhưng nam nhân hơi mập không hề tỏ ra sợ hãi, vẫn mỉm cười nhìn hắn ta."Ngươi..." Khương Hải giống như vì thái độ của hắn mà cảm thấy tức giận, hắn ta giơ tay muốn đánh nam nhân hơi mập."Cẩn thận!" Khương Linh kêu lên, ngay lúc hắn ta muốn bước lên phía trước thì một bóng đen nhảy qua.Động tác của bóng đen mạnh mẽ ác liệt, chuyển động nhanh nhẹn, chỉ trong nháy mắt đã quật ngã tên hán tử cao lớn thô kệch phía đối diện xuống dưới đất."Buông ta ra! Thiết Đầu, Đại Qua mau lại đây giúp ta!" Khương Hải bị đ è xuống đất không lúc giãy dụa la hét kêu lên."Bổn huyện lệnh muốn xem xem, ai dám giúp hắn!" Nam nhân hơi mập mất đi vẻ tươi cười vừa rồi, mở to hai mặt vẻ mặt giận dữ quát mắng những tráng hán còn lại của Khương Gia Thôn!.

Khương Linh mím môi không lên tiếng, ngược lại Khương Hải đứng ở phía trước lập tức lộ ra vẻ mặt cung kính lúc nói với nam nhân hơi mập: "Tú tài lão gia, là… là như thế này, nữ nhân này là người của Khuơng Gia Thôn được gả tới Lục Gia Thôn, tối hôm qua nửa đêm nữ nhân này đến nhà ta, nói với bà nương nhà ta Lục Gia Thôn tìm ra một lượng lớn...!Khoai cái gì đấy tây, dù sao cũng là thứ có thể lấp đầy dạ dày.""Lại còn dặn đi dặn lại với chúng ta phải đi sớm, đừng để Lục Gia Thôn ăn một mình!"Bộ dáng nói chuyện của nam nhân này có chừng mực bài bản, nói đến mức phần lớn người trong Lục Gia Thôn đều tin đây là sự thật, ánh mắt của tất cả đều mang theo tức giận nhìn chằm chằm về phía Khương Linh.Khương Linh không vội giải thích gì cả, nàng muốn xem trong hồ lô của nam nhân hơi béo trước mặt này bán thuốc gì.Nam nhân hơi béo sờ sờ cằm, sau đó duỗi ngón tay chỉ vào Khương Linh, nói với nam nhân ở Khương Gia Thôn: "Vậy tại sao ngươi lại chắc chắn đó là nàng ấy chứ không phải ai khác?" "Ta...!Là bà nương của ta nói!" Sắc mặt Khương Hải hơi thay đổi."Dám hỏi lệnh phu nhân nói như thế nào?""Nàng...!Nàng nói nữ nhân kia rất gầy, da ngăm đen, lông mày...!lông mày..." Lời nói của Khương Hải hơi lắp bắp, thỉnh thoảng lại nhìn về phía Khương Linh.Khương Linh nhanh chóng cúi đầu xuống, ngăn cản nam nhân kia tiếp tục nhìn trộm dáng vẻ của mình."Nói tóm lại! Tóm lại là người có làn da ngăm đen, rất gầy!" Sau khi Khương Hải không nhìn thấy dáng vẻ của Khương Linh nữa, giọng điệu cũng dần trở nên nôn nóng, không còn giọng điệu cung kính như vừa rồi nữa."Ừm, theo như những gì lệnh phụ nhân nói, làn da ngăm đen và rất gầy, vậy tại sao ngươi vừa nhìn liền nhận ra là nàng ấy? Ở đây không chỉ có nàng ấy mà phần lớn các tẩu tử ở đây đều có những đặc điểm phù hợp với những gì mà ngươi vừa nói!" Trong giọng điệu của nam nhân hơi mập không nghe được chút dao động nào, nhưng lại có một loại áp bức mạnh mẽ."Ngươi...!Ngươi! Tại sao ngươi lại bảo vệ nàng ta như vậy, chẳng lẽ nào ngươi là tình nhân của nàng ta?" Khương Hải thấy những lời nói dối mình bịa ra không thể lừa người được nữa, không nhịn được mà hắt nước bẩn lên hai người trước mặt."To gan!" Nam nhân gầy đứng bên cạnh nam nhân hơi mập không kìm được, tức giận mắng.Nam nhân hơi mập liếc nhìn nam nhân gầy một cái, lại phất phất tay ra hiệu đừng nói nữa."Ngươi trả lời câu hỏi của ta trước rồi ta lập tức trả lời lại câu hỏi này của ngươi, ngươi thấy thế nào?" Nam nhân hơi mập tiếp tục nhẹ nhàng nói."Ngươi! Chuyện của hai thôn chúng ta, ta khuyên ngươi không nên xen vào! Nếu không nắm đấm này của tay cũng không phải thứ trang trí!" Khương Hải bẻ ngón tay phát ra tiếng "rắc rắc" hăm doạ."Ồ? Thật sao?" Nam nhân hơi mập cười như không cười, chỉ thấy hắn quay đầu thì thầm vài câu với nam nhân gầy bên cạnh, nam nhân gầy gật đầu rồi quay người rời đi."Ta khuyên ngươi không nên tọc mạch, nếu không..." Khương Hải tiếp tục uy ***** nam nhân hơi mập, nhưng nam nhân hơi mập không hề tỏ ra sợ hãi, vẫn mỉm cười nhìn hắn ta."Ngươi..." Khương Hải giống như vì thái độ của hắn mà cảm thấy tức giận, hắn ta giơ tay muốn đánh nam nhân hơi mập."Cẩn thận!" Khương Linh kêu lên, ngay lúc hắn ta muốn bước lên phía trước thì một bóng đen nhảy qua.Động tác của bóng đen mạnh mẽ ác liệt, chuyển động nhanh nhẹn, chỉ trong nháy mắt đã quật ngã tên hán tử cao lớn thô kệch phía đối diện xuống dưới đất."Buông ta ra! Thiết Đầu, Đại Qua mau lại đây giúp ta!" Khương Hải bị đ è xuống đất không lúc giãy dụa la hét kêu lên."Bổn huyện lệnh muốn xem xem, ai dám giúp hắn!" Nam nhân hơi mập mất đi vẻ tươi cười vừa rồi, mở to hai mặt vẻ mặt giận dữ quát mắng những tráng hán còn lại của Khương Gia Thôn!.

Xuyên Qua Năm Mất Mùa Mang Theo Hệ Thống Dưỡng Nhãi ConTác giả: Tiểu Hi Đích TrầnTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đồ lỗ vốn không sinh được nhi tử, hôm nay ta phải bảo nhi tử của ta hưu ngươi!”Cơ thể truyền tới cơn đau đớn kịch liệt khiến Khương Linh đột nhiên mở mắt. Chỉ thấy lão thái bà xấu xí hung tợn đang giơ cái gậy to cỡ cánh tay trẻ con đánh vào người Khương Linh. Khương Linh vô thức muốn tránh nhưng lại phát hiện đã không kịp nữa. “A nãi! Bà đừng đánh nương nữa!” Khoảnh khắc gậy rơi xuống, hai bóng dáng nhào lên người Khương Linh. Một tiếng vang trầm khiến Khương Linh nghe xong cũng cảm thấy đau. Nhưng hai bóng dáng nhào lên người nàng lại không hề r3n rỉ một tiếng. “Hai tiểu lỗ vốn, nơi này tới phiên các ngươi lên tiếng sao? Cút sang một bên cho ta!” Lão thái bà hung thần ác sát quát đuổi hai hài tử nhào lên người Khương Linh. “A nãi? Nương?” Khương Linh có chút mơ hồ nhìn mọi thứ xảy ra trước mắt, một nữ thanh niên độc thân như nàng khi nào có thêm hai hài tử?Lúc này, hồi ức không thuộc về Khương Linh tràn vào đầu của nàng. Nàng chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, mất khống chế trừng to… Khương Linh mím môi không lên tiếng, ngược lại Khương Hải đứng ở phía trước lập tức lộ ra vẻ mặt cung kính lúc nói với nam nhân hơi mập: "Tú tài lão gia, là… là như thế này, nữ nhân này là người của Khuơng Gia Thôn được gả tới Lục Gia Thôn, tối hôm qua nửa đêm nữ nhân này đến nhà ta, nói với bà nương nhà ta Lục Gia Thôn tìm ra một lượng lớn...!Khoai cái gì đấy tây, dù sao cũng là thứ có thể lấp đầy dạ dày.""Lại còn dặn đi dặn lại với chúng ta phải đi sớm, đừng để Lục Gia Thôn ăn một mình!"Bộ dáng nói chuyện của nam nhân này có chừng mực bài bản, nói đến mức phần lớn người trong Lục Gia Thôn đều tin đây là sự thật, ánh mắt của tất cả đều mang theo tức giận nhìn chằm chằm về phía Khương Linh.Khương Linh không vội giải thích gì cả, nàng muốn xem trong hồ lô của nam nhân hơi béo trước mặt này bán thuốc gì.Nam nhân hơi béo sờ sờ cằm, sau đó duỗi ngón tay chỉ vào Khương Linh, nói với nam nhân ở Khương Gia Thôn: "Vậy tại sao ngươi lại chắc chắn đó là nàng ấy chứ không phải ai khác?" "Ta...!Là bà nương của ta nói!" Sắc mặt Khương Hải hơi thay đổi."Dám hỏi lệnh phu nhân nói như thế nào?""Nàng...!Nàng nói nữ nhân kia rất gầy, da ngăm đen, lông mày...!lông mày..." Lời nói của Khương Hải hơi lắp bắp, thỉnh thoảng lại nhìn về phía Khương Linh.Khương Linh nhanh chóng cúi đầu xuống, ngăn cản nam nhân kia tiếp tục nhìn trộm dáng vẻ của mình."Nói tóm lại! Tóm lại là người có làn da ngăm đen, rất gầy!" Sau khi Khương Hải không nhìn thấy dáng vẻ của Khương Linh nữa, giọng điệu cũng dần trở nên nôn nóng, không còn giọng điệu cung kính như vừa rồi nữa."Ừm, theo như những gì lệnh phụ nhân nói, làn da ngăm đen và rất gầy, vậy tại sao ngươi vừa nhìn liền nhận ra là nàng ấy? Ở đây không chỉ có nàng ấy mà phần lớn các tẩu tử ở đây đều có những đặc điểm phù hợp với những gì mà ngươi vừa nói!" Trong giọng điệu của nam nhân hơi mập không nghe được chút dao động nào, nhưng lại có một loại áp bức mạnh mẽ."Ngươi...!Ngươi! Tại sao ngươi lại bảo vệ nàng ta như vậy, chẳng lẽ nào ngươi là tình nhân của nàng ta?" Khương Hải thấy những lời nói dối mình bịa ra không thể lừa người được nữa, không nhịn được mà hắt nước bẩn lên hai người trước mặt."To gan!" Nam nhân gầy đứng bên cạnh nam nhân hơi mập không kìm được, tức giận mắng.Nam nhân hơi mập liếc nhìn nam nhân gầy một cái, lại phất phất tay ra hiệu đừng nói nữa."Ngươi trả lời câu hỏi của ta trước rồi ta lập tức trả lời lại câu hỏi này của ngươi, ngươi thấy thế nào?" Nam nhân hơi mập tiếp tục nhẹ nhàng nói."Ngươi! Chuyện của hai thôn chúng ta, ta khuyên ngươi không nên xen vào! Nếu không nắm đấm này của tay cũng không phải thứ trang trí!" Khương Hải bẻ ngón tay phát ra tiếng "rắc rắc" hăm doạ."Ồ? Thật sao?" Nam nhân hơi mập cười như không cười, chỉ thấy hắn quay đầu thì thầm vài câu với nam nhân gầy bên cạnh, nam nhân gầy gật đầu rồi quay người rời đi."Ta khuyên ngươi không nên tọc mạch, nếu không..." Khương Hải tiếp tục uy ***** nam nhân hơi mập, nhưng nam nhân hơi mập không hề tỏ ra sợ hãi, vẫn mỉm cười nhìn hắn ta."Ngươi..." Khương Hải giống như vì thái độ của hắn mà cảm thấy tức giận, hắn ta giơ tay muốn đánh nam nhân hơi mập."Cẩn thận!" Khương Linh kêu lên, ngay lúc hắn ta muốn bước lên phía trước thì một bóng đen nhảy qua.Động tác của bóng đen mạnh mẽ ác liệt, chuyển động nhanh nhẹn, chỉ trong nháy mắt đã quật ngã tên hán tử cao lớn thô kệch phía đối diện xuống dưới đất."Buông ta ra! Thiết Đầu, Đại Qua mau lại đây giúp ta!" Khương Hải bị đ è xuống đất không lúc giãy dụa la hét kêu lên."Bổn huyện lệnh muốn xem xem, ai dám giúp hắn!" Nam nhân hơi mập mất đi vẻ tươi cười vừa rồi, mở to hai mặt vẻ mặt giận dữ quát mắng những tráng hán còn lại của Khương Gia Thôn!.

Chương 26: 26: Vu Oan Hãm Hại 4