Lại là một mùa tốt nghiệp nữa. Hàng ngàn sinh viên sắp ra khỏi cổng trường, bước vào xã hội, từ đây bắt đầu một hành trình mới trong cuộc đời. Đáng tiếc năm nay kinh tế suy thoái, không ít sinh viên tốt nghiệp bị mắc kẹt trong vũng bùn không có việc làm, tương lai mù mịt ——Ngành học thực vật mà Diệp Hàm chọn cũng giống như vậy, không chỉ ngành nghề hạn hẹp mà còn không được ưa chuộng. Cho dù lúc này đang là ngày hè chói chang, nhưng vẫn cảm nhận được một tia lạnh lẽo. Sáng sớm, ánh mặt trời vẫn chiếu sáng toàn bộ căn phòng như thường lệ. Diệp Hàm kéo bức màn ra, dùng kẹp tóc kẹp lại mái tóc dài của mình. Cô duỗi người một cái, sau đó lê dép đi vào trong toilet. Trong gương phản chiếu một khuôn mặt xinh đẹp theo kiểu cổ điển: Mày lá liễu, mặt trứng ngỗng, chiếc mũi nhỏ nhắn thẳng tắp, môi đỏ mọng nước, làn da trắng nõn, đôi mắt hạnh nước gợn doanh doanh, thanh lệ giống như xuất thủy phù dung. Ở đuôi mắt phía bên phải của cô còn có một nốt ruồi màu đỏ, trông vô cùng nổi bật dưới ánh đèn…
Chương 9: Chương 9
Vườn Cây Của Tôi Nổi Tiếng Toàn MạngTác giả: Đàn U Trúc MộngTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLại là một mùa tốt nghiệp nữa. Hàng ngàn sinh viên sắp ra khỏi cổng trường, bước vào xã hội, từ đây bắt đầu một hành trình mới trong cuộc đời. Đáng tiếc năm nay kinh tế suy thoái, không ít sinh viên tốt nghiệp bị mắc kẹt trong vũng bùn không có việc làm, tương lai mù mịt ——Ngành học thực vật mà Diệp Hàm chọn cũng giống như vậy, không chỉ ngành nghề hạn hẹp mà còn không được ưa chuộng. Cho dù lúc này đang là ngày hè chói chang, nhưng vẫn cảm nhận được một tia lạnh lẽo. Sáng sớm, ánh mặt trời vẫn chiếu sáng toàn bộ căn phòng như thường lệ. Diệp Hàm kéo bức màn ra, dùng kẹp tóc kẹp lại mái tóc dài của mình. Cô duỗi người một cái, sau đó lê dép đi vào trong toilet. Trong gương phản chiếu một khuôn mặt xinh đẹp theo kiểu cổ điển: Mày lá liễu, mặt trứng ngỗng, chiếc mũi nhỏ nhắn thẳng tắp, môi đỏ mọng nước, làn da trắng nõn, đôi mắt hạnh nước gợn doanh doanh, thanh lệ giống như xuất thủy phù dung. Ở đuôi mắt phía bên phải của cô còn có một nốt ruồi màu đỏ, trông vô cùng nổi bật dưới ánh đèn… Trong đó, 2 khu vực 1 và 2 là quan trọng và cấp bách nhất, mất rất nhiều thời gian và phải ưu tiên xử lý trước.Không chỉ chủng loại đa dạng mà số lượng cũng là nhiều nhất, Diệp Hàm bèn khoanh hai hạng mục này lại, sau đó vẽ một dấu hoa thị ở bên cạnh.Khu vực 3,4 cũng quan trọng nhưng không quá khẩn cấp, chỉ cần trồng số hoa còn sót lại vào chậu và chăm sóc chúng một cách tỉ mỉ là được.Về phần dọn cỏ, sửa lại hàng rào thì có thể để sau.Còn khu vực 5! những cây cổ thụ trăm năm này được các tình nguyện viên chăm sóc nên tạm thời sẽ không có vấn đề gì.Chẳng qua… động tác cầm bút của Diệp Hàm hơi ngưng lại, trước mắt hiện lên hình dáng của cây Bàn Đào.Chiều cao của nó chỉ khoảng bảy, tám mét, so với cây Bạch Quả và cây Tùng La Hán mọc lên thẳng trời ở bên cạnh thì rõ ràng là thấp hơn rất nhiều, cành lá vươn ra bên ngoài chạm vào hàng rào, khiến cây Bàn Đào này trông có vẻ vô cùng đồ sộ.Nhưng đây cũng chỉ là những biểu tượng ở bên ngoài, bởi vì bên trong thân cây từ lâu đã khô quắt queo, bị côn trùng đục rỗng, lớp gỗ cũng đã mục nát, bề mặt xuất hiện nhiều vết nứt, không hề bằng phẳng, thân cây khô gầy đã hoàn toàn không thể gánh nổi sức nặng của cành lá bên trên.Quan sát kỹ hơn một chút, một trong những nhánh cây phải chịu lực quá nặng đã trực tiếp gãy khỏi gốc, nghiêng sang một bên, nếu không nhờ giá đỡ do con người dựng lên, có lẽ nó đã gãy thành hai mảnh rồi.Theo quan điểm của Diệp Hàm, cây Bàn Đào này không khác gì một ông lão đang kéo dài hơi tàn, phải dùng đến nạng để giúp cơ thể của mình có thể đứng vững; nhưng cho dù có dùng tất cả mọi cách, cũng không thể ngăn cản sức khỏe đang ngày càng xuống dốc.Có lẽ là do trong lòng có chút xúc động, cô bèn nhìn vào bảng hiệu.Tên: Cây Bàn ĐàoThuộc họ: Hoa hồng, đàoTuổi cây: hơn 400 nămPhân loại: Cây cổ thụ cấp hai quốc gia, cây cần được bảo tồn trọng điểm của thành phố WThế nhưng đã sống hơn 400 năm rồi.Diệp Hàm có chút hoảng hốt, đối với một cây đào bình thường tuổi thọ chỉ có 20-25 năm mà nói, đây thật sự chính là một kỳ tích!Nhưng dựa theo tình hình hiện tại, kỳ tích này không biết còn có thể kéo dài được bao lâu.Nghĩ đến đây, Diệp Hàm bèn dùng ngòi bút khoanh tròn tên của cây Bàn Đào.Nếu có đủ thời gian, cô sẽ thường xuyên chú ý tới tình trạng của cây cổ thụ này, hy vọng có thể tìm ra được cách để cứu nó.Ngoài việc cứu giúp các loài thực vật ở trong vườn, thì những việc như lau chùi bảng hiệu, lọc sạch nước trong hồ, sửa lại đường ván gỗ! hoàn toàn có thể làm sau.Đương nhiên, vì để tiết kiệm thời gian, có thể thực hiện đồng thời một số bước.Sau khi đã liệt kê và phân loại từng vấn đề một, những suy nghĩ phức tạp ban đầu giống như được kéo tơ lột kén, dần dần trở nên rõ ràng, suy nghĩ cũng trở nên thông suốt hơn rất nhiều.Nhìn chữ viết ở trên mặt tờ giấy trắng, Diệp Hàm bèn duỗi người một cái, sau đó dựa lưng vào ghế.Hôm nay đã đi bộ rất nhiều, thật sự là quá mệt mỏi, những việc còn lại thì để ngày mai làm đi.Mọi việc vẫn nên tiến hành từng bước từng bước một —— đối với nhiệm vụ tân thủ lần này, Diệp Hàm có sự tự tin rằng mình sẽ làm được..
Trong đó, 2 khu vực 1 và 2 là quan trọng và cấp bách nhất, mất rất nhiều thời gian và phải ưu tiên xử lý trước.
Không chỉ chủng loại đa dạng mà số lượng cũng là nhiều nhất, Diệp Hàm bèn khoanh hai hạng mục này lại, sau đó vẽ một dấu hoa thị ở bên cạnh.
Khu vực 3,4 cũng quan trọng nhưng không quá khẩn cấp, chỉ cần trồng số hoa còn sót lại vào chậu và chăm sóc chúng một cách tỉ mỉ là được.
Về phần dọn cỏ, sửa lại hàng rào thì có thể để sau.
Còn khu vực 5! những cây cổ thụ trăm năm này được các tình nguyện viên chăm sóc nên tạm thời sẽ không có vấn đề gì.
Chẳng qua… động tác cầm bút của Diệp Hàm hơi ngưng lại, trước mắt hiện lên hình dáng của cây Bàn Đào.
Chiều cao của nó chỉ khoảng bảy, tám mét, so với cây Bạch Quả và cây Tùng La Hán mọc lên thẳng trời ở bên cạnh thì rõ ràng là thấp hơn rất nhiều, cành lá vươn ra bên ngoài chạm vào hàng rào, khiến cây Bàn Đào này trông có vẻ vô cùng đồ sộ.
Nhưng đây cũng chỉ là những biểu tượng ở bên ngoài, bởi vì bên trong thân cây từ lâu đã khô quắt queo, bị côn trùng đục rỗng, lớp gỗ cũng đã mục nát, bề mặt xuất hiện nhiều vết nứt, không hề bằng phẳng, thân cây khô gầy đã hoàn toàn không thể gánh nổi sức nặng của cành lá bên trên.
Quan sát kỹ hơn một chút, một trong những nhánh cây phải chịu lực quá nặng đã trực tiếp gãy khỏi gốc, nghiêng sang một bên, nếu không nhờ giá đỡ do con người dựng lên, có lẽ nó đã gãy thành hai mảnh rồi.
Theo quan điểm của Diệp Hàm, cây Bàn Đào này không khác gì một ông lão đang kéo dài hơi tàn, phải dùng đến nạng để giúp cơ thể của mình có thể đứng vững; nhưng cho dù có dùng tất cả mọi cách, cũng không thể ngăn cản sức khỏe đang ngày càng xuống dốc.
Có lẽ là do trong lòng có chút xúc động, cô bèn nhìn vào bảng hiệu.
Tên: Cây Bàn ĐàoThuộc họ: Hoa hồng, đàoTuổi cây: hơn 400 nămPhân loại: Cây cổ thụ cấp hai quốc gia, cây cần được bảo tồn trọng điểm của thành phố WThế nhưng đã sống hơn 400 năm rồi.
Diệp Hàm có chút hoảng hốt, đối với một cây đào bình thường tuổi thọ chỉ có 20-25 năm mà nói, đây thật sự chính là một kỳ tích!Nhưng dựa theo tình hình hiện tại, kỳ tích này không biết còn có thể kéo dài được bao lâu.
Nghĩ đến đây, Diệp Hàm bèn dùng ngòi bút khoanh tròn tên của cây Bàn Đào.
Nếu có đủ thời gian, cô sẽ thường xuyên chú ý tới tình trạng của cây cổ thụ này, hy vọng có thể tìm ra được cách để cứu nó.
Ngoài việc cứu giúp các loài thực vật ở trong vườn, thì những việc như lau chùi bảng hiệu, lọc sạch nước trong hồ, sửa lại đường ván gỗ! hoàn toàn có thể làm sau.
Đương nhiên, vì để tiết kiệm thời gian, có thể thực hiện đồng thời một số bước.
Sau khi đã liệt kê và phân loại từng vấn đề một, những suy nghĩ phức tạp ban đầu giống như được kéo tơ lột kén, dần dần trở nên rõ ràng, suy nghĩ cũng trở nên thông suốt hơn rất nhiều.
Nhìn chữ viết ở trên mặt tờ giấy trắng, Diệp Hàm bèn duỗi người một cái, sau đó dựa lưng vào ghế.
Hôm nay đã đi bộ rất nhiều, thật sự là quá mệt mỏi, những việc còn lại thì để ngày mai làm đi.
Mọi việc vẫn nên tiến hành từng bước từng bước một —— đối với nhiệm vụ tân thủ lần này, Diệp Hàm có sự tự tin rằng mình sẽ làm được.
.
Vườn Cây Của Tôi Nổi Tiếng Toàn MạngTác giả: Đàn U Trúc MộngTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLại là một mùa tốt nghiệp nữa. Hàng ngàn sinh viên sắp ra khỏi cổng trường, bước vào xã hội, từ đây bắt đầu một hành trình mới trong cuộc đời. Đáng tiếc năm nay kinh tế suy thoái, không ít sinh viên tốt nghiệp bị mắc kẹt trong vũng bùn không có việc làm, tương lai mù mịt ——Ngành học thực vật mà Diệp Hàm chọn cũng giống như vậy, không chỉ ngành nghề hạn hẹp mà còn không được ưa chuộng. Cho dù lúc này đang là ngày hè chói chang, nhưng vẫn cảm nhận được một tia lạnh lẽo. Sáng sớm, ánh mặt trời vẫn chiếu sáng toàn bộ căn phòng như thường lệ. Diệp Hàm kéo bức màn ra, dùng kẹp tóc kẹp lại mái tóc dài của mình. Cô duỗi người một cái, sau đó lê dép đi vào trong toilet. Trong gương phản chiếu một khuôn mặt xinh đẹp theo kiểu cổ điển: Mày lá liễu, mặt trứng ngỗng, chiếc mũi nhỏ nhắn thẳng tắp, môi đỏ mọng nước, làn da trắng nõn, đôi mắt hạnh nước gợn doanh doanh, thanh lệ giống như xuất thủy phù dung. Ở đuôi mắt phía bên phải của cô còn có một nốt ruồi màu đỏ, trông vô cùng nổi bật dưới ánh đèn… Trong đó, 2 khu vực 1 và 2 là quan trọng và cấp bách nhất, mất rất nhiều thời gian và phải ưu tiên xử lý trước.Không chỉ chủng loại đa dạng mà số lượng cũng là nhiều nhất, Diệp Hàm bèn khoanh hai hạng mục này lại, sau đó vẽ một dấu hoa thị ở bên cạnh.Khu vực 3,4 cũng quan trọng nhưng không quá khẩn cấp, chỉ cần trồng số hoa còn sót lại vào chậu và chăm sóc chúng một cách tỉ mỉ là được.Về phần dọn cỏ, sửa lại hàng rào thì có thể để sau.Còn khu vực 5! những cây cổ thụ trăm năm này được các tình nguyện viên chăm sóc nên tạm thời sẽ không có vấn đề gì.Chẳng qua… động tác cầm bút của Diệp Hàm hơi ngưng lại, trước mắt hiện lên hình dáng của cây Bàn Đào.Chiều cao của nó chỉ khoảng bảy, tám mét, so với cây Bạch Quả và cây Tùng La Hán mọc lên thẳng trời ở bên cạnh thì rõ ràng là thấp hơn rất nhiều, cành lá vươn ra bên ngoài chạm vào hàng rào, khiến cây Bàn Đào này trông có vẻ vô cùng đồ sộ.Nhưng đây cũng chỉ là những biểu tượng ở bên ngoài, bởi vì bên trong thân cây từ lâu đã khô quắt queo, bị côn trùng đục rỗng, lớp gỗ cũng đã mục nát, bề mặt xuất hiện nhiều vết nứt, không hề bằng phẳng, thân cây khô gầy đã hoàn toàn không thể gánh nổi sức nặng của cành lá bên trên.Quan sát kỹ hơn một chút, một trong những nhánh cây phải chịu lực quá nặng đã trực tiếp gãy khỏi gốc, nghiêng sang một bên, nếu không nhờ giá đỡ do con người dựng lên, có lẽ nó đã gãy thành hai mảnh rồi.Theo quan điểm của Diệp Hàm, cây Bàn Đào này không khác gì một ông lão đang kéo dài hơi tàn, phải dùng đến nạng để giúp cơ thể của mình có thể đứng vững; nhưng cho dù có dùng tất cả mọi cách, cũng không thể ngăn cản sức khỏe đang ngày càng xuống dốc.Có lẽ là do trong lòng có chút xúc động, cô bèn nhìn vào bảng hiệu.Tên: Cây Bàn ĐàoThuộc họ: Hoa hồng, đàoTuổi cây: hơn 400 nămPhân loại: Cây cổ thụ cấp hai quốc gia, cây cần được bảo tồn trọng điểm của thành phố WThế nhưng đã sống hơn 400 năm rồi.Diệp Hàm có chút hoảng hốt, đối với một cây đào bình thường tuổi thọ chỉ có 20-25 năm mà nói, đây thật sự chính là một kỳ tích!Nhưng dựa theo tình hình hiện tại, kỳ tích này không biết còn có thể kéo dài được bao lâu.Nghĩ đến đây, Diệp Hàm bèn dùng ngòi bút khoanh tròn tên của cây Bàn Đào.Nếu có đủ thời gian, cô sẽ thường xuyên chú ý tới tình trạng của cây cổ thụ này, hy vọng có thể tìm ra được cách để cứu nó.Ngoài việc cứu giúp các loài thực vật ở trong vườn, thì những việc như lau chùi bảng hiệu, lọc sạch nước trong hồ, sửa lại đường ván gỗ! hoàn toàn có thể làm sau.Đương nhiên, vì để tiết kiệm thời gian, có thể thực hiện đồng thời một số bước.Sau khi đã liệt kê và phân loại từng vấn đề một, những suy nghĩ phức tạp ban đầu giống như được kéo tơ lột kén, dần dần trở nên rõ ràng, suy nghĩ cũng trở nên thông suốt hơn rất nhiều.Nhìn chữ viết ở trên mặt tờ giấy trắng, Diệp Hàm bèn duỗi người một cái, sau đó dựa lưng vào ghế.Hôm nay đã đi bộ rất nhiều, thật sự là quá mệt mỏi, những việc còn lại thì để ngày mai làm đi.Mọi việc vẫn nên tiến hành từng bước từng bước một —— đối với nhiệm vụ tân thủ lần này, Diệp Hàm có sự tự tin rằng mình sẽ làm được..