"Khụ, khụ. . .", Tiêu Hiểu cảm thấy mí mắt giống như có gánh nặng ngàn cân, đầu choáng váng chìm vào hôn mê, cuống họng khô như thiêu như đốt, cả người tựa như đặt ở trên lửa nướng."Nước. . .", Tiêu Hiểu giãy dụa dùng hết sức lực toàn thân kêu lên, nhưng trên thực tế chẳng qua là tiếng muỗi vo ve, tựa hồ có người nào đó tới nghe nghe, sau đó đi ra. Không đầy một lát một đồ vật lạnh băng chạm đến môi của cô, nhận thấy được bên trong là nước, Tiêu Hiểu vội vàng nuốt từng ngụm từng ngụm, vừa uống nước vừa nghĩ: Vật nhỏ Vica S này, làm Robot quản gia, ngay cả cô ngã bệnh cũng không dự phòng được, dám tiêu cực biếng nhác như thế, chờ cô tỉnh rồi nhất định phải hạn chế quyền hạn của nó, cho dù nó ríu rít nũng nịu cũng không được.Uống nước xong, cuống họng của Tiêu Hiểu mới không còn nóng hừng hực nữa, cô muốn dạy dỗ Vica S một trận, nhưng ngay cả mí mắt cũng không mở nỗi, mơ mơ hồ hồ lại ngủ thiếp đi.Trước khi ngủ tựa hồ nghe thấy một tiếng thở dài nặng nề.Vương Vệ sầu mi khổ kiểm nhìn…
Chương 81: Chương 81
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại LãoTác giả: Lão Nạp Bất Đổng ÁiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Khụ, khụ. . .", Tiêu Hiểu cảm thấy mí mắt giống như có gánh nặng ngàn cân, đầu choáng váng chìm vào hôn mê, cuống họng khô như thiêu như đốt, cả người tựa như đặt ở trên lửa nướng."Nước. . .", Tiêu Hiểu giãy dụa dùng hết sức lực toàn thân kêu lên, nhưng trên thực tế chẳng qua là tiếng muỗi vo ve, tựa hồ có người nào đó tới nghe nghe, sau đó đi ra. Không đầy một lát một đồ vật lạnh băng chạm đến môi của cô, nhận thấy được bên trong là nước, Tiêu Hiểu vội vàng nuốt từng ngụm từng ngụm, vừa uống nước vừa nghĩ: Vật nhỏ Vica S này, làm Robot quản gia, ngay cả cô ngã bệnh cũng không dự phòng được, dám tiêu cực biếng nhác như thế, chờ cô tỉnh rồi nhất định phải hạn chế quyền hạn của nó, cho dù nó ríu rít nũng nịu cũng không được.Uống nước xong, cuống họng của Tiêu Hiểu mới không còn nóng hừng hực nữa, cô muốn dạy dỗ Vica S một trận, nhưng ngay cả mí mắt cũng không mở nỗi, mơ mơ hồ hồ lại ngủ thiếp đi.Trước khi ngủ tựa hồ nghe thấy một tiếng thở dài nặng nề.Vương Vệ sầu mi khổ kiểm nhìn… Tiêu Hiểu vẫn không bỏ qua cho Vương Vệ, cô che miệng ra vẻ kinh ngạc nói: “Sinh con thì sinh con, anh đỏ mặt cái gì?” Nói xong còn dùng ngón tay chọt vào vành tai đỏ au của Vương Vệ, nhiệt độ nóng hổi tưởng chừng như đốt cháy đầu ngón tay cô.“Ai đỏ mặt, anh đây là nóng, mẹ nó chứ, sao hôm nay nóng thế nhỉ!” Anh giữ thể diện, vì để chứng minh mình thật sự thấy nóng, còn lần lượt ***** áo.Tiêu Hiểu trong lòng sắp cười c.h.ế.t rồi, dù có như thế nào, hiện giờ cũng mới tháng tư, còn có gió, có thể nóng đến đâu?Tuy nhiên, thân thể của Vương Vệ thật đẹp.TBCDù gì anh cũng là đàn ông, dù ngày ngày ăn đồ ăn được trồng bởi dịch bồi dưỡng, làn da cũng không trắng giống như Tiêu Hiểu, mà hiện ra màu sắc mê người, trông khỏe mạnh tinh tế, giống như tơ lụa thượng hạng, khiến người ta kfim không được muốn sờ.Vương Vệ thấy bộ dáng của Tiêu Hiểu, vừa thẹn vừa nôn nóng mà khẽ quát: “Em tỉnh táo cho ông đây một chút!” Mẹ nó, nào có cô gái nào nhìn cơ thể của chồng mình với dáng vẻ sắp ***** miếng vậy đâu chứ!Tiêu Hiểu bị Vương Vệ quát tỉnh táo lại, nhưng khác với bộ dáng bị phi lễ mà thẹn thùng của Vương Vệ, cô cực kì thản nhiên: “Anh vốn dĩ là chồng em, xem thì làm sao?” Thực sắc tĩnh dã, theo cô thấy, nếu hai người đã là vợ chồng hợp pháp, lại tâm ý tương thông, muốn tiếp xúc thân mật với nhau vốn là chuyện rất bình thường.“Anh đã ***** áo rồi, chẳng phải là để em nhìn sao?” Cô nói rất hợp tình hợp lý.Vương Vệ đúng là sụp đổ, đây rốt cuộc là anh không bình thường hay là vợ anh không bình thường? Vợ của người khác cũng… thẳng thắn như vậy sao?Một tay nắm lấy tay của Tiêu Hiểu, cắn răng nói: “Không phải, anh ***** là vì lạnh.” Cảm thấy cơ thể cuối cùng cũng bình tĩnh một chút, anh vội mặc lại quần áo. Gắng sức không để lộ bản thân quá non trước mặt Tiêu Hiểu, cố gắng xụ mặt dấn thân đè Tiêu Hiểu lên trên thân cây, thấp giọng nói bên tai cô: “Em nhìn xem dáng vẻ này của em, nhớ kĩ, anh mới là chồng em, em đợi đấy cho ông đây!” Chờ anh chuẩn bị xong rồi, để xem anh không đem cô...Nghĩ đến những thứ này, nhiệt độ cơ thể của anh lại đột nhiên tăng cao, tim đập thình thịch, cứ như muốn vỡ ra.Con mẹ nó!Vương Vệ bực bội che mặt: Quá không có tiền đồ, lại đỏ mặt rồi.“Đợi làm cái gì vậy~” Tiêu Hiểu cười tủm tỉm ôm cổ Vương Vệ: “Anh nói rõ ra đi, người ta hông hiểu~” Cô tựa đầu lên vai Vương Vệ nhả khí như lan, kéo dài giọng nói mềm mại, hết lần này tới lần khác giương cao âm cuối, phảng phất mang theo móc câu.“.....Trở về!” Yêu tinh này! Vương Vệ bi ai phát hiện anh là một đấng nam nhi thế mà ở trước mặt của vợ mình liên tục thất bại, vòng tay giam cầm Tiêu Hiểu trong lồ|\|g ngực, không để cô ngẩng đầu, nhanh chóng đưa cô rời khỏi chỗ này, dưới chân giống như đạp Phong Hỏa Luân, trong gió còn lưu lại lời cảnh cáo của anh: “Con mẹ nó nếu như em để người khác nhìn thấy dáng vẻ này của em, ông đây liền...” Không nỡ đối phó với vợ mình, đành phải hung dữ nói tiếp: “Liền móc hết tròng mắt của những tên nhìn thấy ra!”“Ò~” Tiếng trả lời mềm mại ngọt ngào của Tiêu Hiểu phiêu tán theo gió vào trong không trung.Chân trước hai người vừa đi, thì một đôi nam nữ sắc mặt phức tạp liền đi ra.Một nam một nữ này chính là Tưởng Văn Văn và Lý Tri Tân.Tưởng Văn Văn đối với ngày đó bên bờ sông Vương Vệ vậy mà hiểu lầm cô ta thích Tiêu Hiểu có thể nói là ngũ vị tạp trần, Vương Vệ rốt cuộc nhìn từ đâu ra cô ta có hơi quất khí[1] chứ? Muốn thừa dịp trăng sáng đi giải sầu chút, Lý Tri Tân lại đi theo sau như âm hồn bất tán[1]Quất khí thuật ngữ trên mạng, ý chỉ tín hiệu tình cảm giữa nữ với nhau, dùng rộng rãi trong các tình huống mà mối quan hệ giữa nhân vật nữ trở nên thân mật.Tưởng Văn Văn chán ghét Lý Tri Tân, nhưng Lý Tri Tân cứ không từ bỏ, giữa lúc hai người giằng co liền nghe thấy động tĩnh, còn tưởng rằng có đôi nam nữ nào trong thôn đang làm chuyện không thể miêu tả nào đó, liền cùng nhau yên lặng chuẩn bị nghe bát quái.Ai dè, đối tượng bị bát quái thế mà lại là Vương Vệ và Tiêu Hiểu.
Tiêu Hiểu vẫn không bỏ qua cho Vương Vệ, cô che miệng ra vẻ kinh ngạc nói: “Sinh con thì sinh con, anh đỏ mặt cái gì?” Nói xong còn dùng ngón tay chọt vào vành tai đỏ au của Vương Vệ, nhiệt độ nóng hổi tưởng chừng như đốt cháy đầu ngón tay cô.
“Ai đỏ mặt, anh đây là nóng, mẹ nó chứ, sao hôm nay nóng thế nhỉ!” Anh giữ thể diện, vì để chứng minh mình thật sự thấy nóng, còn lần lượt ***** áo.
Tiêu Hiểu trong lòng sắp cười c.h.ế.t rồi, dù có như thế nào, hiện giờ cũng mới tháng tư, còn có gió, có thể nóng đến đâu?
Tuy nhiên, thân thể của Vương Vệ thật đẹp.
TBC
Dù gì anh cũng là đàn ông, dù ngày ngày ăn đồ ăn được trồng bởi dịch bồi dưỡng, làn da cũng không trắng giống như Tiêu Hiểu, mà hiện ra màu sắc mê người, trông khỏe mạnh tinh tế, giống như tơ lụa thượng hạng, khiến người ta kfim không được muốn sờ.
Vương Vệ thấy bộ dáng của Tiêu Hiểu, vừa thẹn vừa nôn nóng mà khẽ quát: “Em tỉnh táo cho ông đây một chút!” Mẹ nó, nào có cô gái nào nhìn cơ thể của chồng mình với dáng vẻ sắp ***** miếng vậy đâu chứ!
Tiêu Hiểu bị Vương Vệ quát tỉnh táo lại, nhưng khác với bộ dáng bị phi lễ mà thẹn thùng của Vương Vệ, cô cực kì thản nhiên: “Anh vốn dĩ là chồng em, xem thì làm sao?” Thực sắc tĩnh dã, theo cô thấy, nếu hai người đã là vợ chồng hợp pháp, lại tâm ý tương thông, muốn tiếp xúc thân mật với nhau vốn là chuyện rất bình thường.
“Anh đã ***** áo rồi, chẳng phải là để em nhìn sao?” Cô nói rất hợp tình hợp lý.
Vương Vệ đúng là sụp đổ, đây rốt cuộc là anh không bình thường hay là vợ anh không bình thường? Vợ của người khác cũng… thẳng thắn như vậy sao?
Một tay nắm lấy tay của Tiêu Hiểu, cắn răng nói: “Không phải, anh ***** là vì lạnh.” Cảm thấy cơ thể cuối cùng cũng bình tĩnh một chút, anh vội mặc lại quần áo. Gắng sức không để lộ bản thân quá non trước mặt Tiêu Hiểu, cố gắng xụ mặt dấn thân đè Tiêu Hiểu lên trên thân cây, thấp giọng nói bên tai cô: “Em nhìn xem dáng vẻ này của em, nhớ kĩ, anh mới là chồng em, em đợi đấy cho ông đây!” Chờ anh chuẩn bị xong rồi, để xem anh không đem cô...
Nghĩ đến những thứ này, nhiệt độ cơ thể của anh lại đột nhiên tăng cao, tim đập thình thịch, cứ như muốn vỡ ra.
Con mẹ nó!
Vương Vệ bực bội che mặt: Quá không có tiền đồ, lại đỏ mặt rồi.
“Đợi làm cái gì vậy~” Tiêu Hiểu cười tủm tỉm ôm cổ Vương Vệ: “Anh nói rõ ra đi, người ta hông hiểu~” Cô tựa đầu lên vai Vương Vệ nhả khí như lan, kéo dài giọng nói mềm mại, hết lần này tới lần khác giương cao âm cuối, phảng phất mang theo móc câu.
“.....Trở về!” Yêu tinh này! Vương Vệ bi ai phát hiện anh là một đấng nam nhi thế mà ở trước mặt của vợ mình liên tục thất bại, vòng tay giam cầm Tiêu Hiểu trong lồ|\|g ngực, không để cô ngẩng đầu, nhanh chóng đưa cô rời khỏi chỗ này, dưới chân giống như đạp Phong Hỏa Luân, trong gió còn lưu lại lời cảnh cáo của anh: “Con mẹ nó nếu như em để người khác nhìn thấy dáng vẻ này của em, ông đây liền...” Không nỡ đối phó với vợ mình, đành phải hung dữ nói tiếp: “Liền móc hết tròng mắt của những tên nhìn thấy ra!”
“Ò~” Tiếng trả lời mềm mại ngọt ngào của Tiêu Hiểu phiêu tán theo gió vào trong không trung.
Chân trước hai người vừa đi, thì một đôi nam nữ sắc mặt phức tạp liền đi ra.
Một nam một nữ này chính là Tưởng Văn Văn và Lý Tri Tân.
Tưởng Văn Văn đối với ngày đó bên bờ sông Vương Vệ vậy mà hiểu lầm cô ta thích Tiêu Hiểu có thể nói là ngũ vị tạp trần, Vương Vệ rốt cuộc nhìn từ đâu ra cô ta có hơi quất khí[1] chứ? Muốn thừa dịp trăng sáng đi giải sầu chút, Lý Tri Tân lại đi theo sau như âm hồn bất tán
[1]Quất khí thuật ngữ trên mạng, ý chỉ tín hiệu tình cảm giữa nữ với nhau, dùng rộng rãi trong các tình huống mà mối quan hệ giữa nhân vật nữ trở nên thân mật.
Tưởng Văn Văn chán ghét Lý Tri Tân, nhưng Lý Tri Tân cứ không từ bỏ, giữa lúc hai người giằng co liền nghe thấy động tĩnh, còn tưởng rằng có đôi nam nữ nào trong thôn đang làm chuyện không thể miêu tả nào đó, liền cùng nhau yên lặng chuẩn bị nghe bát quái.
Ai dè, đối tượng bị bát quái thế mà lại là Vương Vệ và Tiêu Hiểu.
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại LãoTác giả: Lão Nạp Bất Đổng ÁiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Khụ, khụ. . .", Tiêu Hiểu cảm thấy mí mắt giống như có gánh nặng ngàn cân, đầu choáng váng chìm vào hôn mê, cuống họng khô như thiêu như đốt, cả người tựa như đặt ở trên lửa nướng."Nước. . .", Tiêu Hiểu giãy dụa dùng hết sức lực toàn thân kêu lên, nhưng trên thực tế chẳng qua là tiếng muỗi vo ve, tựa hồ có người nào đó tới nghe nghe, sau đó đi ra. Không đầy một lát một đồ vật lạnh băng chạm đến môi của cô, nhận thấy được bên trong là nước, Tiêu Hiểu vội vàng nuốt từng ngụm từng ngụm, vừa uống nước vừa nghĩ: Vật nhỏ Vica S này, làm Robot quản gia, ngay cả cô ngã bệnh cũng không dự phòng được, dám tiêu cực biếng nhác như thế, chờ cô tỉnh rồi nhất định phải hạn chế quyền hạn của nó, cho dù nó ríu rít nũng nịu cũng không được.Uống nước xong, cuống họng của Tiêu Hiểu mới không còn nóng hừng hực nữa, cô muốn dạy dỗ Vica S một trận, nhưng ngay cả mí mắt cũng không mở nỗi, mơ mơ hồ hồ lại ngủ thiếp đi.Trước khi ngủ tựa hồ nghe thấy một tiếng thở dài nặng nề.Vương Vệ sầu mi khổ kiểm nhìn… Tiêu Hiểu vẫn không bỏ qua cho Vương Vệ, cô che miệng ra vẻ kinh ngạc nói: “Sinh con thì sinh con, anh đỏ mặt cái gì?” Nói xong còn dùng ngón tay chọt vào vành tai đỏ au của Vương Vệ, nhiệt độ nóng hổi tưởng chừng như đốt cháy đầu ngón tay cô.“Ai đỏ mặt, anh đây là nóng, mẹ nó chứ, sao hôm nay nóng thế nhỉ!” Anh giữ thể diện, vì để chứng minh mình thật sự thấy nóng, còn lần lượt ***** áo.Tiêu Hiểu trong lòng sắp cười c.h.ế.t rồi, dù có như thế nào, hiện giờ cũng mới tháng tư, còn có gió, có thể nóng đến đâu?Tuy nhiên, thân thể của Vương Vệ thật đẹp.TBCDù gì anh cũng là đàn ông, dù ngày ngày ăn đồ ăn được trồng bởi dịch bồi dưỡng, làn da cũng không trắng giống như Tiêu Hiểu, mà hiện ra màu sắc mê người, trông khỏe mạnh tinh tế, giống như tơ lụa thượng hạng, khiến người ta kfim không được muốn sờ.Vương Vệ thấy bộ dáng của Tiêu Hiểu, vừa thẹn vừa nôn nóng mà khẽ quát: “Em tỉnh táo cho ông đây một chút!” Mẹ nó, nào có cô gái nào nhìn cơ thể của chồng mình với dáng vẻ sắp ***** miếng vậy đâu chứ!Tiêu Hiểu bị Vương Vệ quát tỉnh táo lại, nhưng khác với bộ dáng bị phi lễ mà thẹn thùng của Vương Vệ, cô cực kì thản nhiên: “Anh vốn dĩ là chồng em, xem thì làm sao?” Thực sắc tĩnh dã, theo cô thấy, nếu hai người đã là vợ chồng hợp pháp, lại tâm ý tương thông, muốn tiếp xúc thân mật với nhau vốn là chuyện rất bình thường.“Anh đã ***** áo rồi, chẳng phải là để em nhìn sao?” Cô nói rất hợp tình hợp lý.Vương Vệ đúng là sụp đổ, đây rốt cuộc là anh không bình thường hay là vợ anh không bình thường? Vợ của người khác cũng… thẳng thắn như vậy sao?Một tay nắm lấy tay của Tiêu Hiểu, cắn răng nói: “Không phải, anh ***** là vì lạnh.” Cảm thấy cơ thể cuối cùng cũng bình tĩnh một chút, anh vội mặc lại quần áo. Gắng sức không để lộ bản thân quá non trước mặt Tiêu Hiểu, cố gắng xụ mặt dấn thân đè Tiêu Hiểu lên trên thân cây, thấp giọng nói bên tai cô: “Em nhìn xem dáng vẻ này của em, nhớ kĩ, anh mới là chồng em, em đợi đấy cho ông đây!” Chờ anh chuẩn bị xong rồi, để xem anh không đem cô...Nghĩ đến những thứ này, nhiệt độ cơ thể của anh lại đột nhiên tăng cao, tim đập thình thịch, cứ như muốn vỡ ra.Con mẹ nó!Vương Vệ bực bội che mặt: Quá không có tiền đồ, lại đỏ mặt rồi.“Đợi làm cái gì vậy~” Tiêu Hiểu cười tủm tỉm ôm cổ Vương Vệ: “Anh nói rõ ra đi, người ta hông hiểu~” Cô tựa đầu lên vai Vương Vệ nhả khí như lan, kéo dài giọng nói mềm mại, hết lần này tới lần khác giương cao âm cuối, phảng phất mang theo móc câu.“.....Trở về!” Yêu tinh này! Vương Vệ bi ai phát hiện anh là một đấng nam nhi thế mà ở trước mặt của vợ mình liên tục thất bại, vòng tay giam cầm Tiêu Hiểu trong lồ|\|g ngực, không để cô ngẩng đầu, nhanh chóng đưa cô rời khỏi chỗ này, dưới chân giống như đạp Phong Hỏa Luân, trong gió còn lưu lại lời cảnh cáo của anh: “Con mẹ nó nếu như em để người khác nhìn thấy dáng vẻ này của em, ông đây liền...” Không nỡ đối phó với vợ mình, đành phải hung dữ nói tiếp: “Liền móc hết tròng mắt của những tên nhìn thấy ra!”“Ò~” Tiếng trả lời mềm mại ngọt ngào của Tiêu Hiểu phiêu tán theo gió vào trong không trung.Chân trước hai người vừa đi, thì một đôi nam nữ sắc mặt phức tạp liền đi ra.Một nam một nữ này chính là Tưởng Văn Văn và Lý Tri Tân.Tưởng Văn Văn đối với ngày đó bên bờ sông Vương Vệ vậy mà hiểu lầm cô ta thích Tiêu Hiểu có thể nói là ngũ vị tạp trần, Vương Vệ rốt cuộc nhìn từ đâu ra cô ta có hơi quất khí[1] chứ? Muốn thừa dịp trăng sáng đi giải sầu chút, Lý Tri Tân lại đi theo sau như âm hồn bất tán[1]Quất khí thuật ngữ trên mạng, ý chỉ tín hiệu tình cảm giữa nữ với nhau, dùng rộng rãi trong các tình huống mà mối quan hệ giữa nhân vật nữ trở nên thân mật.Tưởng Văn Văn chán ghét Lý Tri Tân, nhưng Lý Tri Tân cứ không từ bỏ, giữa lúc hai người giằng co liền nghe thấy động tĩnh, còn tưởng rằng có đôi nam nữ nào trong thôn đang làm chuyện không thể miêu tả nào đó, liền cùng nhau yên lặng chuẩn bị nghe bát quái.Ai dè, đối tượng bị bát quái thế mà lại là Vương Vệ và Tiêu Hiểu.