"Khụ, khụ. . .", Tiêu Hiểu cảm thấy mí mắt giống như có gánh nặng ngàn cân, đầu choáng váng chìm vào hôn mê, cuống họng khô như thiêu như đốt, cả người tựa như đặt ở trên lửa nướng."Nước. . .", Tiêu Hiểu giãy dụa dùng hết sức lực toàn thân kêu lên, nhưng trên thực tế chẳng qua là tiếng muỗi vo ve, tựa hồ có người nào đó tới nghe nghe, sau đó đi ra. Không đầy một lát một đồ vật lạnh băng chạm đến môi của cô, nhận thấy được bên trong là nước, Tiêu Hiểu vội vàng nuốt từng ngụm từng ngụm, vừa uống nước vừa nghĩ: Vật nhỏ Vica S này, làm Robot quản gia, ngay cả cô ngã bệnh cũng không dự phòng được, dám tiêu cực biếng nhác như thế, chờ cô tỉnh rồi nhất định phải hạn chế quyền hạn của nó, cho dù nó ríu rít nũng nịu cũng không được.Uống nước xong, cuống họng của Tiêu Hiểu mới không còn nóng hừng hực nữa, cô muốn dạy dỗ Vica S một trận, nhưng ngay cả mí mắt cũng không mở nỗi, mơ mơ hồ hồ lại ngủ thiếp đi.Trước khi ngủ tựa hồ nghe thấy một tiếng thở dài nặng nề.Vương Vệ sầu mi khổ kiểm nhìn…

Chương 237: Chương 237

Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại LãoTác giả: Lão Nạp Bất Đổng ÁiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Khụ, khụ. . .", Tiêu Hiểu cảm thấy mí mắt giống như có gánh nặng ngàn cân, đầu choáng váng chìm vào hôn mê, cuống họng khô như thiêu như đốt, cả người tựa như đặt ở trên lửa nướng."Nước. . .", Tiêu Hiểu giãy dụa dùng hết sức lực toàn thân kêu lên, nhưng trên thực tế chẳng qua là tiếng muỗi vo ve, tựa hồ có người nào đó tới nghe nghe, sau đó đi ra. Không đầy một lát một đồ vật lạnh băng chạm đến môi của cô, nhận thấy được bên trong là nước, Tiêu Hiểu vội vàng nuốt từng ngụm từng ngụm, vừa uống nước vừa nghĩ: Vật nhỏ Vica S này, làm Robot quản gia, ngay cả cô ngã bệnh cũng không dự phòng được, dám tiêu cực biếng nhác như thế, chờ cô tỉnh rồi nhất định phải hạn chế quyền hạn của nó, cho dù nó ríu rít nũng nịu cũng không được.Uống nước xong, cuống họng của Tiêu Hiểu mới không còn nóng hừng hực nữa, cô muốn dạy dỗ Vica S một trận, nhưng ngay cả mí mắt cũng không mở nỗi, mơ mơ hồ hồ lại ngủ thiếp đi.Trước khi ngủ tựa hồ nghe thấy một tiếng thở dài nặng nề.Vương Vệ sầu mi khổ kiểm nhìn… Tiêu Hiểu đương nhiên là vội vàng đồng ý.Giáo sư Vương đưa Tiêu Hiểu đi xuyên qua thư viện, đi về phía ngoài cổng trường.Tiêu Hiểu tưởng rằng phòng thí nghiệm ở ngay trong trường, bây giờ thấy giáo sư Vương lại đi ra bên ngoài, liền đoán rằng chẳng lẽ Kinh Đại lựa chọn xây căn cứ thí nghiệm ở một nơi khác?Ra đến cổng trường, có hai giáo viên và một sinh viên đã chờ sẵn.Hai giáo viên đều thuộc khoa Vật lý, còn đã từng dạy học môn của Tiêu Hiểu, cô biết hai người họ. Còn người sinh viên kia thì cô chưa từng gặp bao giờ. Giáo sư Vương nói với Tiêu Hiểu: “Đây là học sinh mà thầy dẫn dắt, sư huynh của em, Chương Hằng.”TBCChương Hằng đeo kính cận, bộ dáng rất lịch sự. Giáo sư Vương vừa giới thiệu xong, anh ta liền cười chào hỏi: “Vị này là bạn học Tiêu Hiểu đúng không? Thường xuyên nghe thầy giáo nhắc đến em. Thầy nói nhận thức về Vật lý của anh kém xa em, sau này mong em chỉ giáo nhiều hơn.” Trông thì có vẻ rất thân thiết, nhưng sự xem thường trong ánh mắt anh ta vẫn chưa hoàn toàn được che giấu hết.Anh ta đã lấy được suất du học do nhà nước nước Hoa cung cấp, sắp đến nước M du học, có thể nói là thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc[1], sao có thể không sánh bằng một con nhóc vừa mới lên đại học chứ?[1] Ý nói là rất khó khăn để giành được thứ gì đó.Tiêu Hiểu chỉ coi như không thấy, cười đáp một câu ‘chào sư huynh’.Chương Hằng thấy Tiêu Hiểu nghe xong những lời của mình mà ngay cả một câu khiêm tốn cũng không có, nụ cười trên mặt vẫn không thay đổi, nhưng trong lòng đã đánh giá Tiêu Hiểu là một kẻ kiêu căng cuồng vọng, không biết lễ phép.“Đi thôi, xe của Thanh Đại đến rồi.” Một chiếc xe lớn dừng ở trước cổng trường Kinh Đại, giáo sư Vương gọi mọi người lên xe.Tiêu Hiểu nghi ngờ: “Thầy ơi, sao lại đến Thanh Đại ạ?”Giáo sư Vương và hai giảng viên còn lại nghe vậy, nhất thời có chút ngượng ngùng, ban đầu chuyện Thanh Đại và Kinh Đại tranh giành người bọn họ cũng đã nghe phong phanh, bình tĩnh mà xem xét, cho dù là năng lực của giáo sư hay là những thứ khác của ngành Vật lý của Thanh Đại đều vượt xa Kinh Đại.Hiện giờ Tiêu Hiểu lộ ra thiên phú như vậy, nếu như ban đầu đi Thanh Đại thì nhất định có thể có được sự bồi dưỡng tốt hơn.Giáo sư Vương nhỏ giọng nói: “Đây là nhiệm vụ do cấp trên giao xuống, thực lực của Thanh Đại mạnh hơn một chút, phòng thí nghiệm cũng tân tiến hơn so với trường chúng ta, vậy nên hạng mục lần này lấy Thanh Đại làm chủ, chúng ta là phụ, hai trường hợp tác.”Tiêu Hiểu nghe xong ồ một tiếng, thực ra thì dùng phòng thí nghiệm ở đâu đều không có vấn đề gì, cô chỉ muốn vào xem một chút, phòng thí nghiệm có thể giúp cho tư duy thí nghiệm của cô được hay không?Nhưng theo sự hiểu biết của cô về trình độ khoa học ở nơi này trong những ngày qua, khả năng phòng thí nghiệm ở đây có thể chịu tải được thí nghiệm của cô là cực kỳ nhỏ.Giáo sư Vương nói xong, hai giảng viên còn lại và ông ấy vẫn luôn chú ý vẻ mặt của Tiêu Hiểu, thấy trên mặt cô không có vẻ tiếc nuối mất mát, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.Thanh Đại cách Kinh Đại cũng không xa, đi ô tô khoảng hai mươi mấy phút là đến.Nếu như cổng trường Kinh Đại mang phong cách cổ xưa trang nghiêm, tràn đầy khí chất nhân văn, thì cổng trường Thanh Đại lại đồ sộ ngay ngắn, mang vẻ đẹp cân đối.Chỉ nhìn từ cổng trường đã có thể nhận ra sự khác biệt giữa hai ngôi trường này.Tiêu Hiểu nhướng mày, xem ra lúc đó giáo viên của Thanh Đại nói không sai, Thanh Đại quả thực là xuất sắc hơn về ngành khoa học kỹ thuật.Phía Thanh Đại có người đến tiếp ứng.Phòng thí nghiệm phải đi lần này hình như rất bí mật, đi qua hơn nửa sân trường Thanh Đại, đi đến một chỗ sâu trong sân trường mới nhìn thấy một nơi biệt lập, bên ngoài còn có rất nhiều quân nhân đứng canh gác.Tiêu Hiểu mím mím môi, xem ra hạng mục lần này cũng không đơn giản.

Tiêu Hiểu đương nhiên là vội vàng đồng ý.

Giáo sư Vương đưa Tiêu Hiểu đi xuyên qua thư viện, đi về phía ngoài cổng trường.

Tiêu Hiểu tưởng rằng phòng thí nghiệm ở ngay trong trường, bây giờ thấy giáo sư Vương lại đi ra bên ngoài, liền đoán rằng chẳng lẽ Kinh Đại lựa chọn xây căn cứ thí nghiệm ở một nơi khác?

Ra đến cổng trường, có hai giáo viên và một sinh viên đã chờ sẵn.

Hai giáo viên đều thuộc khoa Vật lý, còn đã từng dạy học môn của Tiêu Hiểu, cô biết hai người họ. Còn người sinh viên kia thì cô chưa từng gặp bao giờ. Giáo sư Vương nói với Tiêu Hiểu: “Đây là học sinh mà thầy dẫn dắt, sư huynh của em, Chương Hằng.”

TBC

Chương Hằng đeo kính cận, bộ dáng rất lịch sự. Giáo sư Vương vừa giới thiệu xong, anh ta liền cười chào hỏi: “Vị này là bạn học Tiêu Hiểu đúng không? Thường xuyên nghe thầy giáo nhắc đến em. Thầy nói nhận thức về Vật lý của anh kém xa em, sau này mong em chỉ giáo nhiều hơn.” Trông thì có vẻ rất thân thiết, nhưng sự xem thường trong ánh mắt anh ta vẫn chưa hoàn toàn được che giấu hết.

Anh ta đã lấy được suất du học do nhà nước nước Hoa cung cấp, sắp đến nước M du học, có thể nói là thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc[1], sao có thể không sánh bằng một con nhóc vừa mới lên đại học chứ?

[1] Ý nói là rất khó khăn để giành được thứ gì đó.

Tiêu Hiểu chỉ coi như không thấy, cười đáp một câu ‘chào sư huynh’.

Chương Hằng thấy Tiêu Hiểu nghe xong những lời của mình mà ngay cả một câu khiêm tốn cũng không có, nụ cười trên mặt vẫn không thay đổi, nhưng trong lòng đã đánh giá Tiêu Hiểu là một kẻ kiêu căng cuồng vọng, không biết lễ phép.

“Đi thôi, xe của Thanh Đại đến rồi.” Một chiếc xe lớn dừng ở trước cổng trường Kinh Đại, giáo sư Vương gọi mọi người lên xe.

Tiêu Hiểu nghi ngờ: “Thầy ơi, sao lại đến Thanh Đại ạ?”

Giáo sư Vương và hai giảng viên còn lại nghe vậy, nhất thời có chút ngượng ngùng, ban đầu chuyện Thanh Đại và Kinh Đại tranh giành người bọn họ cũng đã nghe phong phanh, bình tĩnh mà xem xét, cho dù là năng lực của giáo sư hay là những thứ khác của ngành Vật lý của Thanh Đại đều vượt xa Kinh Đại.

Hiện giờ Tiêu Hiểu lộ ra thiên phú như vậy, nếu như ban đầu đi Thanh Đại thì nhất định có thể có được sự bồi dưỡng tốt hơn.

Giáo sư Vương nhỏ giọng nói: “Đây là nhiệm vụ do cấp trên giao xuống, thực lực của Thanh Đại mạnh hơn một chút, phòng thí nghiệm cũng tân tiến hơn so với trường chúng ta, vậy nên hạng mục lần này lấy Thanh Đại làm chủ, chúng ta là phụ, hai trường hợp tác.”

Tiêu Hiểu nghe xong ồ một tiếng, thực ra thì dùng phòng thí nghiệm ở đâu đều không có vấn đề gì, cô chỉ muốn vào xem một chút, phòng thí nghiệm có thể giúp cho tư duy thí nghiệm của cô được hay không?

Nhưng theo sự hiểu biết của cô về trình độ khoa học ở nơi này trong những ngày qua, khả năng phòng thí nghiệm ở đây có thể chịu tải được thí nghiệm của cô là cực kỳ nhỏ.

Giáo sư Vương nói xong, hai giảng viên còn lại và ông ấy vẫn luôn chú ý vẻ mặt của Tiêu Hiểu, thấy trên mặt cô không có vẻ tiếc nuối mất mát, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Thanh Đại cách Kinh Đại cũng không xa, đi ô tô khoảng hai mươi mấy phút là đến.

Nếu như cổng trường Kinh Đại mang phong cách cổ xưa trang nghiêm, tràn đầy khí chất nhân văn, thì cổng trường Thanh Đại lại đồ sộ ngay ngắn, mang vẻ đẹp cân đối.

Chỉ nhìn từ cổng trường đã có thể nhận ra sự khác biệt giữa hai ngôi trường này.

Tiêu Hiểu nhướng mày, xem ra lúc đó giáo viên của Thanh Đại nói không sai, Thanh Đại quả thực là xuất sắc hơn về ngành khoa học kỹ thuật.

Phía Thanh Đại có người đến tiếp ứng.

Phòng thí nghiệm phải đi lần này hình như rất bí mật, đi qua hơn nửa sân trường Thanh Đại, đi đến một chỗ sâu trong sân trường mới nhìn thấy một nơi biệt lập, bên ngoài còn có rất nhiều quân nhân đứng canh gác.

Tiêu Hiểu mím mím môi, xem ra hạng mục lần này cũng không đơn giản.

Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại LãoTác giả: Lão Nạp Bất Đổng ÁiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Khụ, khụ. . .", Tiêu Hiểu cảm thấy mí mắt giống như có gánh nặng ngàn cân, đầu choáng váng chìm vào hôn mê, cuống họng khô như thiêu như đốt, cả người tựa như đặt ở trên lửa nướng."Nước. . .", Tiêu Hiểu giãy dụa dùng hết sức lực toàn thân kêu lên, nhưng trên thực tế chẳng qua là tiếng muỗi vo ve, tựa hồ có người nào đó tới nghe nghe, sau đó đi ra. Không đầy một lát một đồ vật lạnh băng chạm đến môi của cô, nhận thấy được bên trong là nước, Tiêu Hiểu vội vàng nuốt từng ngụm từng ngụm, vừa uống nước vừa nghĩ: Vật nhỏ Vica S này, làm Robot quản gia, ngay cả cô ngã bệnh cũng không dự phòng được, dám tiêu cực biếng nhác như thế, chờ cô tỉnh rồi nhất định phải hạn chế quyền hạn của nó, cho dù nó ríu rít nũng nịu cũng không được.Uống nước xong, cuống họng của Tiêu Hiểu mới không còn nóng hừng hực nữa, cô muốn dạy dỗ Vica S một trận, nhưng ngay cả mí mắt cũng không mở nỗi, mơ mơ hồ hồ lại ngủ thiếp đi.Trước khi ngủ tựa hồ nghe thấy một tiếng thở dài nặng nề.Vương Vệ sầu mi khổ kiểm nhìn… Tiêu Hiểu đương nhiên là vội vàng đồng ý.Giáo sư Vương đưa Tiêu Hiểu đi xuyên qua thư viện, đi về phía ngoài cổng trường.Tiêu Hiểu tưởng rằng phòng thí nghiệm ở ngay trong trường, bây giờ thấy giáo sư Vương lại đi ra bên ngoài, liền đoán rằng chẳng lẽ Kinh Đại lựa chọn xây căn cứ thí nghiệm ở một nơi khác?Ra đến cổng trường, có hai giáo viên và một sinh viên đã chờ sẵn.Hai giáo viên đều thuộc khoa Vật lý, còn đã từng dạy học môn của Tiêu Hiểu, cô biết hai người họ. Còn người sinh viên kia thì cô chưa từng gặp bao giờ. Giáo sư Vương nói với Tiêu Hiểu: “Đây là học sinh mà thầy dẫn dắt, sư huynh của em, Chương Hằng.”TBCChương Hằng đeo kính cận, bộ dáng rất lịch sự. Giáo sư Vương vừa giới thiệu xong, anh ta liền cười chào hỏi: “Vị này là bạn học Tiêu Hiểu đúng không? Thường xuyên nghe thầy giáo nhắc đến em. Thầy nói nhận thức về Vật lý của anh kém xa em, sau này mong em chỉ giáo nhiều hơn.” Trông thì có vẻ rất thân thiết, nhưng sự xem thường trong ánh mắt anh ta vẫn chưa hoàn toàn được che giấu hết.Anh ta đã lấy được suất du học do nhà nước nước Hoa cung cấp, sắp đến nước M du học, có thể nói là thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc[1], sao có thể không sánh bằng một con nhóc vừa mới lên đại học chứ?[1] Ý nói là rất khó khăn để giành được thứ gì đó.Tiêu Hiểu chỉ coi như không thấy, cười đáp một câu ‘chào sư huynh’.Chương Hằng thấy Tiêu Hiểu nghe xong những lời của mình mà ngay cả một câu khiêm tốn cũng không có, nụ cười trên mặt vẫn không thay đổi, nhưng trong lòng đã đánh giá Tiêu Hiểu là một kẻ kiêu căng cuồng vọng, không biết lễ phép.“Đi thôi, xe của Thanh Đại đến rồi.” Một chiếc xe lớn dừng ở trước cổng trường Kinh Đại, giáo sư Vương gọi mọi người lên xe.Tiêu Hiểu nghi ngờ: “Thầy ơi, sao lại đến Thanh Đại ạ?”Giáo sư Vương và hai giảng viên còn lại nghe vậy, nhất thời có chút ngượng ngùng, ban đầu chuyện Thanh Đại và Kinh Đại tranh giành người bọn họ cũng đã nghe phong phanh, bình tĩnh mà xem xét, cho dù là năng lực của giáo sư hay là những thứ khác của ngành Vật lý của Thanh Đại đều vượt xa Kinh Đại.Hiện giờ Tiêu Hiểu lộ ra thiên phú như vậy, nếu như ban đầu đi Thanh Đại thì nhất định có thể có được sự bồi dưỡng tốt hơn.Giáo sư Vương nhỏ giọng nói: “Đây là nhiệm vụ do cấp trên giao xuống, thực lực của Thanh Đại mạnh hơn một chút, phòng thí nghiệm cũng tân tiến hơn so với trường chúng ta, vậy nên hạng mục lần này lấy Thanh Đại làm chủ, chúng ta là phụ, hai trường hợp tác.”Tiêu Hiểu nghe xong ồ một tiếng, thực ra thì dùng phòng thí nghiệm ở đâu đều không có vấn đề gì, cô chỉ muốn vào xem một chút, phòng thí nghiệm có thể giúp cho tư duy thí nghiệm của cô được hay không?Nhưng theo sự hiểu biết của cô về trình độ khoa học ở nơi này trong những ngày qua, khả năng phòng thí nghiệm ở đây có thể chịu tải được thí nghiệm của cô là cực kỳ nhỏ.Giáo sư Vương nói xong, hai giảng viên còn lại và ông ấy vẫn luôn chú ý vẻ mặt của Tiêu Hiểu, thấy trên mặt cô không có vẻ tiếc nuối mất mát, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.Thanh Đại cách Kinh Đại cũng không xa, đi ô tô khoảng hai mươi mấy phút là đến.Nếu như cổng trường Kinh Đại mang phong cách cổ xưa trang nghiêm, tràn đầy khí chất nhân văn, thì cổng trường Thanh Đại lại đồ sộ ngay ngắn, mang vẻ đẹp cân đối.Chỉ nhìn từ cổng trường đã có thể nhận ra sự khác biệt giữa hai ngôi trường này.Tiêu Hiểu nhướng mày, xem ra lúc đó giáo viên của Thanh Đại nói không sai, Thanh Đại quả thực là xuất sắc hơn về ngành khoa học kỹ thuật.Phía Thanh Đại có người đến tiếp ứng.Phòng thí nghiệm phải đi lần này hình như rất bí mật, đi qua hơn nửa sân trường Thanh Đại, đi đến một chỗ sâu trong sân trường mới nhìn thấy một nơi biệt lập, bên ngoài còn có rất nhiều quân nhân đứng canh gác.Tiêu Hiểu mím mím môi, xem ra hạng mục lần này cũng không đơn giản.

Chương 237: Chương 237