"Khụ, khụ. . .", Tiêu Hiểu cảm thấy mí mắt giống như có gánh nặng ngàn cân, đầu choáng váng chìm vào hôn mê, cuống họng khô như thiêu như đốt, cả người tựa như đặt ở trên lửa nướng."Nước. . .", Tiêu Hiểu giãy dụa dùng hết sức lực toàn thân kêu lên, nhưng trên thực tế chẳng qua là tiếng muỗi vo ve, tựa hồ có người nào đó tới nghe nghe, sau đó đi ra. Không đầy một lát một đồ vật lạnh băng chạm đến môi của cô, nhận thấy được bên trong là nước, Tiêu Hiểu vội vàng nuốt từng ngụm từng ngụm, vừa uống nước vừa nghĩ: Vật nhỏ Vica S này, làm Robot quản gia, ngay cả cô ngã bệnh cũng không dự phòng được, dám tiêu cực biếng nhác như thế, chờ cô tỉnh rồi nhất định phải hạn chế quyền hạn của nó, cho dù nó ríu rít nũng nịu cũng không được.Uống nước xong, cuống họng của Tiêu Hiểu mới không còn nóng hừng hực nữa, cô muốn dạy dỗ Vica S một trận, nhưng ngay cả mí mắt cũng không mở nỗi, mơ mơ hồ hồ lại ngủ thiếp đi.Trước khi ngủ tựa hồ nghe thấy một tiếng thở dài nặng nề.Vương Vệ sầu mi khổ kiểm nhìn…
Chương 320: Chương 320
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại LãoTác giả: Lão Nạp Bất Đổng ÁiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Khụ, khụ. . .", Tiêu Hiểu cảm thấy mí mắt giống như có gánh nặng ngàn cân, đầu choáng váng chìm vào hôn mê, cuống họng khô như thiêu như đốt, cả người tựa như đặt ở trên lửa nướng."Nước. . .", Tiêu Hiểu giãy dụa dùng hết sức lực toàn thân kêu lên, nhưng trên thực tế chẳng qua là tiếng muỗi vo ve, tựa hồ có người nào đó tới nghe nghe, sau đó đi ra. Không đầy một lát một đồ vật lạnh băng chạm đến môi của cô, nhận thấy được bên trong là nước, Tiêu Hiểu vội vàng nuốt từng ngụm từng ngụm, vừa uống nước vừa nghĩ: Vật nhỏ Vica S này, làm Robot quản gia, ngay cả cô ngã bệnh cũng không dự phòng được, dám tiêu cực biếng nhác như thế, chờ cô tỉnh rồi nhất định phải hạn chế quyền hạn của nó, cho dù nó ríu rít nũng nịu cũng không được.Uống nước xong, cuống họng của Tiêu Hiểu mới không còn nóng hừng hực nữa, cô muốn dạy dỗ Vica S một trận, nhưng ngay cả mí mắt cũng không mở nỗi, mơ mơ hồ hồ lại ngủ thiếp đi.Trước khi ngủ tựa hồ nghe thấy một tiếng thở dài nặng nề.Vương Vệ sầu mi khổ kiểm nhìn… Mặc dù Trung Hoa đánh thắng nước M một lần nhưng vẫn không sửa đổi được ấn tượng ban đầu của những quốc gia này đối với Hoa Quốc, lần trước nước M chiến đấu với cự ly xa, Trung Hoa lại hành động bất ngờ, họ nhận định Trung Hoa ngoại trừ mấy thứ vũ khí mũi nhọn đó ra thì không có nhiều công nghiệp trụ cột vững chắc, cộng thêm bởi vì công ty sản xuất thuốc, người ngoại quốc đến Hoa Quốc đã nhiều hơn, tình trạng cuộc sống chân thực của dân chúng Trung Hoa càng là lòng tin của bọn họ.Cho nên họ tự tin, nhiều quốc gia như vậy liên hợp lại tạo áp lực, Trung Hoa không có trụ cột vững chắc nhất định phải thỏa hiệp.Những chưa từng nghĩ đến đại biểu của Trung Hoa cười nhạt ba tiếng ngay tại chỗ, vỗ bàn rầm rầm mạnh mẽ: “Đây là thuốc mà Trung Hoa chúng tôi tự mình nghiên cứu điều chế ra, bỏ ra nhân lực vật lực tài lực to lớn, nguyên tắc của tổ chức chính là tôn trọng bình đẳng cùng có lợi, tôn trọng tri thức quyền tài sản, bây giờ chuyện các vị làm chẳng lẽ không phải đang công nhiên làm trái nguyên tắc của thương mại quốc tế ư?”“Nhưng các anh đã tạo thành lũng đoạn trên quốc tế, như vậy là bất lợi cho sự phát triển khỏe mạnh của thương mại quốc tế!”“À, làm tốt hơn các người thì gọi là lũng đoạn, thế có phải các người cũng ênn công khai một ít kỹ thuật không, ví dụ như máy bay kỹ thuật của nước F các người, kỹ thuật đóng thuyền của nước L các người, còn có các người nữa... , dù sao những thứ kỹ thuật này cũng đều nằm trong tay các người, đều phải mua từ trong tay các người. Sao, muốn công bố không?”Trung Hoa mạnh mẽ từ chối như vậy, còn có lời nói đi ngược với số đông, tất nhiên mọi người đều không vui mà về.Lợi ích lớn cỡ nào thì dã tâm sẽ lớn cỡ nấy, nếu bàn bạc không xong, nhiều quốc gia liền muốn tạo áp lực từ những phương diện khác, những động tác này vẫn cực kỳ âm thầm, dù cho ấn tượng có sâu sắc đến mấy thì việc Trung Hoa đánh nước M chạy là sự thực, nếu muốn gặm cục xương Trung Hoa này, trước khi chưa làm rõ là nó cứng cỡ nào thì chỉ sợ mình lại vỡ trước.Trung Hoa duyệt binh vào quốc khánh là lệ cũ, mọi người đều biết, lúc Trung Hoa duyệt binh sẽ thể hiện thực lực quân sự, mặc dù sẽ giấu dốt nhưng cũng có thể lộ ra bảy tám phần. Trên quốc tế cuồn cuộn sóng ngầm, tất cả mọi người đều đang chờ lần duyệt binh này để hoàn toàn hiểu rõ thực lực quân sự của Hoa Quốc sau đó mới xác định phương châm.Cứ như vậy, dưới cái nhìn soi mói của cả thế giới, trong sự đón mừng của nhân dân Trung Hoa, quốc khánh Hoa Quốc đã đến, hôm quốc khánh, duyệt binh của Hoa Quốc đã bắt đầu từ sáng sớm.Sáng ra Tiêu Hiểu và Vương Vệ đã nhận được lời mời đến lễ đài quan sát duyệt binh, trời còn chưa sáng đã có một đội tinh binh cố ý tới đón bọn họ, bảo vệ hai người họ tới đích thật cẩn thận.Người có thể lên lễ đài quan sát duyệt binh, ngoại trừ lãnh đạo quan trọng của Hoa Quốc thì chính là lãnh đạo hoặc đại sứ của quốc gia khác được mời tới, Trung Hoa vẫn bảo vệ tin tức của Tiêu Hiểu rất kỹ, cho nên khi trông thấy một đôi thanh niên trẻ tuổi đến, lãnh đạo Hoa Quốc còn thân thiết nói chuyện với hai người này, ánh mắt của khách tới từ những quốc gia khác nhìn về phía Tiêu Hiểu và Vương Vệ lập tức mang theo vẻ đánh giá.Liếc mắt nhìn xuống dưới, điều tra nhằm vào Vương Vệ và Tiêu Hiểu nhanh chóng được tiến hành trong âm thầm.Đáng tiếc nếu bây giờ Trung Hoa đã dám để cho Tiêu Hiểu xuất hiện ở trước người đời thì tất nhiên đã có thể chắc chắn bảo vệ cô chu toàn, lãnh đạo Trung Hoa nhìn thấy hành động của những quốc gia khác thì liếc mắt nhìn nhau, sau đó cười bỏ qua.Thủ trưởng Trung Hoa cười nhìn về phía Tiêu Hiểu, trong giọng nói có mấy phần cảm khái mấy phần trịnh trọng: “Đồng chí Tiêu, lát nữa lúc duyệt binh cô phải xem cho kỹ nhé.” Tiêu Hiểu mới là người có tư cách quan sát trận duyệt binh này nhất, xem cho kỹ nhờ lượng tử máy tính mà cô nghiên cứu ra mà rốt cuộc Trung Hoa đã có biến hóa lớn cỡ nào.Tiêu Hiểu lập tức hiểu được ý trong lời của thủ trưởng: “Cảm ơn thủ trưởng.”Thủ trưởng vui sướng cười ha ha một tiếng.Tháng mười ở thủ đô, rạng sáng gió lạnh thấu xương, mà lúc này hai bên đường Trường An đã có đám người đứng trong gió lạnh từ lâu, có người lộ vẻ mặt nghiêm túc, có người lộ vẻ kích động, đoàn người nhao nhao nhốn nháo, trò chuyện nhiệt tình với người chung quanh, trong lúc nói chuyện đề cập nhiều nhất là trận chiến trên biển của Trung Hoa và nước M, thể hiện sự kỳ vọng và tự tin cực lớn đối với lần duyệt binh này.Lúc ánh ban mai *****ên xuyên qua tầng mây bên đường chân trời, quốc ca dõng dạc vang lên.TBCĐám người mới vừa rồi còn ầm ĩ trong nháy mắt đã yên tĩnh lại, tất cả mọi người nhìn về phía quốc kỳ từ từ dâng lên trên quảng trường.
Mặc dù Trung Hoa đánh thắng nước M một lần nhưng vẫn không sửa đổi được ấn tượng ban đầu của những quốc gia này đối với Hoa Quốc, lần trước nước M chiến đấu với cự ly xa, Trung Hoa lại hành động bất ngờ, họ nhận định Trung Hoa ngoại trừ mấy thứ vũ khí mũi nhọn đó ra thì không có nhiều công nghiệp trụ cột vững chắc, cộng thêm bởi vì công ty sản xuất thuốc, người ngoại quốc đến Hoa Quốc đã nhiều hơn, tình trạng cuộc sống chân thực của dân chúng Trung Hoa càng là lòng tin của bọn họ.
Cho nên họ tự tin, nhiều quốc gia như vậy liên hợp lại tạo áp lực, Trung Hoa không có trụ cột vững chắc nhất định phải thỏa hiệp.
Những chưa từng nghĩ đến đại biểu của Trung Hoa cười nhạt ba tiếng ngay tại chỗ, vỗ bàn rầm rầm mạnh mẽ: “Đây là thuốc mà Trung Hoa chúng tôi tự mình nghiên cứu điều chế ra, bỏ ra nhân lực vật lực tài lực to lớn, nguyên tắc của tổ chức chính là tôn trọng bình đẳng cùng có lợi, tôn trọng tri thức quyền tài sản, bây giờ chuyện các vị làm chẳng lẽ không phải đang công nhiên làm trái nguyên tắc của thương mại quốc tế ư?”
“Nhưng các anh đã tạo thành lũng đoạn trên quốc tế, như vậy là bất lợi cho sự phát triển khỏe mạnh của thương mại quốc tế!”
“À, làm tốt hơn các người thì gọi là lũng đoạn, thế có phải các người cũng ênn công khai một ít kỹ thuật không, ví dụ như máy bay kỹ thuật của nước F các người, kỹ thuật đóng thuyền của nước L các người, còn có các người nữa... , dù sao những thứ kỹ thuật này cũng đều nằm trong tay các người, đều phải mua từ trong tay các người. Sao, muốn công bố không?”
Trung Hoa mạnh mẽ từ chối như vậy, còn có lời nói đi ngược với số đông, tất nhiên mọi người đều không vui mà về.
Lợi ích lớn cỡ nào thì dã tâm sẽ lớn cỡ nấy, nếu bàn bạc không xong, nhiều quốc gia liền muốn tạo áp lực từ những phương diện khác, những động tác này vẫn cực kỳ âm thầm, dù cho ấn tượng có sâu sắc đến mấy thì việc Trung Hoa đánh nước M chạy là sự thực, nếu muốn gặm cục xương Trung Hoa này, trước khi chưa làm rõ là nó cứng cỡ nào thì chỉ sợ mình lại vỡ trước.
Trung Hoa duyệt binh vào quốc khánh là lệ cũ, mọi người đều biết, lúc Trung Hoa duyệt binh sẽ thể hiện thực lực quân sự, mặc dù sẽ giấu dốt nhưng cũng có thể lộ ra bảy tám phần. Trên quốc tế cuồn cuộn sóng ngầm, tất cả mọi người đều đang chờ lần duyệt binh này để hoàn toàn hiểu rõ thực lực quân sự của Hoa Quốc sau đó mới xác định phương châm.
Cứ như vậy, dưới cái nhìn soi mói của cả thế giới, trong sự đón mừng của nhân dân Trung Hoa, quốc khánh Hoa Quốc đã đến, hôm quốc khánh, duyệt binh của Hoa Quốc đã bắt đầu từ sáng sớm.
Sáng ra Tiêu Hiểu và Vương Vệ đã nhận được lời mời đến lễ đài quan sát duyệt binh, trời còn chưa sáng đã có một đội tinh binh cố ý tới đón bọn họ, bảo vệ hai người họ tới đích thật cẩn thận.
Người có thể lên lễ đài quan sát duyệt binh, ngoại trừ lãnh đạo quan trọng của Hoa Quốc thì chính là lãnh đạo hoặc đại sứ của quốc gia khác được mời tới, Trung Hoa vẫn bảo vệ tin tức của Tiêu Hiểu rất kỹ, cho nên khi trông thấy một đôi thanh niên trẻ tuổi đến, lãnh đạo Hoa Quốc còn thân thiết nói chuyện với hai người này, ánh mắt của khách tới từ những quốc gia khác nhìn về phía Tiêu Hiểu và Vương Vệ lập tức mang theo vẻ đánh giá.
Liếc mắt nhìn xuống dưới, điều tra nhằm vào Vương Vệ và Tiêu Hiểu nhanh chóng được tiến hành trong âm thầm.
Đáng tiếc nếu bây giờ Trung Hoa đã dám để cho Tiêu Hiểu xuất hiện ở trước người đời thì tất nhiên đã có thể chắc chắn bảo vệ cô chu toàn, lãnh đạo Trung Hoa nhìn thấy hành động của những quốc gia khác thì liếc mắt nhìn nhau, sau đó cười bỏ qua.
Thủ trưởng Trung Hoa cười nhìn về phía Tiêu Hiểu, trong giọng nói có mấy phần cảm khái mấy phần trịnh trọng: “Đồng chí Tiêu, lát nữa lúc duyệt binh cô phải xem cho kỹ nhé.” Tiêu Hiểu mới là người có tư cách quan sát trận duyệt binh này nhất, xem cho kỹ nhờ lượng tử máy tính mà cô nghiên cứu ra mà rốt cuộc Trung Hoa đã có biến hóa lớn cỡ nào.
Tiêu Hiểu lập tức hiểu được ý trong lời của thủ trưởng: “Cảm ơn thủ trưởng.”
Thủ trưởng vui sướng cười ha ha một tiếng.
Tháng mười ở thủ đô, rạng sáng gió lạnh thấu xương, mà lúc này hai bên đường Trường An đã có đám người đứng trong gió lạnh từ lâu, có người lộ vẻ mặt nghiêm túc, có người lộ vẻ kích động, đoàn người nhao nhao nhốn nháo, trò chuyện nhiệt tình với người chung quanh, trong lúc nói chuyện đề cập nhiều nhất là trận chiến trên biển của Trung Hoa và nước M, thể hiện sự kỳ vọng và tự tin cực lớn đối với lần duyệt binh này.
Lúc ánh ban mai *****ên xuyên qua tầng mây bên đường chân trời, quốc ca dõng dạc vang lên.
TBC
Đám người mới vừa rồi còn ầm ĩ trong nháy mắt đã yên tĩnh lại, tất cả mọi người nhìn về phía quốc kỳ từ từ dâng lên trên quảng trường.
Thập Niên 70 Vợ Chồng Đại LãoTác giả: Lão Nạp Bất Đổng ÁiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Khụ, khụ. . .", Tiêu Hiểu cảm thấy mí mắt giống như có gánh nặng ngàn cân, đầu choáng váng chìm vào hôn mê, cuống họng khô như thiêu như đốt, cả người tựa như đặt ở trên lửa nướng."Nước. . .", Tiêu Hiểu giãy dụa dùng hết sức lực toàn thân kêu lên, nhưng trên thực tế chẳng qua là tiếng muỗi vo ve, tựa hồ có người nào đó tới nghe nghe, sau đó đi ra. Không đầy một lát một đồ vật lạnh băng chạm đến môi của cô, nhận thấy được bên trong là nước, Tiêu Hiểu vội vàng nuốt từng ngụm từng ngụm, vừa uống nước vừa nghĩ: Vật nhỏ Vica S này, làm Robot quản gia, ngay cả cô ngã bệnh cũng không dự phòng được, dám tiêu cực biếng nhác như thế, chờ cô tỉnh rồi nhất định phải hạn chế quyền hạn của nó, cho dù nó ríu rít nũng nịu cũng không được.Uống nước xong, cuống họng của Tiêu Hiểu mới không còn nóng hừng hực nữa, cô muốn dạy dỗ Vica S một trận, nhưng ngay cả mí mắt cũng không mở nỗi, mơ mơ hồ hồ lại ngủ thiếp đi.Trước khi ngủ tựa hồ nghe thấy một tiếng thở dài nặng nề.Vương Vệ sầu mi khổ kiểm nhìn… Mặc dù Trung Hoa đánh thắng nước M một lần nhưng vẫn không sửa đổi được ấn tượng ban đầu của những quốc gia này đối với Hoa Quốc, lần trước nước M chiến đấu với cự ly xa, Trung Hoa lại hành động bất ngờ, họ nhận định Trung Hoa ngoại trừ mấy thứ vũ khí mũi nhọn đó ra thì không có nhiều công nghiệp trụ cột vững chắc, cộng thêm bởi vì công ty sản xuất thuốc, người ngoại quốc đến Hoa Quốc đã nhiều hơn, tình trạng cuộc sống chân thực của dân chúng Trung Hoa càng là lòng tin của bọn họ.Cho nên họ tự tin, nhiều quốc gia như vậy liên hợp lại tạo áp lực, Trung Hoa không có trụ cột vững chắc nhất định phải thỏa hiệp.Những chưa từng nghĩ đến đại biểu của Trung Hoa cười nhạt ba tiếng ngay tại chỗ, vỗ bàn rầm rầm mạnh mẽ: “Đây là thuốc mà Trung Hoa chúng tôi tự mình nghiên cứu điều chế ra, bỏ ra nhân lực vật lực tài lực to lớn, nguyên tắc của tổ chức chính là tôn trọng bình đẳng cùng có lợi, tôn trọng tri thức quyền tài sản, bây giờ chuyện các vị làm chẳng lẽ không phải đang công nhiên làm trái nguyên tắc của thương mại quốc tế ư?”“Nhưng các anh đã tạo thành lũng đoạn trên quốc tế, như vậy là bất lợi cho sự phát triển khỏe mạnh của thương mại quốc tế!”“À, làm tốt hơn các người thì gọi là lũng đoạn, thế có phải các người cũng ênn công khai một ít kỹ thuật không, ví dụ như máy bay kỹ thuật của nước F các người, kỹ thuật đóng thuyền của nước L các người, còn có các người nữa... , dù sao những thứ kỹ thuật này cũng đều nằm trong tay các người, đều phải mua từ trong tay các người. Sao, muốn công bố không?”Trung Hoa mạnh mẽ từ chối như vậy, còn có lời nói đi ngược với số đông, tất nhiên mọi người đều không vui mà về.Lợi ích lớn cỡ nào thì dã tâm sẽ lớn cỡ nấy, nếu bàn bạc không xong, nhiều quốc gia liền muốn tạo áp lực từ những phương diện khác, những động tác này vẫn cực kỳ âm thầm, dù cho ấn tượng có sâu sắc đến mấy thì việc Trung Hoa đánh nước M chạy là sự thực, nếu muốn gặm cục xương Trung Hoa này, trước khi chưa làm rõ là nó cứng cỡ nào thì chỉ sợ mình lại vỡ trước.Trung Hoa duyệt binh vào quốc khánh là lệ cũ, mọi người đều biết, lúc Trung Hoa duyệt binh sẽ thể hiện thực lực quân sự, mặc dù sẽ giấu dốt nhưng cũng có thể lộ ra bảy tám phần. Trên quốc tế cuồn cuộn sóng ngầm, tất cả mọi người đều đang chờ lần duyệt binh này để hoàn toàn hiểu rõ thực lực quân sự của Hoa Quốc sau đó mới xác định phương châm.Cứ như vậy, dưới cái nhìn soi mói của cả thế giới, trong sự đón mừng của nhân dân Trung Hoa, quốc khánh Hoa Quốc đã đến, hôm quốc khánh, duyệt binh của Hoa Quốc đã bắt đầu từ sáng sớm.Sáng ra Tiêu Hiểu và Vương Vệ đã nhận được lời mời đến lễ đài quan sát duyệt binh, trời còn chưa sáng đã có một đội tinh binh cố ý tới đón bọn họ, bảo vệ hai người họ tới đích thật cẩn thận.Người có thể lên lễ đài quan sát duyệt binh, ngoại trừ lãnh đạo quan trọng của Hoa Quốc thì chính là lãnh đạo hoặc đại sứ của quốc gia khác được mời tới, Trung Hoa vẫn bảo vệ tin tức của Tiêu Hiểu rất kỹ, cho nên khi trông thấy một đôi thanh niên trẻ tuổi đến, lãnh đạo Hoa Quốc còn thân thiết nói chuyện với hai người này, ánh mắt của khách tới từ những quốc gia khác nhìn về phía Tiêu Hiểu và Vương Vệ lập tức mang theo vẻ đánh giá.Liếc mắt nhìn xuống dưới, điều tra nhằm vào Vương Vệ và Tiêu Hiểu nhanh chóng được tiến hành trong âm thầm.Đáng tiếc nếu bây giờ Trung Hoa đã dám để cho Tiêu Hiểu xuất hiện ở trước người đời thì tất nhiên đã có thể chắc chắn bảo vệ cô chu toàn, lãnh đạo Trung Hoa nhìn thấy hành động của những quốc gia khác thì liếc mắt nhìn nhau, sau đó cười bỏ qua.Thủ trưởng Trung Hoa cười nhìn về phía Tiêu Hiểu, trong giọng nói có mấy phần cảm khái mấy phần trịnh trọng: “Đồng chí Tiêu, lát nữa lúc duyệt binh cô phải xem cho kỹ nhé.” Tiêu Hiểu mới là người có tư cách quan sát trận duyệt binh này nhất, xem cho kỹ nhờ lượng tử máy tính mà cô nghiên cứu ra mà rốt cuộc Trung Hoa đã có biến hóa lớn cỡ nào.Tiêu Hiểu lập tức hiểu được ý trong lời của thủ trưởng: “Cảm ơn thủ trưởng.”Thủ trưởng vui sướng cười ha ha một tiếng.Tháng mười ở thủ đô, rạng sáng gió lạnh thấu xương, mà lúc này hai bên đường Trường An đã có đám người đứng trong gió lạnh từ lâu, có người lộ vẻ mặt nghiêm túc, có người lộ vẻ kích động, đoàn người nhao nhao nhốn nháo, trò chuyện nhiệt tình với người chung quanh, trong lúc nói chuyện đề cập nhiều nhất là trận chiến trên biển của Trung Hoa và nước M, thể hiện sự kỳ vọng và tự tin cực lớn đối với lần duyệt binh này.Lúc ánh ban mai *****ên xuyên qua tầng mây bên đường chân trời, quốc ca dõng dạc vang lên.TBCĐám người mới vừa rồi còn ầm ĩ trong nháy mắt đã yên tĩnh lại, tất cả mọi người nhìn về phía quốc kỳ từ từ dâng lên trên quảng trường.