“Thịnh Ninh, nghe nói trước kia cô đã từng ngồi tù? Khách sạn của chúng ta là khách sạn cao cấp năm sao, khách hàng đến đây không giàu có thì cũng là quyền quý. Tuyệt đối không giữ những người có thân thế không trong sạch.” Giám đốc nhân sự là một người phụ nữ mặc trang phục thời thượng, khuôn mặt trang điểm tinh sảo. Tuy rằng cô ta đã cố gắng thể hiện làm ra bộ mặt người tốt, nhưng trong ánh mắt toàn sự khinh thường vẫn để lộ ra thái độ chân thật của cô ta.Thịnh Ninh là nhân viên dọn vệ sinh của khách sạn, vì để sống sót, cô mỗi ngày đều làm việc thận trọng. Hiện tại cô cũng biết, đã đến lúc mình nên rời đi.Đã rất nhiều lần, mỗi khi ông chủ biết quá khứ đã từng ngồi tù của cô đều không nể tình mà đuổi việc cho dù biểu hiện của cô khi làm việc có tốt bao nhiêu đi nữa. Giám đốc nhân sự âm dương quái khí nói: “Tuy rằng chúng tôi sa thải cô, nhưng bởi vì cô đã lừa dối chúng tôi, cho nên cô không nhận được bất luận khoản trợ cấp nào.”Thịnh Ninh nắm chặt giẻ lau trong tay, sau nhiều năm…
Chương 29: 29: Từ Tiên Hùng
Trọng Sinh Thập Niên 80 Tiếu Giai ThêTác giả: Giang Sơn Nhất CốTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quân Sự, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Thịnh Ninh, nghe nói trước kia cô đã từng ngồi tù? Khách sạn của chúng ta là khách sạn cao cấp năm sao, khách hàng đến đây không giàu có thì cũng là quyền quý. Tuyệt đối không giữ những người có thân thế không trong sạch.” Giám đốc nhân sự là một người phụ nữ mặc trang phục thời thượng, khuôn mặt trang điểm tinh sảo. Tuy rằng cô ta đã cố gắng thể hiện làm ra bộ mặt người tốt, nhưng trong ánh mắt toàn sự khinh thường vẫn để lộ ra thái độ chân thật của cô ta.Thịnh Ninh là nhân viên dọn vệ sinh của khách sạn, vì để sống sót, cô mỗi ngày đều làm việc thận trọng. Hiện tại cô cũng biết, đã đến lúc mình nên rời đi.Đã rất nhiều lần, mỗi khi ông chủ biết quá khứ đã từng ngồi tù của cô đều không nể tình mà đuổi việc cho dù biểu hiện của cô khi làm việc có tốt bao nhiêu đi nữa. Giám đốc nhân sự âm dương quái khí nói: “Tuy rằng chúng tôi sa thải cô, nhưng bởi vì cô đã lừa dối chúng tôi, cho nên cô không nhận được bất luận khoản trợ cấp nào.”Thịnh Ninh nắm chặt giẻ lau trong tay, sau nhiều năm… “Cháu là Thịnh Ninh đúng không ? Bác là cha của Từ Khải Cương.” Từ Tiên Hùng cười ha ha, tiếng cười chấn động vang dội đến cả con heo ở trong chuồng cũng bị doạ sợ.“ Cái gì ?” Mặt Thịnh Ninh thật không có tiền đồ, sau khi biết đó là cha của Từ Khải Cương liền đỏ lên giống như lần đầu con dâu ra mắt cha chồng vậy.Có điều hiện tại cô rốt cuộc biết danh hiệu “ Diêm Vương sống” của Từ Khải Cương là di truyền từ đâu rồi.“Như thế nào? Nhìn không giống sao?”“Giống, nhìn rất giống ạ." Thịnh Ninh vội vàng trả lời.“Nói bừa, hỗn tiểu tử kia lớn lên sao có thể đẹp bằng ta.”“……" Thịnh Ninh câm nín, thật là một người tự tin nha! Từ Khải Cương so với ngài đẹp hơn vô số lần được không?Về gần đến nhà, từ xa Thịnh lão tam đã nghe được giọng của Từ Tiên Hùng, vội vội vàng vàng chạy vào, phát hiện con gái không bị dọa mới thở phào nhẹ nhõm.Ban đầu muốn định ra mối hôn sự này là do ông hoàn toàn nhìn trúng bản thân Từ Khải Cương.Đến nỗi không quan tâm cha của hắn, tính tình của Từ Tiên Hùng thật là một lời khó nói hết a……“Cô con gái của ông không tồi, đáng tiếc hỗn tiểu tử nhà chúng tôi không có phúc khí cưới được." Từ Tiên Hùng vừa thấy Thịnh lão tam, bàn tay to cầm quạt hương bồ liền vỗ vỗ cha Thịnh, một chưởng đánh xuống thiếu chút nữa đem Thịnh lão tam ngã ra đất.“Vào trong phòng, vào trong phòng ngồi trước đã.” Thịnh lão tam đem người mời vào nhà chính, Thịnh An trừng mắt nhìn Thịnh Ninh một cái rồi quay về phòng của mình.Thẩm Lộ Hoa nhìn Thịnh Ninh cười cười lấy lòng: "Ninh Ninh con đi gọi An An tới phụ mẹ nấu cơm."“Không cần đâu mẹ, con đã nấu cơm xong rồi.”“A?” Thẩm Lộ Hoa kinh ngạc trừng lớn mắt, Thịnh Ninh từ nhỏ liền không thích đến phòng bếp, mỗi lần làm nàng không vừa ý thì không phải phát giận thì chính là đập đồ vật, bây giờ lại học được nấu cơm?Biểu tình kinh ngạc của Thẩm Lộ Hoa quá rõ ràng làm Thịnh Ninh rũ đầu nói: "Mẹ, thật xin lỗi trước kia là con không hiểu chuyện, mẹ có thể tha thứ cho con không?"“Không trách con, không trách con." Thẩm Lộ Hoa kích động đến tay đều run lên.“Con nguyện ý kêu ta một tiếng mẹ, làm ta rất vui vẻ.”“Cảm ơn mẹ!” Thịnh Ninh ngẩng đầu lộ gương mặt tươi cười sáng lạn ,dung mạo như đoá hoa kiều diễm xinh đẹp , mê hoặc Thẩm Lộ Hoa theo cô đi vào phòng bếp lúc nào không biết.Lúc sau tỉnh táo lại, Thẩm Lộ Hoa nhìn trên bệ bếp đã bày vài món ăn nhịn không được hít hít cái mũ: “ Mùi thơm quá, Ninh Ninh con nấu ngon hơn mẹ rồi."Trù nghệ của Thẩm Lộ Hoa so với những người ở nông thôn đã là không tồi rồi, nhưng thời đại này ở nông thôn, có thể ăn no là tốt lắm rồi chẳng ai để ý đồ ăn nấu ra có ngon hay không.Khóe miệng Thịnh Ninh mỉm cười nhẹ nhàng, thực ra nhà cô cũng không có đầy đủ gia vị và nguyên liệu nấu ăn, bằng không đồ ăn sẽ còn ngon hơn.Bên này hai mẹ con chuẩn bị bày mâm bát, trong nhà chính Từ Tiên Hùng cùng Thịnh lão tam cũng đang nói chuyện.Hôm nay Từ Tiên Hùng tới, chủ yếu là vì thay thằng con trai ông nhận lỗi.Vốn dĩ việc hôn nhân đều đã định xong rồi, tên tiểu tử kia cũng chưa nói phản đối.Dựa theo tính cách của nó chính là ngầm đồng ý, ai biết được sau khi lễ kiến quân xong nó gọi một cuộc điện thoại về tỏ thái độ vô cùng cứng rắn.Hôm ấy ông ta chạy lên trấn trên đến cung tiêu xã nhận điện thoại, lúc ấy nghe con trai nói chuyện ở đầu bên kia thiếu chút nữa làm Từ Tiên Hùng tức chết.Cái tên hỗn tiểu tử kia bộ dáng hung thần ác sát, tính tình lạnh lùng lại cứng rắn, có thể tìm được vợ là tốt lắm rồi.Hơn nữa Từ gia thôn bọn họ mang tiếng xấu, các cô gái bình thường cũng không dám gả đến đây.Nói đến Từ gia thôn, những hộ gia đình trong thôn này rất nghèo nhưng lại nổi tiếng vô lại.Trong đó có Từ Tiên Hùng tuổi trẻ từng nổi danh là kẻ vô lại lưu manh, đại cô nương và tiểu tức phụ nhìn thấy hắn đều phải trốn rất xa, mãi cho đến khi 30 tuổi mới cưới được vợ.Sau khi lập gia đình, Từ Tiên Hùng mới bắt đầu thành thành thật thật kiếm tiền nuôi vợ con, nhưng là cái tật xấu lúc trẻ một cái cũng không sửa, đôi mắt trợn lên vẫn làm người khác sợ run lên.Cuối năm đại đội phân chia đồ vật, những đồ vật cần chia cho hắn đều là mang đến tận nhà.Đúng là một người có thanh danh kém không ai sánh bằng, nhận toàn tiếng xấu.Người khác nhìn thấy đều tránh xa ông ta ba bước, ai dám không có việc gì ở sau lưng Từ Tiên Hùng nói ra nói vào? Không sợ ông ta giở tính khí hồi trẻ ra hù chết sao..
“Cháu là Thịnh Ninh đúng không ? Bác là cha của Từ Khải Cương.” Từ Tiên Hùng cười ha ha, tiếng cười chấn động vang dội đến cả con heo ở trong chuồng cũng bị doạ sợ.“ Cái gì ?” Mặt Thịnh Ninh thật không có tiền đồ, sau khi biết đó là cha của Từ Khải Cương liền đỏ lên giống như lần đầu con dâu ra mắt cha chồng vậy.
Có điều hiện tại cô rốt cuộc biết danh hiệu “ Diêm Vương sống” của Từ Khải Cương là di truyền từ đâu rồi.“Như thế nào? Nhìn không giống sao?”“Giống, nhìn rất giống ạ." Thịnh Ninh vội vàng trả lời.“Nói bừa, hỗn tiểu tử kia lớn lên sao có thể đẹp bằng ta.”“……" Thịnh Ninh câm nín, thật là một người tự tin nha! Từ Khải Cương so với ngài đẹp hơn vô số lần được không?Về gần đến nhà, từ xa Thịnh lão tam đã nghe được giọng của Từ Tiên Hùng, vội vội vàng vàng chạy vào, phát hiện con gái không bị dọa mới thở phào nhẹ nhõm.Ban đầu muốn định ra mối hôn sự này là do ông hoàn toàn nhìn trúng bản thân Từ Khải Cương.
Đến nỗi không quan tâm cha của hắn, tính tình của Từ Tiên Hùng thật là một lời khó nói hết a……“Cô con gái của ông không tồi, đáng tiếc hỗn tiểu tử nhà chúng tôi không có phúc khí cưới được." Từ Tiên Hùng vừa thấy Thịnh lão tam, bàn tay to cầm quạt hương bồ liền vỗ vỗ cha Thịnh, một chưởng đánh xuống thiếu chút nữa đem Thịnh lão tam ngã ra đất.“Vào trong phòng, vào trong phòng ngồi trước đã.” Thịnh lão tam đem người mời vào nhà chính, Thịnh An trừng mắt nhìn Thịnh Ninh một cái rồi quay về phòng của mình.Thẩm Lộ Hoa nhìn Thịnh Ninh cười cười lấy lòng: "Ninh Ninh con đi gọi An An tới phụ mẹ nấu cơm."“Không cần đâu mẹ, con đã nấu cơm xong rồi.”“A?” Thẩm Lộ Hoa kinh ngạc trừng lớn mắt, Thịnh Ninh từ nhỏ liền không thích đến phòng bếp, mỗi lần làm nàng không vừa ý thì không phải phát giận thì chính là đập đồ vật, bây giờ lại học được nấu cơm?Biểu tình kinh ngạc của Thẩm Lộ Hoa quá rõ ràng làm Thịnh Ninh rũ đầu nói: "Mẹ, thật xin lỗi trước kia là con không hiểu chuyện, mẹ có thể tha thứ cho con không?"“Không trách con, không trách con." Thẩm Lộ Hoa kích động đến tay đều run lên.
“Con nguyện ý kêu ta một tiếng mẹ, làm ta rất vui vẻ.”“Cảm ơn mẹ!” Thịnh Ninh ngẩng đầu lộ gương mặt tươi cười sáng lạn ,dung mạo như đoá hoa kiều diễm xinh đẹp , mê hoặc Thẩm Lộ Hoa theo cô đi vào phòng bếp lúc nào không biết.Lúc sau tỉnh táo lại, Thẩm Lộ Hoa nhìn trên bệ bếp đã bày vài món ăn nhịn không được hít hít cái mũ: “ Mùi thơm quá, Ninh Ninh con nấu ngon hơn mẹ rồi."Trù nghệ của Thẩm Lộ Hoa so với những người ở nông thôn đã là không tồi rồi, nhưng thời đại này ở nông thôn, có thể ăn no là tốt lắm rồi chẳng ai để ý đồ ăn nấu ra có ngon hay không.Khóe miệng Thịnh Ninh mỉm cười nhẹ nhàng, thực ra nhà cô cũng không có đầy đủ gia vị và nguyên liệu nấu ăn, bằng không đồ ăn sẽ còn ngon hơn.Bên này hai mẹ con chuẩn bị bày mâm bát, trong nhà chính Từ Tiên Hùng cùng Thịnh lão tam cũng đang nói chuyện.Hôm nay Từ Tiên Hùng tới, chủ yếu là vì thay thằng con trai ông nhận lỗi.
Vốn dĩ việc hôn nhân đều đã định xong rồi, tên tiểu tử kia cũng chưa nói phản đối.
Dựa theo tính cách của nó chính là ngầm đồng ý, ai biết được sau khi lễ kiến quân xong nó gọi một cuộc điện thoại về tỏ thái độ vô cùng cứng rắn.Hôm ấy ông ta chạy lên trấn trên đến cung tiêu xã nhận điện thoại, lúc ấy nghe con trai nói chuyện ở đầu bên kia thiếu chút nữa làm Từ Tiên Hùng tức chết.Cái tên hỗn tiểu tử kia bộ dáng hung thần ác sát, tính tình lạnh lùng lại cứng rắn, có thể tìm được vợ là tốt lắm rồi.
Hơn nữa Từ gia thôn bọn họ mang tiếng xấu, các cô gái bình thường cũng không dám gả đến đây.Nói đến Từ gia thôn, những hộ gia đình trong thôn này rất nghèo nhưng lại nổi tiếng vô lại.
Trong đó có Từ Tiên Hùng tuổi trẻ từng nổi danh là kẻ vô lại lưu manh, đại cô nương và tiểu tức phụ nhìn thấy hắn đều phải trốn rất xa, mãi cho đến khi 30 tuổi mới cưới được vợ.Sau khi lập gia đình, Từ Tiên Hùng mới bắt đầu thành thành thật thật kiếm tiền nuôi vợ con, nhưng là cái tật xấu lúc trẻ một cái cũng không sửa, đôi mắt trợn lên vẫn làm người khác sợ run lên.Cuối năm đại đội phân chia đồ vật, những đồ vật cần chia cho hắn đều là mang đến tận nhà.Đúng là một người có thanh danh kém không ai sánh bằng, nhận toàn tiếng xấu.
Người khác nhìn thấy đều tránh xa ông ta ba bước, ai dám không có việc gì ở sau lưng Từ Tiên Hùng nói ra nói vào? Không sợ ông ta giở tính khí hồi trẻ ra hù chết sao..
Trọng Sinh Thập Niên 80 Tiếu Giai ThêTác giả: Giang Sơn Nhất CốTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quân Sự, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Thịnh Ninh, nghe nói trước kia cô đã từng ngồi tù? Khách sạn của chúng ta là khách sạn cao cấp năm sao, khách hàng đến đây không giàu có thì cũng là quyền quý. Tuyệt đối không giữ những người có thân thế không trong sạch.” Giám đốc nhân sự là một người phụ nữ mặc trang phục thời thượng, khuôn mặt trang điểm tinh sảo. Tuy rằng cô ta đã cố gắng thể hiện làm ra bộ mặt người tốt, nhưng trong ánh mắt toàn sự khinh thường vẫn để lộ ra thái độ chân thật của cô ta.Thịnh Ninh là nhân viên dọn vệ sinh của khách sạn, vì để sống sót, cô mỗi ngày đều làm việc thận trọng. Hiện tại cô cũng biết, đã đến lúc mình nên rời đi.Đã rất nhiều lần, mỗi khi ông chủ biết quá khứ đã từng ngồi tù của cô đều không nể tình mà đuổi việc cho dù biểu hiện của cô khi làm việc có tốt bao nhiêu đi nữa. Giám đốc nhân sự âm dương quái khí nói: “Tuy rằng chúng tôi sa thải cô, nhưng bởi vì cô đã lừa dối chúng tôi, cho nên cô không nhận được bất luận khoản trợ cấp nào.”Thịnh Ninh nắm chặt giẻ lau trong tay, sau nhiều năm… “Cháu là Thịnh Ninh đúng không ? Bác là cha của Từ Khải Cương.” Từ Tiên Hùng cười ha ha, tiếng cười chấn động vang dội đến cả con heo ở trong chuồng cũng bị doạ sợ.“ Cái gì ?” Mặt Thịnh Ninh thật không có tiền đồ, sau khi biết đó là cha của Từ Khải Cương liền đỏ lên giống như lần đầu con dâu ra mắt cha chồng vậy.Có điều hiện tại cô rốt cuộc biết danh hiệu “ Diêm Vương sống” của Từ Khải Cương là di truyền từ đâu rồi.“Như thế nào? Nhìn không giống sao?”“Giống, nhìn rất giống ạ." Thịnh Ninh vội vàng trả lời.“Nói bừa, hỗn tiểu tử kia lớn lên sao có thể đẹp bằng ta.”“……" Thịnh Ninh câm nín, thật là một người tự tin nha! Từ Khải Cương so với ngài đẹp hơn vô số lần được không?Về gần đến nhà, từ xa Thịnh lão tam đã nghe được giọng của Từ Tiên Hùng, vội vội vàng vàng chạy vào, phát hiện con gái không bị dọa mới thở phào nhẹ nhõm.Ban đầu muốn định ra mối hôn sự này là do ông hoàn toàn nhìn trúng bản thân Từ Khải Cương.Đến nỗi không quan tâm cha của hắn, tính tình của Từ Tiên Hùng thật là một lời khó nói hết a……“Cô con gái của ông không tồi, đáng tiếc hỗn tiểu tử nhà chúng tôi không có phúc khí cưới được." Từ Tiên Hùng vừa thấy Thịnh lão tam, bàn tay to cầm quạt hương bồ liền vỗ vỗ cha Thịnh, một chưởng đánh xuống thiếu chút nữa đem Thịnh lão tam ngã ra đất.“Vào trong phòng, vào trong phòng ngồi trước đã.” Thịnh lão tam đem người mời vào nhà chính, Thịnh An trừng mắt nhìn Thịnh Ninh một cái rồi quay về phòng của mình.Thẩm Lộ Hoa nhìn Thịnh Ninh cười cười lấy lòng: "Ninh Ninh con đi gọi An An tới phụ mẹ nấu cơm."“Không cần đâu mẹ, con đã nấu cơm xong rồi.”“A?” Thẩm Lộ Hoa kinh ngạc trừng lớn mắt, Thịnh Ninh từ nhỏ liền không thích đến phòng bếp, mỗi lần làm nàng không vừa ý thì không phải phát giận thì chính là đập đồ vật, bây giờ lại học được nấu cơm?Biểu tình kinh ngạc của Thẩm Lộ Hoa quá rõ ràng làm Thịnh Ninh rũ đầu nói: "Mẹ, thật xin lỗi trước kia là con không hiểu chuyện, mẹ có thể tha thứ cho con không?"“Không trách con, không trách con." Thẩm Lộ Hoa kích động đến tay đều run lên.“Con nguyện ý kêu ta một tiếng mẹ, làm ta rất vui vẻ.”“Cảm ơn mẹ!” Thịnh Ninh ngẩng đầu lộ gương mặt tươi cười sáng lạn ,dung mạo như đoá hoa kiều diễm xinh đẹp , mê hoặc Thẩm Lộ Hoa theo cô đi vào phòng bếp lúc nào không biết.Lúc sau tỉnh táo lại, Thẩm Lộ Hoa nhìn trên bệ bếp đã bày vài món ăn nhịn không được hít hít cái mũ: “ Mùi thơm quá, Ninh Ninh con nấu ngon hơn mẹ rồi."Trù nghệ của Thẩm Lộ Hoa so với những người ở nông thôn đã là không tồi rồi, nhưng thời đại này ở nông thôn, có thể ăn no là tốt lắm rồi chẳng ai để ý đồ ăn nấu ra có ngon hay không.Khóe miệng Thịnh Ninh mỉm cười nhẹ nhàng, thực ra nhà cô cũng không có đầy đủ gia vị và nguyên liệu nấu ăn, bằng không đồ ăn sẽ còn ngon hơn.Bên này hai mẹ con chuẩn bị bày mâm bát, trong nhà chính Từ Tiên Hùng cùng Thịnh lão tam cũng đang nói chuyện.Hôm nay Từ Tiên Hùng tới, chủ yếu là vì thay thằng con trai ông nhận lỗi.Vốn dĩ việc hôn nhân đều đã định xong rồi, tên tiểu tử kia cũng chưa nói phản đối.Dựa theo tính cách của nó chính là ngầm đồng ý, ai biết được sau khi lễ kiến quân xong nó gọi một cuộc điện thoại về tỏ thái độ vô cùng cứng rắn.Hôm ấy ông ta chạy lên trấn trên đến cung tiêu xã nhận điện thoại, lúc ấy nghe con trai nói chuyện ở đầu bên kia thiếu chút nữa làm Từ Tiên Hùng tức chết.Cái tên hỗn tiểu tử kia bộ dáng hung thần ác sát, tính tình lạnh lùng lại cứng rắn, có thể tìm được vợ là tốt lắm rồi.Hơn nữa Từ gia thôn bọn họ mang tiếng xấu, các cô gái bình thường cũng không dám gả đến đây.Nói đến Từ gia thôn, những hộ gia đình trong thôn này rất nghèo nhưng lại nổi tiếng vô lại.Trong đó có Từ Tiên Hùng tuổi trẻ từng nổi danh là kẻ vô lại lưu manh, đại cô nương và tiểu tức phụ nhìn thấy hắn đều phải trốn rất xa, mãi cho đến khi 30 tuổi mới cưới được vợ.Sau khi lập gia đình, Từ Tiên Hùng mới bắt đầu thành thành thật thật kiếm tiền nuôi vợ con, nhưng là cái tật xấu lúc trẻ một cái cũng không sửa, đôi mắt trợn lên vẫn làm người khác sợ run lên.Cuối năm đại đội phân chia đồ vật, những đồ vật cần chia cho hắn đều là mang đến tận nhà.Đúng là một người có thanh danh kém không ai sánh bằng, nhận toàn tiếng xấu.Người khác nhìn thấy đều tránh xa ông ta ba bước, ai dám không có việc gì ở sau lưng Từ Tiên Hùng nói ra nói vào? Không sợ ông ta giở tính khí hồi trẻ ra hù chết sao..