Nhóm dịch: Bánh BaoCuộn mình trên cái giường liền tại nơi ở của thanh niên trí thức, đói bụng lảo đảo, Tô Tương Ngọc cố gắng cuộn mình lại, để dạ dày xoắn lại cùng một chỗ, tuy vậy cũng có thể chịu được cảm giác đói khát khó chịu này. “Các đồng chí, thắng lợi đang ở ngay trước mắt, mọi người mau đứng lên làm việc. ” Có người bên ngoài huýt sáo nói. Vì thế Chu Tiểu Khiết ở giường bên cạnh ngồi dậy trước, lắc lư Tô Tương Ngọc: “Thanh niên trí thức Tô, nên rời giường rồi, cậu là đội trưởng của chúng ta, nên phải dẫn mọi người đi làm thôi. ”Tô Tương Ngọc lại cuộn cơ thể mình như cách em bé ngủ, dù sao cũng là ván giường liền, mọi người chen chúc cùng một chỗ cũng không tính là lạnh, so với lạnh thì khó chịu hơn chính là đói khát. Vả lại bây giờ, cơn đối là đối với cô mà nói chính là việc khó nhịn nhất. Nhóm thanh niên trí thức nữ đứng lên, rất nhiều mùi sữa bột lan đến chỗ cơ, mùi hương thơm dịu khiến cho bụng Tô Tương Ngọc ùng ục kêu lên, cuối cùng thì cô cũng tỉnh táo lại!. Tình huống…
Chương 33: 33: Đàm Phán!
Thập Niên 70 Thanh Niên Trí Thức Như HoaTác giả: Hoán Nhược QuânTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoCuộn mình trên cái giường liền tại nơi ở của thanh niên trí thức, đói bụng lảo đảo, Tô Tương Ngọc cố gắng cuộn mình lại, để dạ dày xoắn lại cùng một chỗ, tuy vậy cũng có thể chịu được cảm giác đói khát khó chịu này. “Các đồng chí, thắng lợi đang ở ngay trước mắt, mọi người mau đứng lên làm việc. ” Có người bên ngoài huýt sáo nói. Vì thế Chu Tiểu Khiết ở giường bên cạnh ngồi dậy trước, lắc lư Tô Tương Ngọc: “Thanh niên trí thức Tô, nên rời giường rồi, cậu là đội trưởng của chúng ta, nên phải dẫn mọi người đi làm thôi. ”Tô Tương Ngọc lại cuộn cơ thể mình như cách em bé ngủ, dù sao cũng là ván giường liền, mọi người chen chúc cùng một chỗ cũng không tính là lạnh, so với lạnh thì khó chịu hơn chính là đói khát. Vả lại bây giờ, cơn đối là đối với cô mà nói chính là việc khó nhịn nhất. Nhóm thanh niên trí thức nữ đứng lên, rất nhiều mùi sữa bột lan đến chỗ cơ, mùi hương thơm dịu khiến cho bụng Tô Tương Ngọc ùng ục kêu lên, cuối cùng thì cô cũng tỉnh táo lại!. Tình huống… Nhóm dịch: Bánh Bao“Cô muốn cái gì nhỉ, bột đá sống, vôi trần, những thứ kia đều cần tiền, cô cảm thấy tôi vì mấy quả trứng gà, mà sẽ từ nhà máy hóa chất ăn cắp tài nguyên quốc gia cho cô ư?”Xem ra, đây cũng là một người cần thanh lọc đầu óc.“Đồng chí Diệp nói xem, biên thành chúng ta hiện tại thiếu nhất là cái gì?” Tô Tương Ngọc nói.“Ăn, mặc, dùng, cái gì cũng thiếu, bởi vì không có phiếu.”Khẽ dậm chân, cách mạng không phân biệt quý tiện, trên giày cao su của Diệp Hướng Đông dùng sợi bông xuyên qua, hiển nhiên, giày đã thủng lỗ, anh cầm giày bông lại khâu một chỗ.“Anh xem, tôi cho anh trứng gà, không phải cho anh ăn sao, cho ngươi tiền có ích lợi gì, hiện tại phiếu không lưu thông, anh cầm tiền cũng không mua được đồ, cầm trứng gà thì không giống, trứng gà chính là hàng đắt khách, nếu anh có năm quả trứng gà, hỏi kim tệ hương đổi hai đôi tất lông không thành vấn đề chứ?”“Nếu anh có mười quả trứng, đổi đôi giày bông không có vấn đề, nếu anh có một sọcttrứng? Áo khoác quân đội đều không thành vấn đề, màu xanh lá cây, bên trong chứa loại len.” Tô Tương Ngọc xòe tay nói.Không khí đột nhiên chìm trong im lặng, không ai nói chuyện nữa.“Cô có thể làm cho gà đẻ trứng vào mùa đông ư?” Cuối cùng, Diệp Hướng Đông do dự hỏi một câu.“500 con gà, trong đó 480 con gà mái, mỗi ngày mỗi con gà mái đẻ một quả trứng hoàn toàn không thành vấn đề.” Tô Tương Ngọc chiếu theo bản tuyên khoa, dựa theo cách nói trong sách mà nói.“Có thể cho tôi bao nhiêu?” Diện mạo Diệp Hướng Đông mơ hồ có chút giống người chồng kiếp trước của Tô Tương Ngọc, bề ngoài nhã nhặn đẹp trai, tâm như rắn rết, cuốn đi tất cả của cô.“Nếu thật sự có thể đạt tới sản lượng 480 quả một ngày, giai đoạn trước tôi có thể vơ vét được 100 quả, dù sao gà cũng là nông trường, để cấp trên phát hiện chúng ta lặng lẽ tuồn trứng gà ra ngoài, tôi và Vu Lỗi đều phải chịu xử phạt, 100 quả trứng gà này chúng ta chia đều ba người, tính thành chi phí, còn lại cho anh kiếm lời.” Tô Tương Ngọc nói..
Nhóm dịch: Bánh Bao“Cô muốn cái gì nhỉ, bột đá sống, vôi trần, những thứ kia đều cần tiền, cô cảm thấy tôi vì mấy quả trứng gà, mà sẽ từ nhà máy hóa chất ăn cắp tài nguyên quốc gia cho cô ư?”Xem ra, đây cũng là một người cần thanh lọc đầu óc.
“Đồng chí Diệp nói xem, biên thành chúng ta hiện tại thiếu nhất là cái gì?” Tô Tương Ngọc nói.
“Ăn, mặc, dùng, cái gì cũng thiếu, bởi vì không có phiếu.
”Khẽ dậm chân, cách mạng không phân biệt quý tiện, trên giày cao su của Diệp Hướng Đông dùng sợi bông xuyên qua, hiển nhiên, giày đã thủng lỗ, anh cầm giày bông lại khâu một chỗ.
“Anh xem, tôi cho anh trứng gà, không phải cho anh ăn sao, cho ngươi tiền có ích lợi gì, hiện tại phiếu không lưu thông, anh cầm tiền cũng không mua được đồ, cầm trứng gà thì không giống, trứng gà chính là hàng đắt khách, nếu anh có năm quả trứng gà, hỏi kim tệ hương đổi hai đôi tất lông không thành vấn đề chứ?”“Nếu anh có mười quả trứng, đổi đôi giày bông không có vấn đề, nếu anh có một sọcttrứng? Áo khoác quân đội đều không thành vấn đề, màu xanh lá cây, bên trong chứa loại len.
” Tô Tương Ngọc xòe tay nói.
Không khí đột nhiên chìm trong im lặng, không ai nói chuyện nữa.
“Cô có thể làm cho gà đẻ trứng vào mùa đông ư?” Cuối cùng, Diệp Hướng Đông do dự hỏi một câu.
“500 con gà, trong đó 480 con gà mái, mỗi ngày mỗi con gà mái đẻ một quả trứng hoàn toàn không thành vấn đề.
” Tô Tương Ngọc chiếu theo bản tuyên khoa, dựa theo cách nói trong sách mà nói.
“Có thể cho tôi bao nhiêu?” Diện mạo Diệp Hướng Đông mơ hồ có chút giống người chồng kiếp trước của Tô Tương Ngọc, bề ngoài nhã nhặn đẹp trai, tâm như rắn rết, cuốn đi tất cả của cô.
“Nếu thật sự có thể đạt tới sản lượng 480 quả một ngày, giai đoạn trước tôi có thể vơ vét được 100 quả, dù sao gà cũng là nông trường, để cấp trên phát hiện chúng ta lặng lẽ tuồn trứng gà ra ngoài, tôi và Vu Lỗi đều phải chịu xử phạt, 100 quả trứng gà này chúng ta chia đều ba người, tính thành chi phí, còn lại cho anh kiếm lời.
” Tô Tương Ngọc nói.
.
Thập Niên 70 Thanh Niên Trí Thức Như HoaTác giả: Hoán Nhược QuânTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoCuộn mình trên cái giường liền tại nơi ở của thanh niên trí thức, đói bụng lảo đảo, Tô Tương Ngọc cố gắng cuộn mình lại, để dạ dày xoắn lại cùng một chỗ, tuy vậy cũng có thể chịu được cảm giác đói khát khó chịu này. “Các đồng chí, thắng lợi đang ở ngay trước mắt, mọi người mau đứng lên làm việc. ” Có người bên ngoài huýt sáo nói. Vì thế Chu Tiểu Khiết ở giường bên cạnh ngồi dậy trước, lắc lư Tô Tương Ngọc: “Thanh niên trí thức Tô, nên rời giường rồi, cậu là đội trưởng của chúng ta, nên phải dẫn mọi người đi làm thôi. ”Tô Tương Ngọc lại cuộn cơ thể mình như cách em bé ngủ, dù sao cũng là ván giường liền, mọi người chen chúc cùng một chỗ cũng không tính là lạnh, so với lạnh thì khó chịu hơn chính là đói khát. Vả lại bây giờ, cơn đối là đối với cô mà nói chính là việc khó nhịn nhất. Nhóm thanh niên trí thức nữ đứng lên, rất nhiều mùi sữa bột lan đến chỗ cơ, mùi hương thơm dịu khiến cho bụng Tô Tương Ngọc ùng ục kêu lên, cuối cùng thì cô cũng tỉnh táo lại!. Tình huống… Nhóm dịch: Bánh Bao“Cô muốn cái gì nhỉ, bột đá sống, vôi trần, những thứ kia đều cần tiền, cô cảm thấy tôi vì mấy quả trứng gà, mà sẽ từ nhà máy hóa chất ăn cắp tài nguyên quốc gia cho cô ư?”Xem ra, đây cũng là một người cần thanh lọc đầu óc.“Đồng chí Diệp nói xem, biên thành chúng ta hiện tại thiếu nhất là cái gì?” Tô Tương Ngọc nói.“Ăn, mặc, dùng, cái gì cũng thiếu, bởi vì không có phiếu.”Khẽ dậm chân, cách mạng không phân biệt quý tiện, trên giày cao su của Diệp Hướng Đông dùng sợi bông xuyên qua, hiển nhiên, giày đã thủng lỗ, anh cầm giày bông lại khâu một chỗ.“Anh xem, tôi cho anh trứng gà, không phải cho anh ăn sao, cho ngươi tiền có ích lợi gì, hiện tại phiếu không lưu thông, anh cầm tiền cũng không mua được đồ, cầm trứng gà thì không giống, trứng gà chính là hàng đắt khách, nếu anh có năm quả trứng gà, hỏi kim tệ hương đổi hai đôi tất lông không thành vấn đề chứ?”“Nếu anh có mười quả trứng, đổi đôi giày bông không có vấn đề, nếu anh có một sọcttrứng? Áo khoác quân đội đều không thành vấn đề, màu xanh lá cây, bên trong chứa loại len.” Tô Tương Ngọc xòe tay nói.Không khí đột nhiên chìm trong im lặng, không ai nói chuyện nữa.“Cô có thể làm cho gà đẻ trứng vào mùa đông ư?” Cuối cùng, Diệp Hướng Đông do dự hỏi một câu.“500 con gà, trong đó 480 con gà mái, mỗi ngày mỗi con gà mái đẻ một quả trứng hoàn toàn không thành vấn đề.” Tô Tương Ngọc chiếu theo bản tuyên khoa, dựa theo cách nói trong sách mà nói.“Có thể cho tôi bao nhiêu?” Diện mạo Diệp Hướng Đông mơ hồ có chút giống người chồng kiếp trước của Tô Tương Ngọc, bề ngoài nhã nhặn đẹp trai, tâm như rắn rết, cuốn đi tất cả của cô.“Nếu thật sự có thể đạt tới sản lượng 480 quả một ngày, giai đoạn trước tôi có thể vơ vét được 100 quả, dù sao gà cũng là nông trường, để cấp trên phát hiện chúng ta lặng lẽ tuồn trứng gà ra ngoài, tôi và Vu Lỗi đều phải chịu xử phạt, 100 quả trứng gà này chúng ta chia đều ba người, tính thành chi phí, còn lại cho anh kiếm lời.” Tô Tương Ngọc nói..