Nhóm dịch: Bánh BaoCuộn mình trên cái giường liền tại nơi ở của thanh niên trí thức, đói bụng lảo đảo, Tô Tương Ngọc cố gắng cuộn mình lại, để dạ dày xoắn lại cùng một chỗ, tuy vậy cũng có thể chịu được cảm giác đói khát khó chịu này. “Các đồng chí, thắng lợi đang ở ngay trước mắt, mọi người mau đứng lên làm việc. ” Có người bên ngoài huýt sáo nói. Vì thế Chu Tiểu Khiết ở giường bên cạnh ngồi dậy trước, lắc lư Tô Tương Ngọc: “Thanh niên trí thức Tô, nên rời giường rồi, cậu là đội trưởng của chúng ta, nên phải dẫn mọi người đi làm thôi. ”Tô Tương Ngọc lại cuộn cơ thể mình như cách em bé ngủ, dù sao cũng là ván giường liền, mọi người chen chúc cùng một chỗ cũng không tính là lạnh, so với lạnh thì khó chịu hơn chính là đói khát. Vả lại bây giờ, cơn đối là đối với cô mà nói chính là việc khó nhịn nhất. Nhóm thanh niên trí thức nữ đứng lên, rất nhiều mùi sữa bột lan đến chỗ cơ, mùi hương thơm dịu khiến cho bụng Tô Tương Ngọc ùng ục kêu lên, cuối cùng thì cô cũng tỉnh táo lại!. Tình huống…

Chương 40: 40: Lên Sàn Rồi!

Thập Niên 70 Thanh Niên Trí Thức Như HoaTác giả: Hoán Nhược QuânTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoCuộn mình trên cái giường liền tại nơi ở của thanh niên trí thức, đói bụng lảo đảo, Tô Tương Ngọc cố gắng cuộn mình lại, để dạ dày xoắn lại cùng một chỗ, tuy vậy cũng có thể chịu được cảm giác đói khát khó chịu này. “Các đồng chí, thắng lợi đang ở ngay trước mắt, mọi người mau đứng lên làm việc. ” Có người bên ngoài huýt sáo nói. Vì thế Chu Tiểu Khiết ở giường bên cạnh ngồi dậy trước, lắc lư Tô Tương Ngọc: “Thanh niên trí thức Tô, nên rời giường rồi, cậu là đội trưởng của chúng ta, nên phải dẫn mọi người đi làm thôi. ”Tô Tương Ngọc lại cuộn cơ thể mình như cách em bé ngủ, dù sao cũng là ván giường liền, mọi người chen chúc cùng một chỗ cũng không tính là lạnh, so với lạnh thì khó chịu hơn chính là đói khát. Vả lại bây giờ, cơn đối là đối với cô mà nói chính là việc khó nhịn nhất. Nhóm thanh niên trí thức nữ đứng lên, rất nhiều mùi sữa bột lan đến chỗ cơ, mùi hương thơm dịu khiến cho bụng Tô Tương Ngọc ùng ục kêu lên, cuối cùng thì cô cũng tỉnh táo lại!. Tình huống… Nhóm dịch: Bánh BaoTô Tương Ngọc đời thứ nhất, người tốt chuyện tốt cũng không ít lần làm, cuối cùng rơi kết cục bị xe tông chết.Kiếp thứ hai cô mang theo hệ thống, một lòng chỉ đọc sách, cho dù bạn cùng bàn ở trước mặt cô áp lực lớn đến mức nhảy lầu, ngay cả mí mắt cô cũng không chớp, trong lòng chỉ có học tập, cho nên cô thi đậu vào Thanh Hoa.Đương nhiên, kiếp thứ hai cô mới coi như sống tốt nhất, bởi vì cô không có chuyện nào hữu ích.Nhưng hiện tại hệ thống buộc cô làm việc tốt người tốt, cô có thể làm gì bây giờ?Để tự làm đệm giày tự sưởi ấm, cô đã phải giành được sự nổi tiếng của em gái mình một lần nữa.Hiển nhiên, Tô Tương Tú ưu tú, không chỉ đơn giản là vì cô ta cầm đầu đoàn văn công đến đây.Nông trường nhỏ này, là một nhánh nông trường ở Triều Dương, trong sân ngoại trừ chủ nhiệm sản xuất thì không có cán bộ nào khác, có điều, người bảo quản kho hàng, phụ trách lương thực của văn phòng tuy rằng không có biên chế, nhưng cũng tính là cấp lãnh đạo.Châu Lâm đang cùng người phụ trách lương thực Vương Tự Dũng và tài vụ Ngô Tú Hoa tuyên truyền sự tích tiên tiến của cô ta.Theo cô ta, trên đường đến, chiếc xe gặp một người chăn gia súc bị đóng băng bên đường, trong ngực còn có một đứa trẻ năm sáu tuổi, lúc đó Tô Tương Tú mạo hiểm lạnh lẽo xuống xe, còn tặng một chiếc áo bông vô cùng tốt của mình cho cậu bé kia, còn cho người chăn gia súc kia cả cốc giữ nhiệt và một ly nước giữ ấm của mình, cứu mạng người chăn nuôi.Cứu người chăn gia súc, không phải là cứu đứa trẻ sao?“Lại biết cứu người, lại biết nhảy múa, cô ấy quả thực giống như tiên nữa lấp lánh.” Châu Lâm nói.Một đám thanh niên trí thức nam vây xem, lần đầu tiên gặp đoàn văn công, có hai người vỗ tay lợi hại nhất, giọng nói cũng lớn nhất: “Lần đầu tiên chúng ta gặp Tô Tương Tú, thì đã cảm thấy cô ấy là một đồng chí tốt.”Tô Tương Ngọc bình tĩnh nhìn lại, úi chà chà hai người này, một người tên là Cao Chiêm Quốc, một người tên là Hầu Dũng, không phải hai thanh niên trí thức gày mai sẽ được động viên đi đào giếng Khảm Nhi, sau đó đông lạnh chết trong tuyết kia sao..

Nhóm dịch: Bánh BaoTô Tương Ngọc đời thứ nhất, người tốt chuyện tốt cũng không ít lần làm, cuối cùng rơi kết cục bị xe tông chết.

Kiếp thứ hai cô mang theo hệ thống, một lòng chỉ đọc sách, cho dù bạn cùng bàn ở trước mặt cô áp lực lớn đến mức nhảy lầu, ngay cả mí mắt cô cũng không chớp, trong lòng chỉ có học tập, cho nên cô thi đậu vào Thanh Hoa.

Đương nhiên, kiếp thứ hai cô mới coi như sống tốt nhất, bởi vì cô không có chuyện nào hữu ích.

Nhưng hiện tại hệ thống buộc cô làm việc tốt người tốt, cô có thể làm gì bây giờ?Để tự làm đệm giày tự sưởi ấm, cô đã phải giành được sự nổi tiếng của em gái mình một lần nữa.

Hiển nhiên, Tô Tương Tú ưu tú, không chỉ đơn giản là vì cô ta cầm đầu đoàn văn công đến đây.

Nông trường nhỏ này, là một nhánh nông trường ở Triều Dương, trong sân ngoại trừ chủ nhiệm sản xuất thì không có cán bộ nào khác, có điều, người bảo quản kho hàng, phụ trách lương thực của văn phòng tuy rằng không có biên chế, nhưng cũng tính là cấp lãnh đạo.

Châu Lâm đang cùng người phụ trách lương thực Vương Tự Dũng và tài vụ Ngô Tú Hoa tuyên truyền sự tích tiên tiến của cô ta.

Theo cô ta, trên đường đến, chiếc xe gặp một người chăn gia súc bị đóng băng bên đường, trong ngực còn có một đứa trẻ năm sáu tuổi, lúc đó Tô Tương Tú mạo hiểm lạnh lẽo xuống xe, còn tặng một chiếc áo bông vô cùng tốt của mình cho cậu bé kia, còn cho người chăn gia súc kia cả cốc giữ nhiệt và một ly nước giữ ấm của mình, cứu mạng người chăn nuôi.

Cứu người chăn gia súc, không phải là cứu đứa trẻ sao?“Lại biết cứu người, lại biết nhảy múa, cô ấy quả thực giống như tiên nữa lấp lánh.

” Châu Lâm nói.

Một đám thanh niên trí thức nam vây xem, lần đầu tiên gặp đoàn văn công, có hai người vỗ tay lợi hại nhất, giọng nói cũng lớn nhất: “Lần đầu tiên chúng ta gặp Tô Tương Tú, thì đã cảm thấy cô ấy là một đồng chí tốt.

”Tô Tương Ngọc bình tĩnh nhìn lại, úi chà chà hai người này, một người tên là Cao Chiêm Quốc, một người tên là Hầu Dũng, không phải hai thanh niên trí thức gày mai sẽ được động viên đi đào giếng Khảm Nhi, sau đó đông lạnh chết trong tuyết kia sao.

.

Thập Niên 70 Thanh Niên Trí Thức Như HoaTác giả: Hoán Nhược QuânTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoCuộn mình trên cái giường liền tại nơi ở của thanh niên trí thức, đói bụng lảo đảo, Tô Tương Ngọc cố gắng cuộn mình lại, để dạ dày xoắn lại cùng một chỗ, tuy vậy cũng có thể chịu được cảm giác đói khát khó chịu này. “Các đồng chí, thắng lợi đang ở ngay trước mắt, mọi người mau đứng lên làm việc. ” Có người bên ngoài huýt sáo nói. Vì thế Chu Tiểu Khiết ở giường bên cạnh ngồi dậy trước, lắc lư Tô Tương Ngọc: “Thanh niên trí thức Tô, nên rời giường rồi, cậu là đội trưởng của chúng ta, nên phải dẫn mọi người đi làm thôi. ”Tô Tương Ngọc lại cuộn cơ thể mình như cách em bé ngủ, dù sao cũng là ván giường liền, mọi người chen chúc cùng một chỗ cũng không tính là lạnh, so với lạnh thì khó chịu hơn chính là đói khát. Vả lại bây giờ, cơn đối là đối với cô mà nói chính là việc khó nhịn nhất. Nhóm thanh niên trí thức nữ đứng lên, rất nhiều mùi sữa bột lan đến chỗ cơ, mùi hương thơm dịu khiến cho bụng Tô Tương Ngọc ùng ục kêu lên, cuối cùng thì cô cũng tỉnh táo lại!. Tình huống… Nhóm dịch: Bánh BaoTô Tương Ngọc đời thứ nhất, người tốt chuyện tốt cũng không ít lần làm, cuối cùng rơi kết cục bị xe tông chết.Kiếp thứ hai cô mang theo hệ thống, một lòng chỉ đọc sách, cho dù bạn cùng bàn ở trước mặt cô áp lực lớn đến mức nhảy lầu, ngay cả mí mắt cô cũng không chớp, trong lòng chỉ có học tập, cho nên cô thi đậu vào Thanh Hoa.Đương nhiên, kiếp thứ hai cô mới coi như sống tốt nhất, bởi vì cô không có chuyện nào hữu ích.Nhưng hiện tại hệ thống buộc cô làm việc tốt người tốt, cô có thể làm gì bây giờ?Để tự làm đệm giày tự sưởi ấm, cô đã phải giành được sự nổi tiếng của em gái mình một lần nữa.Hiển nhiên, Tô Tương Tú ưu tú, không chỉ đơn giản là vì cô ta cầm đầu đoàn văn công đến đây.Nông trường nhỏ này, là một nhánh nông trường ở Triều Dương, trong sân ngoại trừ chủ nhiệm sản xuất thì không có cán bộ nào khác, có điều, người bảo quản kho hàng, phụ trách lương thực của văn phòng tuy rằng không có biên chế, nhưng cũng tính là cấp lãnh đạo.Châu Lâm đang cùng người phụ trách lương thực Vương Tự Dũng và tài vụ Ngô Tú Hoa tuyên truyền sự tích tiên tiến của cô ta.Theo cô ta, trên đường đến, chiếc xe gặp một người chăn gia súc bị đóng băng bên đường, trong ngực còn có một đứa trẻ năm sáu tuổi, lúc đó Tô Tương Tú mạo hiểm lạnh lẽo xuống xe, còn tặng một chiếc áo bông vô cùng tốt của mình cho cậu bé kia, còn cho người chăn gia súc kia cả cốc giữ nhiệt và một ly nước giữ ấm của mình, cứu mạng người chăn nuôi.Cứu người chăn gia súc, không phải là cứu đứa trẻ sao?“Lại biết cứu người, lại biết nhảy múa, cô ấy quả thực giống như tiên nữa lấp lánh.” Châu Lâm nói.Một đám thanh niên trí thức nam vây xem, lần đầu tiên gặp đoàn văn công, có hai người vỗ tay lợi hại nhất, giọng nói cũng lớn nhất: “Lần đầu tiên chúng ta gặp Tô Tương Tú, thì đã cảm thấy cô ấy là một đồng chí tốt.”Tô Tương Ngọc bình tĩnh nhìn lại, úi chà chà hai người này, một người tên là Cao Chiêm Quốc, một người tên là Hầu Dũng, không phải hai thanh niên trí thức gày mai sẽ được động viên đi đào giếng Khảm Nhi, sau đó đông lạnh chết trong tuyết kia sao..

Chương 40: 40: Lên Sàn Rồi!