Tác giả:

‘Rào rào!’Sóng biển vỗ vào những tảng đá, gió biển phả qua gương mặt tràn đầy vết sẹo của Đồng Nghiên.Cô ngồi ở trên xe lăn, chậm rãi ngước nhìn mặt trời mọc, khuôn mặt khắc khổ dần dần nở nụ cười dịu dàng.“Nhìn kìa Hạ Quân, cuối cùng chúng ta cũng được cùng nhau ngắm mặt trời mọc.”Người đàn ông đứng ở phía sau Đồng Nghiên khoảng 40 tuổi. Anh có một gương mặt đẹp trai, nhưng đôi mắt lại đầy vẻ u buồn.“Đúng vậy! Anh đã chờ giây phút này mười năm rồi.”Anh cúi đầu nhìn xuống nụ cười như đứa trẻ của cô, trong mắt tràn đầy vẻ cưng chiều.Mười năm trước, Đồng Nghiên là vợ của người khác. Nhưng tên kia không chỉ bán đi con trai của cô, mà còn đánh đập khiến cô bị đẻ non khi đang mang thai. Khi về quê thăm họ hàng, anh thấy cô nằm trên vũng máu nên vội vàng đưa cô vào bệnh viện.Sau khi tỉnh lại, đôi mắt tĩnh lặng không một gợn sóng của cô khiến trái tim chưa từng rung động vì ai như anh cũng phải đau đớn, cuối cùng lại vì cô mà làm ra rất nhiều chuyện.Anh lợi dụng quyền thế của mình để khiến…

Chương 41: Chương 41

Thập Niên 80 Trọng Sinh Thành Tiểu Phú BàTác giả: Mộ Dung CaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh‘Rào rào!’Sóng biển vỗ vào những tảng đá, gió biển phả qua gương mặt tràn đầy vết sẹo của Đồng Nghiên.Cô ngồi ở trên xe lăn, chậm rãi ngước nhìn mặt trời mọc, khuôn mặt khắc khổ dần dần nở nụ cười dịu dàng.“Nhìn kìa Hạ Quân, cuối cùng chúng ta cũng được cùng nhau ngắm mặt trời mọc.”Người đàn ông đứng ở phía sau Đồng Nghiên khoảng 40 tuổi. Anh có một gương mặt đẹp trai, nhưng đôi mắt lại đầy vẻ u buồn.“Đúng vậy! Anh đã chờ giây phút này mười năm rồi.”Anh cúi đầu nhìn xuống nụ cười như đứa trẻ của cô, trong mắt tràn đầy vẻ cưng chiều.Mười năm trước, Đồng Nghiên là vợ của người khác. Nhưng tên kia không chỉ bán đi con trai của cô, mà còn đánh đập khiến cô bị đẻ non khi đang mang thai. Khi về quê thăm họ hàng, anh thấy cô nằm trên vũng máu nên vội vàng đưa cô vào bệnh viện.Sau khi tỉnh lại, đôi mắt tĩnh lặng không một gợn sóng của cô khiến trái tim chưa từng rung động vì ai như anh cũng phải đau đớn, cuối cùng lại vì cô mà làm ra rất nhiều chuyện.Anh lợi dụng quyền thế của mình để khiến… “Tớ… Tớ không có thích hắn.” Chu Quyên sắc mặt khó coi nói.Đồng Nghiên chướng mắt Đường Vĩ, nhưng Chu Quyên lại là muốn gả cho Đường Vĩ.Trong nhà Đường Vĩ có tiền, mà hắn ta còn biết dỗ dành phụ nữ vui vẻ.Dựa theo thời gian để suy đoán, hiện tại hai người hẳn đã phát sinh quan hệ.Sau này cô mới biết Chu Quyên ở bên Đường Vĩ còn sớm hơn cô.Nhưng Đường Vĩ coi trọng Đồng Nghiên, đối với người đàn bà không có tư sắc như Chu Quyên thì chỉ chơi đùa mà thôi.Mấy năm đó Chu Quyên luôn kiềm nén cơn tức giận ghen ghét, đợi đến khi Đường Vĩ không còn hứng thú với Đồng Nghiên, cô ta mới bắt đầu ra tay với Đồng Nghiên.“Phải không vậy? Nhưng hôm qua tớ vào thành phố, vừa lúc gặp được người quen, những người đó không nói như vậy nha.Bọn họ nói…cậu và Đường Vĩ đã sớm ở cùng nhau rồi.Chu Quyên, nếu tớ là cậu, tớ hẳn phải nghĩ cách có được trái tim Đường Vĩ.Người đàn ông nào mà không háo sắc? Hắn ta chỉ coi trọng nhan sắc của tớ mà thôi, nhưng phụ nữ muốn thu phục một người đàn ông không chỉ dựa vào nhan sắc, còn phải cần đầu óc.Đường Vĩ để cậu tới tìm tớ, thì cậu tới tìm tớ, hắn ta kêu cậu hẹn tớ, cậu liền hẹn tớ ra.Cậu nghe lời như vậy, trong mắt Đường Vĩ cậu chỉ là một con chó.Cậu như vậy vĩnh viễn không thể trở thành Đường phu nhân đâu.Cậu suy ngẩm lại đi! Không cần lãng phí thời gian lên người tớ.”Chu Quyên nghe lời Đồng Nghiên nói, lại nhìn biểu tình Đồng Nghiên, cô ta tức giận đến run người.Cô cho rằng cô ta nguyện ý đến đây để lôi kéo cô à? Đường Vĩ còn chưa từ bỏ ý định với cô đâu, cô ta có biện pháp nào chứ?“Tớ có chút mệt mỏi, gần đây thân thể của tớ không tốt, cần ở nhà tịnh dưỡng.Cậu không có việc gì thì đừng đến quấy rầy tớ, vừa rồi cậu nói chúng ta là chị em tốt, trước kia tớ cũng nghĩ như vậy.Nhưng từ khi biết cậu và Đường Vĩ ở bên nhau thì không phải nữa..

“Tớ… Tớ không có thích hắn.” Chu Quyên sắc mặt khó coi nói.Đồng Nghiên chướng mắt Đường Vĩ, nhưng Chu Quyên lại là muốn gả cho Đường Vĩ.

Trong nhà Đường Vĩ có tiền, mà hắn ta còn biết dỗ dành phụ nữ vui vẻ.

Dựa theo thời gian để suy đoán, hiện tại hai người hẳn đã phát sinh quan hệ.Sau này cô mới biết Chu Quyên ở bên Đường Vĩ còn sớm hơn cô.

Nhưng Đường Vĩ coi trọng Đồng Nghiên, đối với người đàn bà không có tư sắc như Chu Quyên thì chỉ chơi đùa mà thôi.

Mấy năm đó Chu Quyên luôn kiềm nén cơn tức giận ghen ghét, đợi đến khi Đường Vĩ không còn hứng thú với Đồng Nghiên, cô ta mới bắt đầu ra tay với Đồng Nghiên.“Phải không vậy? Nhưng hôm qua tớ vào thành phố, vừa lúc gặp được người quen, những người đó không nói như vậy nha.

Bọn họ nói…cậu và Đường Vĩ đã sớm ở cùng nhau rồi.

Chu Quyên, nếu tớ là cậu, tớ hẳn phải nghĩ cách có được trái tim Đường Vĩ.

Người đàn ông nào mà không háo sắc? Hắn ta chỉ coi trọng nhan sắc của tớ mà thôi, nhưng phụ nữ muốn thu phục một người đàn ông không chỉ dựa vào nhan sắc, còn phải cần đầu óc.

Đường Vĩ để cậu tới tìm tớ, thì cậu tới tìm tớ, hắn ta kêu cậu hẹn tớ, cậu liền hẹn tớ ra.

Cậu nghe lời như vậy, trong mắt Đường Vĩ cậu chỉ là một con chó.

Cậu như vậy vĩnh viễn không thể trở thành Đường phu nhân đâu.

Cậu suy ngẩm lại đi! Không cần lãng phí thời gian lên người tớ.”Chu Quyên nghe lời Đồng Nghiên nói, lại nhìn biểu tình Đồng Nghiên, cô ta tức giận đến run người.Cô cho rằng cô ta nguyện ý đến đây để lôi kéo cô à? Đường Vĩ còn chưa từ bỏ ý định với cô đâu, cô ta có biện pháp nào chứ?“Tớ có chút mệt mỏi, gần đây thân thể của tớ không tốt, cần ở nhà tịnh dưỡng.

Cậu không có việc gì thì đừng đến quấy rầy tớ, vừa rồi cậu nói chúng ta là chị em tốt, trước kia tớ cũng nghĩ như vậy.

Nhưng từ khi biết cậu và Đường Vĩ ở bên nhau thì không phải nữa..

Thập Niên 80 Trọng Sinh Thành Tiểu Phú BàTác giả: Mộ Dung CaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh‘Rào rào!’Sóng biển vỗ vào những tảng đá, gió biển phả qua gương mặt tràn đầy vết sẹo của Đồng Nghiên.Cô ngồi ở trên xe lăn, chậm rãi ngước nhìn mặt trời mọc, khuôn mặt khắc khổ dần dần nở nụ cười dịu dàng.“Nhìn kìa Hạ Quân, cuối cùng chúng ta cũng được cùng nhau ngắm mặt trời mọc.”Người đàn ông đứng ở phía sau Đồng Nghiên khoảng 40 tuổi. Anh có một gương mặt đẹp trai, nhưng đôi mắt lại đầy vẻ u buồn.“Đúng vậy! Anh đã chờ giây phút này mười năm rồi.”Anh cúi đầu nhìn xuống nụ cười như đứa trẻ của cô, trong mắt tràn đầy vẻ cưng chiều.Mười năm trước, Đồng Nghiên là vợ của người khác. Nhưng tên kia không chỉ bán đi con trai của cô, mà còn đánh đập khiến cô bị đẻ non khi đang mang thai. Khi về quê thăm họ hàng, anh thấy cô nằm trên vũng máu nên vội vàng đưa cô vào bệnh viện.Sau khi tỉnh lại, đôi mắt tĩnh lặng không một gợn sóng của cô khiến trái tim chưa từng rung động vì ai như anh cũng phải đau đớn, cuối cùng lại vì cô mà làm ra rất nhiều chuyện.Anh lợi dụng quyền thế của mình để khiến… “Tớ… Tớ không có thích hắn.” Chu Quyên sắc mặt khó coi nói.Đồng Nghiên chướng mắt Đường Vĩ, nhưng Chu Quyên lại là muốn gả cho Đường Vĩ.Trong nhà Đường Vĩ có tiền, mà hắn ta còn biết dỗ dành phụ nữ vui vẻ.Dựa theo thời gian để suy đoán, hiện tại hai người hẳn đã phát sinh quan hệ.Sau này cô mới biết Chu Quyên ở bên Đường Vĩ còn sớm hơn cô.Nhưng Đường Vĩ coi trọng Đồng Nghiên, đối với người đàn bà không có tư sắc như Chu Quyên thì chỉ chơi đùa mà thôi.Mấy năm đó Chu Quyên luôn kiềm nén cơn tức giận ghen ghét, đợi đến khi Đường Vĩ không còn hứng thú với Đồng Nghiên, cô ta mới bắt đầu ra tay với Đồng Nghiên.“Phải không vậy? Nhưng hôm qua tớ vào thành phố, vừa lúc gặp được người quen, những người đó không nói như vậy nha.Bọn họ nói…cậu và Đường Vĩ đã sớm ở cùng nhau rồi.Chu Quyên, nếu tớ là cậu, tớ hẳn phải nghĩ cách có được trái tim Đường Vĩ.Người đàn ông nào mà không háo sắc? Hắn ta chỉ coi trọng nhan sắc của tớ mà thôi, nhưng phụ nữ muốn thu phục một người đàn ông không chỉ dựa vào nhan sắc, còn phải cần đầu óc.Đường Vĩ để cậu tới tìm tớ, thì cậu tới tìm tớ, hắn ta kêu cậu hẹn tớ, cậu liền hẹn tớ ra.Cậu nghe lời như vậy, trong mắt Đường Vĩ cậu chỉ là một con chó.Cậu như vậy vĩnh viễn không thể trở thành Đường phu nhân đâu.Cậu suy ngẩm lại đi! Không cần lãng phí thời gian lên người tớ.”Chu Quyên nghe lời Đồng Nghiên nói, lại nhìn biểu tình Đồng Nghiên, cô ta tức giận đến run người.Cô cho rằng cô ta nguyện ý đến đây để lôi kéo cô à? Đường Vĩ còn chưa từ bỏ ý định với cô đâu, cô ta có biện pháp nào chứ?“Tớ có chút mệt mỏi, gần đây thân thể của tớ không tốt, cần ở nhà tịnh dưỡng.Cậu không có việc gì thì đừng đến quấy rầy tớ, vừa rồi cậu nói chúng ta là chị em tốt, trước kia tớ cũng nghĩ như vậy.Nhưng từ khi biết cậu và Đường Vĩ ở bên nhau thì không phải nữa..

Chương 41: Chương 41