Mặt trời ngả về tây, những đám mây tía giăng khắp bầu trời. Các xã viên đang lao động dưới ruộng lập tức kết thúc công việc đang làm, những người xong sớm đang đợi đến giờ tan làm lại bận rộn vác cào cuốc lên bờ ruộng, tiểu đội thanh niên trí thức cũng túm năm tụm ba, chậm rãi đi về phía kho hàng. Triệu Bình tan ca sớm hơn bình thường mười phút, đi về phía viện thanh niên trí thức. Cô ấy múc một chậu nước từ trong chum nước, bắc nồi lên, sau đó mới rót một cốc nước rồi đi vào căn phòng bên trong cùng. "Tú Nhi. "Lúc cô ấy đẩy cửa ra, một luồng không khí oi bức phả vào mặt. Sau khi đi vào, Triệu Bình lập tức muốn mở cửa sổ, nhưng không ngờ trên giường lại vang lên giọng nói khào khào:"Đừng mở. "Tay Triệu Bình chợt dừng lại, nhưng trong chớp mắt tiếp theo vẫn tự ý đẩy cửa sổ ra, trong miệng còn lầm bầm:"Em vừa trúng nắng ngất xỉu, nếu xảy ra chuyện gì nữa thì không giữ được mạng đâu, trong phòng nóng đến mức có thể ấp được gà con rồi. ""Hôm qua chị Mỹ Ngọc quay về nói là có muỗi, nếu hôm…
Chương 9: 9: Bánh Quy
Thập Niên 80 – Trở Thành Cực Phẩm Trong Truyện Thập NiênTác giả: Địch Bách LýTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngả về tây, những đám mây tía giăng khắp bầu trời. Các xã viên đang lao động dưới ruộng lập tức kết thúc công việc đang làm, những người xong sớm đang đợi đến giờ tan làm lại bận rộn vác cào cuốc lên bờ ruộng, tiểu đội thanh niên trí thức cũng túm năm tụm ba, chậm rãi đi về phía kho hàng. Triệu Bình tan ca sớm hơn bình thường mười phút, đi về phía viện thanh niên trí thức. Cô ấy múc một chậu nước từ trong chum nước, bắc nồi lên, sau đó mới rót một cốc nước rồi đi vào căn phòng bên trong cùng. "Tú Nhi. "Lúc cô ấy đẩy cửa ra, một luồng không khí oi bức phả vào mặt. Sau khi đi vào, Triệu Bình lập tức muốn mở cửa sổ, nhưng không ngờ trên giường lại vang lên giọng nói khào khào:"Đừng mở. "Tay Triệu Bình chợt dừng lại, nhưng trong chớp mắt tiếp theo vẫn tự ý đẩy cửa sổ ra, trong miệng còn lầm bầm:"Em vừa trúng nắng ngất xỉu, nếu xảy ra chuyện gì nữa thì không giữ được mạng đâu, trong phòng nóng đến mức có thể ấp được gà con rồi. ""Hôm qua chị Mỹ Ngọc quay về nói là có muỗi, nếu hôm… Thôn Hạ Hà chủ yếu do hai danh gia vọng tộc tạo thành, một là họ Phó, một là họ Chu.Họ Phó có nhiều người, họ Chu ít người, cho nên các cán bộ lớn nhỏ trong thôn cơ bản đều là người nhà họ Phó.Nguyên thân ở kiếp trước bị Phó Ái Đảng lừa về, rõ ràng là anh ta phạm tội, nhưng vì là người nhà họ Phó, cho nên được bao che.Sau đó nguyên thân bị giam dưới lòng đất, cả thôn đều biết, nhưng không có bất cứ ai tới cứu cô ấy, người của thôn này vừa ngu muội vừa độc ác.Đây cũng là lý do nguyên thân nhất định phải đưa con gái ra khỏi thôn Hạ Hà.Tô Cẩm Tú ngồi một lúc lâu trong phòng, mới vỗ mặt mình để kéo đầu óc về.Nghĩ đến chuyện ngày mai được quay về thành phố, cô bắt đầu thu dọn đồ đạc, chăn đệm chắc chắn không thể mang theo, nhưng những thứ đồ lặt vặt khác thì cô nhất định phải đóng gói vào, lần này trở về thành phố, cô cũng không định quay lại đây nữa.Bất kể Ngô Lan Lan có phải là nữ chính hay không, cô cũng nhất định phải lấy được công việc của Dương Quế Hoa.Tô Cẩm Tú nhanh tay nhanh chân mở tủ, lấy xấp tiền giấu trong góc ngăn tủ ra bắt đầu đếm, lẻ tẻ tổng cộng là 36 đồng.Số tiền này là năm đó về nông thôn, Tô Đại Hải đã kín đáo đưa cho nguyên thân, nhiều năm như vậy, cô ấy cũng không nỡ dùng.Trong ngăn kéo còn có một túi bánh quy, là lúc trước Phó Ủng Quân len lén mang tới, theo lý thì không nên nhận, nhưng bánh quy thơm ngon, cô nhắc không chịu nổi cám dỗ nên đã nhận lấy, đến lúc muốn trả về thì Phó Ủng Quân đã quay về đơn vị.Tô Cẩm Tú cẩn thận mở túi giấy ra, mùi thơm ngào ngạt của bột mì phả vào mặt.Tô Cẩm Tú nuốt một ngụm nước bọt, lấy một cái bỏ vào miệng cắn.Còn phải nói, bánh quy này thực sự rất ngon.Chỉ hai ba miếng đã ăn hết một chiếc bánh quy, Tô Cẩm Tú đang định gói túi bánh quy lại thì nghe thấy tiếng nói chuyện ở bên ngoài vọng vào.Cô vội vàng bỏ túi bánh quy trở lại ngăn kéo, còn móc khóa vào.Tô Cẩm Tú lắng tai nghe, thấy có người đang gọi tên mình:"Thanh niên trí thức Tiểu tô."Tô Cẩm Tú đề phòng dùng tay áo lau miệng, sau đó mới đứng dậy đi mở cửa.Chỉ thấy trước cửa viện có hai nam thanh niên, một người trong đó chính là anh chàng đã đứng trước cửa nhà họ Chu lúc trước.Chẳng lẽ mình nghe trộm bị phát hiện?.
Thôn Hạ Hà chủ yếu do hai danh gia vọng tộc tạo thành, một là họ Phó, một là họ Chu.
Họ Phó có nhiều người, họ Chu ít người, cho nên các cán bộ lớn nhỏ trong thôn cơ bản đều là người nhà họ Phó.
Nguyên thân ở kiếp trước bị Phó Ái Đảng lừa về, rõ ràng là anh ta phạm tội, nhưng vì là người nhà họ Phó, cho nên được bao che.
Sau đó nguyên thân bị giam dưới lòng đất, cả thôn đều biết, nhưng không có bất cứ ai tới cứu cô ấy, người của thôn này vừa ngu muội vừa độc ác.
Đây cũng là lý do nguyên thân nhất định phải đưa con gái ra khỏi thôn Hạ Hà.
Tô Cẩm Tú ngồi một lúc lâu trong phòng, mới vỗ mặt mình để kéo đầu óc về.
Nghĩ đến chuyện ngày mai được quay về thành phố, cô bắt đầu thu dọn đồ đạc, chăn đệm chắc chắn không thể mang theo, nhưng những thứ đồ lặt vặt khác thì cô nhất định phải đóng gói vào, lần này trở về thành phố, cô cũng không định quay lại đây nữa.
Bất kể Ngô Lan Lan có phải là nữ chính hay không, cô cũng nhất định phải lấy được công việc của Dương Quế Hoa.
Tô Cẩm Tú nhanh tay nhanh chân mở tủ, lấy xấp tiền giấu trong góc ngăn tủ ra bắt đầu đếm, lẻ tẻ tổng cộng là 36 đồng.
Số tiền này là năm đó về nông thôn, Tô Đại Hải đã kín đáo đưa cho nguyên thân, nhiều năm như vậy, cô ấy cũng không nỡ dùng.
Trong ngăn kéo còn có một túi bánh quy, là lúc trước Phó Ủng Quân len lén mang tới, theo lý thì không nên nhận, nhưng bánh quy thơm ngon, cô nhắc không chịu nổi cám dỗ nên đã nhận lấy, đến lúc muốn trả về thì Phó Ủng Quân đã quay về đơn vị.
Tô Cẩm Tú cẩn thận mở túi giấy ra, mùi thơm ngào ngạt của bột mì phả vào mặt.
Tô Cẩm Tú nuốt một ngụm nước bọt, lấy một cái bỏ vào miệng cắn.
Còn phải nói, bánh quy này thực sự rất ngon.
Chỉ hai ba miếng đã ăn hết một chiếc bánh quy, Tô Cẩm Tú đang định gói túi bánh quy lại thì nghe thấy tiếng nói chuyện ở bên ngoài vọng vào.
Cô vội vàng bỏ túi bánh quy trở lại ngăn kéo, còn móc khóa vào.
Tô Cẩm Tú lắng tai nghe, thấy có người đang gọi tên mình:"Thanh niên trí thức Tiểu tô.
"Tô Cẩm Tú đề phòng dùng tay áo lau miệng, sau đó mới đứng dậy đi mở cửa.
Chỉ thấy trước cửa viện có hai nam thanh niên, một người trong đó chính là anh chàng đã đứng trước cửa nhà họ Chu lúc trước.
Chẳng lẽ mình nghe trộm bị phát hiện?.
Thập Niên 80 – Trở Thành Cực Phẩm Trong Truyện Thập NiênTác giả: Địch Bách LýTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngả về tây, những đám mây tía giăng khắp bầu trời. Các xã viên đang lao động dưới ruộng lập tức kết thúc công việc đang làm, những người xong sớm đang đợi đến giờ tan làm lại bận rộn vác cào cuốc lên bờ ruộng, tiểu đội thanh niên trí thức cũng túm năm tụm ba, chậm rãi đi về phía kho hàng. Triệu Bình tan ca sớm hơn bình thường mười phút, đi về phía viện thanh niên trí thức. Cô ấy múc một chậu nước từ trong chum nước, bắc nồi lên, sau đó mới rót một cốc nước rồi đi vào căn phòng bên trong cùng. "Tú Nhi. "Lúc cô ấy đẩy cửa ra, một luồng không khí oi bức phả vào mặt. Sau khi đi vào, Triệu Bình lập tức muốn mở cửa sổ, nhưng không ngờ trên giường lại vang lên giọng nói khào khào:"Đừng mở. "Tay Triệu Bình chợt dừng lại, nhưng trong chớp mắt tiếp theo vẫn tự ý đẩy cửa sổ ra, trong miệng còn lầm bầm:"Em vừa trúng nắng ngất xỉu, nếu xảy ra chuyện gì nữa thì không giữ được mạng đâu, trong phòng nóng đến mức có thể ấp được gà con rồi. ""Hôm qua chị Mỹ Ngọc quay về nói là có muỗi, nếu hôm… Thôn Hạ Hà chủ yếu do hai danh gia vọng tộc tạo thành, một là họ Phó, một là họ Chu.Họ Phó có nhiều người, họ Chu ít người, cho nên các cán bộ lớn nhỏ trong thôn cơ bản đều là người nhà họ Phó.Nguyên thân ở kiếp trước bị Phó Ái Đảng lừa về, rõ ràng là anh ta phạm tội, nhưng vì là người nhà họ Phó, cho nên được bao che.Sau đó nguyên thân bị giam dưới lòng đất, cả thôn đều biết, nhưng không có bất cứ ai tới cứu cô ấy, người của thôn này vừa ngu muội vừa độc ác.Đây cũng là lý do nguyên thân nhất định phải đưa con gái ra khỏi thôn Hạ Hà.Tô Cẩm Tú ngồi một lúc lâu trong phòng, mới vỗ mặt mình để kéo đầu óc về.Nghĩ đến chuyện ngày mai được quay về thành phố, cô bắt đầu thu dọn đồ đạc, chăn đệm chắc chắn không thể mang theo, nhưng những thứ đồ lặt vặt khác thì cô nhất định phải đóng gói vào, lần này trở về thành phố, cô cũng không định quay lại đây nữa.Bất kể Ngô Lan Lan có phải là nữ chính hay không, cô cũng nhất định phải lấy được công việc của Dương Quế Hoa.Tô Cẩm Tú nhanh tay nhanh chân mở tủ, lấy xấp tiền giấu trong góc ngăn tủ ra bắt đầu đếm, lẻ tẻ tổng cộng là 36 đồng.Số tiền này là năm đó về nông thôn, Tô Đại Hải đã kín đáo đưa cho nguyên thân, nhiều năm như vậy, cô ấy cũng không nỡ dùng.Trong ngăn kéo còn có một túi bánh quy, là lúc trước Phó Ủng Quân len lén mang tới, theo lý thì không nên nhận, nhưng bánh quy thơm ngon, cô nhắc không chịu nổi cám dỗ nên đã nhận lấy, đến lúc muốn trả về thì Phó Ủng Quân đã quay về đơn vị.Tô Cẩm Tú cẩn thận mở túi giấy ra, mùi thơm ngào ngạt của bột mì phả vào mặt.Tô Cẩm Tú nuốt một ngụm nước bọt, lấy một cái bỏ vào miệng cắn.Còn phải nói, bánh quy này thực sự rất ngon.Chỉ hai ba miếng đã ăn hết một chiếc bánh quy, Tô Cẩm Tú đang định gói túi bánh quy lại thì nghe thấy tiếng nói chuyện ở bên ngoài vọng vào.Cô vội vàng bỏ túi bánh quy trở lại ngăn kéo, còn móc khóa vào.Tô Cẩm Tú lắng tai nghe, thấy có người đang gọi tên mình:"Thanh niên trí thức Tiểu tô."Tô Cẩm Tú đề phòng dùng tay áo lau miệng, sau đó mới đứng dậy đi mở cửa.Chỉ thấy trước cửa viện có hai nam thanh niên, một người trong đó chính là anh chàng đã đứng trước cửa nhà họ Chu lúc trước.Chẳng lẽ mình nghe trộm bị phát hiện?.