Mặt trời ngả về tây, những đám mây tía giăng khắp bầu trời. Các xã viên đang lao động dưới ruộng lập tức kết thúc công việc đang làm, những người xong sớm đang đợi đến giờ tan làm lại bận rộn vác cào cuốc lên bờ ruộng, tiểu đội thanh niên trí thức cũng túm năm tụm ba, chậm rãi đi về phía kho hàng. Triệu Bình tan ca sớm hơn bình thường mười phút, đi về phía viện thanh niên trí thức. Cô ấy múc một chậu nước từ trong chum nước, bắc nồi lên, sau đó mới rót một cốc nước rồi đi vào căn phòng bên trong cùng. "Tú Nhi. "Lúc cô ấy đẩy cửa ra, một luồng không khí oi bức phả vào mặt. Sau khi đi vào, Triệu Bình lập tức muốn mở cửa sổ, nhưng không ngờ trên giường lại vang lên giọng nói khào khào:"Đừng mở. "Tay Triệu Bình chợt dừng lại, nhưng trong chớp mắt tiếp theo vẫn tự ý đẩy cửa sổ ra, trong miệng còn lầm bầm:"Em vừa trúng nắng ngất xỉu, nếu xảy ra chuyện gì nữa thì không giữ được mạng đâu, trong phòng nóng đến mức có thể ấp được gà con rồi. ""Hôm qua chị Mỹ Ngọc quay về nói là có muỗi, nếu hôm…
Chương 14: 14: Tán Gẫu
Thập Niên 80 – Trở Thành Cực Phẩm Trong Truyện Thập NiênTác giả: Địch Bách LýTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngả về tây, những đám mây tía giăng khắp bầu trời. Các xã viên đang lao động dưới ruộng lập tức kết thúc công việc đang làm, những người xong sớm đang đợi đến giờ tan làm lại bận rộn vác cào cuốc lên bờ ruộng, tiểu đội thanh niên trí thức cũng túm năm tụm ba, chậm rãi đi về phía kho hàng. Triệu Bình tan ca sớm hơn bình thường mười phút, đi về phía viện thanh niên trí thức. Cô ấy múc một chậu nước từ trong chum nước, bắc nồi lên, sau đó mới rót một cốc nước rồi đi vào căn phòng bên trong cùng. "Tú Nhi. "Lúc cô ấy đẩy cửa ra, một luồng không khí oi bức phả vào mặt. Sau khi đi vào, Triệu Bình lập tức muốn mở cửa sổ, nhưng không ngờ trên giường lại vang lên giọng nói khào khào:"Đừng mở. "Tay Triệu Bình chợt dừng lại, nhưng trong chớp mắt tiếp theo vẫn tự ý đẩy cửa sổ ra, trong miệng còn lầm bầm:"Em vừa trúng nắng ngất xỉu, nếu xảy ra chuyện gì nữa thì không giữ được mạng đâu, trong phòng nóng đến mức có thể ấp được gà con rồi. ""Hôm qua chị Mỹ Ngọc quay về nói là có muỗi, nếu hôm… Vu Hồng cũng mang theo một chiếc ghế mây tới ngồi xuống."Sao lại như thế! "Chắc là lại nhắc tới Phó Ủng Quân rồi, chẳng trách vừa mới về đã nhắm vào cô."Ai bảo không phải chứ, hiện giờ có ai không chê cười thanh niên trí thức chúng ta, thôi bỏ đi không nói nữa." Triệu Bình thở dài, tâm trạng thực sự rất tệ."Ôi hai người biết không? Hôm nay chuồng bò bên kia lại loạn lên rồi.""Hả?" Ánh mắt hóng hớt của Tô Cẩm Tú lập tức nhìn về phía Vu Hồng.Vu Hồng nhấp một ngụm trà lạnh:"Có một xú lão cửu* cũng bị trúng nắng, cháu trai của ông ta đến nhà chú Chung xin thuốc, chú Chung không cho."(*Xú lão cửu: cách gọi miệt thị phần tử trí thức trong Đại cách mạng văn hoá.)Tô Cẩm Tú sửng sốt một chút, trong chớp mắt liên tưởng tới người đàn ông gầy gò bị tóc che mất mặt kia.Thì ra là ở chuồng bò à?Chẳng trách mà bẩn thỉu như thế, chỗ nào cũng toàn là mụn vá."Sau đó thì sao?" Tô Cẩm Tú vội vàng gặng hỏi."Không biết, có lẽ chỉ đành chịu đựng thôi, lại nói lúc trước cũng là lão cách mạng, chỉ tiếc là tư tưởng có vấn đề, đành phải điều xuống cơ sở để giáo dục lại." Vu Hồng nghiêng người, che miệng, nói với vẻ bí mật: "Nghe đâu thân phận của vị kia lúc trước cũng không đơn giản.""Nói thừa, trong chuồng bò có mấy người là đơn giản."Tô Cẩm Tú lại nhớ đến số thuốc đáng giá mười chiếc bánh quy, nghĩ lại sau này chuồng bò đều sẽ sửa lại án sai, chỉ không biết có chỗ cho vị có máu mặt này không."Xú lão cửu này tên là gì? Chị Hồng có biết không?""Không biết." Vu Hồng lắc đầu: "Biết nhiều vậy để làm gì, không liên quan gì đến chúng ta, có điều chị lại nghe trưởng thôn gọi cháu trai ông ta là Tiểu Tống gì đó, chắc là họ Tống đi."Tô Cẩm Tú thở dài, số thuốc đáng giá mười cái bánh quy của cô cứ thế cho không rồi."Chuyện ở chuồng bò chúng ta ít dính vào thôi, đúng rồi Tú Nhi, sáng sớm để lại cho em một quả trứng gà, em đã ăn chưa?" Triệu Bình nghe hai người trò chuyện càng ngày càng chi tiết, vội vàng lên tiếng nói lảng sang chuyện khác.Tình hình hiện nay rất phức tạp, nếu như bị người có ý xấu nghe được, lại nổi lên phong ba bão táp.Tô Cẩm Tú lấy trứng gà từ trong túi ra:"Vẫn chưa ăn ạ, em muốn chờ chị Bình về ăn cùng."Nói xong, cô dùng tốc độ rất nhanh bóc vỏ trứng, chia ra làm hai, không đợi Triệu Bình phản ứng đã nhét ngay vào miệng chị, còn một nửa cô lại tách lòng trắng và lòng đỏ ra, mình thì ăn lòng trắng, lòng đỏ nhét vào trong miệng Vu Hồng..
Vu Hồng cũng mang theo một chiếc ghế mây tới ngồi xuống.
"Sao lại như thế! "Chắc là lại nhắc tới Phó Ủng Quân rồi, chẳng trách vừa mới về đã nhắm vào cô.
"Ai bảo không phải chứ, hiện giờ có ai không chê cười thanh niên trí thức chúng ta, thôi bỏ đi không nói nữa.
" Triệu Bình thở dài, tâm trạng thực sự rất tệ.
"Ôi hai người biết không? Hôm nay chuồng bò bên kia lại loạn lên rồi.
""Hả?" Ánh mắt hóng hớt của Tô Cẩm Tú lập tức nhìn về phía Vu Hồng.
Vu Hồng nhấp một ngụm trà lạnh:"Có một xú lão cửu* cũng bị trúng nắng, cháu trai của ông ta đến nhà chú Chung xin thuốc, chú Chung không cho.
"(*Xú lão cửu: cách gọi miệt thị phần tử trí thức trong Đại cách mạng văn hoá.
)Tô Cẩm Tú sửng sốt một chút, trong chớp mắt liên tưởng tới người đàn ông gầy gò bị tóc che mất mặt kia.
Thì ra là ở chuồng bò à?Chẳng trách mà bẩn thỉu như thế, chỗ nào cũng toàn là mụn vá.
"Sau đó thì sao?" Tô Cẩm Tú vội vàng gặng hỏi.
"Không biết, có lẽ chỉ đành chịu đựng thôi, lại nói lúc trước cũng là lão cách mạng, chỉ tiếc là tư tưởng có vấn đề, đành phải điều xuống cơ sở để giáo dục lại.
" Vu Hồng nghiêng người, che miệng, nói với vẻ bí mật: "Nghe đâu thân phận của vị kia lúc trước cũng không đơn giản.
""Nói thừa, trong chuồng bò có mấy người là đơn giản.
"Tô Cẩm Tú lại nhớ đến số thuốc đáng giá mười chiếc bánh quy, nghĩ lại sau này chuồng bò đều sẽ sửa lại án sai, chỉ không biết có chỗ cho vị có máu mặt này không.
"Xú lão cửu này tên là gì? Chị Hồng có biết không?""Không biết.
" Vu Hồng lắc đầu: "Biết nhiều vậy để làm gì, không liên quan gì đến chúng ta, có điều chị lại nghe trưởng thôn gọi cháu trai ông ta là Tiểu Tống gì đó, chắc là họ Tống đi.
"Tô Cẩm Tú thở dài, số thuốc đáng giá mười cái bánh quy của cô cứ thế cho không rồi.
"Chuyện ở chuồng bò chúng ta ít dính vào thôi, đúng rồi Tú Nhi, sáng sớm để lại cho em một quả trứng gà, em đã ăn chưa?" Triệu Bình nghe hai người trò chuyện càng ngày càng chi tiết, vội vàng lên tiếng nói lảng sang chuyện khác.
Tình hình hiện nay rất phức tạp, nếu như bị người có ý xấu nghe được, lại nổi lên phong ba bão táp.
Tô Cẩm Tú lấy trứng gà từ trong túi ra:"Vẫn chưa ăn ạ, em muốn chờ chị Bình về ăn cùng.
"Nói xong, cô dùng tốc độ rất nhanh bóc vỏ trứng, chia ra làm hai, không đợi Triệu Bình phản ứng đã nhét ngay vào miệng chị, còn một nửa cô lại tách lòng trắng và lòng đỏ ra, mình thì ăn lòng trắng, lòng đỏ nhét vào trong miệng Vu Hồng.
.
Thập Niên 80 – Trở Thành Cực Phẩm Trong Truyện Thập NiênTác giả: Địch Bách LýTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngả về tây, những đám mây tía giăng khắp bầu trời. Các xã viên đang lao động dưới ruộng lập tức kết thúc công việc đang làm, những người xong sớm đang đợi đến giờ tan làm lại bận rộn vác cào cuốc lên bờ ruộng, tiểu đội thanh niên trí thức cũng túm năm tụm ba, chậm rãi đi về phía kho hàng. Triệu Bình tan ca sớm hơn bình thường mười phút, đi về phía viện thanh niên trí thức. Cô ấy múc một chậu nước từ trong chum nước, bắc nồi lên, sau đó mới rót một cốc nước rồi đi vào căn phòng bên trong cùng. "Tú Nhi. "Lúc cô ấy đẩy cửa ra, một luồng không khí oi bức phả vào mặt. Sau khi đi vào, Triệu Bình lập tức muốn mở cửa sổ, nhưng không ngờ trên giường lại vang lên giọng nói khào khào:"Đừng mở. "Tay Triệu Bình chợt dừng lại, nhưng trong chớp mắt tiếp theo vẫn tự ý đẩy cửa sổ ra, trong miệng còn lầm bầm:"Em vừa trúng nắng ngất xỉu, nếu xảy ra chuyện gì nữa thì không giữ được mạng đâu, trong phòng nóng đến mức có thể ấp được gà con rồi. ""Hôm qua chị Mỹ Ngọc quay về nói là có muỗi, nếu hôm… Vu Hồng cũng mang theo một chiếc ghế mây tới ngồi xuống."Sao lại như thế! "Chắc là lại nhắc tới Phó Ủng Quân rồi, chẳng trách vừa mới về đã nhắm vào cô."Ai bảo không phải chứ, hiện giờ có ai không chê cười thanh niên trí thức chúng ta, thôi bỏ đi không nói nữa." Triệu Bình thở dài, tâm trạng thực sự rất tệ."Ôi hai người biết không? Hôm nay chuồng bò bên kia lại loạn lên rồi.""Hả?" Ánh mắt hóng hớt của Tô Cẩm Tú lập tức nhìn về phía Vu Hồng.Vu Hồng nhấp một ngụm trà lạnh:"Có một xú lão cửu* cũng bị trúng nắng, cháu trai của ông ta đến nhà chú Chung xin thuốc, chú Chung không cho."(*Xú lão cửu: cách gọi miệt thị phần tử trí thức trong Đại cách mạng văn hoá.)Tô Cẩm Tú sửng sốt một chút, trong chớp mắt liên tưởng tới người đàn ông gầy gò bị tóc che mất mặt kia.Thì ra là ở chuồng bò à?Chẳng trách mà bẩn thỉu như thế, chỗ nào cũng toàn là mụn vá."Sau đó thì sao?" Tô Cẩm Tú vội vàng gặng hỏi."Không biết, có lẽ chỉ đành chịu đựng thôi, lại nói lúc trước cũng là lão cách mạng, chỉ tiếc là tư tưởng có vấn đề, đành phải điều xuống cơ sở để giáo dục lại." Vu Hồng nghiêng người, che miệng, nói với vẻ bí mật: "Nghe đâu thân phận của vị kia lúc trước cũng không đơn giản.""Nói thừa, trong chuồng bò có mấy người là đơn giản."Tô Cẩm Tú lại nhớ đến số thuốc đáng giá mười chiếc bánh quy, nghĩ lại sau này chuồng bò đều sẽ sửa lại án sai, chỉ không biết có chỗ cho vị có máu mặt này không."Xú lão cửu này tên là gì? Chị Hồng có biết không?""Không biết." Vu Hồng lắc đầu: "Biết nhiều vậy để làm gì, không liên quan gì đến chúng ta, có điều chị lại nghe trưởng thôn gọi cháu trai ông ta là Tiểu Tống gì đó, chắc là họ Tống đi."Tô Cẩm Tú thở dài, số thuốc đáng giá mười cái bánh quy của cô cứ thế cho không rồi."Chuyện ở chuồng bò chúng ta ít dính vào thôi, đúng rồi Tú Nhi, sáng sớm để lại cho em một quả trứng gà, em đã ăn chưa?" Triệu Bình nghe hai người trò chuyện càng ngày càng chi tiết, vội vàng lên tiếng nói lảng sang chuyện khác.Tình hình hiện nay rất phức tạp, nếu như bị người có ý xấu nghe được, lại nổi lên phong ba bão táp.Tô Cẩm Tú lấy trứng gà từ trong túi ra:"Vẫn chưa ăn ạ, em muốn chờ chị Bình về ăn cùng."Nói xong, cô dùng tốc độ rất nhanh bóc vỏ trứng, chia ra làm hai, không đợi Triệu Bình phản ứng đã nhét ngay vào miệng chị, còn một nửa cô lại tách lòng trắng và lòng đỏ ra, mình thì ăn lòng trắng, lòng đỏ nhét vào trong miệng Vu Hồng..