“Ly hôn đi”. Sau ba năm kết hôn, người đàn ông này vẫn kiệm lời như vàng, lạnh lùng xa cách nói ra ba chữ, không chút tình cảm. Nam Mẫn đứng phía sau Dụ Lâm Hải, nhìn chằm chằm vào bóng lưng cao to thẳng tắp như tùng của anh, lại nhìn khuôn mặt lạnh lùng tàn nhẫn của anh phản chiếu trên cửa sổ sát đất, chỉ cảm thấy trái tim nguội lạnh. Hai bàn tay buông thõng bên người lặng lẽ cuộn thành nắm đấm, run rẩy. Câu nói mà cô sợ nhất cuối cùng cũng đến. Người đàn ông xoay người lại, các đường nét càng thêm rõ ràng, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh hoàn hảo, dù ba năm sớm tối chạm mặt nhau, nhưng vẫn khiến trái tim cô rung động. “Có thể không ly hôn không?” Nam Mẫn cứng ngắc nói ra những lời này, ánh mắt suy sụp, nhưng vẫn hiện lên chút hy vọng. Dụ Lâm Hải khẽ nhăn mày, đôi mắt lạnh lùng nhìn đến khuôn mặt không chút son phấn của người phụ nữ, sau đó nhìn đến đôi mắt đỏ ửng của cô, đầu lông mày nhíu lại. Dù để mặt mộc, nhưng Nam Mẫn vẫn rất xinh đẹp, cô không phải kiểu xinh đẹp kiều diễm, nhưng…
Chương 802
Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay ThếTác giả: Hải NguyệtTruyện Ngôn Tình“Ly hôn đi”. Sau ba năm kết hôn, người đàn ông này vẫn kiệm lời như vàng, lạnh lùng xa cách nói ra ba chữ, không chút tình cảm. Nam Mẫn đứng phía sau Dụ Lâm Hải, nhìn chằm chằm vào bóng lưng cao to thẳng tắp như tùng của anh, lại nhìn khuôn mặt lạnh lùng tàn nhẫn của anh phản chiếu trên cửa sổ sát đất, chỉ cảm thấy trái tim nguội lạnh. Hai bàn tay buông thõng bên người lặng lẽ cuộn thành nắm đấm, run rẩy. Câu nói mà cô sợ nhất cuối cùng cũng đến. Người đàn ông xoay người lại, các đường nét càng thêm rõ ràng, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh hoàn hảo, dù ba năm sớm tối chạm mặt nhau, nhưng vẫn khiến trái tim cô rung động. “Có thể không ly hôn không?” Nam Mẫn cứng ngắc nói ra những lời này, ánh mắt suy sụp, nhưng vẫn hiện lên chút hy vọng. Dụ Lâm Hải khẽ nhăn mày, đôi mắt lạnh lùng nhìn đến khuôn mặt không chút son phấn của người phụ nữ, sau đó nhìn đến đôi mắt đỏ ửng của cô, đầu lông mày nhíu lại. Dù để mặt mộc, nhưng Nam Mẫn vẫn rất xinh đẹp, cô không phải kiểu xinh đẹp kiều diễm, nhưng… Chương 802Trên mặt ông ta là vẻ hung hăng: “Cô đừng tưởng tôi không biết, Tần Thị chúng tôi không ngừng gặp hạn lớn hạn nhỏ đều do cô đứng sau làm trò quỷ, cô muốn lật đổ tôi, không có dễ như thế đâu!”“Thế hả?”Nam Mẫn khẽ nhếch miệng, cười khinh bỉ: “Sao tôi lại thấy việc đó không khó nhỉ!”“…”Tần Văn Quân tức giận đến mức tim đập nhanh, suýt chút nữa tắt thở nằm luôn ở đó.Con nha đầu chết tiệt này, sao lại kiêu ngạo như thế chứ!Ông ta còn định nói gì đó, nhưng y tá đã đẩy Nam Nhã từ trong phòng lưu sản ra, gương mặt trắng bệch như sáp đã cho thấy người con gái đó vừa phải chịu rất nhiều tra tấn và phá hoại.“Chị hai….”, Nam Lâm chạy tới đón, cùng y tá đẩy Nam Nhã vào phòng bệnh.Khóe mắt cô ấy rưng rưng, nhìn khiến lòng người thương xót.Nhìn thấy gương mặt chẳng khác gì xác chết của Nam Nhã, bà Tần bỗng có dự cảm chẳng lành: “Nam Nhã bị làm sao vậy?”“Xem ra các người vẫn chưa biết con trai nhà mình đã tạo nghiệt gì”.Vẻ mặt Nam Mẫn vẫn lạnh lẽo như thế, thậm chí còn lộ ra vẻ thê lương tiêu điều, cô nhếch môi: “Chúc mừng ông bà, hai ông bà vừa mới mất đi đứa cháu ruột rồi đấy”.Mặt Tần Vân Quân và bà Tần cùng biến sắc.“Bị con trai bảo bối của ông bà đá một cái tiễn đi”.Nam Mẫn hừ lạnh một tiếng: “Đúng là khôn không ai bằng”.Sắc mặt Tần Văn Quân và bà Tần lại tái đi một chút, bỗng nhiên không thể nói được dù chỉ một câu.Nam Mẫn cũng lười nói nhảm với bọn họ, cô đứng dậy đi về phía phòng bệnh, để lại một câu đầy yếu ớt: “Thật đáng tiếc, cứ tưởng có thể giữ lại được người nối dõi cho nhà họ Tần”.“…”Trong nháy mắt, lưng Tần Văn Quân và bà Tần vã mồ hôi lạnh.*Khi Nam Mẫn bước vào phòng bệnh, Nam Nhã đã tỉnh rồi.Hay có thể nói, từ đầu đến cuối cô ta vẫn luôn tỉnh.Khi nằm trên bàn phẫu thuật lạnh như băng đó, tiến hành rửa sạch *****, cô ta có thể cảm nhận rất rõ sinh mệnh trong bụng đang dần rời khỏi mình từng chút một.Đứa bé tám tuần, vừa tròn hai tháng đã mất đi như thế.Mất rồi.Bị bố ruột của nó tự tay *****.Một thứ khác cũng chết đi, đó là trái tim của người làm mẹ.
Chương 802
Trên mặt ông ta là vẻ hung hăng: “Cô đừng tưởng tôi không biết, Tần Thị chúng tôi không ngừng gặp hạn lớn hạn nhỏ đều do cô đứng sau làm trò quỷ, cô muốn lật đổ tôi, không có dễ như thế đâu!”
“Thế hả?”
Nam Mẫn khẽ nhếch miệng, cười khinh bỉ: “Sao tôi lại thấy việc đó không khó nhỉ!”
“…”
Tần Văn Quân tức giận đến mức tim đập nhanh, suýt chút nữa tắt thở nằm luôn ở đó.
Con nha đầu chết tiệt này, sao lại kiêu ngạo như thế chứ!
Ông ta còn định nói gì đó, nhưng y tá đã đẩy Nam Nhã từ trong phòng lưu sản ra, gương mặt trắng bệch như sáp đã cho thấy người con gái đó vừa phải chịu rất nhiều tra tấn và phá hoại.
“Chị hai….”, Nam Lâm chạy tới đón, cùng y tá đẩy Nam Nhã vào phòng bệnh.
Khóe mắt cô ấy rưng rưng, nhìn khiến lòng người thương xót.
Nhìn thấy gương mặt chẳng khác gì xác chết của Nam Nhã, bà Tần bỗng có dự cảm chẳng lành: “Nam Nhã bị làm sao vậy?”
“Xem ra các người vẫn chưa biết con trai nhà mình đã tạo nghiệt gì”.
Vẻ mặt Nam Mẫn vẫn lạnh lẽo như thế, thậm chí còn lộ ra vẻ thê lương tiêu điều, cô nhếch môi: “Chúc mừng ông bà, hai ông bà vừa mới mất đi đứa cháu ruột rồi đấy”.
Mặt Tần Vân Quân và bà Tần cùng biến sắc.
“Bị con trai bảo bối của ông bà đá một cái tiễn đi”.
Nam Mẫn hừ lạnh một tiếng: “Đúng là khôn không ai bằng”.
Sắc mặt Tần Văn Quân và bà Tần lại tái đi một chút, bỗng nhiên không thể nói được dù chỉ một câu.
Nam Mẫn cũng lười nói nhảm với bọn họ, cô đứng dậy đi về phía phòng bệnh, để lại một câu đầy yếu ớt: “Thật đáng tiếc, cứ tưởng có thể giữ lại được người nối dõi cho nhà họ Tần”.
“…”
Trong nháy mắt, lưng Tần Văn Quân và bà Tần vã mồ hôi lạnh.
*
Khi Nam Mẫn bước vào phòng bệnh, Nam Nhã đã tỉnh rồi.
Hay có thể nói, từ đầu đến cuối cô ta vẫn luôn tỉnh.
Khi nằm trên bàn phẫu thuật lạnh như băng đó, tiến hành rửa sạch *****, cô ta có thể cảm nhận rất rõ sinh mệnh trong bụng đang dần rời khỏi mình từng chút một.
Đứa bé tám tuần, vừa tròn hai tháng đã mất đi như thế.
Mất rồi.
Bị bố ruột của nó tự tay *****.
Một thứ khác cũng chết đi, đó là trái tim của người làm mẹ.
Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay ThếTác giả: Hải NguyệtTruyện Ngôn Tình“Ly hôn đi”. Sau ba năm kết hôn, người đàn ông này vẫn kiệm lời như vàng, lạnh lùng xa cách nói ra ba chữ, không chút tình cảm. Nam Mẫn đứng phía sau Dụ Lâm Hải, nhìn chằm chằm vào bóng lưng cao to thẳng tắp như tùng của anh, lại nhìn khuôn mặt lạnh lùng tàn nhẫn của anh phản chiếu trên cửa sổ sát đất, chỉ cảm thấy trái tim nguội lạnh. Hai bàn tay buông thõng bên người lặng lẽ cuộn thành nắm đấm, run rẩy. Câu nói mà cô sợ nhất cuối cùng cũng đến. Người đàn ông xoay người lại, các đường nét càng thêm rõ ràng, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh hoàn hảo, dù ba năm sớm tối chạm mặt nhau, nhưng vẫn khiến trái tim cô rung động. “Có thể không ly hôn không?” Nam Mẫn cứng ngắc nói ra những lời này, ánh mắt suy sụp, nhưng vẫn hiện lên chút hy vọng. Dụ Lâm Hải khẽ nhăn mày, đôi mắt lạnh lùng nhìn đến khuôn mặt không chút son phấn của người phụ nữ, sau đó nhìn đến đôi mắt đỏ ửng của cô, đầu lông mày nhíu lại. Dù để mặt mộc, nhưng Nam Mẫn vẫn rất xinh đẹp, cô không phải kiểu xinh đẹp kiều diễm, nhưng… Chương 802Trên mặt ông ta là vẻ hung hăng: “Cô đừng tưởng tôi không biết, Tần Thị chúng tôi không ngừng gặp hạn lớn hạn nhỏ đều do cô đứng sau làm trò quỷ, cô muốn lật đổ tôi, không có dễ như thế đâu!”“Thế hả?”Nam Mẫn khẽ nhếch miệng, cười khinh bỉ: “Sao tôi lại thấy việc đó không khó nhỉ!”“…”Tần Văn Quân tức giận đến mức tim đập nhanh, suýt chút nữa tắt thở nằm luôn ở đó.Con nha đầu chết tiệt này, sao lại kiêu ngạo như thế chứ!Ông ta còn định nói gì đó, nhưng y tá đã đẩy Nam Nhã từ trong phòng lưu sản ra, gương mặt trắng bệch như sáp đã cho thấy người con gái đó vừa phải chịu rất nhiều tra tấn và phá hoại.“Chị hai….”, Nam Lâm chạy tới đón, cùng y tá đẩy Nam Nhã vào phòng bệnh.Khóe mắt cô ấy rưng rưng, nhìn khiến lòng người thương xót.Nhìn thấy gương mặt chẳng khác gì xác chết của Nam Nhã, bà Tần bỗng có dự cảm chẳng lành: “Nam Nhã bị làm sao vậy?”“Xem ra các người vẫn chưa biết con trai nhà mình đã tạo nghiệt gì”.Vẻ mặt Nam Mẫn vẫn lạnh lẽo như thế, thậm chí còn lộ ra vẻ thê lương tiêu điều, cô nhếch môi: “Chúc mừng ông bà, hai ông bà vừa mới mất đi đứa cháu ruột rồi đấy”.Mặt Tần Vân Quân và bà Tần cùng biến sắc.“Bị con trai bảo bối của ông bà đá một cái tiễn đi”.Nam Mẫn hừ lạnh một tiếng: “Đúng là khôn không ai bằng”.Sắc mặt Tần Văn Quân và bà Tần lại tái đi một chút, bỗng nhiên không thể nói được dù chỉ một câu.Nam Mẫn cũng lười nói nhảm với bọn họ, cô đứng dậy đi về phía phòng bệnh, để lại một câu đầy yếu ớt: “Thật đáng tiếc, cứ tưởng có thể giữ lại được người nối dõi cho nhà họ Tần”.“…”Trong nháy mắt, lưng Tần Văn Quân và bà Tần vã mồ hôi lạnh.*Khi Nam Mẫn bước vào phòng bệnh, Nam Nhã đã tỉnh rồi.Hay có thể nói, từ đầu đến cuối cô ta vẫn luôn tỉnh.Khi nằm trên bàn phẫu thuật lạnh như băng đó, tiến hành rửa sạch *****, cô ta có thể cảm nhận rất rõ sinh mệnh trong bụng đang dần rời khỏi mình từng chút một.Đứa bé tám tuần, vừa tròn hai tháng đã mất đi như thế.Mất rồi.Bị bố ruột của nó tự tay *****.Một thứ khác cũng chết đi, đó là trái tim của người làm mẹ.