“Ly hôn đi”. Sau ba năm kết hôn, người đàn ông này vẫn kiệm lời như vàng, lạnh lùng xa cách nói ra ba chữ, không chút tình cảm. Nam Mẫn đứng phía sau Dụ Lâm Hải, nhìn chằm chằm vào bóng lưng cao to thẳng tắp như tùng của anh, lại nhìn khuôn mặt lạnh lùng tàn nhẫn của anh phản chiếu trên cửa sổ sát đất, chỉ cảm thấy trái tim nguội lạnh. Hai bàn tay buông thõng bên người lặng lẽ cuộn thành nắm đấm, run rẩy. Câu nói mà cô sợ nhất cuối cùng cũng đến. Người đàn ông xoay người lại, các đường nét càng thêm rõ ràng, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh hoàn hảo, dù ba năm sớm tối chạm mặt nhau, nhưng vẫn khiến trái tim cô rung động. “Có thể không ly hôn không?” Nam Mẫn cứng ngắc nói ra những lời này, ánh mắt suy sụp, nhưng vẫn hiện lên chút hy vọng. Dụ Lâm Hải khẽ nhăn mày, đôi mắt lạnh lùng nhìn đến khuôn mặt không chút son phấn của người phụ nữ, sau đó nhìn đến đôi mắt đỏ ửng của cô, đầu lông mày nhíu lại. Dù để mặt mộc, nhưng Nam Mẫn vẫn rất xinh đẹp, cô không phải kiểu xinh đẹp kiều diễm, nhưng…
Chương 898
Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay ThếTác giả: Hải NguyệtTruyện Ngôn Tình“Ly hôn đi”. Sau ba năm kết hôn, người đàn ông này vẫn kiệm lời như vàng, lạnh lùng xa cách nói ra ba chữ, không chút tình cảm. Nam Mẫn đứng phía sau Dụ Lâm Hải, nhìn chằm chằm vào bóng lưng cao to thẳng tắp như tùng của anh, lại nhìn khuôn mặt lạnh lùng tàn nhẫn của anh phản chiếu trên cửa sổ sát đất, chỉ cảm thấy trái tim nguội lạnh. Hai bàn tay buông thõng bên người lặng lẽ cuộn thành nắm đấm, run rẩy. Câu nói mà cô sợ nhất cuối cùng cũng đến. Người đàn ông xoay người lại, các đường nét càng thêm rõ ràng, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh hoàn hảo, dù ba năm sớm tối chạm mặt nhau, nhưng vẫn khiến trái tim cô rung động. “Có thể không ly hôn không?” Nam Mẫn cứng ngắc nói ra những lời này, ánh mắt suy sụp, nhưng vẫn hiện lên chút hy vọng. Dụ Lâm Hải khẽ nhăn mày, đôi mắt lạnh lùng nhìn đến khuôn mặt không chút son phấn của người phụ nữ, sau đó nhìn đến đôi mắt đỏ ửng của cô, đầu lông mày nhíu lại. Dù để mặt mộc, nhưng Nam Mẫn vẫn rất xinh đẹp, cô không phải kiểu xinh đẹp kiều diễm, nhưng… Chương 898Bị dội đến lạnh thấu tim.Nhìn Thẩm Lưu Thư mặc quần áo, bà ta xuống giường, ôm ông ta từ phía sau, cất giọng nghèn nghẹn: “A Thư, có phải anh chê em rồi không?”“Đâu có, em nghĩ nhiều rồi”.Thẩm Lưu Thư định gạt tay của Trác Nguyệt ra, bà ta lại ôm chặt ông ta, không chịu buông tay: “Anh đừng đi, ở lại với em, được không?”“Anh còn có việc…”“Công việc đâu quan trọng bằng con?”Trác Nguyệt xoay đến trước mặt Thẩm Lưu Thư, ngẩng mặt nhìn ông ta: “Em nói thật đấy, A Thư, chúng ta sinh con đi, em vẫn chưa hết kinh, vẫn có thể sinh con!”Thẩm Lưu Thư cúi mắt, ung dung nhìn bà ta: “Chẳng phải em từng nói với anh, bác sĩ nói em không thể có con được nữa sao?”“Em nói lúc nào…”Trác Nguyệt ngẩn người, sau đó nghĩ đến trước đây mình từng phá thai, lúc đó bà ta vì để Thẩm Lưu Thư chịu trách nhiệm với bà ta, hổ thẹn với bà ta, hình như thực sự đã nói như vậy, suýt thì quên mất.“Đúng”, bà ta đảo mắt, vội vàng tìm cớ: “Nhưng bây giờ y học phát triển như vậy, nói không chừng em lại có thể thì sao”.Thẩm Lưu Thư thấy hết vẻ mặt thay đổi của bà ta: “Không cần đâu”.Ông ta nói giọng nhàn nhạt, không có chút cảm xúc: “Anh có con trai, anh cũng không thiếu con. Nếu em muốn sinh con, có lẽ chỉ có một cách, chúng ta chia tay đi”.Thẩm Lưu Thư giật bàn tay tóm áo ông ta của bà ta ra, đi giày, cũng không quay đầu bỏ đi.Cùng với tiếng đóng cửa, cả người Trác Nguyệt run lên dữ dội.Tại sao?Sao lại thế này?Ông ta không cần bà ta nữa ư?…Nghe thấy ba chữ “Thẩm Lưu Thư”, Nam Mẫn tức giận thay Dụ Phượng Kiều.“Em không muốn nghe chuyện của đôi tiện nam nữ đó”.Nam Mẫn nói: “Giám đốc sở Vương đó, có lai lịch thế nào?”“Không phải đàn ông tốt gì, nhưng lý lịch thực sự rất huy hoàng, anh gửi hồ sơ thông tin của ông ta vào mail của em, em tự xem đi”.Bạch Lộc Dư nói: “Về chuyện này, hình như ông ta hơi quái gở, khẩu vị rất nặng. Anh cũng đã gửi ảnh cho em, em tự xem đi, tự em có thể giải mật khẩu”.Bánh quy còn phải nướng một lúc, Nam Mẫn cởi tạp dề, về phòng mở máy tính, kiểm tra mail cài mật khẩu của anh nhỏ gửi đến.Mười ngón tay thon dài gõ trên bàn phím, tài liệu hiện ra.Nam Mẫn yên lặng lướt xem thông tin của giám đốc sở Vương, sự nghiệp của ông ta và bước đi hôn nhân của ông ta hình như khá đồng bộ.
Chương 898
Bị dội đến lạnh thấu tim.
Nhìn Thẩm Lưu Thư mặc quần áo, bà ta xuống giường, ôm ông ta từ phía sau, cất giọng nghèn nghẹn: “A Thư, có phải anh chê em rồi không?”
“Đâu có, em nghĩ nhiều rồi”.
Thẩm Lưu Thư định gạt tay của Trác Nguyệt ra, bà ta lại ôm chặt ông ta, không chịu buông tay: “Anh đừng đi, ở lại với em, được không?”
“Anh còn có việc…”
“Công việc đâu quan trọng bằng con?”
Trác Nguyệt xoay đến trước mặt Thẩm Lưu Thư, ngẩng mặt nhìn ông ta: “Em nói thật đấy, A Thư, chúng ta sinh con đi, em vẫn chưa hết kinh, vẫn có thể sinh con!”
Thẩm Lưu Thư cúi mắt, ung dung nhìn bà ta: “Chẳng phải em từng nói với anh, bác sĩ nói em không thể có con được nữa sao?”
“Em nói lúc nào…”
Trác Nguyệt ngẩn người, sau đó nghĩ đến trước đây mình từng phá thai, lúc đó bà ta vì để Thẩm Lưu Thư chịu trách nhiệm với bà ta, hổ thẹn với bà ta, hình như thực sự đã nói như vậy, suýt thì quên mất.
“Đúng”, bà ta đảo mắt, vội vàng tìm cớ: “Nhưng bây giờ y học phát triển như vậy, nói không chừng em lại có thể thì sao”.
Thẩm Lưu Thư thấy hết vẻ mặt thay đổi của bà ta: “Không cần đâu”.
Ông ta nói giọng nhàn nhạt, không có chút cảm xúc: “Anh có con trai, anh cũng không thiếu con. Nếu em muốn sinh con, có lẽ chỉ có một cách, chúng ta chia tay đi”.
Thẩm Lưu Thư giật bàn tay tóm áo ông ta của bà ta ra, đi giày, cũng không quay đầu bỏ đi.
Cùng với tiếng đóng cửa, cả người Trác Nguyệt run lên dữ dội.
Tại sao?
Sao lại thế này?
Ông ta không cần bà ta nữa ư?
…
Nghe thấy ba chữ “Thẩm Lưu Thư”, Nam Mẫn tức giận thay Dụ Phượng Kiều.
“Em không muốn nghe chuyện của đôi tiện nam nữ đó”.
Nam Mẫn nói: “Giám đốc sở Vương đó, có lai lịch thế nào?”
“Không phải đàn ông tốt gì, nhưng lý lịch thực sự rất huy hoàng, anh gửi hồ sơ thông tin của ông ta vào mail của em, em tự xem đi”.
Bạch Lộc Dư nói: “Về chuyện này, hình như ông ta hơi quái gở, khẩu vị rất nặng. Anh cũng đã gửi ảnh cho em, em tự xem đi, tự em có thể giải mật khẩu”.
Bánh quy còn phải nướng một lúc, Nam Mẫn cởi tạp dề, về phòng mở máy tính, kiểm tra mail cài mật khẩu của anh nhỏ gửi đến.
Mười ngón tay thon dài gõ trên bàn phím, tài liệu hiện ra.
Nam Mẫn yên lặng lướt xem thông tin của giám đốc sở Vương, sự nghiệp của ông ta và bước đi hôn nhân của ông ta hình như khá đồng bộ.
Vợ Cũ Tôi Không Muốn Làm Người Thay ThếTác giả: Hải NguyệtTruyện Ngôn Tình“Ly hôn đi”. Sau ba năm kết hôn, người đàn ông này vẫn kiệm lời như vàng, lạnh lùng xa cách nói ra ba chữ, không chút tình cảm. Nam Mẫn đứng phía sau Dụ Lâm Hải, nhìn chằm chằm vào bóng lưng cao to thẳng tắp như tùng của anh, lại nhìn khuôn mặt lạnh lùng tàn nhẫn của anh phản chiếu trên cửa sổ sát đất, chỉ cảm thấy trái tim nguội lạnh. Hai bàn tay buông thõng bên người lặng lẽ cuộn thành nắm đấm, run rẩy. Câu nói mà cô sợ nhất cuối cùng cũng đến. Người đàn ông xoay người lại, các đường nét càng thêm rõ ràng, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh hoàn hảo, dù ba năm sớm tối chạm mặt nhau, nhưng vẫn khiến trái tim cô rung động. “Có thể không ly hôn không?” Nam Mẫn cứng ngắc nói ra những lời này, ánh mắt suy sụp, nhưng vẫn hiện lên chút hy vọng. Dụ Lâm Hải khẽ nhăn mày, đôi mắt lạnh lùng nhìn đến khuôn mặt không chút son phấn của người phụ nữ, sau đó nhìn đến đôi mắt đỏ ửng của cô, đầu lông mày nhíu lại. Dù để mặt mộc, nhưng Nam Mẫn vẫn rất xinh đẹp, cô không phải kiểu xinh đẹp kiều diễm, nhưng… Chương 898Bị dội đến lạnh thấu tim.Nhìn Thẩm Lưu Thư mặc quần áo, bà ta xuống giường, ôm ông ta từ phía sau, cất giọng nghèn nghẹn: “A Thư, có phải anh chê em rồi không?”“Đâu có, em nghĩ nhiều rồi”.Thẩm Lưu Thư định gạt tay của Trác Nguyệt ra, bà ta lại ôm chặt ông ta, không chịu buông tay: “Anh đừng đi, ở lại với em, được không?”“Anh còn có việc…”“Công việc đâu quan trọng bằng con?”Trác Nguyệt xoay đến trước mặt Thẩm Lưu Thư, ngẩng mặt nhìn ông ta: “Em nói thật đấy, A Thư, chúng ta sinh con đi, em vẫn chưa hết kinh, vẫn có thể sinh con!”Thẩm Lưu Thư cúi mắt, ung dung nhìn bà ta: “Chẳng phải em từng nói với anh, bác sĩ nói em không thể có con được nữa sao?”“Em nói lúc nào…”Trác Nguyệt ngẩn người, sau đó nghĩ đến trước đây mình từng phá thai, lúc đó bà ta vì để Thẩm Lưu Thư chịu trách nhiệm với bà ta, hổ thẹn với bà ta, hình như thực sự đã nói như vậy, suýt thì quên mất.“Đúng”, bà ta đảo mắt, vội vàng tìm cớ: “Nhưng bây giờ y học phát triển như vậy, nói không chừng em lại có thể thì sao”.Thẩm Lưu Thư thấy hết vẻ mặt thay đổi của bà ta: “Không cần đâu”.Ông ta nói giọng nhàn nhạt, không có chút cảm xúc: “Anh có con trai, anh cũng không thiếu con. Nếu em muốn sinh con, có lẽ chỉ có một cách, chúng ta chia tay đi”.Thẩm Lưu Thư giật bàn tay tóm áo ông ta của bà ta ra, đi giày, cũng không quay đầu bỏ đi.Cùng với tiếng đóng cửa, cả người Trác Nguyệt run lên dữ dội.Tại sao?Sao lại thế này?Ông ta không cần bà ta nữa ư?…Nghe thấy ba chữ “Thẩm Lưu Thư”, Nam Mẫn tức giận thay Dụ Phượng Kiều.“Em không muốn nghe chuyện của đôi tiện nam nữ đó”.Nam Mẫn nói: “Giám đốc sở Vương đó, có lai lịch thế nào?”“Không phải đàn ông tốt gì, nhưng lý lịch thực sự rất huy hoàng, anh gửi hồ sơ thông tin của ông ta vào mail của em, em tự xem đi”.Bạch Lộc Dư nói: “Về chuyện này, hình như ông ta hơi quái gở, khẩu vị rất nặng. Anh cũng đã gửi ảnh cho em, em tự xem đi, tự em có thể giải mật khẩu”.Bánh quy còn phải nướng một lúc, Nam Mẫn cởi tạp dề, về phòng mở máy tính, kiểm tra mail cài mật khẩu của anh nhỏ gửi đến.Mười ngón tay thon dài gõ trên bàn phím, tài liệu hiện ra.Nam Mẫn yên lặng lướt xem thông tin của giám đốc sở Vương, sự nghiệp của ông ta và bước đi hôn nhân của ông ta hình như khá đồng bộ.